Một chiếc máy bay tư nhân sang trọng đã hạ cánh xuống đường băng của sân bay Giang thị.

Trên đường băng, các nhân viên của tập đoàn Ninh Dương đã xếp hàng từ sớm.

Đứng đầu là Dương Mộ Vân, quản lý của bộ phận thương mại, người được giao nhiệm vụ tiếp đón.

Cô ấy đứng nghiêm thẳng, trên khuôn mặt xinh đẹp có chút lo lắng.

Người chuẩn bị xuống máy bay là một "nhân vật lớn" rất quan trọng.

Lục Phù, hay còn được biết đến với cái tên Tiểu Lục Gia, còn trẻ tuổi nhưng đã là phụ tá đắc lực của Nam Giang Tần tiên sinh.

Trong truyền thuyết anh rất ngoan lệ và khôn khéo.

Tần tiên sinh coi trọng anh và nhận anh làm con nuôi từ một đàn em, nuôi dạy anh trở thành một nhân vật xuất hiện ngoài sáng, trở thành một nhân vật như găng tay trắng*.

(*) Rất ít thông tin về cụm từ này, theo mình tìm hiểu thì ‘găng tay trắng’ biểu trưng cho sự cao cấp của Châu u thời kì trước.


Nó cũng là tên của 1 chương nổi tiếng của hãng xe Roll-Royce luôn.

Nhân vật này rất là có phẩm giá, Lục Phù lại rất ít khi xuất hiện, không có scandal với sao nữ nào, cũng không có chuyện xấu như đua xe bừa bãi trong thành phố.

Cho dù mọi người tò mò về anh như thế, nhưng cũng không có cánh phóng viên nào chụp được hình ảnh của anh.

Điều này có lẽ có liên quan đến tác phong của Tần tiên sinh.

Ông một thời từng là cha đỡ đầu của các thế lực ngầm ở Nam Giang, trong giới Bạch đạo* cũng rất được lòng, nhưng ông luôn duy trì tính cách ôn hòa khiêm tốn với thế giới bên ngoài.

(*) Giới bạch đạo: bạch đạo, hắc đạo là hai khái niệm trái ngược nhau.

Bạch đạo là những chuyện làm hay kinh doanh ngoài sáng, công khai, giấy tờ đầy đủ, cái mà muốn cho người khác thấy.

Còn Hắc đạo thì là xã hội đen, kinh doanh những thứ không được pháp luật cho phép kinh doanh, làm những chuyện phi pháp.

Bây giờ ông đã già, rất nhiều công chuyện làm ăn giao cho Lục Phù xử lý.


Lần này tuyến đường vận chuyển của tập đoàn Ninh Dương có thể kéo dài đến Dư Bắc hay không cũng phụ thuộc vào ý của vị Tiểu Lục Gia này.

Cửa khoang từ từ mở ra, một chiếc giày da màu đen bước ra.

Vẻ mặt Dương Mộ Vân càng thêm nghiêm trang và trịnh trọng.

Cô ấy cảm thấy điều mà mình hiếu kỳ nhất chính là, bộ dạng của Tiểu Lục Gia trong truyền thuyết đến tột cùng sẽ trông như thế nào.

Lúc này, khoảng cách Phương Lê Nhân gặp phải Lục Phù để sửa lại vận mệnh còn tám tiếng.

Đối với Phương Lê Nhân mà nói, vận mệnh của cô đã sớm được an bài.

Cô đã biết mình là một nữ phụ ác độc trong một quyển thương chiến văn*, hoàn toàn hiểu và tôn trọng số phận của mình —— đóng vai trò là một chướng ngại trong tuyến tình cảm giữa nam nữ chính, tận tâm thúc đẩy sự phát triển của cốt truyện.

(*)Thương chiến văn: tiểu thuyết về cạnh tranh trong kinh doanh/thương trường.

Tất cả những nỗ lực chỉ là để đón nhận kết cục của nguyên tác* dành cho cô: mặt nạ ngụy trang của cô em gái đơn thuần trong quá khứ bị vạch trần, tất cả những chuyện xấu cô đã làm bày ra ánh sáng.

Phương Lê Nhân còn liên lụy đến cả nhà họ Phương khiến Phương gia không có chỗ đứng ở Giang thị, cuối cùng cô bị ba Phương "lưu đày", ảm đạm đi đến một đất nước khác.

(*) Nguyên tác: quyển gốc/cuốn tiểu thuyết gốc/tác phẩm gốc


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương