Lãnh Dạ Cẩn bắt đầu cởi bỏ ngoại bào từ trên người xuống, từng lớp từng lớp áo ngoài đều được hắn trút bỏ.

Sở Băng Nghiên cảm nhận được hắn đang bắt đầu thoát y thì vẫn liên tục cầu xin "Người đừng làm như vậy, cầu xin người, ta cầu xin người, tha cho ta đi, dừng lại đi được không?"


Hắn vẫn lạnh lùng không nghe những lời cầu xin đó của nàng, động tác cởi đồ còn nhanh hơn trước.


Nàng tuy không thấy nhưng vào giờ phút này giác quan của nàng nhạy cảm hơn bình thường, cảm nhận được động tác của hắn không những không dừng mà còn nhanh hơn, nàng bị ép đến đường cùng liền phán một câu khiến cho động...


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương