Nữ Hoàng Của Thế Giới Bóng Đêm
-
Chương 12: Quá khứ
Trên cánh đồng bồ công anh , có 2 đứa trẻ , một trai một gái với khuôn mặt cực kì đáng yêu đang vui vẻ chơi đùa với nhau . Cô bé đang mở to đôi mắt của mình nhìn cậu bé kia làm ảo thuật . Cậu bé kia rất đẹp trai với mái tóc màu hạt dẻ và khuôn mặt hoàn hảo đến từng chi tiết đang trổ tài ảo thuật . Thỉnh thoảng thì cậu bé quay sang cô bé với một ánh nhìn trìu mến và chất chứa đầy yêu thương rồi mỉm cười . Bỗng một top người mặt áo đen vây quanh cậu bé và cô bé ấy . Một người có vẻ là kẻ dẫn đầu tiến lên phía trước mặt cậu bé và gằn :
" Không ngờ tao lại có diễm phúc được gặp đại thiếu gia của tập đoàn King World nhỉ ? "
Cậu bé nhanh chóng đẩy cô bé đang tái xanh mặt kia về phía sau mình rồi nhếch mép cười lạnh :
" Chủ tịch công ty The Kepper - Trần Duy ông vẫn còn thù hằn với tập đoàn nhà tôi về chuyện phá sản ư ?"
Người đàn ông được cậu bé gọi là Trần Duy đó gầm lên với ánh mắt đầy hận thù :
" Không tại cái tập đoàn nhà mày thì The Kepper đâu đến mức phải phá sản . Mày biết bao nhiêu công sức tao dồn vào đó không hả ? "
" Bao nhiêu công sức ư , công sức tham ô , coppy dự án của người khác sao ? " Cậu bé cười khinh nói
" Sao..sao mày biết . À mà thôi tao không quan tâm một thằng nhãi ranh như mày , xông lên đập nó cho tao ! " Người đó nói xong rồi lệnh cho bọn ở phía sau xông lên. Nhưng trong phút chốc cậu bé đã đánh gần hết bọn áo đen ấy. Người đàn ông đó hoản sợ toan tính chạy đi nhưng thấy cô bé mặt mày xanh tái đi đứng sau cậu bé , ông cười nham hiểm , chạy lại túm cổ cô bé ấy và dí súng vào đầu cô ấy nói :
" Cậu bé , mày tực đắc quá rồi đấy , nếu mày không muốn con bé này chết thì hãy ngưng lại và đi theo tao "
Cậu bé thấy cô bé đang bị hắn dí súng vào đầu nên lập tức ngưng lại. Ông ta cười đắc ý vì đạt được mục đích :
" Ngoan nào , đi thôi "
Cậu bé cúi đầu bước đi nhưng vẫn cố ngoái lại đưa cho cô bé 1 chiếc vòng cổ tuyệt đẹp và nói :
" Hãy giữ lấy nó , một ngày nào đó nhất định tớ sẽ quay lại tìm cậu , tạm biệt "
" Đừng mà , đừng đi mà " Cô bé gào khóc
==
Vâng , cô bé lúc đó chính là Sophia còn cậu bé kia Ken . Sau khi Ken bị bắt đi , Sophia đã suy sụp gần 1 tháng. Nó luôn cho rằng tại nó mà Ken mới bị bắt đi. Cô bé hồn nhiên , ngây thơ hay cười đã mất và thay vào đó là một con người lạnh lẽo luôn mang theo sự chết chóc.Nó nói với bama một giọng lãnh khốc :
" Con muốn học võ "
Bama nó đồng ý vì biết không thể ngăn nó lại và kể từ khi đó nó luôn lạnh lùng với tất cả mọi thứ xung quanh
" Không ngờ tao lại có diễm phúc được gặp đại thiếu gia của tập đoàn King World nhỉ ? "
Cậu bé nhanh chóng đẩy cô bé đang tái xanh mặt kia về phía sau mình rồi nhếch mép cười lạnh :
" Chủ tịch công ty The Kepper - Trần Duy ông vẫn còn thù hằn với tập đoàn nhà tôi về chuyện phá sản ư ?"
Người đàn ông được cậu bé gọi là Trần Duy đó gầm lên với ánh mắt đầy hận thù :
" Không tại cái tập đoàn nhà mày thì The Kepper đâu đến mức phải phá sản . Mày biết bao nhiêu công sức tao dồn vào đó không hả ? "
" Bao nhiêu công sức ư , công sức tham ô , coppy dự án của người khác sao ? " Cậu bé cười khinh nói
" Sao..sao mày biết . À mà thôi tao không quan tâm một thằng nhãi ranh như mày , xông lên đập nó cho tao ! " Người đó nói xong rồi lệnh cho bọn ở phía sau xông lên. Nhưng trong phút chốc cậu bé đã đánh gần hết bọn áo đen ấy. Người đàn ông đó hoản sợ toan tính chạy đi nhưng thấy cô bé mặt mày xanh tái đi đứng sau cậu bé , ông cười nham hiểm , chạy lại túm cổ cô bé ấy và dí súng vào đầu cô ấy nói :
" Cậu bé , mày tực đắc quá rồi đấy , nếu mày không muốn con bé này chết thì hãy ngưng lại và đi theo tao "
Cậu bé thấy cô bé đang bị hắn dí súng vào đầu nên lập tức ngưng lại. Ông ta cười đắc ý vì đạt được mục đích :
" Ngoan nào , đi thôi "
Cậu bé cúi đầu bước đi nhưng vẫn cố ngoái lại đưa cho cô bé 1 chiếc vòng cổ tuyệt đẹp và nói :
" Hãy giữ lấy nó , một ngày nào đó nhất định tớ sẽ quay lại tìm cậu , tạm biệt "
" Đừng mà , đừng đi mà " Cô bé gào khóc
==
Vâng , cô bé lúc đó chính là Sophia còn cậu bé kia Ken . Sau khi Ken bị bắt đi , Sophia đã suy sụp gần 1 tháng. Nó luôn cho rằng tại nó mà Ken mới bị bắt đi. Cô bé hồn nhiên , ngây thơ hay cười đã mất và thay vào đó là một con người lạnh lẽo luôn mang theo sự chết chóc.Nó nói với bama một giọng lãnh khốc :
" Con muốn học võ "
Bama nó đồng ý vì biết không thể ngăn nó lại và kể từ khi đó nó luôn lạnh lùng với tất cả mọi thứ xung quanh
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook