Chương 12:

"Nó gọi là Vương Tử sao? Thật sự đáng yêu." Tâm trạng Tô Thiển rất tốt, lại dùng sức giúp Vương Tử vuốt lông mấy lần.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vương Tử được sờ rất dễ chịu, ăn một miếng cà chua, xoay người lộ ra cái bụng, đôi mắt nhỏ xinh còn liếc nhìn Tô Thiển...

Tô Thiển nhìn đến nỗi lòng muốn mềm nhũn, nếu không phải bởi vì trước đó Tô Mẫn đã dặn lại nhiều lần, bảo cô hôm nay phải mang hoa đi đến chỗ chủ nhiệm Trương, thì quả thật vô cùng muốn ở nhà chơi với Vương Tử một ngày.

Sau khi dùng sức vuốt ve xoa nắn bộ lông của Vương Tử một chút, Tô Thiển lại lấy ra một quả cà chua, đút cho Vương Tử, lúc này mới đứng dậy, lưu luyến không rời nói:

"Chị làm xong việc sẽ trở về, đến lúc đó lại chơi với Vương Tử có được hay không?"

Hai móng vuốt của Vương Tử vồ lấy cà chua, dường như nghe hiểu Tô Thiển nói, ngoẹo đầu dáng vẻ tình thâm nhìn về phía Tô Thiển sủa kêu hai tiếng:

"Gâu gâu..."

"Cái kia, em tên là Hạ Lật Dương, cám ơn chị, đã cho Vương Tử nhà em đồ ăn..." Thấy Tô Thiển muốn đi, thiếu niên lại vội vàng lắp ba lắp bắp nói lời cảm ơn.

"Không cần cám ơn, Vương Tử thật sự rất đáng yêu." Tô Thiển cười nói, "Chị còn có việc, tạm biệt Lật Dương, tạm biệt Vương Tử đáng yêu..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Gâu gâu ——" Bỗng nhiên Vương Tử đuổi theo về phía trước một chút, do móng vuốt vẫn còn gắt gao chụp lấy quả cà chua, nên bỗng chốc té ngã cắm xuống. Lại bò dậy khỏi mặt đất, nước mắt rung rung đứng ngăn ở phía trước Tô Thiển.

"Chờ một chút..." Hạ Lật Dương cũng gần như đồng thời nói. Chờ bản thân cậu bé phát hiện cũng mình cũng giống Vương Tử, chặt chẽ vững vàng đứng chắn đường đi của Tô Thiển, mặt càng trở nên đỏ hơn.

"Thật ngại quá, Vương Tử, hôm nay chị thật sự có chuyện, mày ngoan ngoãn tự mình chơi được không?" Tô Thiển càng ngày càng không từ chối được Vương Tử, tiếp theo vuốt lông cho Vương Tử, lại ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Lật Dương, "Lật Dương em còn có chuyện gì sao?"


Hạ Lật Dương lặng lẽ trừng mắt liếc nhìn Vương Tử đang liều mạng tranh giành sự chú ý của nữ thần, tranh thủ thời gian nghiêng đầu chạm phải ánh mắt của Tô Thiển, nhỏ giọng nói:

"Cái kia, em không có việc gì, em chính là chạy theo nói với chị, những lời nói ở trên mạng kia, Tô Tảo* chúng em sẽ không tin, Tô Tảo vĩnh viễn ủng hộ chị, chị phải cố gắng lên..."

*)Tô Tảo: tên fandom của Cố Thiển (hay Tô Thiển)

Những antifan kia thật sự quá đủ rồi, nói cái gì mà lòng dạ nữ thần độc ác, trong lòng chẳng những không cảm kích ơn dưỡng dục của nhà họ Cố, còn bất hiếu hành hung mẹ nuôi...

Nhưng ngay cả Tiểu Vương Tử nhà mình lần đầu tiên gặp mặt nữ thần cũng bị thuyết phục, những antifan kia dựa vào cái gì mà nhục mạ nữ thần?

Tô Tảo?

Tô Thiển sửng sốt một chút, cũng may trí nhớ của cô vô cùng tốt, rất nhanh phản ứng kịp, Tô Tảo chính là tên nhóm fan hâm mộ của Tô Thiển——

Lúc nguyên thân mới xuất đạo, lần đầu tiên bị điện giật, chính là ở một video quảng cáo của Tô Tảo, cô gái được nhân vật nam chính vừa gặp đã yêu. Mà chính trong cái video quảng cáo kém chất lượng kia, nguyên thân bưng quả táo giòn xốp hơi cười ngọt ngào đã đả động đến trái tim của tất cả mọi người...

Loại minh tinh kiểu này, Tô Thiển chưa bao giờ chú ý, cái gì mà Tô Tảo, sau khi nhìn thấy trên mạng thì ném ra sau đầu, Tô Thiển chưa từng nghĩ tới, còn trên mạng, ngoại trừ có Liêu Cầm cố gắng tìm người xấu hắc nguyên thân, còn có một nhóm người Tô Tảo tỏ ra bất bình thay cho nguyên thân.

Thậm chí mình vốn không để chuyện này ở trong lòng, mà trong lòng nhóm Tô Tảo lại tức giận như vậy, hơn nữa trong thời gian mình cho con chó ăn, đối phương đã nhận ra mình, đủ thấy âm thầm yêu thương nguyên thân đến cỡ nào...

Trong cuộc đời ngắn ngủi của nguyên chủ, thực ra cũng vì nghĩ cho cô, giống như ngoại trừ có một người gì, thì lại có nhiều thêm một nhóm Tô Tảo.

Nghĩ như vậy, không ngờ là rất cảm động:

"A, cảm ơn em..."

"Cũng cảm ơn mọi người..."


Lại có chút vò đầu:

"Vậy, sau này có lẽ chị sẽ không ở lại ngành giải trí nữa... Làm phiền Lật Dương giúp chị chuyển lời đến những người khác, chị nói là, Tô Tảo, bảo bọn họ học tập cho giỏi..."

Trong ấn tượng, nhóm Tô Tảo đều là những thiếu niên nam nữ không quá lớn quỳ liếm giá trị nhan sắc, ở độ tuổi này rất nhiều người phải ở nhà đọc sách.

"Nói với bọn họ, chị ở Hoa Đại chờ bọn họ..."

"Còn có Lật Dương, em cũng phải học tập cho giỏi..." Tô Thiển cười xán lạn, tay nắm vào quơ quơ, "Cố lên, chị ở Hoa Đại chờ em..."

"Vâng." Hạ Lật Dương kích động lại càng đỏ mặt hơn, ánh mắt lóe lên tia sáng nhìn chằm chằm Tô Thiển, "Chị, vậy mà chị học ở Hoa Đại sao? Chị thật là lợi hại!"

Đây chính là Hoa Đại, đại học đứng đầu đất nước Trung Quốc.

Thành tích của Hạ Lật Dương cũng rất tốt, nhưng cũng không dám hứa chắc, bản thân mình có thể thi đỗ Hoa Đại.

"Đúng vậy." Tô Thiển gật đầu một chút ——

Nguyên chủ là một người bướng bỉnh, tiến vào giới giải trí là muốn đến gần Cảnh Thiên.

Cảm thấy xấu hổ với giáo viên dạy bảo, sau khi kí kết với công ty Ảnh Thị, chưa từng công bố thân phận học bá của mình.

Cho nên ở trong ngành giải trí nổi danh với người ngoại có gương mặt thì không có kỹ năng diễn xuất...

"Em nhớ kỹ." Trong mắt Hạ Lật Dương càng ngày càng nhiều tia sáng —— Nói nữ thần tràn ngập năng lượng, mới không phải là bình hoa mà những antifan kia đuổi theo mắng không có lương tâm.

Đó chính là Hoa Đại, vốn chính là ước mơ chung của vô số học sinh.


Là đại học đứng đầu Trung Quốc, nhiều năm qua đào tạo không biết bao nhiêu nhân tài cho quốc gia.

Cũng không biết ai cho những antifan kia năng lực, mà dám mắng nữ thần là bình hoa!

Những sự tức giận mấy ngày nay lập tức bị quét sạch sành sanh, thay vào đó là sự kiêu ngạo vô tận.

Lại nghĩ tới một chuyện:

"Đúng rồi chị, trước đó chị ở Microblogging rút thưởng, tổng cộng có sáu Tô Tảo trúng thưởng, chị còn muốn đưa quà cho bọn họ hay không?"

Trong khoảng thời gian này Tô Thiển liên tiếp bị hắc, trong lòng từng Tô Tảo vô cùng tức giận, nhao nhao xuống biển ác chiến, chỉ tiếc lực lượng nhỏ bé. Lại thêm hôm đó chính bản thân Tô Thiển tuôn ra rất nhiều tư liệu đen, thì bắt đầu ẩn thân, chưa từng lộ diện, không thể nghi ngờ những antifan kia càng thêm đắc ý, nói thẳng là Tô Thiển có tật giật mình...

Bởi vì cái này, Tô Tảo ở trong nhóm khóc mấy lần, còn có Tô Tảo không chịu được áp lực, rút lui khỏi nhóm.

Bây giờ bên trong nhóm còn lại ba, bốn trăm người.

Cho rằng lòng Tô Thiển rất lương thiện, Hạ Lật Dương muốn Tô Thiển cổ vũ mọi người một chút, tối thiểu khiến mọi người đừng quá đau lòng.

"Thế này à. Vậy thật sự rất xin lỗi." Tô Thiển nghe vậy cũng rất áy náy ——

Hóa ra giới giải trí đối với nguyên chủ mà nói, chẳng những có tên đàn ông cặn bã Cảnh Thiên, mà còn có một nhóm người Tô Tảo đáng yêu như vậy.

Mặc kệ là ở Tinh Tế, hay là ở đây, Tô Thiển không muốn phụ lòng nhất chính là lòng tốt của người khác.

Lập tức vội vàng không ngừng gật đầu:

"Được. Chính là chị cũng không rõ lắm, tặng quà gì cho mọi người thì tốt, Lật Dương em có thể cho chị một đề nghị được không..."

"Đề nghị?" Mắt Hạ Lật Dương hơi mở to ——

Trước đó sở dĩ nguyên thân muốn làm Microblogging rút thưởng, là bởi vì cô ấy vừa mới nhận vai nữ phụ trong một bộ phim thần tượng, vì tuyên truyền cho bộ phim, mới có thể mở hoạt động rút thưởng.


Lúc ấy đã nói xong phần thưởng là tấm poster tự tay Tô Thiển kí tên. Nhưng từ khi Tô Thiển bị tuôn ra tư liệu đen, vốn lại có nhà họ Cố có gia thế lớn như vậy ở phía sau hành động, cho nên ở ngày thứ hai bộ phim thần tượng kia tuyên bố xóa bỏ cảnh diễn của Tô Thiển, thay đổi một nữ diễn viên khác quay.

Lại cho poster, không thể nghi ngờ là rất không thích hợp.

Có chút khó khăn gãi đầu một cái:

"Em cũng không biết. Không thì chị đưa đồ vật mà thuộc sở trường của chị? Hoặc là quay vlog sinh hoạt..."

Quay vlog sinh hoạt cái gì, Tô Thiển cũng không muốn cho người khác biết. Ngược lại là đồ vật sở trường, hai mắt bỗng nhiên sáng lên:

"Chị đã biết!"

Sở trường nhất của mình không phải là những cây xanh ở trong phòng kia sao?

Bởi vì muốn ưu điểm của mình được đề cao ở mức độ lớn nhất, Tô Thiển dám nói, loại cà chua của mình cũng tốt, cây đào mật cũng được, đều là những thứ ăn ngon nhất trên đời.

Quyết định, vậy đưa cái đó!

Đương nhiên, khiến Tô Thiển bất ngờ chính là, về sau việc tặng quà này, sẽ gây chấn động lớn như vậy...

"Lúc nào chị chuẩn bị xong quà tặng, giao cho em là được, em giúp chị gửi ra ngoài..." Hạ Lật Dương vui vẻ nói, "Còn có chị mới vừa nói, sẽ ở Hoa Đại chờ Tô Tảo, em có thể chụp một tấm hình với chị được không, sau đó đăng câu nói này lên?"

Tô Thiển rất là sảng khoái đồng ý:

"Được rồi."

Thấy Vương Tử từ đầu đến cuối trông mong nhìn mình, lại càng vui vẻ, vẫy vẫy tay về phía Vương Tử nói:

"Vương Tử, có muốn chụp ảnh cùng với chị hay không?"

Vừa dứt lời, quả nhiên Vương Tử nhảy dựng lên, móng vuốt vừa vặn nắm chặt tay Tô Thiển.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương