Chương 26:

Tô Thiển thật muốn khóc, hơi dịch về phía trước một bước, hơi hơi cúi người, duy trì độ cao nhìn thẳng Vải Nhỏ, hơi cười ngại ngùng một chút:

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cái kia, Vải Nhỏ, có thể phiền mày giải thích một chút với các vị đại hiệp được không, thật sự là hôm nay tao không có mang đồ ăn ngon……”

“Thật sự là hôm qua có một chuyện đột xuất, vài thứ kia, tất cả đều bị gửi ra ngoài……”

Lại vỗ ngực bảo đảm:

“Nhưng mà mày yên tâm, hai ngày, cho tao thời gian hai ngày sẽ có cà chua chín mới, đến lúc đó mỗi vị đại hiệp hai quả, không, ba quả, ba quả cà chua được không?”

Vải Nhỏ còn chưa nói cái gì, Husky có dáng vẻ đáng thương đang ở trạng thái gần chết lại một ngẩng đầu lên một chút, tru lên một tiếng vô cùng thảm thiết với Tô Thiển, sau đó lại liều mạng giãy giụa, hai chân trước còn khua khua về phía Tô Thiển.

Trên vẻ mặt khiển trách và tức giận kia rõ ràng là sự kháng nghị——

Chị gái nhỏ sao chị lại có thể vô cớ gây rối như vậy! Dựa vào cái gì mà mang cà chua thuộc về nó cho những người khác ăn! Lại còn mang cà chua về……

Vẻ mặt Vải Nhỏ rõ ràng cũng có sự thất vọng, Husky chậm rãi thả lỏng móng vuốt ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tránh thoát trói buộc Husky liền nhảy lên khỏi trên mặt đất, khi Tô Thiển cho rằng tên kia sẽ không quan tâm, liều mạng với mình, Husky lại tức giận lần nữa tru lên một tiếng với Tô Thiển, cuối cùng để lại một ánh mắt đau lòng giống như bị người đàn ông phụ lòng cho cô, sau đó vội vàng chạy về phía người thanh niên mặc đồ thể thao có dáng người hơi béo đứng cách đó cách đó không xa.

Đột nhiên người thanh niên ngẩng lên nhìn Husky, rõ ràng lộ ra vẻ vui mừng, vội chạy chậm vài bước, lôi kéo túm chặt Husky một chút, e sợ Husky tránh thoát chạy trốn khỏi dây thừng, còn cố ý buộc một đầu khác của dây thừng lên cổ tay của mình ——


Ừm, hoàn mỹ. Xem xem đĩ Husky này làm thế nào để ném lại người ba đáng thương này của nó, chạy không thấy hình bóng.

Không đợi trên mặt anh ta hoàn toàn nở nụ cười tươi thì Husky giống như con hổ nhỏ tiếp tục chạy như điên về phía trước.

Đột nhiên người thanh niên béo không kịp chuẩn bị, suýt chút nữa bị Husky lôi ngã:

“Kế Anh Tuấn, mày lại phát điên cái gì đó……”

Đứa con trai ngốc này của mình, không biết ngày hôm qua đã trải qua chuyện gì, thế nhưng khi về đến nhà hiếm khi không có hành vi phá nhà khiến người ta vô cùng tức giận.

Nhìn nó ghé vào ổ chó, dáng vẻ long lanh đau buồn, thanh niên béo thân là chủ nhân của nó cũng rất lo lắng, vội vàng dâng lên tất cả các món ngon mỹ vị cho con trai Husky, không nghĩ tới lạp xưởng hun khói người ta cũng coi như không nhìn thấy, liếm mấy miếng đồ hộp cũng không có hứng thú, cuối cùng ném món đồ chơi xương lớn mà nó thích nhất cho nó, cũng không thể làm Husky thoải mái……

Không phải trái tim thanh niên béo cũng phải chịu đựng một đêm sao?

Còn nghĩ rằng nếu không hôm nay mang Anh Tuấn đến bệnh viện thú ý để khám thử xem, không nghĩ tới trời vừa sáng, Husky nhà mình giống như được tiêm máu gà, bỗng chốc chui ra khỏi ổ, thậm chí không kịp chờ bản thân thay quần áo đã chạy vọt ra khỏi nhà……

Nhưng trước đó vẫn còn sinh long hoạt hổ, tại sao bỗng nhiên lại biến thành như vậy?

Nhìn thấy Husky nhà mình như vậy, rõ ràng giống như bị cái gì đó kích thích……

Đương nhiên, thanh niên béo rất nhanh bất chấp suy nghĩ đông tây.

Bởi vì Kế Anh Tuấn nhà anh ta đã hoàn toàn cao chạy xa bay ——

Tập trung suy nghĩ một đêm, lại bị tin tức như vậy làm cho đau lòng, thế nhưng chị gái nhỏ lại mang thứ mình yêu thích nhất cho người khác.


Nhận ra điều này khiến cho Husky tức giận vô cùng, nhưng ngọn lửa giận này cũng không hoàn toàn phát tiết trên người ba của con chó?

Hơn nữa trước đó người thanh niên béo lại sợ Husky chạy mất tăm, còn ngu xuẩn buộc đầu dây khác cho Husky lên người mình……Rất nhanh, trên diễn đàn của Hoa Đại xuất hiện một video một thanh niên béo bị Husky kéo chạy quanh ven hồ rừng rậm, một vòng lại một vòng, lao nhanh như điên.

Dáng người thanh niên hơi béo một chút, ngay từ đầu còn có thể đuổi kịp bước chạy của Husky, đến cuối cùng chính là bị Husky kéo chạy. Dáng vẻ chật vật kia thật sự rất buồn cười……

Ngay lập tức phía dưới diễn đàn là những tràng cười hahaha:

“Thầy giáo Tiểu Kế đã làm chuyện ác gì? Nhìn thấy bị Anh Tuấn kéo đi đến tái mét cả mặt rồi……”

“Husky trị Tiểu Kế, đó gọi là bướng bỉnh!”

“Bướng bỉnh cái gì, người ta gọi đó là Husky làm việc tốt, cậu nhìn thầy giáo Tiểu Kế của chúng ta một cái xem, rõ ràng cũng được coi như là đẹp trai, nhưng bị béo hủy hoại tất cả, đến bây giờ ngay cả bạn gái cũng không có, đây là Husky muốn mẹ……”

Husky có thể hiểu được chuyện này, tại sao Vải Nhỏ lại không hiểu?

Nhìn thấy ánh mắt xinh đẹp của Tô Thiển tràn ngập sự thất vọng.

Cúi đầu kêu một tiếng, chó Quý Tân, chó mexico và con mèo ngồi xổm chỉnh tề ở chỗ đó cuối cũng đứng dậy nối đuôi nhau rời khỏi, ánh mắt mỗi con nhìn về phía Tô Thiển, đều viết lên hai chữ to lớn “trách cứ”.

Tô Thiển chột dạ nhưng không tránh khỏi sự áy náy——

Tại sao cảm thấy bản thân mình không cẩn thận một chút đã viết lên hai chữ tra nam! Đã phụ lòng rất nhiều con chó con mèo xinh đẹp như vậy, thật sự cảm giác mắc tội không thể tha thứ……


Chờ tất cả mèo chó đi rồi, Vải Nhỏ mới đứng dậy.

Đi về phía trước vài bước rồi lại dừng bước, quay đầu lại nhìn về phía Tô Thiển.

Bị Vải Nhỏ liếc mắt nhìn chằm chằm một cái như vậy, bỗng nhiên Tô Thiển nhanh trí:

“A nha, Vải Nhỏ, mày muốn mang tao qua chỗ đó sao?”

Nhìn quanh bốn phía một chút mới phát hiện, bởi vì tạm thời thay đổi phương hướng nên con đường này không giống với con đường ngày hôm qua, đi theo con đường này muốn tìm được văn phòng của chủ nhiệm Trương, thật sự là cần tốn chút sức lực.

Nhìn thấy Tô Thiển theo kịp, Vải Nhỏ mới bắt đầu đi về phía trước.

Trên con đường một người một chó đi chậm rì rì dưới bóng cây râm mát, khác xa so với thấy giáo Tiểu Kế quỷ khóc sói gào bị Anh Tuấn lôi đi, hình ảnh thật sự vô cùng hài hòa……

Chỉ là cảnh tượng hài hòa như vậy, khi đi đến tầng lầu của văn phong Trương Chí Minh thì bị phá vỡ.

Vải Nhỏ vừa mới thò một đầu vào, thì có một giọng nói uy nghiêm của người đàn ông truyền đến:

“Ai ở chỗ đó?”

Trong giọng nói mang theo sự cảnh giác.

Tô Thiển có chút không hiểu, chỉ sợ đối phương làm Vải Nhỏ bị thương, vội vàng vòng ra phía sau:

“Là tôi……”

Chờ đến khi nhìn thấy cảnh tượng cuối hành lang, lập tức trợn mắt há hốc mồm ——

Trời ơi, có phải thân phận của chủ nhiệm Trương có vấn đề phải không?


Nếu không bên ngoài văn phòng, tại sao lại xuất hiện nhiều người vạm vỡ đeo kính râm như vậy.

Cảnh tượng này, nếu không biết còn tưởng rằng có nguyên thủ của nước nào đến chỗ này.

Nhìn thấy Tô Thiển đứng bất động, người đàn ông cao to đứng phía trước lạnh mặt nhìn lại đây:

“Tạm thời chỗ này không tiếp đãi bất kỳ vị khách nào, vị bạn học này mời đi về……”

“Ừm.” Tô Thiển lên tiếng, chào hỏi Vải Nhỏ một tiếng, xoay người muốn đi ——

Cái gọi kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, cô chỉ là thiên tài sinh vật của Tinh Tế, cũng không phải là chiến sĩ siêu cấp của Tinh Tế……

Không nghĩ tới mới vừa rồi Vải Nhỏ vẫn còn ngoan ngoãn đi bên cạnh Tô Thiển bỗng nhiên nổi cơn điên, dứt khoát từ trạng thái ngoan dịu trước đó biến thành trạng thái chiến đấu: cắn “Gâu gâu”, nhào về phía mấy người mặc áo đen——

Không phải có mấy người đàn ông vây xung quanh ở khu vực trước của chủ nhân sao?

Rõ ràng Vải Nhỏ tưởng rằng những người này có ý đồ gây rối với chủ nhân. Với lòng trung thành của con chó thì không có chuyện Vải Nhỏ không biết xấu hổ bỏ mặc chủ nhân khi không biết rõ chủ nhân có gặp nguy hiểm hay không.

Không nghĩ tới Vải Nhỏ kích động như vậy, Tô Thiển hoảng sợ, giơ chân lên một chút rồi lại thu về, cuống quít muốn túm chặt Vải Nhỏ:

“Vải Nhỏ, Vải Nhỏ, trở về……”

Không phải đều nói kẻ thức thời là trang tuấn kiệt sao, nhưng muốn cứu người thì đầu tiên phải rời khỏi chỗ này đã……

Chỉ là Vải Nhỏ cũng không phải là Husky, hơn nữa nó còn được trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, Tô Thiển túm một cái nhưng túm được không khí, Vải Nhỏ đã dứt khoát lao về phía những người áo đen——

Tuy rằng nhìn ra được mấy người này rất nguy hiểm, nhưng chủ nhân nhà mình vẫn còn ở bên trong căn phòng. Chó tốt tuyệt đối không vì an toàn mà vứt bỏ chủ nhân của mình.

“Con súc sinh đến đây!” Người đàn ông áo đen cau mày, dứt khoát ấn mở côn điện, muốn đánh về phía Vải Nhỏ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương