“Em không muốn.

” Tô Ngư nhìn Chu Xảo Mạn đang ngồi đối diện, không chút do dự từ chối.

Chu Xảo Mạn sửng sốt, mặt biến sắc, cô vội vàng giải thích: “Tiểu Ngư, chị… chị thật sự không còn cách nào cả, nhà chị quá nhỏ, cả nhà ở chung một chỗ, ngay cả xoay người cũng có thể đụng vào cánh tay chị gái, chị ở vài ngày thôi, vài ngày nữa chị phải về quê rồi, nhưng, nếu em thật sự không muốn, chị cũng chỉ có thể trở về nhà chen chúc.

Tô Ngư không chút cảm tình: “Vậy chị về nhà chen chúc đi.


“!.


Chu Xảo Mạn không thể tin được, cô ta cẩn thận đánh giá Tô Ngư, dáng vẻ Tô Ngư như tiên nữ, toàn thân đều giống như dính tiên khí, tỏa sáng rực rỡ, không giống người bình thường, nhưng Tô Ngư thế này, lại nhất quyết không mềm lòng.


Trước khi đến, Chu Xảo Mạn đã suy nghĩ thật kĩ, cho rằng Tô Ngư nhất định sẽ thương hại cô ta, giúp đỡ cô ta, trước khi cô ta xuống nông thôn, quan hệ với Tô Ngư cũng không tệ, mặc dù mấy năm nay vì khoảng cách mà xa cách, tình cảm vẫn còn một ít, nhưng Tô Ngư không hề lay động, khiến kế hoạch của cô ta phá sản ngay từ đầu.

“Tiểu Ngư, Xảo Mạn, chị em các con nói chuyện gì vậy, ăn cơm thôi nào.


Tô Ngư: “Chị họ, mẹ em gọi, ra ngoài ăn cơm thôi.


Sắc mặt Chu Xảo Mạn khó coi, nhưng khi nhìn Tô Ngư, cố gắng nặn ra nụ cười: “Được.


“Nào, Xảo Mạn cứ ngồi tự nhiên, đừng đứng đấy, nếm thử đồ ăn ba Tiểu Ngư làm đi.


” Lý Lâm cười sảng khoái, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh.

Thịt khô xào đậu đũa, trứng xào cà chua, còn có một bát canh bí đao lớn, Chu Xảo Mạn quét qua một lần không để lại dấu vết, khóe miệng lại cười nói: “Dì ba, các dì tốn kém quá.

Dì ba, dượng thật lợi hại, đồ ăn làm ra vừa thơm vừa đẹp, đúng thật là sắc hương vị đều đủ cả, mỗi ngày dì ba với Tiểu Ngư đều có lộc ăn rồi.


Một hồi tâng bốc cả nhà ba người Tô Ngư lên, không khí càng thêm vui vẻ.

Lý Lâm cười: “Thật dẻo miệng quá, hôm nay con ăn mật ong đúng không.



Chu Xảo Mạn ngại ngùng cười: “Đâu có, con nói thật mà.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương