Trong thế giới bị cô lập, Trí Tiêu Nguyên là điểm sáng duy nhất của Tâm Khôi.

Bất tri bất giác, cô đã thích hắn lúc nào không hay, nhưng thân phận của cô lúc này là một người con trai, không thể tỏ tình với hắn, chỉ có thể giấu ở trong lòng.

Sau này, Tâm Khôi làm một chiếc bánh kem, thu hết can đảm định nói thật với hắn, không ngờ ở trên nửa đường lại bị tên Thẩm Hạ Tri nhìn thấy bánh kem, phát hiện ra tình cảm của cô dành cho Trí Tiêu Nguyên, hắn cười ha hả, gọi cô là gay, còn lan truyền tin tức cho toàn trường biết.

Tin tức đến tai Trí Tiêu Nguyên, hắn nhìn cô bằng đôi mắt kinh tởm, lập tức đòi đổi phòng, không cho cô cơ hội giải thích.

Lúc này, sinh viên trong trường học đã biết thân phận thật sự của Trí Tiêu Nguyên là vị cường giả họ Trí cấp 99, đều tôn sùng hắn như một vị thần. Thấy một tên gay làm hắn ghê tởm liền ra sức thay trời hành đạo, cô lập, tẩy chay, bắt nạt Tâm Khôi.


Cô có thể chịu đựng được bản thân bị người khác nhục nhã, cô lập, nhưng không chịu được việc bị người mình yêu thương hiểu lầm. Bởi vậy, Tâm Khôi tìm mọi cách đến gần Trí Tiêu Nguyên, muốn giải thích cho hắn, nhưng rất tiếc đều không thành công, còn bị hắn chỉ thẳng mặt mắng:

“Tâm Khôi, cậu đừng có si tâm vọng tưởng, đừng có nói cậu là con trai, ngay cả khi cậu là con gái, với ngoại hình, gia thế, cấp năng lượng đó của cậu, còn không xứng làm người hầu của tôi. Nếu cậu còn chút danh dự, nhân phẩm vậy hãy tránh xa tôi ra. Tôi chỉ nhìn thấy cậu thôi đã ghê tởm.”

Toàn trường đều nghe được lời sỉ nhục của Trí Tiêu Nguyên, các lãnh đạo trường học cũng nghe thấy, đương nhiên, họ lựa chọn bảo vệ người đạt được cấp năng lượng 99, không dám để hắn cảm thấy không thoải mái. Bởi vậy Tâm Khôi, người làm cho Trí Tiêu Nguyên chỉ nhìn thôi đã thấy ghê tởm bị buộc thôi học, thậm chí còn độc ác đánh cho năng lượng trì của cô giảm về mức 60 điểm, để cô mãi mãi phải làm một người thường.

Tâm Khôi không chịu nổi cú sốc này, cũng không dám quay trở về nhà đối diện với bà nội và gia đình. Trong lúc quẫn trí cô đã nhảy xuống hồ tự vẫn.

Tâm Khôi tiếp nhận cốt truyện, không nhịn được cười ha hả, chỉ nhìn cô thôi đã cảm thấy ghê tởm?

Khốn kiếp!

Cô xuyên đến lúc nguyên chủ đã nhập học được một tháng, đang nhân hai ngày nghỉ cuối tuần trở về nhà.

Cô soi mình trong gương một chút, các đường nét trên khuôn mặt quả thực là hoàn hảo, đẹp không tì vết. Nhưng lại bị nguyên chủ vì để che giấu thân phận con gái mà bôi cho làn da đen nhẻm, che hết nét đẹp trên khuôn mặt. Thật là đáng tiếc!

Nếu cởi bỏ thân phận giả trai này xuống, Tâm Khôi có thể chắc chắn, khuôn này của cô tuyệt đối là xuất trúng.


Tâm Khôi gần như không nghĩ nhiều, lập tức đóng gói hành lý, quay trở lại ký túc xá trường học. Cô phải trở lại trường để bẻ cong tên tra nam nói chỉ nhìn thấy cô đã ghê tởm kia.

Tâm Khôi đeo ba lô trên vai, đi bộ đến trường. Nhà cô cách trường tầm 4km. Đi bộ hết tầm gần nửa giờ.

Một chiếc siêu xe lướt qua trên đường, Thẩm Hạ Tri ngồi trong xe đang nhàm chán muốn chết, bỗng nhiên, khóe mắt thu được một bóng dáng quen thuộc đang đi bộ trên vỉa hè, bên môi hắn không nhịn được nhếch lên nụ cười tà, ‘đồ chơi’ này xuất hiện vừa lúc. Hắn điều khiển xe đi từ từ tới gần Tâm Khôi, hạ cửa kính xe xuống:

“Này, cậu nghèo đến mức không có tiền đi xe đến trường sao?”

Tâm Khôi chỉ nghe giọng giễu cợt nói, không cần nhìn cũng biết là ai.

[Tinh! Phát hiện đối tượng công lược 1, Thẩm Hạ Tri. Độ hảo cảm hiện tại là -20. Công lược đến độ hảo cảm 90, sẽ được thưởng 50 điểm, đến 100 sẽ được thưởng 100 điểm.]


Quả nhiên, giống như trong dự kiến, đây chính là đối tượng mà cô cần công lược. Công lược xong sẽ phải ngược hắn thảm thiết.

Tâm Khôi liếc mắt nhìn qua, thấy sườn mặt tuấn tú của Thẩm Hạ Tri. Uổng cho có một khuôn mặt đẹp, hành vi lại thực ấu trĩ, nhằm vào một người thường như cô, tính là đàn ông gì?

Khuôn mặt Tâm Khôi lạnh băng, thu hồi tầm mắt, dường như không có việc gì tiếp tục đi bộ về phía trước.

A! Thằng nhóc này hôm nay lại làm lơ hắn? Thẩm Hạ Tri nhướn mày, lộ vẻ hứng thú. Mọi lần khi hắn châm chọc Tâm Khôi, thằng nhóc này không tỏ ra khó chịu thì cũng là vẻ mặt bị tổn thương vì chọc vào chỗ đau. Chưa từng là vẻ mặt lạnh nhạt không thèm quan tâm này.

Được! Hôm nay coi như tên này đã thành công làm hắn chú ý! Hắn sẽ đi theo xem tên nhóc này sẽ làm ra phản ứng gì? Liệu có giữ được sắc mặt lạnh nhạt kia mãi không?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương