Nụ Hôn Hoa Hồng
-
Chương 73
Trong những ngày tiếp theo, tuy Xán bảo cùng Chiêu bảo có nhón chân mong chờ tiểu quy như thế nào thì cũng không thể chứng kiến được sự xuất hiện của nhà vô địch bơi lội.
“Tiểu quy thật ngốc, sao lại không tìm được đường cơ chứ.” Có đôi khi, Chiêu bảo sẽ cau mày cảm thán như vậy.
Hiện tại cậu là người nhỏ nhất trong nhà, động một chút thì bị Xán bảo mang danh nghĩa là chị gái ra “Ức hiếp”, trong nhà,không ai muốn có em trai hơn cậu, cậu thật sự rất rất muốn cảm nhận được cảm giác làm anh trai sẽ là như thế nào.
Mỗi khi vào lúc này, Minh Tự cùng Lương Hiện đều dở khóc dở cười.
Nếu họ phổ biến cho cậu thêm nữa e là sẽ liên quan đến các lĩnh vực không được phép xem dưới 18 tuổi.
May mắn thay, sự chú ý của bọn trẻ rất nhanh liền thay đổi, Chiêu bảo cùng Xán bảo sau khi oán trách tiểu quy một chút nhưng bất quá không phải kiểu lúc nào cũng đinh ninh nói bên miệng.
Đảo mắt đông đi xuân tới, và khi hoa diên vĩ trong sân của Dinh thự Guanlan nở rộ, Xán bảo cũng vừa lúc tốt nghiệp nhà trẻ.
Sau Tết cô ấy bắt đầu phát tướng hơn một chút, không còn mềm mại, tròn trịa dễ thương như hồi bé nữa, bởi vì được giáo viên huấn luyện thể hình huấn luyện đặc biệt nên cô ấy có một cái lưng thẳng tắp,mỗi bước đi chính là trông như một người mẫu nhí.
Cô ấy có làn da trắng nõn giống với mẹ mình,đôi mắt giống bố khi cười rộ lên đuôi mắt sẽ cong cong, rất là xinh đẹp.
Với điều kiện là có một ngoại hình xinh đẹp như vậy, hơn nữa còn có khả năng tự tin, không hề luống cuống khi đứng trước sân khấu cho nên không lấy làm ngạc nhiên khi cô được chọn là một người dẫn chương trình nho nhỏ trong bữa tiệc tốt nghiệp mẫu giáo.
Mấy đêm nay, Xán bảo đều nghiêm túc luyện tập cùng với giáo viên, kể cả những ngày cuối tuần cũng không ngoại lệ mà nghiêm túc luyện tập.
Minh Tự, Lương Hiện còn có Chiêu bảo, lần lượt từng người cũng bị cô kéo qua làm khán giả.
Hầu hết các cậu bé nhỏ tuổi khác đều rất thích xếp gỗ, phi cơ, ô tô,..và Chiêu bảo cũng như thế thậm chí năm trước, Lương Hiện còn đặc biệt mua cho cậu một chiếc ô tô dành cho trẻ em, màu đen và có vẻ ngoài rất ngầu, Chiêu bảo sẽ thường lái nó trong đình viện hay sẽ dùng nó đến cửa chính nhận chuyển phát nhanh giúp mẹ mình.
Nghe thấy tiếng gọi của Xán bảo, cả người cậu đều lộ ra một bộ “Lại tới nữa rồi ” cái này và buộc phải dừng xe bước vào biệt thự ngồi thành một hàng trên ghế sô pha với Minh Tự cùng Lương Hiện.
Nhìn bề ngoài, cậu có vẻ kháng cự nhưng hành vi thực sự rất ngoan.
Nói đến đây, nhiều người lớn sẽ nghĩ đến những trải nghiệm thời thơ ấu mà họ ghét nhất “bị buộc phải biểu diễn trước mặt người lớn tuổi” nhưng không giống như vậy, Xán bảo đặc biệt cực kì cực kì thích thể hiện.
Hơn nữa càng nhiều người cô bé càng thể hiện hăng say.
Khi bọn Thừa Vũ đến nhà, tất cả mọi người đều bị cô kéo đến để nghe cô ấy chơi piano, nếu lại có thêm sự cổ động, chiếc đuôi nhỏ của cô ấy có thể vươn cao lên bầu trời một cách vô cùng hạnh phúc.
Chắc có lẽ là từ nhỏ đã được mọi người dỗ dành, chiều chuộng nên Xán bảo vẫn luôn rất tự tin.
Lúc này cô ấy đang đứng ở đó, vô cùng hào phóng và không chút rụt rè.
Giáo viên mầm non nói, mỗi ngày Xán bảo luyện tập xong, gia trưởng trong nhà có thể chỉ đạo dạy bé thêm một chút.
Nhưng Minh Tự cùng Lương Hiện nhìn Xán bảo lúc này, cư nhiên cảm thấy họ làm bố mẹ hình như có chút hổ thẹn –Trong việc trở thành một người dẫn chương trình, Xán bảo có thể nói rất có thiên phú nhưng cả hai người họ chính là không có kinh nghiệm nào có liên quan đến việc này.
“Lát nữa anh nhớ nói thêm hai câu.” Minh Tự không chút do dự mà đẩy đẩy Lương Hiện.
Anh đang tựa lưng vào ghế sô pha, nghe vậy chỉ mỉm cười, lười biếng nhỏm dậy một chút rồi tiếp tục tựa lưng “Dựa vào cái gì chứ?”
“Dựa vào việc anh là bố con bé” Minh Tự liếc xéo anh một cái, ấn ngón tay vào vai anh “Còn có, thái độ của anh như vậy là sao đây, không gánh nổi trách nhiệm?”
Khi nào thì trách nhiệm làm bố còn phải bao gồm việc buộc phải đưa ra lời nhận xét về bài phát biểu của người dẫn chương trình với con gái mình?
Lương Hiện buồn cười, chưa kịp nói chuyện đã nghe Minh Tự nhanh chóng bổ sung “Vậy anh có yêu em không? Mau trả lời.”
Biết rằng đây là một cái bẫy nhưng Lương Hiện vẫn nói: “Yêu.”
“Yêu em thì nhất định phải cho Xán bảo một lời nhận xét.” Minh Tự cảm thấy chính mình vô cùng đắc ý “Nói cho em biết,anh có gánh nổi trách nhiệm làm bố này hay không?”
Lương Hiện nghẹn một lát: “…… Gánh nổi.”
Không cần phải đoán câu tiếp theo của cô ấy sẽ là gì.
“Gánh nổi thì phải đưa ra lời nhận xét!” Minh Tự cong môi, chính, chính là câu này, nói xong liền ôm lấy mặt anh “Ông xã ngoan ngoãn nào”
Anh liếc nhìn cô và hừ một tiếng.
Từ khi hai người kết hôn, Lương Hiện đối với những lần đối chọi với Minh Tự cơ bản chính là không thắng nổi quá 1 lần.
Bất quá anh cũng sẵn lòng nhường cô ấy.
Minh Tự cùng Lương Hiện nói chuyện một lát lại tiếp tục đem lực chú ý tập trung lên người Xán bảo.
Chờ Xán bảo dẫn chương trình xong, Minh Tự quay đầu lại nhìn Chiêu bảo, phát hiện đôi mắt của Chiêu bảo không ngừng chớp, giống như vừa mới lấy lại được tinh thần sau bài phát biểu kia.
Điều này quả thật rất hiếm.
Minh Tự cho rằng Chiêu bảo đã bị bài phát biểu này thu hút đến mức không thể nào thoát ra khỏi, cho rằng cậu cũng muốn được như thế thậm chí cô còn chuẩn bị cho cậu một lời cổ vũ nếu như cậu cũng thích nó.
Ai ngờ giây tiếp theo,Chiêu bảo lại đánh một cái ngáp, nói “Dẫn chương trình,thật phiền phức”
Minh Tự: “……”
Con cũng nghĩ như vậy à?
Xán bảo cùng Chiêu bảo tuy rằng là do cô ấy sinh ra nhưng tính cách lại hoàn toàn khác nhau.
Tỷ như Xán bảo, bé không thể lý giải vì sao có rất nhiều bảo bảo sẽ khóc khi đến nhà trẻ. Ở trong mắt bé, nhà trẻ là nơi có rất nhiều bạn bè, mọi người có thể ở cùng nhau, cùng chơi đùa.
Và bé cũng sẽ có rất nhiều cơ hội để thể hiện, trở thành ngôi sao nhỏ sáng chói nhất, cho nên chỉ sợ là cao hứng còn không kịp.
Nhưng Chiêu bảo, cậu chính là một ví dụ điển hình cho việc “cho dù khóc ngày đêm cũng không chịu đi nhà trẻ”.
Những ngày đầu tiên đến trường, đại khái là mới tiến vào hoàn cảnh xa lạ, đối với việc đi nhà trẻ cái này Chiêu bảo cũng không tỏ vẻ phản cảm.
Nhưng khi cậu ngày càng trở nên quen thuộc với hoàn cảnh nơi này, nhắm mắt lại, cậu có thể biết có bao nhiêu con cừu trong chuồng cừu và có những cây gì trong vườn bách thảo,cho nên cậu trở nên rất không vui.
Trong một khoảng thời gian,gần như là mỗi ngày cậu đến trường đều là Lương Hiện trực tiếp xách người từ trên giường lên xe.
Giáo viên cũng nói Chiêu bảo “Cậu bé rất thông minh nhưng chính là có chút lười.”
Có một số bài học trong trường sẽ diễn ra, nhất là lúc học môn toán, Chiêu bảo thậm chí còn có thể nói ra câu trả lời nhanh hơn những đứa trẻ trong lớp lá nhưng đến khi cậu ra được rất nhiều đáp án,cậu liền không còn hứng thú nữa mà đi ra chỗ khác chơi, vì thế không thiếu ít lần bị trừ điểm.
Giáo viên bất lực, nhưng nhận thấy rằng khi cậu bị trừ điểm đạt đến một mức độ nhất định nào đó,Chiêu bảo sẽ bắt đầu ngoan ngoãn nghe giảng bài, so với những bạn học khác đều theo quy củ hơn rất nhiều.
Hiểu ra ngọn nguồn, Minh Tự có chút dở khóc dở cười.
“Các thẻ tích điểm trong lớp được xóa mỗi tuần một lần, và mỗi tệp đều có phần thưởng quy đổi tương ứng” Giáo viên mầm non không nhịn được cười, lại lắc đầu “Lần nào Chiêu bảo cũng đạt toàn bộ điểm, đủ rồi liền bắt đầu tiêu xài, một phân cũng đều không hề lãng phí!”
Minh Tự bước ra khỏi văn phòng, cũng vừa tức giận vừa buồn cười.
Cuối cùng cô cũng biết những món quà nhỏ mà Chiêu bảo mỗi tuần đều cho cô đến từ nơi nào nhưng cùng lúc đó cũng cảm thấy có chút lo lắng — theo xu hướng này, trong tương lai, liệu Chiêu bảo có còn nghe lời mọi người hay là nghe theo những gì cậu thích, muốn quy củ thì sẽ quy củ, muốn không tuân thủ liền không tuân thủ?
Về đến nhà, Minh Tự thậm chí còn giận chó đánh mèo lên Lương Hiện.
“Lúc anh học cao trung cũng như thế, rõ ràng là có thể đứng nhất, cư nhiên bởi vì lười nên trực tiếp từ bỏ, cái khuôn mẫu đó của thằng bé chính là từ anh mà ra.” Cô đấm đấm vào vai anh “Anh nói hiện tại chúng ta phải làm sao bây giờ!”
Lương Hiện giữ chặt lấy tay cô, cười hỏi “Đánh một cái,thế nào?”
Minh Tự lập tức đứng dậy nhìn anh với vẻ mặt: “Anh có phải là bố Chiêu bảo không?”
Lương Hiện lại hôn cô “Anh chỉ nói giỡn với em một chút thôi.”
Cuối cùng chuyện này, vẫn là Lương Hiện đứng ra giải quyết,với lý do là anh và cậu cần có một “cuộc trò chuyện giữa những người đàn ông” mà chấm dứt.
Bất quá tính tình hai cha con nhà này rốt cuộc cũng là từ một cái khuôn mẫu khắc ra, phương hướng không biết sao càng ngày càng lệch lạc cuối cùng thậm chí còn có chung nhận thức với nhau là “Quy tắc thực sự rất phiền toái và bạn có thể điều chỉnh chúng theo cách riêng chính mình và làm bất cứ điều gì bạn muốn”vừa vặn bị Minh Tự bắt được, thiếu chút nữa cả hai còn bị đánh.
Hiện giờ, tính cách của Chiêu bảo rất giống với Lương Hiện khiến cho cô không ngừng cảm thấy đau đầu.
Ví như hiện tại, cô nghe thấy Chiêu bảo nói rằng dẫn chương trình thật phiền phức, liền muốn hướng cậu theo hướng tích cực.
Ai ngờ Xán bảo lại dùng lý lẽ hùng hồn nói rằng “Nó không hề phiền phức chút nào!”
Minh Tự vui mừng khôn xiết, trong tâm nghĩ chính mình sinh ra hai cái tiểu bảo bảo chỗ tốt chính là ở đây, không cần cô chỉ dạy, Xán bảo đã có thể đem Chiêu bảo thu thập thật tốt.
Sau đó,Xán bảo lại tiếp tục lanh lảnh bổ sung “Hơn nữa cùng chị dẫn chương trình còn có Hạ Tư Nguy!”
Minh Tự: “?”
Hạ Tư Nguy là ai?
Không chỉ cô, mà Lương Hiện cũng hơi ngồi thẳng dậy “Hạ Tư Nguy là ai?”
Xán bảo không nhận ra được sự nguy hiểm đang dần tiến đến, lập tức nhảy xuống khỏi sô pha “Con đã từng nhắc cậu ấy trước đây với bố mẹ! Chính là cái người kia!”
“Ồ,” Lương Hiện trả lời một cách vô cùng lạnh nhạt “Vậy cậu ta có đẹp trai bằng bố không?”
Xán bảo nhìn anh, nghiêng đầu tự hỏi một chút “Vẫn là bố đẹp trai hơn rất nhiều!”
Lương Hiện hài lòng ngồi lại, vòng tay ôm Minh Tự, không nói đạo lý “Vậy sau này con cách xa tên Hạ Tư Nguy kia ra một chút.”
Minh Tự đánh anh, nhỏ giọng nói “Có người bố nào lại dạy bọn trẻ như anh chứ?”
“Tại sao con lại phải tránh xa cậu ấy? Hạ Tư Nguy rất lợi hại,ngay cả cô Giroux cũng rất thích cậu ấy,cô nói tiếng Anh của cậu ấy rất tuyệt.”
Tuy là ngoài miệng thừa nhận bố mình đẹp trai hơn nhưng Xán bảo đối với tên Hạ Tư Nguy kia vẫn là vô cùng sùng bái, hơn nữa đối với yêu cầu ngang ngược và đầy vô lý kia của Lương Hiện,cô bé còn tỏ vẻ vô cùng phản bác “Hơn nữa, Hạ Tư Nguy còn là cậu bé nổi tiếng nhất lớp!”
Nghe mấy lời này của Xán bảo giống như xem Hạ Tư Nguy chẳng khác nào một đóa hoa xinh đẹp ở trên cao mà chính cô ấy luôn rất sùng bái và ngưỡng mộ.
Lương Hiện tỏ vẻ không hề quan tâm đến điều này.
Nhưng Minh Tự bỗng nhiên nhớ tới cái gì “Hạ Tư Nguy, chính là cậu bạn lần trước con nói muốn mời đến nhà vào hôm sinh nhật?”
Nghe được lời này, Lương Hiện lại ngồi dậy.
Minh Tự lại chợt nhớ đến những cái tên mà Thừa Vũ nói lúc trước.
《Những năm tôi ngâm sữa bột cho con gái 》, 《 Những năm tôi buộc tóc cho con gái bé bỏng của mình 》, và giờ là Lương Hiện đang chuẩn bị bước vào giai đoạn《 Nhà tôi có heo cùng củ cải trắng làm sao bây giờ 》.
Chỉ là cả hai đều không ngờ rằng giai đoạn này sẽ đến nhanh như vậy.
Minh Tự nén cười, siết chặt ngón tay Lương Hiện để bày tỏ sự an ủi.
“Sinh nhật lần này con sẽ mời cậu ấy?” Xán bảo suy nghĩ một chút “Nhưng mà! Còn có Tán Tán, Tán Tán lớn lên cũng rất xinh đẹp, nhưng hiện tại các bạn nữ trong ban đều muốn cùng Hạ Tư Nguy kết hôn!”
Tại sao lại có thêm một Tán Tán nữa?
Minh Tự lại cố ý hỏi “Vậy còn con thì sao?”
“Con mới không cần kết hôn với Hạ Tư Nguy.” Xán bảo trả lời mà không cần suy nghĩ.
Nghe vậy, Lương Hiện mới bình tĩnh thêm một chút, anh lười biếng dựa lưng vào ghế sô pha “Các con hiện tại còn rất nhỏ…..”
Minh Tự hoàn toàn có lí do để nghi ngờ rằng, nếu không phải cô ngăn cản, người này có thể nói ra “Hiện tại mục tiêu chính của con là phải chăm chỉ học tập, ôm hy vọng sớm sẽ không có kết cục gì tốt”.
“Nhưng bố ơi,sau này con lớn lên,con muốn kết hôn cùng với anh tiểu Đảo.”
Giong Xán bảo rất nhỏ, thậm chí gương mặt còn nổi lên một chút hồng hồng.
Lương Hiện: “?”
Tác giả có lời muốn nói: Tính toán sai lầm, ngày mai còn có một chương kết cục, sau đó sẽ là phiên ngoại nói về vườn trường hai nhân vật chính~–
“Tiểu quy thật ngốc, sao lại không tìm được đường cơ chứ.” Có đôi khi, Chiêu bảo sẽ cau mày cảm thán như vậy.
Hiện tại cậu là người nhỏ nhất trong nhà, động một chút thì bị Xán bảo mang danh nghĩa là chị gái ra “Ức hiếp”, trong nhà,không ai muốn có em trai hơn cậu, cậu thật sự rất rất muốn cảm nhận được cảm giác làm anh trai sẽ là như thế nào.
Mỗi khi vào lúc này, Minh Tự cùng Lương Hiện đều dở khóc dở cười.
Nếu họ phổ biến cho cậu thêm nữa e là sẽ liên quan đến các lĩnh vực không được phép xem dưới 18 tuổi.
May mắn thay, sự chú ý của bọn trẻ rất nhanh liền thay đổi, Chiêu bảo cùng Xán bảo sau khi oán trách tiểu quy một chút nhưng bất quá không phải kiểu lúc nào cũng đinh ninh nói bên miệng.
Đảo mắt đông đi xuân tới, và khi hoa diên vĩ trong sân của Dinh thự Guanlan nở rộ, Xán bảo cũng vừa lúc tốt nghiệp nhà trẻ.
Sau Tết cô ấy bắt đầu phát tướng hơn một chút, không còn mềm mại, tròn trịa dễ thương như hồi bé nữa, bởi vì được giáo viên huấn luyện thể hình huấn luyện đặc biệt nên cô ấy có một cái lưng thẳng tắp,mỗi bước đi chính là trông như một người mẫu nhí.
Cô ấy có làn da trắng nõn giống với mẹ mình,đôi mắt giống bố khi cười rộ lên đuôi mắt sẽ cong cong, rất là xinh đẹp.
Với điều kiện là có một ngoại hình xinh đẹp như vậy, hơn nữa còn có khả năng tự tin, không hề luống cuống khi đứng trước sân khấu cho nên không lấy làm ngạc nhiên khi cô được chọn là một người dẫn chương trình nho nhỏ trong bữa tiệc tốt nghiệp mẫu giáo.
Mấy đêm nay, Xán bảo đều nghiêm túc luyện tập cùng với giáo viên, kể cả những ngày cuối tuần cũng không ngoại lệ mà nghiêm túc luyện tập.
Minh Tự, Lương Hiện còn có Chiêu bảo, lần lượt từng người cũng bị cô kéo qua làm khán giả.
Hầu hết các cậu bé nhỏ tuổi khác đều rất thích xếp gỗ, phi cơ, ô tô,..và Chiêu bảo cũng như thế thậm chí năm trước, Lương Hiện còn đặc biệt mua cho cậu một chiếc ô tô dành cho trẻ em, màu đen và có vẻ ngoài rất ngầu, Chiêu bảo sẽ thường lái nó trong đình viện hay sẽ dùng nó đến cửa chính nhận chuyển phát nhanh giúp mẹ mình.
Nghe thấy tiếng gọi của Xán bảo, cả người cậu đều lộ ra một bộ “Lại tới nữa rồi ” cái này và buộc phải dừng xe bước vào biệt thự ngồi thành một hàng trên ghế sô pha với Minh Tự cùng Lương Hiện.
Nhìn bề ngoài, cậu có vẻ kháng cự nhưng hành vi thực sự rất ngoan.
Nói đến đây, nhiều người lớn sẽ nghĩ đến những trải nghiệm thời thơ ấu mà họ ghét nhất “bị buộc phải biểu diễn trước mặt người lớn tuổi” nhưng không giống như vậy, Xán bảo đặc biệt cực kì cực kì thích thể hiện.
Hơn nữa càng nhiều người cô bé càng thể hiện hăng say.
Khi bọn Thừa Vũ đến nhà, tất cả mọi người đều bị cô kéo đến để nghe cô ấy chơi piano, nếu lại có thêm sự cổ động, chiếc đuôi nhỏ của cô ấy có thể vươn cao lên bầu trời một cách vô cùng hạnh phúc.
Chắc có lẽ là từ nhỏ đã được mọi người dỗ dành, chiều chuộng nên Xán bảo vẫn luôn rất tự tin.
Lúc này cô ấy đang đứng ở đó, vô cùng hào phóng và không chút rụt rè.
Giáo viên mầm non nói, mỗi ngày Xán bảo luyện tập xong, gia trưởng trong nhà có thể chỉ đạo dạy bé thêm một chút.
Nhưng Minh Tự cùng Lương Hiện nhìn Xán bảo lúc này, cư nhiên cảm thấy họ làm bố mẹ hình như có chút hổ thẹn –Trong việc trở thành một người dẫn chương trình, Xán bảo có thể nói rất có thiên phú nhưng cả hai người họ chính là không có kinh nghiệm nào có liên quan đến việc này.
“Lát nữa anh nhớ nói thêm hai câu.” Minh Tự không chút do dự mà đẩy đẩy Lương Hiện.
Anh đang tựa lưng vào ghế sô pha, nghe vậy chỉ mỉm cười, lười biếng nhỏm dậy một chút rồi tiếp tục tựa lưng “Dựa vào cái gì chứ?”
“Dựa vào việc anh là bố con bé” Minh Tự liếc xéo anh một cái, ấn ngón tay vào vai anh “Còn có, thái độ của anh như vậy là sao đây, không gánh nổi trách nhiệm?”
Khi nào thì trách nhiệm làm bố còn phải bao gồm việc buộc phải đưa ra lời nhận xét về bài phát biểu của người dẫn chương trình với con gái mình?
Lương Hiện buồn cười, chưa kịp nói chuyện đã nghe Minh Tự nhanh chóng bổ sung “Vậy anh có yêu em không? Mau trả lời.”
Biết rằng đây là một cái bẫy nhưng Lương Hiện vẫn nói: “Yêu.”
“Yêu em thì nhất định phải cho Xán bảo một lời nhận xét.” Minh Tự cảm thấy chính mình vô cùng đắc ý “Nói cho em biết,anh có gánh nổi trách nhiệm làm bố này hay không?”
Lương Hiện nghẹn một lát: “…… Gánh nổi.”
Không cần phải đoán câu tiếp theo của cô ấy sẽ là gì.
“Gánh nổi thì phải đưa ra lời nhận xét!” Minh Tự cong môi, chính, chính là câu này, nói xong liền ôm lấy mặt anh “Ông xã ngoan ngoãn nào”
Anh liếc nhìn cô và hừ một tiếng.
Từ khi hai người kết hôn, Lương Hiện đối với những lần đối chọi với Minh Tự cơ bản chính là không thắng nổi quá 1 lần.
Bất quá anh cũng sẵn lòng nhường cô ấy.
Minh Tự cùng Lương Hiện nói chuyện một lát lại tiếp tục đem lực chú ý tập trung lên người Xán bảo.
Chờ Xán bảo dẫn chương trình xong, Minh Tự quay đầu lại nhìn Chiêu bảo, phát hiện đôi mắt của Chiêu bảo không ngừng chớp, giống như vừa mới lấy lại được tinh thần sau bài phát biểu kia.
Điều này quả thật rất hiếm.
Minh Tự cho rằng Chiêu bảo đã bị bài phát biểu này thu hút đến mức không thể nào thoát ra khỏi, cho rằng cậu cũng muốn được như thế thậm chí cô còn chuẩn bị cho cậu một lời cổ vũ nếu như cậu cũng thích nó.
Ai ngờ giây tiếp theo,Chiêu bảo lại đánh một cái ngáp, nói “Dẫn chương trình,thật phiền phức”
Minh Tự: “……”
Con cũng nghĩ như vậy à?
Xán bảo cùng Chiêu bảo tuy rằng là do cô ấy sinh ra nhưng tính cách lại hoàn toàn khác nhau.
Tỷ như Xán bảo, bé không thể lý giải vì sao có rất nhiều bảo bảo sẽ khóc khi đến nhà trẻ. Ở trong mắt bé, nhà trẻ là nơi có rất nhiều bạn bè, mọi người có thể ở cùng nhau, cùng chơi đùa.
Và bé cũng sẽ có rất nhiều cơ hội để thể hiện, trở thành ngôi sao nhỏ sáng chói nhất, cho nên chỉ sợ là cao hứng còn không kịp.
Nhưng Chiêu bảo, cậu chính là một ví dụ điển hình cho việc “cho dù khóc ngày đêm cũng không chịu đi nhà trẻ”.
Những ngày đầu tiên đến trường, đại khái là mới tiến vào hoàn cảnh xa lạ, đối với việc đi nhà trẻ cái này Chiêu bảo cũng không tỏ vẻ phản cảm.
Nhưng khi cậu ngày càng trở nên quen thuộc với hoàn cảnh nơi này, nhắm mắt lại, cậu có thể biết có bao nhiêu con cừu trong chuồng cừu và có những cây gì trong vườn bách thảo,cho nên cậu trở nên rất không vui.
Trong một khoảng thời gian,gần như là mỗi ngày cậu đến trường đều là Lương Hiện trực tiếp xách người từ trên giường lên xe.
Giáo viên cũng nói Chiêu bảo “Cậu bé rất thông minh nhưng chính là có chút lười.”
Có một số bài học trong trường sẽ diễn ra, nhất là lúc học môn toán, Chiêu bảo thậm chí còn có thể nói ra câu trả lời nhanh hơn những đứa trẻ trong lớp lá nhưng đến khi cậu ra được rất nhiều đáp án,cậu liền không còn hứng thú nữa mà đi ra chỗ khác chơi, vì thế không thiếu ít lần bị trừ điểm.
Giáo viên bất lực, nhưng nhận thấy rằng khi cậu bị trừ điểm đạt đến một mức độ nhất định nào đó,Chiêu bảo sẽ bắt đầu ngoan ngoãn nghe giảng bài, so với những bạn học khác đều theo quy củ hơn rất nhiều.
Hiểu ra ngọn nguồn, Minh Tự có chút dở khóc dở cười.
“Các thẻ tích điểm trong lớp được xóa mỗi tuần một lần, và mỗi tệp đều có phần thưởng quy đổi tương ứng” Giáo viên mầm non không nhịn được cười, lại lắc đầu “Lần nào Chiêu bảo cũng đạt toàn bộ điểm, đủ rồi liền bắt đầu tiêu xài, một phân cũng đều không hề lãng phí!”
Minh Tự bước ra khỏi văn phòng, cũng vừa tức giận vừa buồn cười.
Cuối cùng cô cũng biết những món quà nhỏ mà Chiêu bảo mỗi tuần đều cho cô đến từ nơi nào nhưng cùng lúc đó cũng cảm thấy có chút lo lắng — theo xu hướng này, trong tương lai, liệu Chiêu bảo có còn nghe lời mọi người hay là nghe theo những gì cậu thích, muốn quy củ thì sẽ quy củ, muốn không tuân thủ liền không tuân thủ?
Về đến nhà, Minh Tự thậm chí còn giận chó đánh mèo lên Lương Hiện.
“Lúc anh học cao trung cũng như thế, rõ ràng là có thể đứng nhất, cư nhiên bởi vì lười nên trực tiếp từ bỏ, cái khuôn mẫu đó của thằng bé chính là từ anh mà ra.” Cô đấm đấm vào vai anh “Anh nói hiện tại chúng ta phải làm sao bây giờ!”
Lương Hiện giữ chặt lấy tay cô, cười hỏi “Đánh một cái,thế nào?”
Minh Tự lập tức đứng dậy nhìn anh với vẻ mặt: “Anh có phải là bố Chiêu bảo không?”
Lương Hiện lại hôn cô “Anh chỉ nói giỡn với em một chút thôi.”
Cuối cùng chuyện này, vẫn là Lương Hiện đứng ra giải quyết,với lý do là anh và cậu cần có một “cuộc trò chuyện giữa những người đàn ông” mà chấm dứt.
Bất quá tính tình hai cha con nhà này rốt cuộc cũng là từ một cái khuôn mẫu khắc ra, phương hướng không biết sao càng ngày càng lệch lạc cuối cùng thậm chí còn có chung nhận thức với nhau là “Quy tắc thực sự rất phiền toái và bạn có thể điều chỉnh chúng theo cách riêng chính mình và làm bất cứ điều gì bạn muốn”vừa vặn bị Minh Tự bắt được, thiếu chút nữa cả hai còn bị đánh.
Hiện giờ, tính cách của Chiêu bảo rất giống với Lương Hiện khiến cho cô không ngừng cảm thấy đau đầu.
Ví như hiện tại, cô nghe thấy Chiêu bảo nói rằng dẫn chương trình thật phiền phức, liền muốn hướng cậu theo hướng tích cực.
Ai ngờ Xán bảo lại dùng lý lẽ hùng hồn nói rằng “Nó không hề phiền phức chút nào!”
Minh Tự vui mừng khôn xiết, trong tâm nghĩ chính mình sinh ra hai cái tiểu bảo bảo chỗ tốt chính là ở đây, không cần cô chỉ dạy, Xán bảo đã có thể đem Chiêu bảo thu thập thật tốt.
Sau đó,Xán bảo lại tiếp tục lanh lảnh bổ sung “Hơn nữa cùng chị dẫn chương trình còn có Hạ Tư Nguy!”
Minh Tự: “?”
Hạ Tư Nguy là ai?
Không chỉ cô, mà Lương Hiện cũng hơi ngồi thẳng dậy “Hạ Tư Nguy là ai?”
Xán bảo không nhận ra được sự nguy hiểm đang dần tiến đến, lập tức nhảy xuống khỏi sô pha “Con đã từng nhắc cậu ấy trước đây với bố mẹ! Chính là cái người kia!”
“Ồ,” Lương Hiện trả lời một cách vô cùng lạnh nhạt “Vậy cậu ta có đẹp trai bằng bố không?”
Xán bảo nhìn anh, nghiêng đầu tự hỏi một chút “Vẫn là bố đẹp trai hơn rất nhiều!”
Lương Hiện hài lòng ngồi lại, vòng tay ôm Minh Tự, không nói đạo lý “Vậy sau này con cách xa tên Hạ Tư Nguy kia ra một chút.”
Minh Tự đánh anh, nhỏ giọng nói “Có người bố nào lại dạy bọn trẻ như anh chứ?”
“Tại sao con lại phải tránh xa cậu ấy? Hạ Tư Nguy rất lợi hại,ngay cả cô Giroux cũng rất thích cậu ấy,cô nói tiếng Anh của cậu ấy rất tuyệt.”
Tuy là ngoài miệng thừa nhận bố mình đẹp trai hơn nhưng Xán bảo đối với tên Hạ Tư Nguy kia vẫn là vô cùng sùng bái, hơn nữa đối với yêu cầu ngang ngược và đầy vô lý kia của Lương Hiện,cô bé còn tỏ vẻ vô cùng phản bác “Hơn nữa, Hạ Tư Nguy còn là cậu bé nổi tiếng nhất lớp!”
Nghe mấy lời này của Xán bảo giống như xem Hạ Tư Nguy chẳng khác nào một đóa hoa xinh đẹp ở trên cao mà chính cô ấy luôn rất sùng bái và ngưỡng mộ.
Lương Hiện tỏ vẻ không hề quan tâm đến điều này.
Nhưng Minh Tự bỗng nhiên nhớ tới cái gì “Hạ Tư Nguy, chính là cậu bạn lần trước con nói muốn mời đến nhà vào hôm sinh nhật?”
Nghe được lời này, Lương Hiện lại ngồi dậy.
Minh Tự lại chợt nhớ đến những cái tên mà Thừa Vũ nói lúc trước.
《Những năm tôi ngâm sữa bột cho con gái 》, 《 Những năm tôi buộc tóc cho con gái bé bỏng của mình 》, và giờ là Lương Hiện đang chuẩn bị bước vào giai đoạn《 Nhà tôi có heo cùng củ cải trắng làm sao bây giờ 》.
Chỉ là cả hai đều không ngờ rằng giai đoạn này sẽ đến nhanh như vậy.
Minh Tự nén cười, siết chặt ngón tay Lương Hiện để bày tỏ sự an ủi.
“Sinh nhật lần này con sẽ mời cậu ấy?” Xán bảo suy nghĩ một chút “Nhưng mà! Còn có Tán Tán, Tán Tán lớn lên cũng rất xinh đẹp, nhưng hiện tại các bạn nữ trong ban đều muốn cùng Hạ Tư Nguy kết hôn!”
Tại sao lại có thêm một Tán Tán nữa?
Minh Tự lại cố ý hỏi “Vậy còn con thì sao?”
“Con mới không cần kết hôn với Hạ Tư Nguy.” Xán bảo trả lời mà không cần suy nghĩ.
Nghe vậy, Lương Hiện mới bình tĩnh thêm một chút, anh lười biếng dựa lưng vào ghế sô pha “Các con hiện tại còn rất nhỏ…..”
Minh Tự hoàn toàn có lí do để nghi ngờ rằng, nếu không phải cô ngăn cản, người này có thể nói ra “Hiện tại mục tiêu chính của con là phải chăm chỉ học tập, ôm hy vọng sớm sẽ không có kết cục gì tốt”.
“Nhưng bố ơi,sau này con lớn lên,con muốn kết hôn cùng với anh tiểu Đảo.”
Giong Xán bảo rất nhỏ, thậm chí gương mặt còn nổi lên một chút hồng hồng.
Lương Hiện: “?”
Tác giả có lời muốn nói: Tính toán sai lầm, ngày mai còn có một chương kết cục, sau đó sẽ là phiên ngoại nói về vườn trường hai nhân vật chính~–
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook