Anh ta cảnh giác nhìn Diệp Tiếu.
Diệp Tiếu "đáp lễ" bằng một ánh mắt ngây thơ, trong sáng.
"Anh, là điện thoại của chị Nguyệt kìa." - Diệp Băng Đồng nhìn màn hình điện thoại, lên tiếng nhắc nhở.
Điện thoại của Trần Nguyệt Nhi?
Diệp Bách Lâm sững sờ, đột nhiên nhớ đến tiếng lòng vừa nghe thấy:
[Ngay lập tức, anh sẽ nhận được tin vui "lên chức bố" đấy.

]
Cả người anh ta run lên.

Chẳng lẽ...
Diệp Bách Lâm do dự một chút, cuối cùng vẫn nhấc máy.
"Bách Lâm, em có thai rồi.

Anh sắp được làm cha rồi!"

Giọng nói dịu dàng của Trần Nguyệt Nhi vang lên từ đầu dây bên kia.
Diệp Bách Lâm: "???"
Đây vốn là một tin vui lớn, nếu như đặt ở thời điểm chưa nghe thấy tiếng lòng, chắc chắn anh sẽ vui mừng nhảy cẫng lên!
Thế nhưng...

"Gì, gì cơ? Bỗng dưng được lên chức bố nuôi? Sao anh trai mình cứ ngơ ngơ ra thế nhỉ? Không ổn rồi, rõ ràng tóc anh ấy đang dần chuyển sang màu xanh lét kìa!"
Tiếng lòng vang lên lần nữa, mặt Diệp Bách Lâm đen như đít nồi.
"Bách Lâm, anh sao thế?" Giọng Trần Nguyệt Nhi ở đầu dây bên kia có chút lo lắng, "Anh không vui sao?"
"Không, anh rất vui." Bao năm si mê khiến Diệp Bách Lâm buột miệng.
【 Ha ha ha, tất nhiên là vui rồi! Tự dưng được "tặng" nguyên một cậu con trai cơ mà! Mà này, tối hôm ấy ở khách sạn, đôi gian phu dâm phụ kia "ân ái" ngay cạnh phòng mà anh trai không nghe thấy gì sao? Sáng hôm sau còn ngây ngô tưởng mình "ăn" người ta, đòi chịu trách nhiệm? Chậc chậc chậc.

Ngủ như heo thế này, không tốt chút nào! 】
Diệp Bách Lâm lại hóa đá lần nữa.

Anh trừng mắt nhìn Diệp Tiếu muốn mắng té tát, Nguyệt Nhi nhà anh sao có thể như thế được!
Nhưng cô em gái này thật kỳ quái! Mới về nhà, lần đầu gặp mặt, lại càng không thể quen biết Nguyệt Nhi! Sao lại có thể nghĩ ra những điều hoang đường như vậy?

Hơn nữa...!Tối hôm đó...
Diệp Bách Lâm không khỏi nhớ lại.
Hôm đó anh uống say, Nguyệt Nhi chăm sóc anh, đưa anh đến khách sạn.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, nhìn thấy gương mặt phờ phạc của Nguyệt Nhi, ga giường còn dính vết máu, anh liền cho rằng mình đã làm chuyện có lỗi với cô.
Anh và Trần Nguyệt Nhi vốn là thanh mai trúc mã, anh cũng luôn có tình cảm với cô.
Vì vậy, anh lập tức ngỏ lời muốn chịu trách nhiệm.
Lúc đó, sắc mặt Nguyệt Nhi tuy không tốt lắm, nhưng cũng không hề phủ nhận!
Sau đó, hai người đính hôn dưới sự chứng kiến của hai bên gia đình, thậm chí hôn lễ cũng nhanh chóng được lên kế hoạch.
Bây giờ Nguyệt Nhi còn mang thai, nếu không nghe thấy tiếng lòng kia, anh thật sự không biết mình sẽ vui đến mức nào!
【 Cắm sừng thì cắm sừng đi, muốn sống tốt với bạch nguyệt quang thì trên đầu phải xanh.

Ai là nữ thần, chỉ có chó liếm thôi.

Đời là thế! A, mình thật giỏi, mình vậy mà lại có thể nghĩ ra những thứ triết lý như vậy.

Lát nữa phải ăn thêm vài bát cơm, bồi bổ não mới được.


Diệp Bách Lâm lại một lần nữa cứng đờ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương