Nữ Phụ Mau Gả Mau Gả A!
-
Chương 1: Sự cố xuyên qua đánh lên thân, nữ phụ phản diện nhập học
' Ưm..'
Quy Dạ nhìn một màu hồng chói mắt,cả căn phòng màu hồng phấn nhẹ nhàng nhưng khiến một tâm hồn tự do của cô cảm giác bí bách.
Cô đã xuyên qua!
Xuyên qua được 1 tuần, đủ để nắm mọi thông tin về bản thể nhưng vẫn có một số thứ vẫn không thể thích nghi kịp. Tỷ như cái căn phòng hồng phấn chết tiệt này.
Bản thể không biết màu hồng chính là màu không nên sơn phòng sao, màu này làm cho tâm tính con người dễ thay đổi sinh ra cãi vả, rất không tốt.
Quy Dạ đứng dậy tập thể dục vài vòng rồi đánh răng rửa mặt, cô của hiện tại chính là- một con người khác.
Khương Trì Dao, 17 tuổi, nữ sinh trung học Thái Hòa, hiện đang sống đơn thân tại khu chung cư Hoa Viễn, cha mẹ mất đã được 3 năm vì tai nạn giao thông. Trên Khương Trì Dao có một vị ca ca Khương Ngọc Viễn, một vị tỷ tỷ Khương Linh Lung.
Hai người này đứng ra chấp hành Khương thị, bảo toàn công sức một đời của Khương phụ mẫu cũng như bảo đảm vị muội muội nhỏ tuổi nhất Khương Trì Dao có một cuộc sống viên mãn nhất không lo vấn đề cơm áo. Hai người này rất quan trọng với một Khương tam tiểu thư hai tay trói gà không chặt này.
Quy Dạ nhanh chóng rửa mặt xong, mặc vào đồng phục nữ sinh còn ươm mùi thơm nhẹ nhàng khoan khái.
Nấu một bữa sáng hoàng tráng nhưng đơn giản, dọn dẹp lại một lượt rổi đạp xe đi học.
Quy Dạ đi qua nhiều con phố, ngửi được hương nắng ban mai trong lành ấm áp hòa vào cửa hàng hoa cuối xóm hay những gian bánh chẻo sữa đậu nành. Cô đi qua những con đường bình lặng, thiếu đi cái ồn ã nơi đô thị phồn hoa làm Quy Dạ không nhịn được thưởng thức, tâm trí thanh thản không nhịn được suy nghĩ vẩn vơ.
Vào những ngày trước, Quy Dạ vốn đứng trên đỉnh cao đuổi theo những huyết tinh mưa máu, quyền lực, tiền bạc. Từ khi nhuốm tay vào cái vòng đen tội lỗi đó, Quy Dạ đã vạn kiếp bất hối không thể quay đầu. Nhưng ông trời cũng cho cô một con đường,...đó là xuyên qua một thế giới mới.
Xuyên qua, từ gái ế 29 thanh xuân trở thành nữ sinh thanh xuân 17 tuổi.
Nhưng truyện cứ như thế thì có gì khiến Quy Dạ đau đầu...Cô xuyên qua thế nhưng lại là một cái ma đầu phản diện đầy tâm cơ trong ngôn tình hiện đại.
Mà ma đầu phản diện nữ phụ muốn có kết cục tốt, nghĩ cũng đừng hòng nghĩ tới.
Nghĩ thế nào khi một người qua đường vừa xuyên qua đã phải nghĩ bản thân cô sẽ chịu phải lẽ chết không thể tránh khỏi, Quy Dạ thế nào mấy ngày nay khó chịu.
Đấu trí với bạch liên hoa và quân đội hậu cung của nàng, ha ha, một nữ phụ nho nhỏ còn mong sống sót.
Sau khi xuyên qua, dù Khương Trì Dao trước đó chọc đến nữ chính mấy lần nhưng nàng ta còn không thể để ý tới, nàng ta còn đang bận chiếm thế thượng phong với nữ phụ tiểu tam tiểu tứ nào đó.
Có thể nói hiện tại nàng ta không xem nàng là đối thủ ha ha, cô trốn đi chờ đến 2 năm sau duyên cơ xảo hợp gặp được nữ chính.
Nghĩ tới đây, không nhịn được vui vẻ. Quy Dạ hòa vào dòng người đi vào cổng trường nhất thời không nhìn thấy cô nơi nào.
' Tớ mua đồ ăn rồi này, chúng ta đi lên hội trường trước đi'
' Đúng rồi, nhanh đi nếu không chỗ tốt không đến lượt chúng ta đâu'
' Nghe nói gì chưa, có thầy hiệu trưởng mới đến trường chúng ta công tác đó, nghe nói rất đẹp trai nha. Chúng ta phải giành chỗ gần nhất để ngắm cho được'
'A, đồ háo sắc này nha'
Hai nữ sinh phía trước ồn ào nói chuyện không có để ý phía sau một nữ sinh xinh đẹp cao gầy đang bám theo. Họ đến hội trường tranh chỗ ngồi gần với sân khấu nhất, Quy Dạ theo họ đến hội trường rộng lớn đưa mắt quan sát xung quanh như một thói quen cảnh giác với môi trường lạ rồi mới bước vào tìm một chỗ ngồi xa sân khấu, khuất người nhất.
Xung quanh hàng ghế của cô quạnh quẽ cô đơn, bà cô ế 29 tuổi trở lại những năm thanh xuân mà cô vốn gần như lãng quên, có chút thất thần nghĩ đến.
Quy Dạ như mê man trong những hồi ức của riêng cô không để ý đến có một người đến gần hàng ghế của cô ngồi xuống.
' Bạn học, tôi chưa thấy cậu bai giờ, cậu là người mới chuyển đến hả?'
'...Ừ, có chuyện gì?' Quy Dạ ngày thường vui vẻ phóng khoáng giờ trầm mê, nghĩ đến có người bên cạnh không có chút cảnh giác nào liền bắt bản thân trở về thực tế.
' À, không có gì, chỉ thấy bạn mới muốn kết bạn làm quen thôi mà'
Nam sinh mang hương thơm hoa đào, phượng mâu nhu tình ôn nhu dễ dàng dẫn dắt người ta vào cõi mộng mơ hư ảo ngọt ngào, hơi thở phong trần phong lưu nhưng không khiến người ta chán ghét như chính bản thân hắn vốn đã như vậy. Ngũ quan tinh xảo đối xứng, mái tóc hơi rối có chút nổi loạn ngông cuồng, khuôn mặt trắng trẻo tuấn mỹ.
Hắn...rất khác với những nam nhân Quy Dạ từng gặp qua, có hơi thở cao quý yêu mị lãnh diễm.
Quy Dạ cười nhạt, qua hai đời hiểu rõ, nam nhân càng đẹp càng ngoan càng độc biết bao nhiêu. Có thể ngắm nhưng không thể để bên cạnh nâng niu.
Quy Dạ chuyển tầm mắt, quyết định không quan tâm nam nhân này.
' Vệ Thiên Dã, năm thứ nhất. Cậu tên gì?'Lời của hắn khàn khàn nói ra nhưng liền bị tiếng hò hét áp xuống.
Từ phía sân khấu bước ra một nam nhân cao lớn, hắn ngũ quan sắc bén có khí chất hùng ưng cao ngạo từ xương cốt, thân thể to lớn tráng kiện của hắn bị bao bọc bởi một lớp âu phục đắt tiền, từ trên người tản ra một loại khí chất cao quý. Hắn như một vương giả cao quý chỉ cần một hơi thở đã đủ nổi bật giữa biển người mênh mông, chỉ cần lại gần đã phải chịu một loại áp bức vô hình từ hắn.
Hắn xuất hiện làm rất nhiều nữ sinh dán đôi mắt ái mộ lên hắn nhưng hắn như đã rất quen bình tĩnh không chút gợn sóng đọc diễn văn.
Diễn văn dài dòng buồn chán như bị nhuộm bởi ma lực âm sắc quyến rũ, ai cũng muốn nghe thêm nghe thêm nhiều nhiều nữa.
Hắn làm xong công việc của mình thì lui xuống để một nữ Hiệu Phó xinh đẹp thành thục lên thế chỗ.
' Thôi Kiệt Luân?' Cái tên này vô thức bật ra, Quy Dạ hứng thú gieo tầm mắt, không ngờ xuyên qua còn gặp phải tên nam nhân lạnh lùng kiêu căng này.
Người quen a, nhớ đến thanh xuân hai người Quy Dạ với Thái tử gia Bạch đạo Thôi Kiệt Luân chính là một đôi kỳ phùng địch thủ a.
Chỉ là đó chỉ là một đoạn nhạc đệm mềm mại mà cô không hề để ý đến theo thời gian, Quy Dạ học được tròn một năm chung trường với Thôi Kiệt Luân, cô lúc đó được lão đại hắc gia để ý, chính thức bước một chân vào con đường tàn khốc năm ấy.
Không ngờ gặp lại từ cố đồng học trở thành một mối quan hệ xa lạ khác, mà hắn cũng có 1 cái tên khác, Vệ Luật mà cô từ một Quy Dạ trở thành nữ học tử Khương Trì Dao.
Khẽ cười nhạt, cô bước ra khỏi hội trường lúc mọi người không chú ý.
Đến bên bảng thông báo tìm tên mình, mặc kệ tên nam nhân nào đó lững thững đi sau lưng cô, cô đến đây cũng chỉ để biết cái thông tin này, gặp lại cố nhân cũng đã là thu hoạch ngoài mong đợi.
' Khương Trì Dao, 10F7'
'A, tên đẹp nha...Khương đồng học' Vệ Thiên Dã dạo này rất chán, hắn muốn tìm một bạn gái mới,may mắn giữa đường gặp một cái nữ nhân hợp khẩu vị, hắn có thể ủy khuất bản thân bỏ qua cho cô sao?
Nhưng nhìn mãi, càng thấy nữ sinh xinh đẹp càng thấy nàng xinh đẹp, càng thấy nàng thần bí.
'Phương Ngữ Ngữ...10F7'
Quy Dạ nhìn một màu hồng chói mắt,cả căn phòng màu hồng phấn nhẹ nhàng nhưng khiến một tâm hồn tự do của cô cảm giác bí bách.
Cô đã xuyên qua!
Xuyên qua được 1 tuần, đủ để nắm mọi thông tin về bản thể nhưng vẫn có một số thứ vẫn không thể thích nghi kịp. Tỷ như cái căn phòng hồng phấn chết tiệt này.
Bản thể không biết màu hồng chính là màu không nên sơn phòng sao, màu này làm cho tâm tính con người dễ thay đổi sinh ra cãi vả, rất không tốt.
Quy Dạ đứng dậy tập thể dục vài vòng rồi đánh răng rửa mặt, cô của hiện tại chính là- một con người khác.
Khương Trì Dao, 17 tuổi, nữ sinh trung học Thái Hòa, hiện đang sống đơn thân tại khu chung cư Hoa Viễn, cha mẹ mất đã được 3 năm vì tai nạn giao thông. Trên Khương Trì Dao có một vị ca ca Khương Ngọc Viễn, một vị tỷ tỷ Khương Linh Lung.
Hai người này đứng ra chấp hành Khương thị, bảo toàn công sức một đời của Khương phụ mẫu cũng như bảo đảm vị muội muội nhỏ tuổi nhất Khương Trì Dao có một cuộc sống viên mãn nhất không lo vấn đề cơm áo. Hai người này rất quan trọng với một Khương tam tiểu thư hai tay trói gà không chặt này.
Quy Dạ nhanh chóng rửa mặt xong, mặc vào đồng phục nữ sinh còn ươm mùi thơm nhẹ nhàng khoan khái.
Nấu một bữa sáng hoàng tráng nhưng đơn giản, dọn dẹp lại một lượt rổi đạp xe đi học.
Quy Dạ đi qua nhiều con phố, ngửi được hương nắng ban mai trong lành ấm áp hòa vào cửa hàng hoa cuối xóm hay những gian bánh chẻo sữa đậu nành. Cô đi qua những con đường bình lặng, thiếu đi cái ồn ã nơi đô thị phồn hoa làm Quy Dạ không nhịn được thưởng thức, tâm trí thanh thản không nhịn được suy nghĩ vẩn vơ.
Vào những ngày trước, Quy Dạ vốn đứng trên đỉnh cao đuổi theo những huyết tinh mưa máu, quyền lực, tiền bạc. Từ khi nhuốm tay vào cái vòng đen tội lỗi đó, Quy Dạ đã vạn kiếp bất hối không thể quay đầu. Nhưng ông trời cũng cho cô một con đường,...đó là xuyên qua một thế giới mới.
Xuyên qua, từ gái ế 29 thanh xuân trở thành nữ sinh thanh xuân 17 tuổi.
Nhưng truyện cứ như thế thì có gì khiến Quy Dạ đau đầu...Cô xuyên qua thế nhưng lại là một cái ma đầu phản diện đầy tâm cơ trong ngôn tình hiện đại.
Mà ma đầu phản diện nữ phụ muốn có kết cục tốt, nghĩ cũng đừng hòng nghĩ tới.
Nghĩ thế nào khi một người qua đường vừa xuyên qua đã phải nghĩ bản thân cô sẽ chịu phải lẽ chết không thể tránh khỏi, Quy Dạ thế nào mấy ngày nay khó chịu.
Đấu trí với bạch liên hoa và quân đội hậu cung của nàng, ha ha, một nữ phụ nho nhỏ còn mong sống sót.
Sau khi xuyên qua, dù Khương Trì Dao trước đó chọc đến nữ chính mấy lần nhưng nàng ta còn không thể để ý tới, nàng ta còn đang bận chiếm thế thượng phong với nữ phụ tiểu tam tiểu tứ nào đó.
Có thể nói hiện tại nàng ta không xem nàng là đối thủ ha ha, cô trốn đi chờ đến 2 năm sau duyên cơ xảo hợp gặp được nữ chính.
Nghĩ tới đây, không nhịn được vui vẻ. Quy Dạ hòa vào dòng người đi vào cổng trường nhất thời không nhìn thấy cô nơi nào.
' Tớ mua đồ ăn rồi này, chúng ta đi lên hội trường trước đi'
' Đúng rồi, nhanh đi nếu không chỗ tốt không đến lượt chúng ta đâu'
' Nghe nói gì chưa, có thầy hiệu trưởng mới đến trường chúng ta công tác đó, nghe nói rất đẹp trai nha. Chúng ta phải giành chỗ gần nhất để ngắm cho được'
'A, đồ háo sắc này nha'
Hai nữ sinh phía trước ồn ào nói chuyện không có để ý phía sau một nữ sinh xinh đẹp cao gầy đang bám theo. Họ đến hội trường tranh chỗ ngồi gần với sân khấu nhất, Quy Dạ theo họ đến hội trường rộng lớn đưa mắt quan sát xung quanh như một thói quen cảnh giác với môi trường lạ rồi mới bước vào tìm một chỗ ngồi xa sân khấu, khuất người nhất.
Xung quanh hàng ghế của cô quạnh quẽ cô đơn, bà cô ế 29 tuổi trở lại những năm thanh xuân mà cô vốn gần như lãng quên, có chút thất thần nghĩ đến.
Quy Dạ như mê man trong những hồi ức của riêng cô không để ý đến có một người đến gần hàng ghế của cô ngồi xuống.
' Bạn học, tôi chưa thấy cậu bai giờ, cậu là người mới chuyển đến hả?'
'...Ừ, có chuyện gì?' Quy Dạ ngày thường vui vẻ phóng khoáng giờ trầm mê, nghĩ đến có người bên cạnh không có chút cảnh giác nào liền bắt bản thân trở về thực tế.
' À, không có gì, chỉ thấy bạn mới muốn kết bạn làm quen thôi mà'
Nam sinh mang hương thơm hoa đào, phượng mâu nhu tình ôn nhu dễ dàng dẫn dắt người ta vào cõi mộng mơ hư ảo ngọt ngào, hơi thở phong trần phong lưu nhưng không khiến người ta chán ghét như chính bản thân hắn vốn đã như vậy. Ngũ quan tinh xảo đối xứng, mái tóc hơi rối có chút nổi loạn ngông cuồng, khuôn mặt trắng trẻo tuấn mỹ.
Hắn...rất khác với những nam nhân Quy Dạ từng gặp qua, có hơi thở cao quý yêu mị lãnh diễm.
Quy Dạ cười nhạt, qua hai đời hiểu rõ, nam nhân càng đẹp càng ngoan càng độc biết bao nhiêu. Có thể ngắm nhưng không thể để bên cạnh nâng niu.
Quy Dạ chuyển tầm mắt, quyết định không quan tâm nam nhân này.
' Vệ Thiên Dã, năm thứ nhất. Cậu tên gì?'Lời của hắn khàn khàn nói ra nhưng liền bị tiếng hò hét áp xuống.
Từ phía sân khấu bước ra một nam nhân cao lớn, hắn ngũ quan sắc bén có khí chất hùng ưng cao ngạo từ xương cốt, thân thể to lớn tráng kiện của hắn bị bao bọc bởi một lớp âu phục đắt tiền, từ trên người tản ra một loại khí chất cao quý. Hắn như một vương giả cao quý chỉ cần một hơi thở đã đủ nổi bật giữa biển người mênh mông, chỉ cần lại gần đã phải chịu một loại áp bức vô hình từ hắn.
Hắn xuất hiện làm rất nhiều nữ sinh dán đôi mắt ái mộ lên hắn nhưng hắn như đã rất quen bình tĩnh không chút gợn sóng đọc diễn văn.
Diễn văn dài dòng buồn chán như bị nhuộm bởi ma lực âm sắc quyến rũ, ai cũng muốn nghe thêm nghe thêm nhiều nhiều nữa.
Hắn làm xong công việc của mình thì lui xuống để một nữ Hiệu Phó xinh đẹp thành thục lên thế chỗ.
' Thôi Kiệt Luân?' Cái tên này vô thức bật ra, Quy Dạ hứng thú gieo tầm mắt, không ngờ xuyên qua còn gặp phải tên nam nhân lạnh lùng kiêu căng này.
Người quen a, nhớ đến thanh xuân hai người Quy Dạ với Thái tử gia Bạch đạo Thôi Kiệt Luân chính là một đôi kỳ phùng địch thủ a.
Chỉ là đó chỉ là một đoạn nhạc đệm mềm mại mà cô không hề để ý đến theo thời gian, Quy Dạ học được tròn một năm chung trường với Thôi Kiệt Luân, cô lúc đó được lão đại hắc gia để ý, chính thức bước một chân vào con đường tàn khốc năm ấy.
Không ngờ gặp lại từ cố đồng học trở thành một mối quan hệ xa lạ khác, mà hắn cũng có 1 cái tên khác, Vệ Luật mà cô từ một Quy Dạ trở thành nữ học tử Khương Trì Dao.
Khẽ cười nhạt, cô bước ra khỏi hội trường lúc mọi người không chú ý.
Đến bên bảng thông báo tìm tên mình, mặc kệ tên nam nhân nào đó lững thững đi sau lưng cô, cô đến đây cũng chỉ để biết cái thông tin này, gặp lại cố nhân cũng đã là thu hoạch ngoài mong đợi.
' Khương Trì Dao, 10F7'
'A, tên đẹp nha...Khương đồng học' Vệ Thiên Dã dạo này rất chán, hắn muốn tìm một bạn gái mới,may mắn giữa đường gặp một cái nữ nhân hợp khẩu vị, hắn có thể ủy khuất bản thân bỏ qua cho cô sao?
Nhưng nhìn mãi, càng thấy nữ sinh xinh đẹp càng thấy nàng xinh đẹp, càng thấy nàng thần bí.
'Phương Ngữ Ngữ...10F7'
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook