Edit: Linh Nguyệt

Bộ phim điện ảnh mà La Thiến tham diễn vai tiên nữ nghe nói định ra rạp vào quốc khánh năm nay, La Thiến còn nhận được hai vé từ Giang đạo.

Lúc đó cô còn rất kỳ quái hỏi Giang đạo: “Nhưng cái phim kia của ông mới quay có mấy tháng mà?”

Giang đạo lập tức cúp điện thoại, một câu cũng không muốn nói cùng La Thiến.

La Thiến vẻ mặt ngốc hỏi Đường Diễn: “Ông ta làm sao thế?”

Đường Diễn ngồi ở sô pha đọc báo, đầu cũng không thèm ngẩng lên đáp: “Vốn dĩ chỉ là phim điện ảnh kỹ xảo năm xu, chắc cấp tốc quay để kịp chiếu lúc quốc khánh. Em nói thử xem?”

La Thiến a a nói: “Thẹn quá hoá giận!”

Đường Diễn cười, sờ đầu cô nói: “Không phải, là bị em trắng trợn hỏi thẳng nên mới giận! Không cúp điện thoại thì hắn phải trả lời như thế nào?”

La Thiến: “…” Có đạo lý, tổng cũng không thể nói: À, tôi tùy tiện quay đấy.

Tâm thái của La Thiến trước nay đều như vương bát đản có tiện nghi không chiếm, phim điện ảnh có mình tham diễn đương nhiên là muốn cổ động, huống chi vé xem còn miễn phí nữa chứ?

Tuy rằng quan hệ của cô cùng Đường Diễn vẫn chưa xác nhận chính thức nhưng hai người ở chung không tồi, ngoại trừ việc không cùng một phòng.

La Thiến không có bởi vì cảnh trong mơ mà hờ hững với Đường Diễn, chủ yếu là do hình tượng của Đường Diễn ở trong lòng La Thiến một năm trở lại đây có chút ăn sâu bén rễ rồi. Bạn cho rằng người ta lãnh khốc vô tình sao? Không phải, người ta đơn thuần là mặt than. Bạn cho rằng người ta không dễ hầu hạ? Không phải, người ta có đồ ngọt là tốt rồi. Bạn cho rằng người ta tính tình không tốt? Chính là, hắn rất dễ dỗ...

Bởi vì đã quen, cho nên dù Đường Diễn trong mộng lãnh khốc vô tình, không dễ hầu hạ, tính tình không tốt, lòng dạ hẹp hòi, vân vân... nhưng đối với La Thiến mà nói, Đường Diễn trước mắt vẫn tương đối chân thật. Đây cũng là nguyên nhân La Thiến sợ Thẩm Bối Bối hơn Đường Diễn.

Vậy nên khi Đường Diễn nói muốn một lần nữa bắt đầu, La Thiến không đồng ý cũng không cự tuyệt. Dù sao thì Đường Diễn có nói một câu rất đúng, đám người Thẩm Bối Bối muốn tổn thương cô, ở trước mặt Đường Diễn đều không đáng nhắc tới.

Ngày phim chiếu, La Thiến từ sáng sớm đã lôi kéo Đường Diễn rời giường nói: “Dậy nhanh dậy nhanh, phim sắp bắt đầu rồi.”

Đường Diễn vừa nương theo lực đạo của cô rời giường vừa ở trong lòng mắng Giang đạo n lần. Chính hắn khiến La Thiến muốn xem phim, còn gửi vé suất chiếu lúc chín giờ sáng ở rạp phim Ích Khu Hồng Quảng.

La Thiến sáng sớm liền bắt đầu gọi gọi quát quát, còn trực tiếp vọt vào phòng Đường Diễn kéo hắn rời giường. Đường Diễn vốn dĩ không có thói quen ngủ nướng, là từ sau khi ở cùng La Thiến mới bị lây nhiễm.

Mới hơn bảy giờ sáng đã La Thiến kéo dậy, ánh mắt hắn lạnh băng, đáng tiếc La Thiến sớm đã miễn dịch từ lâu, một chút cũng không hề để ý ánh măt sống không còn gì luyến tiếc của Đường Diễn, lôi kéo hắn nói: “Rời giường rửa mặt ăn sáng nhanh, sắp muộn mất rồi! Phải nhanh lên.”

Rất nhiều fans chọn "đuổi" lần chiếu phim đầu tiên lúc đêm khuyên ngày 30 tháng 9, La Thiến nghĩ nghĩ, bộ điện ảnh đầu tiên của mình, lần chiếu đêm khuya đầu tiên không kịp thì lần chiếu ngày đầu tiên cũng không tồi!

Đường Diễn đem công ty hoàn toàn giao cho mẹ Đường nên thanh nhàn hơn không ít, không cần làm việc, gần đây chỉ một lòng một dạ đem La Thiến lừa trở về.

Ừm? Lừa? Đường Diễn lại nghĩ, không phải, hắn không phải loại người như vậy, hắn là muốn theo đuổi La Thiến.

Ăn xong bữa sáng, ra khỏi nhà cũng đã tám rưỡi, La Thiến bực mình đẩy Đường Diễn ra cửa, nếu không hắn còn có thể tiếp tục lãng phí nửa giờ.

“Đều tại anh ăn chậm.” La Thiến oán giận nói.

Đường Diễn quay đầu lại nhìn, chờ cô đi xong giày mới lôi kéo cô nói: “Tới kịp.”

Quả nhiên như lời Đường Diễn, lúc hai người đến rạp thì phim vẫn chưa mở màn, thậm chí bởi vì là ban ngày nên người xem không nhiều lắm. Phần lớn đều là fans, La Thiến mang khẩu trang, kéo tay Đường Diễn đi vào.

Lúc ngồi xuống chỗ, sau La Thiến lại có một đội bảy, tám người tới. Hẳn là cùng nhau tới, La Thiến nhìn thoáng qua rồi quay đầu, cô không thích nhất chính là loại thanh niên ăn chơi lêu lổng này.

Nếu tính tình tốt thì La Thiến còn thấy tạm được, chứ cái loại dáng vẻ lưu manh, cho rằng mình là số một thế giới này, La Thiến đã tùng bị cho ăn mệt, từ trước đến nay đều tránh được thì nên tránh.

Đường Diễn thấy cô túng túng, khẽ cười, cảm thấy như đã lâu lắm rồi không thấy một La Thiến như vậy. Từ sau khi La Thiến tới đây, có lẽ là do đã có sự nghiệp của chính mình nên tinh thầnbm đúng chuẩn ngẩng đầu ưỡn ngực, lúc nói chuyện đều mang theo một loại ngạo khí.

“Làm sao vậy?” Đường Diễn tới gần cô hỏi.

La Thiến khẽ đảo mắt ra phía sau nói: “Hình như có một đám gây chuyện.”

Đường Diễn xoa bóp tay nói: “Không có việc gì, tôi đánh được.”

“Con mẹ nó, cẩu nam nữ!” Đường Diễn vừa dứt lời, phía sau liền có một người nói, “Phim còn chưa bắt đầu đã dựa vào nhau tình chàng ý thiếp!”

La Thiến chớp chớp mắt, Đường Diễn nhướng mày, nhìn La Thiến, ý tứ thực rõ ràng, tùy em.

La Thiến chính là người thích bắt nạt kẻ yếu "ngầm", cô có Đường Diễn chống lưng, còn mang khẩu trang cơ mà! Vì thế, La Thiến quay đầu nói với người phía sau nói: “Liên quan đến cậu à mà lắm mồm!” Oa! Quá sảng khoái, loại cảm giác thái sơn áp đỉnh này thực sự không tồi. Lần đầu tiên dám cãi lại loại người này, La Thiến trong lòng không nhịn được sung sướng một phen.

Người phía sau có lẽ không nghĩ tới La Thiến dám cãi lại, ỷ vào bên mình đông, mấy người đều đứng lên nói: “Muốn đánh nhau có phải hay không?”

Thế trận này lập tức doạ được La Thiến, cô cúi đầu nhìn Đường Diễn, điên cuồng chớp chớp mắt. Anh có được không? Anh có được không? Không được… Không được thì để tôi nhận sai!

Đường Diễn giật giật khoé miệng, trong lòng còn muốn phun tào, chọc người ta xong mới hỏi được chưa, lỡ như tôi không được em làm sao?

Đường Diễn kéo La Thiến ấn xuống ghế dựa, miệng đặt ở tai cô, nhỏ giọng nói: “Tôi thu em thật sự coi như là cống hiến một phần cho xã hội chủ nghĩa!” Người phụ nữ ngốc nữ này, chỉ cần ở đây liên lụy hắn là được rồi, nếu mà thả cô ra ngoài thì không phải bị người ta liên lụy thì cũng là liên lụy người ta.

La Thiến: “…” Cái quỷ gì? Vì cái gì đột nhiên nói đến cái này?

Mấy người kia nhìn bộ dáng Đường Diễn cho rằng hắn sợ, còn muốn nói thêm cái gì thì mắt lạnh của Đường Diễn khẽ đảo qua.

Mấy người đều sửng sốt, Đường Diễn cởi cúc áo ở cổ tay, thong thả ung dung nói với La Thiến: “Yên tâm, trong vòng ba mươi phút, tôi có thể giải quyết xong.” Đặc biệt là mấy loại một chút quyền cước cũng không có, hắn càng dễ giải quyết hơn.

Mấy người kia sau khi nghe hắn nói đầu tiên là sửng sốt, sau đó mới cười nhạo một tiếng rồi mang theo Đường Diễn đi ra ngoài. Trong bọn họ có mấy người cũng mang theo hai cái bạn gái, khoảng mười bảy, mười tám tuổi, đúng là độ tuổi đẹp nhất cũng thích gây chuyện nhất.

Nói Đường Diễn, La Thiến chọc tới bọn họ? Thật sự không có, bọn họ người nhiều, đều thích khiêu khích hai ba câu, phần lớn người thức thời đều không thèm tranh luận. Cứ như vậy khiến họ ở tuổi này hiểu sai, đặc biệt là trước mặt bạn gái, mặt mũi càng không thể mất.

Còn Đường Diễn hả? Hắn là bởi vì ngày hôm qua trên diễn đàn thấy được một chủ đề, bạn trai nhất định phải ở thời điểm thích hợp biểu hiện sức mạnh của bản thân trước mặt bạn gái, vô cùng nổi tiếng. Đường Diễn liền yên lặng ghi tạc trong lòng, hôm nay nếu La Thiến không gây chuyện, hắn cũng muốn để mấy tên tiểu tử lắm chuyện phía sau kia biết thế nào là núi cao còn có núi cao hơn.

Sau đó… Sau đó chính là La Thiến cùng bạn gái của những người đó đều ở lại, Đường Diễn cởi áo khoác đưa La Thiến.

La Thiến ôm áo khoác, nhìn Đường Diễn lướt qua trước mặt mình, trong lòng sông cuộn biển gầm. Trong tiểu thuyết còn chưa từng đề cập đến việc nam chính sẽ đánh nha!

Càng đáng sợ hơn nữa chính là, Đường Diễn đi theo mấy người đi ra ngoài còn chưa đến hai mươi phút phút đã trở lại, phải biết rằng. Trong hai mươi phút này còn bao gồm thời gian hắn xuống lầu lên lầu! Tính ra thì, Đường Diễn giải quyết mấy tên kia trong chưa đến năm phút.

Đường Diễn diễn xong một hồi anh hùng liền vô cùng vừa lòng, cảm thấy cách lấy hảo cảm của La Thiến này không tồi, lúc này La Thiến nhất định là trong lòng bất an, thấp thỏm chờ hắn trở về.

Gần mực thì đen gần đèn thì rạng. Đường Diễn chưa từng có thói quen ảo tưởng mà sau một thời gian ở cùng với La Thiến đã không tránh được sẽ có những lúc có loại ý nghĩ ngu ngốc thế này.

Một lòng một dạ nghĩ như vậy, nếu La Thiến thấy hắn trở về khẳng định là vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ.

Kết quả là khi hắn đi đến chỗ La Thiến, tuy rằng rạp chiếu phim đã tối không nhìn rõ lắm, nhưng nhờ ánh sáng phim chiếu lại, hắn vẫn thấy rất rõ ràng La Thiến ngồi ôm bắp rang, vừa xem vừa ăn. Ngay cả Đường Diễn đã tới cạnh mà cô vẫn không chú ý tới. Một khắc, Đường Diễn thực sự có chút cạn lời.

Đường Diễn: “Ăn ngon không?”

La Thiến một chút đều không có phản ứng lại đây, còn gật gật đầu: “Ăn ngon.”

Nói xong La Thiến mới phản ứng kịp, quay đầu nhìn Đường Diễn đang lạnh mặt đứng một bên, nhỏ giọng hỏi: “Anh đã về rồi?” Đây không phải thực đấy chứ? Nhanh như vậy? Ngay cả biểu cảm lo lắng cô còn chưa kịp biểu hiện.

Đường Diễn duỗi tay lấy đi nàng bắp rang trong tay cô hỏi: “Là tôi quá lợi hại khiến em có tự tin hay là do tôi ở trong lòng em địa vị thấp đến mức em không thèm lo lắng?”

La Thiến yếu ớt cầm lấy ống hút uống một ngụm đồ uống nói: “Đương nhiên là bởi vì anh lợi hại!” Ánh sáng nam chính đó! Cho dù Đường Diễn không có võ thì ai đánh hắn còn không giống như đánh con cưng của trời, hậu quả đều là thảm không nỡ nhìn thẳng sao?

Hai cô gái phía sau La Thiến thấy sáu người kia sau khi ra ngoài đều không có trở về, bị dọa cho sợ choáng váng, nhìn Đường Diễn muốn hỏi lại không dám, cuối cùng vẫn là im lặng cùng nhau lén ra ngoài.

La Thiến vừa nhìn hai người kia vừa cười vui vẻ. Ha ha ha, cái cảm giác sung sướng không cần sợ bất cứ gì như thế này, cô thích!

Lúc này phim vừa hay chiếu đến đoạn La Thiến xuất hiện, trong nháy mắt thanh âm trong rạp có chút ầm ỹ, có thể thấy được hiệu quả lúc La Thiến lên sân khấu vẫn là không tồi.

La Thiến vô cùng đắc ý hỏi Đường Diễn: “Đẹp không?” Ngay cả Triệu Vũ Lâm lúc ấy cũng nói cô mỹ diễm.

Đường Diễn nhìn qua, nhớ đến ngày La Thiến quay cái này. Lúc đó hắn đứng ở ngoài phòng hoá trang nghe cô lên kế hoạch chuẩn bị sinh nhật hắn. Nhưng lời nói ra lại là: “Chẳng qua chỉ là một cây cải trắng lớn trong một đống cải trắng thôi!”

La Thiến đột nhiên cảm thấy kinh ngạc khi Đường Diễn có thể cùng Lâm Phỉ yẻu nhau. Hắn như vậy nếu không phải cô thì thực không biết ai có thể tiếp nhận được.

Vì thế, mặt La Thiến vô cùng lạnh nhạt: “Vậy anh đối với cây cải trắng này có ý nghĩ gì?”

Giọng Đường Diễn mang theo ý cười: “Đương nhiên là muốn nuốt vào bụng. Dù là cải trắng nhưng nhìn cũng thật mỹ vị!”

La Thiến liếc hắn một cái, sắc mặt lúc này mới tốt hơn, nói: “Đường tổng! Anh càng ngày càng biết ăn nói!”

Đường Diễn vươn tay che miệng cô, ý tứ rõ ràng chính là: Ngậm miệng xem phim đi!

Truyện được đăng tại wattpad @dwlazp

Lúc hai người từ rạp chiếu phim đi ra, La Thiến liền nhận được điện thoại thông báo về buổi họp lớp, cô tỏ vẻ sẽ tới xong liền cúp điện thoại.

Đường Diễn nhìn cô, hỏi: “Họp lớp gì?”

La Thiến cười lạnh: “Cao trung.”

“Làm sao vậy?” Đường Diễn nhíu mày.

Đường Diễn trước đó từ trong mộng đã biết được cốt truyện, La Thiến cũng ăn ngay nói thật nói: “Lúc trong mộng em cũng tham gia cái này. Mấy người này nịnh nọt, mỗi lần đi ngoài miệng nói rất dễ nghe nhưng thật ra trong lòng đều ngầm châm chọc. Trong mộng sau khi bị anh vứt bỏ em có đi, họ lại càng có cớ quang minh chính đại châm chọc em. Cho nên lần này em nhất định phải đi, chói mù mắt bọn họ luôn!”

“Để xả hận?” Đường Diễn hỏi, kỳ thật hắn càng muốn hỏi vậy cô còn đi làm cái gì hơn?

“Đúng vậy, thua người nhưng không thể thua trận!” Nhân danh nguyên chủ, La Thiến cô sẽ đòi lại công bằng này.

Đường Diễn yên lặng trong chốc lát nói: “Tuy rằng nói như vậy không tốt nhưng tôi muón nhắc nhở một lần, khả năng em thắng căn bản không tồn tại!”

Có mười mấy căn, có cửa hàng hai trăm mét vuông, còn có người theo đuổi, tuy rằng đã rời khỏi giới giải trí nhưng gần đây vẫn có rất nhiều người muốn tìm cô đóng quảng cáo, hắn cũng có nghe thấy. Nói thật, tuy rằng trong lòng hắn người thành công không phải giống như La Thiến nhưng hắn vẫn biết, đối với phần lớn người khác, La Thiến đã người thắng nhân sinh.

Loại người này, không hề thảm. Ngay cả bị quang minh chính đại châm chọc cũng không xảy ra thì xả giận kiểu gì?

La Thiến xua xua tay, một dáng anh không hiểu nói: “Không không không, lúc trước em giải nghệ nên bọn họ nhất định nghĩ em hiện giờ chật vật khổ sở, nếu không thì sao có thể tích cực kêu em tham gia chứ? Anh không hiểu đâu, ha ha… Người muốn cười nhạo em có, người muốn nhìn em bi thảm có, người muốn bao dưỡng em cũng có luôn.” La Thiến lòng đầy căm phẫn mà nói, cô muốn đi vả mặt, vả mặt, vả mặt.

“Cái gì?” Đường Diễn sửng sốt, giận dữ hỏi: “Họp lớp mà còn có người muốn bao dưỡng em?”

La Thiến gật đầu thật mạnh: “Đúng vậy, có phải rất đáng giận y không?”

Đường Diễn nhìn bên ngoài ngựa xe như nước, mười phần lạnh nhạt mói: “Đâu chỉ đáng giận?”

Hai người hiếm khi có cùng chung kẻ địch.

***

Tiệc rượu đặt ở quán cách vánh gần Ích Khu Hồng Quảng, đây là quán rượu lớn nhất mới xuất hiện ở thành phố An Võ, một đêm ít nhất cũng tốn một vạn năm.

Người tổ chức buổi học mặt bạn học này là lớp trưởng lớp cao trung của La Thiến nhưng người mời khách lại là một người khác, điều kiện trong nhà không tồi, sau đầu tư vài lần đều thành công, sinh ý cũng đủ để hô mưa gọi gió.

Trường học quyên tiền chưa bao giờ quên liên lạc hắn, La Thiến còn nhớ hắn tên gọi Đổng Hải, lúc ở trong ban lớn lên đoan chính, người lại hào phóng, được không ít nữ sinh thích. Hai năm lúc La Thiến tham gia họp lớp liền phát hiện Đổng Hải đoan chính ngày nào nay đã trở thành một Đổng Hải mặt béo bụng bia, thậm chí còn thích tiêu tiền.

Trong truyện hắn còn muốn bao dưỡng nguyên chủ. Lúc đó nguyên chủ vừa mới cùng Đường Diễn chia tay, tự nhận là theo Đường Diễn hai năm bản thân vẫn có cơ hội nên đương nhiên chướng mắt Đổng Hải. Nguyên chủ cũng không phải đèn cạn dầu, lúc từ chối còn vũ nhục Đổng Hải một trận

Cái gì mà cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga? Không biết soi gương à?

Tóm lại, nguyên chủ ngoài miệng chửi vô cùng thống khoái, Đổng Hải cũng chửi lại, nào là xe buýt nào là tiện nữ...

Hai người ngoài miệng chửi đến vui vẻ nhưng cũng đều bị mắng đến nổi trận lôi đình. Các bạn học nịnh bợ Đổng Hải, theo phe hắn, nguyên chủ ngay cả người cáo trạng cũng không có, mang theo lửa giận bừng bừng cùng những người này tan rã trong không vui.

Theo như La Thiến thấy thì nguyên chủ quả thật có chỗ không đúng, nhưng những người này cũng không dễ đối phó, cô đây phải đi xem bọn họ gọi cô đến làm cái gì?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương