Nữ Hoàng La Hét
-
Chương 7
Edit: babynhox
Chúc Ương vội vàng ngậm miệng lại, tuy đã biết trước ngày thứ 7 thì nữ quỷ không thể làm được gì.
Nhưng bắt đầu từ ngày thứ 5 có thể xuất hiện vào ban ngày, ở chỗ nào cũng có thể hiện hình, đúng là làm người ta khó lòng phòng bị.
Năng lực của nữ quỷ không mạnh sao? Cũng không hẳn vậy, mặc dù không thể so sánh với Sadako hàng thật nhưng hình thức cũng dần thay đổi kinh khủng hơn, đầu tiên là buổi tối bỗng dưng xuất hiện, sau đó bị quấy rối trong mơ làm cho người ta không thể yên giấc, cuối cùng đến ngay cả ban ngày và bất cứ chỗ nào cũng có thể nhìn thấy mặt nữ quỷ.
Nếu đổi thành người khác, loại thay đổi từ nhẹ đến nặng này đã đủ tra tấn tinh thần từng chút một rồi, cừng với dự báo chết chóc càng áp sát vào ngày thứ bảy, cũng đủ để phá huỷ tinh thần của một người, thậm chí một vài người còn chịu không nổi, còn chưa đến ngày thứ bảy đã tự sát rồi.
Mà Chúc Ương, không biết có phải là do ngày ấy ở trong nhà Chu Lệ Na, cô ôm hy vọng chấm dứt chuyện này, lại bị nữ quỷ bất chấp quy tắc chỉ thẳng tên nhắm vào cô, tiếp theo cũng làm cho sợi dây thần kinh cô đứt đi, trong lòng cũng có cái gì đó làm thay đổi.
Tóm lại, cô quyết tâm muốn giết chết nữ quỷ cũng không kém so nữ quỷ đối với mình, cũng không cảm thấy những hình ảnh nảy đáng sợ nhưng vẫn cảm thấy buồn nôn.
Chu Lệ Na giơ cái nĩa mãi một mà Chúc Ương vẫn không động đậy gì, liền hỏi: "Sao vậy? Không phải cậu muốn ăn nho sao? Ăn đi!"
Lời này vào trong lỗ tai Chúc Ương lại bỗng biến thành tiếng gió và nhấn mạnh, giọng nói thô to và quái gở, cứ như đang thúc giục cô nuốt con mắt kia vào.
Chúc Ương phải xác nhận lại xem nữ quỷ xấu xí này chỉ đang khống chế giác quan của mình hay là có thể ảnh hưởng được cả Chu Lệ Na.
Dù sao trên bản chất thì hai người này vẫn có khác biệt rất lớn, nếu nó có thể khống chế hành động của người khác, khiến người khác công kích cô thì phải làm sao?
Vì vậy Chúc Ương nói: "Chu Lệ Na, cậu ăn đi."
Chu Lệ Na sững sốt, tuy không biết vì sao nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời nhét nho vào miệng.
Trong ánh mắt của Chúc Ương lại biến thành hình ảnh nữ quỷ xấu xí há miệng thối rửa đen thui nhai lấy con ngươi, rất có tính công kích.
Nuốt xong rồi còn cố ý nở nụ cười khiêu khích, ở kẽ răng còn dính thịt vụn.
Chúc Ương nghĩ thầm: Nữ quỷ này quả thật là đánh đổ tất cả, có thể là do tối hôm qua thấy cô sợ buồn nôn ghét bỏ hơn là sợ quỷ doạ, nên hôm nay nó bất chấp tất cả thay đổi cách khác, dùng hình ảnh nặng nề này khiến cô buồn nôn.
Vì vậy Chúc Ương quyết định thay đổi chiến trường, ở trường học có người tới lui, hiển nhiên là không có lợi với cô.
Chúc Ương đứng bật dậy, dặn dò Chu Lệ Na: "Mình đi về trước, tiết học buổi chiều xin phép nghỉ giúp mình, chú ý theo dõi Lâm Xuyến, đừng để cậu ấy lười biếng không làm việc."
Lại sai bảo Tạ Tiểu Manh: "Cậu lái xe đưa mình về nhà."
Nếu đi nửa đường gặp phải nữ quỷ biến mấy thứ đèn xanh đèn đỏ hoặc người đi đường thành đầu người chết hù dọa cô, còn có nguy cơ bị tai nạn giao thông nửa, Chúc Ương cũng không muốn mạo hiểm như vậy.
Chu Lệ Na không có ý kiến, mấy ngày nay cô ta đã kẹp đuôi để làm người, so với chuyện ở bên cạnh Chúc Ương thì đi nói chuyện với Lâm Xuyến còn thiết thực hơn.
Mà hôm nay cũng đã là ngày thứ năm, theo lý thuyết thì nữ quỷ đã có thể xuất hiện vào ban ngày, cô ta đoán nhất định là Chúc Ương nhìn thấy nữ quỷ nên mới muốn về nhà, cũng không biết nữ quỷ kia đã dùng hình dáng gì xuất hiện trong mắt Chúc Ương.
Nhưng mà Tạ Tiểu Manh hơi không tình nguyện lắm, theo cô ta nghĩ thì bây giờ biệt thự của Chúc Ương không khác nào nhà ma, trong lòng cô ta thấy rất sợ.
Chúc Ương nói: "Trong nhà mình có trai đẹp, cậu khẳng định không muốn đến?"
Có trai đẹp thì cũng dẹp đi, dù lúc này có ý định gì thì cũng chưa chắc cô ta sẽ thuận lợi. Bây giờ lấy trai đẹp so ra còn không bằng dâm uy của con nhỏ này.
Tạ Tiểu Manh quyết tâm chỉ đưa Chúc Ương về đến nhà, chứ tuyệt đối không vào nhà.
Kết quả vừa dừng xe bên cạnh vườn hoa thì đã thấy một soái ca đang ngồi trên ghế phơi nắng.
Có thể lọt vào mắt Chúc Ương, còn được đánh giá là trai đẹp, vậy thì tuyết đối là trên mức tiêu chuẩn.
Tạ Dịch còn trẻ như vậy mà đã tạo được danh tiếng thiên sư, khuôn mặt và khí chất cũng là một thứ trong đó.
Ánh mắt của Tạ Tiểu Manh liền thẳng đơ, cũng ném chuyện nhà của của Chúc Ương ra sau ót.
Chúc Ương cũng không thèm để ý cô ta đang mê muội, vừa vào cửa đã vội đi tìm băng ghi âm kia.
Tạ Dịch vừa vào đã thấy cô chơi đùa cài này, liền nói: "Không phải nói ngày thứ 5 có thể nhảy ra doạ người bất cứ khi nào sao? Tại sao một buổi sáng cũng không thấy, cô bắt đầu nhớ người ta rồi sao?"
Chúc Ương không thèm quan tâm đến Tạ Dịch, lại đi trở về phòng khách hô lên: "Này ——, có đây không? Có thì ra đi, nhập vào thân thể hai người này cũng được, hay là cần tao phải chuẩn bị dưa hấu hay trái banh làm môi giới cho mày biến thành người chết?"
Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, vốn dĩ là đôi bên chào hỏi, Tạ Tiểu Manh và Tạ Dịch vừa vào nhà nói được hai câu, đã bị hành động này của Chúc Ương doạ cho lòng sợ hãi.
"Cô định gọi nó ra sao?"
Chúc Ương đợi một lúc lâu mà nữ quỷ vẫn không hiện hồn, liền nói tiếp: "Sao vậy? Đừng ngại, không phải lúc ở trường học còn rất thoải mái sao? Hay tao phải gọi mày bằng nickname thì mới ra?"
"Em gái răng thúi? Yêu tinh nước mũi? Nấm móng? Quỷ Vô Diệm? Ê ~~~, ra ngoài đi."
Tạ Tiểu Manh và Tạ Dịch chỉ cảm thấy có phải Chúc Ương bị gì không, vội vàng muốn khuyên thì thấy Chúc Ương lấy đệm lót ngồi trước TV, rất gần, gần đến có thể đối mặt nói chuyện với màn hình TV.
Cô mở TV, hình ảnh chính là căn phòng u tối, chờ đến khi nữ quỷ đi đến ngồi xuống trước bàn trang điểm, sau đó Chúc Ương nhấn tạm dừng, ánh mắt của nó thông qua tấm gương trên bàn trang điểm và màn hình TV nhìn thẳng vào mắt cô.
"Không sao, tao biết dù mày không ra cũng có thể thấy mỗi một hành động lời nói của tao, miễn cưỡng nhìn màn hình còn tốt hơn cảm giác tao không thấy mặt mày mà nói chuyện với không khí."
Nói xong thì móc điện thoại di động ra, nhưng mà lấy ra rồi lại chê màn hình quá nhỏ, liền sai Tạ Dịch lấy máy chơi game của anh ta tới.
Nhanh nhẹn mở diễn đàn trong trường ra, Tuy Lâm Xuyến ngu nhưng làm việc vẫn rất nhanh nhẹn chuyên nghiệp.
Thời gian mới qua một lát, trong bài viết đã có hơn mấy trăm bình luận, phía sau còn có một chữ H.O.T đỏ tươi, hiển thị đây làchủ đề nóng.
Chúc Ương đắc ý mở bài viết ra, áp sát vào ngay tầm mắt của nữ quỷ trong TV: "Đến đây, tao biết mày bị nhốt trong cái căn phòng âm u này cũng lâu rồi, trong lòng đau khổ nên tâm lý có vấn đề, tao liền khai thông cho mày để mày khỏi phải suốt ngày tìm cách làm phiền người đẹp là tao đây."
"Là một cô gái dù đã thành quỷ cũng phải coi trọng phong cách, mày nhìn Nhiếp Tiểu Thiến đi, còn có cả chị gái Sadako nữa, không phải có danh là xinh đẹp sao? Mày muốn đi theo con đường của Sadako này không phải tao không hiểu, nhưng mà mày vẽ hổ không được mà lại giống chó."
"Cho nên hôm nay tao giúp mày tìm một hướng đi mới, biết con đường hắc hồng* không? Nếu không điều kiện đi con đường thần tượng thì chúng ta liền đi con đường tấu hài đi, tuyệt đối có thể giúp mày mở ra con đường trong giới ma quỷ."
*hắc hồng: tự bêu xấu bản thân, dùng scandal để nối tiếng
Chúc Ương đoán rất đúng, hiện giờ nữ quỷ có thể cảm nhận được mỗi hành động tiếng nói của cô từ mọi nơi mọi chỗ, huống chi cô còn mở cả TV, dù nữ quỷ không muốn nhìn thấy cũng không được.
Vì vậy suốt một buổi chiều, nữ quỷ bị bắt phải nhìn tất cả những lời chế giễu về khuôn mặt của nó, nói về nó là ai mà lại đi giả mạo nữ chính phim kinh dị kinh điển của người ta vậy, sau đó là tại sao ngay cả khuôn mặt như vậy cũng có thể lên hàng nữ chính.
【 Trong nhà có tiền sao? Khuôn mặt này làm tôi cũng ngại đoán là quy tắc ngầm. 】
【 Không đúng, đã có tiền còn đi đóng phim làm gì, sao không đi phẫu thuật thẩm mĩ? Chỉnh răng, cắt mắt, gọt cằm, nâng mũi —— Ách! Thế này thì căn bản là không có chỗ nào không cần sửa.】
【 Lầu trên, có phải cô đã hiểu lầm về trình độ phẫu thuật hiện nay rồi không? Đến Thượng Đế còn không làm được chuyện này sao lại làm khó bác sĩ?】
【 Lạc đề lạc đề, đang thảo luận con nhỏ này có tài đức gì để so với người ta, cô ta có thể đem so với người đẹp sao? Suy đoán hợp lý nhất đó là chiếu phim rác rồi thực hiện mục đích thương mại. 】
【 Diễn đàn đại học thì có bao nhiêu người? Đến mức đó sao? Tôi tuyên bố, dù thế nào tôi cũng không thèm đi xem.】
【 Được rồi được rồi, nếu người ta đã không biết xấu hổ dám đưa cái mặt này đi tuyên truyền, dựa vào việc này tôi mạnh dạn đề cử cho cô ta đứng đầu được không?】
【 Đúng đúng, mau vào chuyên mục kế tiếp đi, không phải bảo là thi photoshop lãnh tiền thưởng sao? Photoshop một cái là có cơ hội cầm 1 vạn tệ đó, giỏ mua hàng vẫn đang trống không đó, trò chơi không đủ mê người sao? Nhanh nhanh nhanh!】
Chúc Ương ở bên cạnh còn an ủi: "Không sao, mày đừng thấy bây giờ mình bị mắng khó nghe như vậy, chẳng phải có câu nói đâm vào để đàn hồi sao? Bây giờ loại chuyện này có rất nhiều, không sợ bị mắng chỉ sợ không có nhiệt độ. A! Nhìn xem đã có người bắt đầu truyền bá ảnh photoshop rồi, hiệu suất thật nhanh."
"Tao xem xem, chà tấm này là người chết trong tủ lạnh trên đầu còn cắm đèn cầy, tấm này là trong WC, chữ trên ảnh là mượn giấy vệ sinh làm bọt, hahaha thật hài hước. À tấm này cũng không tệ, có con chuột chạy thẳng vào trong miệng đang há to của mày."
"Khụ khụ! Không được, con chuột này chui qua không được phải không? Oa ~, người này còn giỏi hơn, trồng hoa trong răng, trả lại cho mày bộ răng rất sạch sẽ đó."
"Tao vừa ý tấm này, phải cho anh trai này đi cửa sau, hạng nhất thì trái ý nhiều người quá có vẻ không ổn lắm, nhưng ít cũng phải để anh trai này lên hạng ba."
Trước mặt nữ quye, Chúc Ương vừa xem vừa cười, vui vẻ ngã tới ngã lui. Còn Tạ Dịch và Tạ Tiểu Manh chỉ biết đứng nhìn cô tấn công tinh thần nữ quỷ một cách tàn ác suốt cả một buổi chiều, hình ảnh đang dừng lại, bỗng trên khoé miệng nữ quỷ chậm rãi chảy từng giọt máu xuống.
Rõ ràng là đã bị nội thương!
Mà nữ quỷ cũng từ bất động dần chuyển động, nó vươn tay như muốn chui ra khỏi TV để bóp cổ cô gái trước mắt nó——
Bóp chết cô! Bóp chết cô! Bóp chết cô!
Rõ ràng là ở ngay trước mắt, liền ngay trước mắt chưa đến 1cm nhưng sao bàn tay không thể ra ngoài được? Chỉ còn ngày mai thôi liền đến ngày thứ 7 rồi, nhưng nữ quỷ chỉ cảm thấy, dù có là một giây thôi thì nó cũng không nhịn được nửa.
Tạ Dịch và Tạ Tiểu Manh mơ màng nhìn suốt buổi trưa, chứng kiến cô làm thể nào để chế giễu nữ quỷ.
Đầu năm nay còn xuất hiện cả bạo lực internet với quỷ nữa sao? Cái này, đúng là chưa từng thấy cách làm đặc biệt này.
Đến khi nữ quỷ bị tức đến nội thương cũng không có cách nào, chỉ có thể ôm hận bỏ chạy.
Khoé miệng Tạ Dịch co giật: "Cái này, Chúc Ương, thật ra tôi cảm thấy hình như cô đang hiểu nhầm về tình hình của mình phải không?"
Tạ Tiểu Manh cũng nghĩ như vậy: "Đúng vậy, bây giờ mình cảm thấy nữ quỷ kia mới là người bị tra tấn lấy mạng sau 7 ngày, mình, bây giờ mình thấy nó rất đáng thương."
Chuyện xảy ra mấy ngày nay, nếu cẩn thận sắp xếp lại từng chuyện, rõ ràng là Chúc Ương mới là nhân vật phản diện.
Chúc Ương quét mắt nhìn bọn họ một cái, đứng dậy nói: "Được rồi, ăn cơm! Ngày mai là có thể thu hoạch rồi."
Chúc Ương vội vàng ngậm miệng lại, tuy đã biết trước ngày thứ 7 thì nữ quỷ không thể làm được gì.
Nhưng bắt đầu từ ngày thứ 5 có thể xuất hiện vào ban ngày, ở chỗ nào cũng có thể hiện hình, đúng là làm người ta khó lòng phòng bị.
Năng lực của nữ quỷ không mạnh sao? Cũng không hẳn vậy, mặc dù không thể so sánh với Sadako hàng thật nhưng hình thức cũng dần thay đổi kinh khủng hơn, đầu tiên là buổi tối bỗng dưng xuất hiện, sau đó bị quấy rối trong mơ làm cho người ta không thể yên giấc, cuối cùng đến ngay cả ban ngày và bất cứ chỗ nào cũng có thể nhìn thấy mặt nữ quỷ.
Nếu đổi thành người khác, loại thay đổi từ nhẹ đến nặng này đã đủ tra tấn tinh thần từng chút một rồi, cừng với dự báo chết chóc càng áp sát vào ngày thứ bảy, cũng đủ để phá huỷ tinh thần của một người, thậm chí một vài người còn chịu không nổi, còn chưa đến ngày thứ bảy đã tự sát rồi.
Mà Chúc Ương, không biết có phải là do ngày ấy ở trong nhà Chu Lệ Na, cô ôm hy vọng chấm dứt chuyện này, lại bị nữ quỷ bất chấp quy tắc chỉ thẳng tên nhắm vào cô, tiếp theo cũng làm cho sợi dây thần kinh cô đứt đi, trong lòng cũng có cái gì đó làm thay đổi.
Tóm lại, cô quyết tâm muốn giết chết nữ quỷ cũng không kém so nữ quỷ đối với mình, cũng không cảm thấy những hình ảnh nảy đáng sợ nhưng vẫn cảm thấy buồn nôn.
Chu Lệ Na giơ cái nĩa mãi một mà Chúc Ương vẫn không động đậy gì, liền hỏi: "Sao vậy? Không phải cậu muốn ăn nho sao? Ăn đi!"
Lời này vào trong lỗ tai Chúc Ương lại bỗng biến thành tiếng gió và nhấn mạnh, giọng nói thô to và quái gở, cứ như đang thúc giục cô nuốt con mắt kia vào.
Chúc Ương phải xác nhận lại xem nữ quỷ xấu xí này chỉ đang khống chế giác quan của mình hay là có thể ảnh hưởng được cả Chu Lệ Na.
Dù sao trên bản chất thì hai người này vẫn có khác biệt rất lớn, nếu nó có thể khống chế hành động của người khác, khiến người khác công kích cô thì phải làm sao?
Vì vậy Chúc Ương nói: "Chu Lệ Na, cậu ăn đi."
Chu Lệ Na sững sốt, tuy không biết vì sao nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời nhét nho vào miệng.
Trong ánh mắt của Chúc Ương lại biến thành hình ảnh nữ quỷ xấu xí há miệng thối rửa đen thui nhai lấy con ngươi, rất có tính công kích.
Nuốt xong rồi còn cố ý nở nụ cười khiêu khích, ở kẽ răng còn dính thịt vụn.
Chúc Ương nghĩ thầm: Nữ quỷ này quả thật là đánh đổ tất cả, có thể là do tối hôm qua thấy cô sợ buồn nôn ghét bỏ hơn là sợ quỷ doạ, nên hôm nay nó bất chấp tất cả thay đổi cách khác, dùng hình ảnh nặng nề này khiến cô buồn nôn.
Vì vậy Chúc Ương quyết định thay đổi chiến trường, ở trường học có người tới lui, hiển nhiên là không có lợi với cô.
Chúc Ương đứng bật dậy, dặn dò Chu Lệ Na: "Mình đi về trước, tiết học buổi chiều xin phép nghỉ giúp mình, chú ý theo dõi Lâm Xuyến, đừng để cậu ấy lười biếng không làm việc."
Lại sai bảo Tạ Tiểu Manh: "Cậu lái xe đưa mình về nhà."
Nếu đi nửa đường gặp phải nữ quỷ biến mấy thứ đèn xanh đèn đỏ hoặc người đi đường thành đầu người chết hù dọa cô, còn có nguy cơ bị tai nạn giao thông nửa, Chúc Ương cũng không muốn mạo hiểm như vậy.
Chu Lệ Na không có ý kiến, mấy ngày nay cô ta đã kẹp đuôi để làm người, so với chuyện ở bên cạnh Chúc Ương thì đi nói chuyện với Lâm Xuyến còn thiết thực hơn.
Mà hôm nay cũng đã là ngày thứ năm, theo lý thuyết thì nữ quỷ đã có thể xuất hiện vào ban ngày, cô ta đoán nhất định là Chúc Ương nhìn thấy nữ quỷ nên mới muốn về nhà, cũng không biết nữ quỷ kia đã dùng hình dáng gì xuất hiện trong mắt Chúc Ương.
Nhưng mà Tạ Tiểu Manh hơi không tình nguyện lắm, theo cô ta nghĩ thì bây giờ biệt thự của Chúc Ương không khác nào nhà ma, trong lòng cô ta thấy rất sợ.
Chúc Ương nói: "Trong nhà mình có trai đẹp, cậu khẳng định không muốn đến?"
Có trai đẹp thì cũng dẹp đi, dù lúc này có ý định gì thì cũng chưa chắc cô ta sẽ thuận lợi. Bây giờ lấy trai đẹp so ra còn không bằng dâm uy của con nhỏ này.
Tạ Tiểu Manh quyết tâm chỉ đưa Chúc Ương về đến nhà, chứ tuyệt đối không vào nhà.
Kết quả vừa dừng xe bên cạnh vườn hoa thì đã thấy một soái ca đang ngồi trên ghế phơi nắng.
Có thể lọt vào mắt Chúc Ương, còn được đánh giá là trai đẹp, vậy thì tuyết đối là trên mức tiêu chuẩn.
Tạ Dịch còn trẻ như vậy mà đã tạo được danh tiếng thiên sư, khuôn mặt và khí chất cũng là một thứ trong đó.
Ánh mắt của Tạ Tiểu Manh liền thẳng đơ, cũng ném chuyện nhà của của Chúc Ương ra sau ót.
Chúc Ương cũng không thèm để ý cô ta đang mê muội, vừa vào cửa đã vội đi tìm băng ghi âm kia.
Tạ Dịch vừa vào đã thấy cô chơi đùa cài này, liền nói: "Không phải nói ngày thứ 5 có thể nhảy ra doạ người bất cứ khi nào sao? Tại sao một buổi sáng cũng không thấy, cô bắt đầu nhớ người ta rồi sao?"
Chúc Ương không thèm quan tâm đến Tạ Dịch, lại đi trở về phòng khách hô lên: "Này ——, có đây không? Có thì ra đi, nhập vào thân thể hai người này cũng được, hay là cần tao phải chuẩn bị dưa hấu hay trái banh làm môi giới cho mày biến thành người chết?"
Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, vốn dĩ là đôi bên chào hỏi, Tạ Tiểu Manh và Tạ Dịch vừa vào nhà nói được hai câu, đã bị hành động này của Chúc Ương doạ cho lòng sợ hãi.
"Cô định gọi nó ra sao?"
Chúc Ương đợi một lúc lâu mà nữ quỷ vẫn không hiện hồn, liền nói tiếp: "Sao vậy? Đừng ngại, không phải lúc ở trường học còn rất thoải mái sao? Hay tao phải gọi mày bằng nickname thì mới ra?"
"Em gái răng thúi? Yêu tinh nước mũi? Nấm móng? Quỷ Vô Diệm? Ê ~~~, ra ngoài đi."
Tạ Tiểu Manh và Tạ Dịch chỉ cảm thấy có phải Chúc Ương bị gì không, vội vàng muốn khuyên thì thấy Chúc Ương lấy đệm lót ngồi trước TV, rất gần, gần đến có thể đối mặt nói chuyện với màn hình TV.
Cô mở TV, hình ảnh chính là căn phòng u tối, chờ đến khi nữ quỷ đi đến ngồi xuống trước bàn trang điểm, sau đó Chúc Ương nhấn tạm dừng, ánh mắt của nó thông qua tấm gương trên bàn trang điểm và màn hình TV nhìn thẳng vào mắt cô.
"Không sao, tao biết dù mày không ra cũng có thể thấy mỗi một hành động lời nói của tao, miễn cưỡng nhìn màn hình còn tốt hơn cảm giác tao không thấy mặt mày mà nói chuyện với không khí."
Nói xong thì móc điện thoại di động ra, nhưng mà lấy ra rồi lại chê màn hình quá nhỏ, liền sai Tạ Dịch lấy máy chơi game của anh ta tới.
Nhanh nhẹn mở diễn đàn trong trường ra, Tuy Lâm Xuyến ngu nhưng làm việc vẫn rất nhanh nhẹn chuyên nghiệp.
Thời gian mới qua một lát, trong bài viết đã có hơn mấy trăm bình luận, phía sau còn có một chữ H.O.T đỏ tươi, hiển thị đây làchủ đề nóng.
Chúc Ương đắc ý mở bài viết ra, áp sát vào ngay tầm mắt của nữ quỷ trong TV: "Đến đây, tao biết mày bị nhốt trong cái căn phòng âm u này cũng lâu rồi, trong lòng đau khổ nên tâm lý có vấn đề, tao liền khai thông cho mày để mày khỏi phải suốt ngày tìm cách làm phiền người đẹp là tao đây."
"Là một cô gái dù đã thành quỷ cũng phải coi trọng phong cách, mày nhìn Nhiếp Tiểu Thiến đi, còn có cả chị gái Sadako nữa, không phải có danh là xinh đẹp sao? Mày muốn đi theo con đường của Sadako này không phải tao không hiểu, nhưng mà mày vẽ hổ không được mà lại giống chó."
"Cho nên hôm nay tao giúp mày tìm một hướng đi mới, biết con đường hắc hồng* không? Nếu không điều kiện đi con đường thần tượng thì chúng ta liền đi con đường tấu hài đi, tuyệt đối có thể giúp mày mở ra con đường trong giới ma quỷ."
*hắc hồng: tự bêu xấu bản thân, dùng scandal để nối tiếng
Chúc Ương đoán rất đúng, hiện giờ nữ quỷ có thể cảm nhận được mỗi hành động tiếng nói của cô từ mọi nơi mọi chỗ, huống chi cô còn mở cả TV, dù nữ quỷ không muốn nhìn thấy cũng không được.
Vì vậy suốt một buổi chiều, nữ quỷ bị bắt phải nhìn tất cả những lời chế giễu về khuôn mặt của nó, nói về nó là ai mà lại đi giả mạo nữ chính phim kinh dị kinh điển của người ta vậy, sau đó là tại sao ngay cả khuôn mặt như vậy cũng có thể lên hàng nữ chính.
【 Trong nhà có tiền sao? Khuôn mặt này làm tôi cũng ngại đoán là quy tắc ngầm. 】
【 Không đúng, đã có tiền còn đi đóng phim làm gì, sao không đi phẫu thuật thẩm mĩ? Chỉnh răng, cắt mắt, gọt cằm, nâng mũi —— Ách! Thế này thì căn bản là không có chỗ nào không cần sửa.】
【 Lầu trên, có phải cô đã hiểu lầm về trình độ phẫu thuật hiện nay rồi không? Đến Thượng Đế còn không làm được chuyện này sao lại làm khó bác sĩ?】
【 Lạc đề lạc đề, đang thảo luận con nhỏ này có tài đức gì để so với người ta, cô ta có thể đem so với người đẹp sao? Suy đoán hợp lý nhất đó là chiếu phim rác rồi thực hiện mục đích thương mại. 】
【 Diễn đàn đại học thì có bao nhiêu người? Đến mức đó sao? Tôi tuyên bố, dù thế nào tôi cũng không thèm đi xem.】
【 Được rồi được rồi, nếu người ta đã không biết xấu hổ dám đưa cái mặt này đi tuyên truyền, dựa vào việc này tôi mạnh dạn đề cử cho cô ta đứng đầu được không?】
【 Đúng đúng, mau vào chuyên mục kế tiếp đi, không phải bảo là thi photoshop lãnh tiền thưởng sao? Photoshop một cái là có cơ hội cầm 1 vạn tệ đó, giỏ mua hàng vẫn đang trống không đó, trò chơi không đủ mê người sao? Nhanh nhanh nhanh!】
Chúc Ương ở bên cạnh còn an ủi: "Không sao, mày đừng thấy bây giờ mình bị mắng khó nghe như vậy, chẳng phải có câu nói đâm vào để đàn hồi sao? Bây giờ loại chuyện này có rất nhiều, không sợ bị mắng chỉ sợ không có nhiệt độ. A! Nhìn xem đã có người bắt đầu truyền bá ảnh photoshop rồi, hiệu suất thật nhanh."
"Tao xem xem, chà tấm này là người chết trong tủ lạnh trên đầu còn cắm đèn cầy, tấm này là trong WC, chữ trên ảnh là mượn giấy vệ sinh làm bọt, hahaha thật hài hước. À tấm này cũng không tệ, có con chuột chạy thẳng vào trong miệng đang há to của mày."
"Khụ khụ! Không được, con chuột này chui qua không được phải không? Oa ~, người này còn giỏi hơn, trồng hoa trong răng, trả lại cho mày bộ răng rất sạch sẽ đó."
"Tao vừa ý tấm này, phải cho anh trai này đi cửa sau, hạng nhất thì trái ý nhiều người quá có vẻ không ổn lắm, nhưng ít cũng phải để anh trai này lên hạng ba."
Trước mặt nữ quye, Chúc Ương vừa xem vừa cười, vui vẻ ngã tới ngã lui. Còn Tạ Dịch và Tạ Tiểu Manh chỉ biết đứng nhìn cô tấn công tinh thần nữ quỷ một cách tàn ác suốt cả một buổi chiều, hình ảnh đang dừng lại, bỗng trên khoé miệng nữ quỷ chậm rãi chảy từng giọt máu xuống.
Rõ ràng là đã bị nội thương!
Mà nữ quỷ cũng từ bất động dần chuyển động, nó vươn tay như muốn chui ra khỏi TV để bóp cổ cô gái trước mắt nó——
Bóp chết cô! Bóp chết cô! Bóp chết cô!
Rõ ràng là ở ngay trước mắt, liền ngay trước mắt chưa đến 1cm nhưng sao bàn tay không thể ra ngoài được? Chỉ còn ngày mai thôi liền đến ngày thứ 7 rồi, nhưng nữ quỷ chỉ cảm thấy, dù có là một giây thôi thì nó cũng không nhịn được nửa.
Tạ Dịch và Tạ Tiểu Manh mơ màng nhìn suốt buổi trưa, chứng kiến cô làm thể nào để chế giễu nữ quỷ.
Đầu năm nay còn xuất hiện cả bạo lực internet với quỷ nữa sao? Cái này, đúng là chưa từng thấy cách làm đặc biệt này.
Đến khi nữ quỷ bị tức đến nội thương cũng không có cách nào, chỉ có thể ôm hận bỏ chạy.
Khoé miệng Tạ Dịch co giật: "Cái này, Chúc Ương, thật ra tôi cảm thấy hình như cô đang hiểu nhầm về tình hình của mình phải không?"
Tạ Tiểu Manh cũng nghĩ như vậy: "Đúng vậy, bây giờ mình cảm thấy nữ quỷ kia mới là người bị tra tấn lấy mạng sau 7 ngày, mình, bây giờ mình thấy nó rất đáng thương."
Chuyện xảy ra mấy ngày nay, nếu cẩn thận sắp xếp lại từng chuyện, rõ ràng là Chúc Ương mới là nhân vật phản diện.
Chúc Ương quét mắt nhìn bọn họ một cái, đứng dậy nói: "Được rồi, ăn cơm! Ngày mai là có thể thu hoạch rồi."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook