Hi Tửu còn chưa biết Tạ Tương chị gái Tạ Tứ này rốt cuộc đang âm mưu gì, Tạ Tứ liền trở lại.

Tạ Tương nói với Tạ Tứ: “Chị muốn đưa Tửu Tửu ra ngoài chơi mấy ngày, được không?”

Hi Tửu kinh hãi.

Nonononono……

Trước mặt Tạ Tứ nhảy ra một Tiểu Hi Tửu, bất lực hô lên.

Nói cái gì mà muốn đi chơi vài ngày, chinh chính là muốn chiếm đoạt tôi!

Bạch liên hoa này, tôi sẽ không để chị thành công!

Lại nhìn lại Hi Tửu chân chính đang khéo léo tươi cười, một chút cũng không nhìn ra được nội tâm phong phú bên trong: “Cái này, không tốt lắm đâu? A Tứ thật vất vả mới về nhà, em còn muốn thừa dịp…” Cô xấu hổ vuốt ve mái tóc của mình, giọng nói đặc biệt mềm mại,” Cùng anh ấy nối dõi tông đường.”

Nói xong còn xấu hổ ngượng ngùng nhìn Tạ Tứ.

Vẻ mặt Tạ Tương đông cứng lại, chị ta nhìn Tạ Tứ: “A Tứ, lần này em đặc biệt ở lại đây, là muốn sinh con với Tửu Tửu càng sớm càng tốt?” Ánh mắt chị ta tràn đầy vẻ không tin.

Hi Tửu bảo trì mỉm cười, sống lưng thẳng tắp, dáng vẻ đoan trang.

Tầm mắt của Tạ Tứ lại chuyển đến Tiểu Hi Tửu đang kích động, đầu tiên là hung hăng uy hiếp: “Nếu ngươi dám giao ta cho chị gái ngươi, ta sẽ vặn đầu ngươi!”

Lại đột nhiên trở nên thê lương, tay cầm một chiếc khăn tay nhỏ, ngồi nghiêng trên mặt đất, nhỏ giọng khóc nức nở: “Chị gái anh thèm muốn vẻ đẹp và thân thể của tôi, nể tình chúng ta là đôi vợ chồng plastic, anh giữ tôi lại đi mà!”

Biểu tình của Tiểu Hi Tửu thật sự quá phong phú, Tạ Tứ trước giờ cực kỳ hiếm thấy hình ảnh nào sinh động như vậy.

Khóe môi Tạ Tứ đang yên lặng quan sát khẽ nhếch lên.

Bắt gặp đôi mắt của Hi Tửu chân chính, đôi con ngươi màu nâu nhìn đến bức thiết cầu xin.

Tạ Tứ đột nhiên nổi lên tâm tư đùa giỡn, nhàn nhạt nhìn Tạ Tương: “Đương nhiên không phải.”

Tạ Tương trong mắt hiện lên vui mừng.

Tạ Tứ liếc mắt sang một bên, Tiểu Hi Tửu móc ra một thanh đại đao bốn mươi mét, hạ đao xuống, từ xa lao đến muốn giết anh.

Tiểu Hi Tửu nhảy lên, chuẩn bị chém bay cái đầu chó của Tạ Tứ.

Tạ Tứ ôn nhu ôm Hi Tửu vào ngực: “Sinh em bé là mục tiêu thứ hai thôi, chủ yếu em trở về đây là vì muốn bồi dưỡng tình cảm với Tửu Tửu.”



Tiểu Hi Tửu trên đỉnh đầu của anh đang uôn éo thân mình, lúc tiếp đất tự nhiên thu lại đao, trong tay cầm một tấm thẻ, dán lên mặt Tạ Tứ: “Cho ngươi, thẻ người tốt.”

Sau đó chân chó khua chân bóp vai cho anh.

Tạ Tứ không biết tại sao lại cảm thấy hài lòng sự tưởng tượng ấu trĩ của Hi Tửu, khóe môi không ngừng nở nụ cười.

Dụi dụi mắt sáng lấp lánh đang nhìn mình của Hi Tửu, ghé sát bên tai cô, giọng nói chỉ để hai người họ nghe thấy: “Không học xong Mác, đừng hòng đi đâu hết.”

Quả nhiên, bản chất của đàn ông vẫn rất chó.

Hi Tửu ngồi dậy cùng Tạ Tứ nhìn nhau cười, trong nụ cười cất giấu vô số dao nhọn.

Tiểu Hi Tửu cũng không hầu hạ Tạ Tứ nữa, hầm hừ mà trừng mắt nhìn anh, phốc một cái biến mất.

Tạ Tương nhìn Tạ Tứ và Hi Tửu thân mật, yên lặng nắm chặt túi hàng hiệu trong tay, cuối cùng nặn ra một nụ cười: “Đã như vậy, chị liền không quấy rầy hai người.”

Hi Tửu mỉm cười tiễn Tạ Tương đi, trở về đã bị tạ Tứ cắp đến thư phòng học thuộc Mác.

Học xong, Hi Tửu muốn đi mua bảng vẽ điện tử.

Dựa theo nhân thiết của cô, cô phải được sự đồng ý của Tạ Tứ mới được ra ngoài.

Khốn kiếp, Đại Thanh sớm đã diệt vong, còn sót lại mấy thứ phong kiến thế này làm gì!

Hi Tửu một bên chửi thề, một bên lung tung pha trà, đặt trên khay đưa qua cho Tạ Tứ, ngón tay bạch ngọc vẽ vòng tròn xoắn ốc trên bàn: “Chồng à, hôm nay em muốn đi mua đồ, có thể chứ?”

Tạ Tứ ngẩng đầu, con ngươi màu trà nhìn về phía Hi Tửu.

Kỹ năng diễn của cô không tồi, nếu không phải anh có thể nhìn thấy tiểu kịch trường bổ não trong đầu cô, anh thật nhìn không ra được dáng vẻ kệch cỡm này là do cô làm bộ làm tịch trước mặt mình.

“Cô muốn mua gì thì có thể nói với quản gia.” Anh duỗi tay ra, nắm lấy tay Hi Tửu, dùng đầu ngón tay trượt vào lòng bàn tay cô, cực kỳ ái muội, thanh âm cũng cố ý hạ thấp xuống, mang theo chút ám ách, “Cô không phải nói muốn cùng tôi nối dõi tông đường sao? “

Tôm hùm đất cay quá cay, tên cẩu nam nhân này từ ngày hôm qua liền bắt đầu quái quái.

Hi Tửu nhìn xuống xúc động muốn đoạn tử tuyệt tôn Tạ Tứ, ngượng ngùng cúi đầu: “Người ta mấy ngày này không tiện, hơn nữa người ta muốn đi mua đồ riêng tư, để quản gia biết được, người ta sẽ xấu hổ lắm.”

Tạ Tứ nhướng mày: “Cô muốn mua cái gì?”

Hỏi nhiều như vậy? Hi Tửu yên lặng nhìn Tạ Tứ một cái, sau đó cúi người khẽ thở dài bên tai: “Em muốn mua…”

Trên người cô thoang thoảng hương thơm trái cây, khác hẳn với cách ăn mặc nghiêm túc và cứng nhắc của của cô.

Hô hấp ấm áp, thanh âm mềm mại không tự giác kéo dài trôi vào tai Tạ Tứ.



“Thuốc trị nấm chân.”

Hi Tửu tươi cười rời khỏi thư phòng, nhớ đến vẻ mặt của Tạ Tứ khi nghe thấy thứ mình định mua là kem bôi nấm chân, cô muốn ngửa mặt lên trời cười to.

Trong truyện gốc đã nói qua vô số lần, Tạ Tứ có tính sạch sẽ nghiêm trọng.

Cô tin tưởng sau khi Tạ Tứ biết cô bị nấm chân, nhất định nhìn thấy cô sẽ đi đường vòng, nói không chừng vì sợ cô lây bệnh cho anh ta, còn trực tiếp ly hôn với cô.

Hi Tửu tâm trạng tốt liền nhờ quản gia thu xếp một chiếc xe, hướng thẳng đến khu bán đồ cũ lớn nhất trong thành phố, tuy rằng đây là lần đầu tiên cô mua đồ secondhand, nhưng may mắn cô chỉ dùng 500 tệ có thể mua một bảng vẽ điện tử giá gốc vài ngàn.

Sau khi test thử không có vấn đề gì, Hi Tửu trở về Tạ gia.

Sau khi ăn xong cơm tối, khóa trái cửa phòng, xõa tóc, thay một bộ y phục trông ít giống nữ tu nhất trong số các trang phục của nguyên thân, điều chỉnh góc máy sao cho chỉ nhìn thấy cằm.

Mục đích của việc ăn mặc như thế này là để tránh người khác nhận ra cô, bị OOC. (out of character)

Đây là thời kỳ hoàng kim và phát bạo của phát sóng trực tiếp, vì vậy việc một người mới tham gia ,à không lộ diện, cũng không có ê-kíp mà muốn một đêm thành danh là việc rất khó khăn.

Hi Tửu đã cân nhắc chuyện này vào tối hôm qua, vì vậy đêm qua cô đã chọn một số tiểu thuyết Kim Bảng trên nền tảng tiểu thuyết trực tuyến lớn nhất, dành thời gian sàng lọc qua một lần.

Cuối cùng chọn ra một quyền hành văn không quá tiểu bạch, nhân thiết của nam nữ chủ trong tiểu thuyết lấy được cảm tình của người đọc.

Mất hơn hai giờ đồng hồ để vẽ chân dung nam nữ chính, đăng phía dưới Weibo của tác giả tiểu thuyết.

Lúc chuẩn bị offline, cô nhìn qua số lượng fans hâm mộ của tác giả, có chút choáng váng.

Vậy mà anh ta có đến một ngàn vạn fans, so với lưu lượng có thể trở thành thần tượng.

Không hổ là tác giả đỉnh lưu.

Cô cảm thấy mình chọn lựa tác phẩm của vị tác giả này thật vô cùng sáng suốt.

Quả nhiên, chỉ sau chưa đầy một ngày lên men, bình luận cô đăng lên đã nhận được hàng nghìn lượt thích + bình luận, nằm ở vị trí dễ thấy nhất trên Weibo.

Rất nhiều fans hâm mộ ở phía dưới kêu to:

【 Đây là người vợ thần tiên gì thế, thiết kế đẹp như vậy? Giống hệt nam nữ chính mà tôi đã tưởng tượng! So ra thì tôi tưởng tượng có chút rách nát hơn! 】

【 Kraken đã tới, chạy nhanh bắt lấy! Kraken cũng là fans của Hạ Thần sao? Kraken còn hàng trữ nào khác nữa không? Quỳ cầu! 】

【 Phong cách vẽ tranh này quá hợp với tôi! Đây chắc chắn là thiết kế có tấm nhất mà tôi từng thấy! ! !】

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương