Còn hai ngày nữa là vào học rồi mà cô vẫn còn ung dung ngồi đọc sách và nghe nhạc. Lúc này điện thoại cô nhắn tin
" Số tiền trong tài khoản của bạn:
12 000 000 triệu xin cảm ơn"
Cô thở dài:" Haiz sắp không còn tiền rồi phải đi làm kiếm thêm thôi"
Cô mặc bộ đồ khá đơn giản là áo sơ mi trắng phối cùng với váy dài màu đen.

Đi được một lúc thì cô nhìn thấy được một quán cà phê sách rất yên tĩnh và không gian rất đẹp. Cũng vừa hay tiệm này cũng đang cần tuyển phục vụ. Cô vừa bước vào thì một chị nhân viên lên tiếng
" Em cần dùng gì ???"
Cô trả lời:" Thật ra em xin vào làm phục vụ ở đây ạ "
" Vậy em đi theo chị "
Chị dẫn cô tới căn phòng nhỏ
" Cộc... cộc.. cộc "
Một anh chàng còn khá trẻ có thể nói là mẫu bạn trai lý tưởng của biết bao nhiêu cô gái
" Có gì sao chị Bối "
" À có một cô bé tới xin làm phục vụ ở đây em thấy sao Ngôn "
Người con trai nên Ngôn đó nhìn qua cô. Trông đôi mắt cô không có chút xi mê nào dành cho anh cả anh rất bất ngờ.
" Chào em anh tên Bạch Ngôn là chủ quán cà phê này "
Cô nghe xong cái tên của anh thì mới nhớ ra người đứng trước mặt mình, hiện giờ đó chính là nam chủ trong cuốn tiểu thuyết cẩu huyết này.

Cô lãnh đạm nói:" Chào anh tôi tên Ngụy Lam Y "
Anh mỉm cười ,một nụ cười có thể hạ gục biết bao nhiêu cô gái, nhưng cô lại không trong số đó
" Em cho anh biết lý lịch của em một chút nha " anh dịu dàng nói
Cô thì vẫn vậy không thay đổi:" Tôi là học sinh năm nhất của trường Vương Yên Nhất Trung. Lịch học của tôi chủ yếu vào buổi trưa, nhưng có một số ngày tôi học buổi sáng để thay cho buổi trưa "
Anh nghe sơ qua rồi gật đầu nói:" Vậy ca làm của em chủ yếu vào buổi chiều, tối tầm 5h em phải có mặt tại quán tan làm là 9h "
Cô gật đầu như đã hiểu
"Còn buổi sáng và trưa thì tùy vào em, nếu ngày nào em rảnh thì cứ vào làm và điểm danh tiền đó sẽ được xem như là tiền làm tăng thêm giờ "
Cô gật đầu nói:" Cảm ơn! vậy chừng nào tôi bắt đầu làm "
" Từ mai nhé! " Anh cười nói
Cô chào anh rồi ra về. Bên trong căn phòng lúc này chàng trai dịu dàng lúc này đã không còn, mà thay vào đó là gương mặt lạnh lùng đến đáng sợ.
Đôi mắt anh mang chút ý cười nhưng không ai nhìn thấy:
" Lam Y tôi sẽ ghi nhớ cái tên này "
Cô lê chân bước trên đường vừa suy nghĩ
* Cốt truyện đã được thay đổi không ít, vậy là số phận của cô gái này có thể sẽ được an toàn nếu mình tránh xa nữ chủ và nam chủ. Nhưng hiện tại mình đang rất cần tiền thật phiền phức mà. Thôi kệ ít giao tiếp là được *
Bước chân vào định mở cửa, thì cô nghe có tiếng dừng lại ở trước nhà mình
Cô chau mày khó chịu
" Đến đây để làm gì??? "
Gia Minh cười đáp
" Đến thăm em gái không được sao "
" Ha tôi và Trần gia không còn quan hệ gì nữa, nên anh đừng giả vờ quan tâm tới tôi mau Cút "
Anh vẫn như không tự nhiên bước vào trong nhà
" Khách đến nhà chơi mà em tiếp đãi như vậy thật sự không hay đâu " nói rồi anh ngồi xuống chiếc ghế sofa
Cô bực bội rót cho anh cốc nước ấm nói: " Uống xong cốc nước rồi mau biến đi "
Anh nhìn xung quanh nói:" Em sống có vẻ rất ổn nhỉ "
Cô nói:" Ổn phải nói là rất ổn "
Anh nhìn cô một hồi lâu rồi nói:
" Hai ngày nữa là vào học rồi em định lấy đâu ra tiền để lo học phí của kỳ sau "
Cô bước tới tủ lạnh lấy lấy lon trà chanh ra uống nói
" Tôi đã có việc làm rồi! Tôi có thể tự lo cho cuộc sống của mình"
Anh hơi khó chịu khi cô nói với anh như vậy. Cô lúc nào cũng muốn tránh né anh

Tiếng chuông nhà cô reo lên:
" Ting....ting....ting"
Cô bước ra mở cửa thì khá bất ngờ người đó chính là vị hôn phu cũ của cô Cố Kỳ Phong
" Đến đây để làm gì???? "
Kỳ Phong cười đáp:
" Mẹ anh kêu đem chút quà qua tặng em sẵn tiện xin lỗi về chuyện hôm trước "
Cô chẳng quan tâm nhưng không để anh ta vào nhà cô sẽ bị dị nghị mất
" Được rồi anh vào nhà đi "
Anh vui vẻ bước vào thì nhìn thấy Gia Minh ngồi trên ghế sofa
" Minh anh cũng ở đây à??" Có chút không vui
" Tôi đến thăm em gái tôi không được sao."
" Chỉ là đến thăm em gái hay có ý gì khác Trần tổng"
Anh mỉm cười:" Cậu quản được tôi sao Cố tổng "
Hai ánh mắt nhìn nhau như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương. Cô nhìn hai người rồi lạnh giọng nói:
" Nếu hai người đã uống nước xong rồi xin mời về cho tôi cần nghỉ ngơi "
Kỳ Phong lúc này mới lên tiếng nói:
" Anh có một chuyện muốn hỏi em
Cô và hắn chưa bao giờ nói chuyện nhiều thì lấy đâu ra câu hỏi chứ cô thắc mắc
" Tôi và anh chưa bao giờ nói chuyện quá một câu thì lấy đâu ra câu hỏi chứ"
" Thật ra anh muốn hỏi tại sao em lại huỷ hôn "
Cô nhàn nhạt trả lời:" Không thích chỉ vậy thôi "

Anh biết rất rõ cô đang nghĩ gì:" Em nói thật với anh đi, anh biết đó không phải là lý do "
Cô nhìn anh với đôi mắt lạnh lẽo :
" Anh thật sự muốn biết "
Anh:"......."
" Được thôi nghe đây. Tôi đã thấy anh ôm một đứa con gái nào đó ngay tại công viên Quản Quốc "
Anh im lặng cúi đầu xuống
Cô sắc bén nói:" Theo tôi thì đó không phải em gái hay chị gái của anh mà là người yêu của anh đúng không Cố tổng "
Hai người im lặng nhìn cô
Gia Minh * Cô ấy biết được chỉ qua cái nhìn thôi sao rất tuyệt a *
Kỳ Phong * Thật sự đã biết rồi *
Cô lạnh lùng nhìn hai người
" Mau đi đi tôi còn phải nghỉ ngơi nữa"
" Anh đi nhé rãnh anh sẽ đến thăm em"
" Tôi không cần về lo sự nghiệp cho Trần Gia đi không thì lại phải mất mặt đó "
Kỳ Phong:" Anh xin lỗi nhé "
" Chuyện đó tôi không quan tâm"
Nói rồi cô đóng cửa"Rầm.." và nhảy vào nhà tắm ngâm mình trong đó suốt 30 phút. Sau đó chìm vào giấc ngủ

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương