Quay bước vào trong tay cầm bọc thức ăn mà Nhạc Thần vừa đưa khiến cho cô có chút khó xử, phân vân không biết có nên ăn hay không. Đám đông khi thấy Lam Y tiến vào liền bàn tán

Xung quanh ồn ào quá mức khiến cô bực bội. Nhớ lúc trước khi còn chơi dương cầm những tiếng ồn như thế này khiến cô vô cùng hạnh phúc nhưng sao bây giờ lại chán ghét nó thế chứ

Tìm một nơi ít người để ngồi thế mà vẫn gặp phải kẻ phiền phức, Hoa An Nhiên đây muốn làm gì

_Lam Y cậu cũng đến đây sao?

_Như cô đã thấy

An Nhiên cô ta vốn không có ý định tha cho cô nên đã trực tiếp ngồi xuống bên cạnh, người ngoài nhìn vào cứ tưởng Lam Y với cô ta rất thân, Hoa An Nhiên là muốn kéo cô vào vở kịch của cô ta đây mà

Biết trước những trò ngu ngốc này, Lam Y tự nhiên đứng dậy trực tiếp lướt qua người ả ta mà đi, loại người như thế cô không có hứng thú để quan tâm.

_Lam Y! Cậu ghét mình đến thế sao?_ cái giọng điệu quỷ quái gì đây, tưởng mình là nạn nhân sao

_Ấu trĩ_ Lam Y phun ra hai từ khiến cho ả ta im bặt

Cô đi về hướng chiếc xe du lịch cỡ to, ngồi vào vị trí ít ai làm phiền nhất trực tiếp chìm vào trong giấc ngủ. Chả hiểu vì sao mà mỗi lần ngủ cô lại thấy rất thích, chắc là do không cần phiền não, không muộn phiền.


Lúc giật mình thức giấc thì cũng đã gần tới nơi bầu trời cũng chập chững tối, có lẽ vì bị cảm nên khi thức dậy Lam Y có chút chóng mặt.

_Các em chuẩn bị nhanh lên một chút! 5 phút nữa sẽ đến

Chiếc xe dừng lại trước cổng trường Đại học Thanh Án một ngôi trường có tiếng ở thành phố H.

Thành phố H là một trong những nơi thượng lưu dành cho những người có quyền thế, thành phố nổi tiếng với những ngôi trường bậc nhất và xa xỉ nhất trong đó phải kể đến Thanh Án.

Bước xuống thứ đầu tiên đập vào mắt cô chính là cổng trường với màu vàng kim, sang trọng như vậy ai mà nghĩ là trường đại học chứ

Từng người một lần lượt bước vào bên trong, không ngờ nó còn rộng hơn so với tưởng tượng. Chẳng trách học phí ở đây đắc đỏ như vậy. Sân trường rộng lớn, cây cối xanh mát. Không biết nếu đi tham quan thì đến bao giờ mới hết

Một lúc sau, giáo viên bắt đầu phổ biến kế hoạch cho những ngày tiếp theo. Cũng khá đơn giản, chỉ cần có mặt đúng giờ để thi, thời gian còn lại có thể đi tham quan thành phố nhưng phải giữ an toàn. Đúng là rất hợp với ý của cô

Lam Y đến đây không phải để thi mà là lật lại vụ tai nạn vào 5 năm trước. Người cô nhờ để điều tra hắn sống ở đây, một người tài giỏi chuyên về công nghệ

_Các em sẽ được phân chia phòng theo sự sắp xếp của trường, còn giờ đến ký túc xá lãnh chìa khóa đi

_ Vâng

Lam Y sau khi nhận được phòng và đi theo hướng dẫn của người quản lý ở ký túc xá, hiện tại cô đang đứng trước cánh cổng sắt khá lớn. Thắc mắc nhất chính là tại sao tất cả mọi người đều ở ký túc xá của trường còn cô lại bị đẩy đến đây.

Ở đây chả khác gì một khách sạn thu nhỏ cả, nhưng đãi ngộ lớn như vậy thật sự là có mưu tính gì. Miễn phí ắt hẳn sẽ tìm tàng nguy hiểm

Lam Y từ từ tiến vào bên trong, bóng cây cổ thụ in lên mặt đất tạo cho khung cảnh nơi đây càng thêm thu hút.

Sau khi đặt chân vào đây, hoàn toàn không thấy một ai vắng vẻ đến mức buồn chán

_Cô là ai? _ giọng nói nam tính vang lên, nhưng có cần phải lạnh lẽo thế không. Lam Y cô không phải kẻ xấu

_Là ai vậy! Nhiên nhi đến à_ lại có thêm một giọng nói khác cất lên, trái ngược hoàn toàn với người đàn ông kia, hắn ta lại có giọng nói ấm áp đầy ôn nhu

Ba gương mặt chạm nhau, đôi mắt của hai người đàn ông kia đều nhìn chằm chằm vào cô gái đối diện. Bỗng chốc bọn họ cảm thấy có chút dao động.

Lam Y không quan tâm mấy, đến nhìn bọn họ cũng chỉ liếc mắt một lúc rồi quay về trạng thái ban đầu.


_Tôi sẽ ở đây 1 tuần_ ngắn gọn xúc tích không cần dài dòng

_Nếu cô là thí sinh đến dự thi thì chỉ vọn vẹn 2 ngày. Sao lại đến 1 tuần_ người đàn ông với giọng điệu ấm áp lúc nãy đã hoàn toàn biến mất, thật ra lạnh lẽo chính là bản chất của hắn

_Nếu muốn biết thêm thì cứ trực tiếp liên hệ đến hiệu trưởng ở đây _sao phải trả lời hắn, thời gian cô chính là vàng bạc, nếu không phải giữ phép lịch sự Lam Y cô sẽ trực tiếp lướt qua hắn mà không cần phải mở miệng trả lời những câu hỏi vô bổ đó

Hắn ta nhìn cô tức giận không nói nên lời. Từ phía cách cửa lớn cũng có thêm một người xuất hiện.

_Xin hỏi có ai ở đây không ?_

Giọng nói này, gương mặt này. Trời ơi sao cô đen thế chứ không những chạm mặt với hai người này mà còn phải đối mặt với nữ chính. Phiền phức liên tiếp phiền phức

Người vừa lúc nãy còn muốn đối đầu với cô giờ lại trở nên ấm áp anh ta vội vàng đi đến bên An Nhiên, đôi mắt đỏ tức giận giờ lại trở nên cực kỳ yêu chiều

_Nhiên nhi em đến rồi

Cô cũng không rảnh ở lại đây, hôm nay mệt mỏi cả ngày cần được nghỉ ngơi. Còn bọn họ thì cứ mặc kệ liên quan gì đến cô.

Lam Y nhẹ nhàng lướt qua, trực tiếp bước lên tầng trên. Người đàn ông lạnh lẽo vừa nãy tâm tình bỗng chốc gợn sóng khi cô lướt qua người hắn

Mùi oải hương của Lam Y khiến hắn mê luyến, cô cư nhiên lại làm hắn rung động đến hai lần.

Còn đang chìm đắm trong suy nghĩ giọng nói của Hoa An Nhiên chính thức kéo hắn ra khỏi mộng cảnh


_ Kỳ ca, Quân ca hai anh vẫn khỏe chứ?

_ Anh là Vương Đinh Kỳ đấy em đang khinh thường anh sao_ Hắn vẫn ôn nhu nhìn Hoa An Nhiên

Còn người đàn ông lãnh lẽo kia vẫn không mở lời anh ta là Vương Đinh Quân con trai trưởng của Vương lão gia. Còn hắn Vương Đinh Kỳ là con thứ 2 của ông. Bọn hắn sau này sẽ được thừa kế gia sản khổng lồ kia

_Gọi tôi là Đinh Quân_ giọng nói không chút hơi ấm của hắn khiến nữ chính sợ hãi

_V.. vâng_ giọng nói run rẩy khiến cho người khác muốn che chở

_Này! Anh đừng đối xử với em ấy như thế chứ?_

Đinh Quân quay người cất bước lên tầng, em trai ngu ngốc của hắn thật sự bị ả ta lợi dụng rồi. Nhưng cô ta còn chưa thỏa mãn hay sao, còn muốn thu phục hắn

So với bọn cáo già trong giới kinh doanh thì Hoa An Nhiên cô ta chẳng là cái thá gì cả

Nhưng cô gái lúc nãy tới đây tên gì nhỉ thật là mong chờ quá đi mất
_______

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương