Nữ Hoàng Của Hắc Đạo
-
Chương 36: Em là Nữ chủ Hắc Long
----- Trương gia -----
Hắn đang nằm ngắm ảnh nó trên giường, bộ dạng trông rất thảnh thơi (biến thái à??). Trên môi luôn thường trực nụ cười hạnh phúc. Hắn tự nghĩ nếu nó không bước vào cuộc đời hắn thì chắc rằng bây giờ hắn đã sớm héo mòn, khô queo trong cái không khí ngột ngạt này. Mọi thứ cứ như một giấc mơ. Cứ hư hư thật thật.
Cốc...cốc...cốc...
Ông quản gia gõ cửa phòng hắn đến giờ đã là lần thứ (n), bàn tay gầy guộc trơ xương của tuổi già muốn rụng rời vì cái thằng điên trong kia cứ mơ tưởng tới “cô tiên xanh” của hắn mà không chịu mở cửa. Dại gái mà. Ôi trời ơi.. Tội cho thân lão.
- Chuyện gì vậy chú Hùng. - hắn mở cửa chào đón ông quản gia với bộ mặt hết sức ngố tàu... Thiếu gia Ken lạnh lùng của họ đây ư?? Chúa ơi?? Phật ơi?? Phù hộ độ trì cho con, cái bản mặt hắn cứ trưng ra kiểu ấy làm lão quản gia suýt đứng tim. Mém gặp ông bà ông vãi vì thằng điên này. Haizzz.. Chơi ngu qua.. phải rút kinh nghiệm thôi.
- Lão gia cho mời cậu. - lấy lại vẻ uy nghiêm thường ngày, ông quản gia cúi người chào hắn.
- Được. Lát con xuống. - hắn còn khuyến mãi cho ông quản gia cái nháy mắt tình tứ chết ruồu của hắn. Ôi trời. Thuốc. Thuốc trợ tim của lão đâu. Cấp cứuuuuuu....
Hắn nghiêm túc xuống nhà, đứng đối diện với Trương lão gia_cha hắn_Trương Hàn Thiên chủ tịch tập đoàn Trương thị. Một thời từng là “ông trùm kinh tế” ai ai cũng biết.
- Cha cho gọi con. - hắn cúi người chào ông.
- Tối nay Lâm Lão Đại sẽ ghé thăm gia trang của chúng ta. - ông trầm tĩnh uống ly trà, trên gương mặt chữ điền tuấn tú ấy thoáng nét cười.
- Lâm Lão Đại? Ý cha là nữ chủ của Hắc Long! - hắn chau này nhìn ông.
- Phải! Cô ta tuổi trẻ tài cao, ta rất kính nể cô ta. Còn gì may mắn hơn khi được làm việc chung với nữ tử ấy chứ. - ông mỉm cười hạnh phúc, điều này cho thấy ông kính trọng nó dường nào.
- Kính nể? Đây là lần đầu tiên con thấy cha nể một người, mà còn là nữ nhi nữa. Cha nói xem cô ta là người thế nào? - hắn ngồi xuống sofa bắt đầu đoán mò.
- Lâm Gia Kỳ. Cô ta được cho là nữ Lão Đại xinh đẹp nhất trong lịch sử TGN. Một con người tài giỏi với bộ óc siêu việt. Đặc biệt cô gái đó chỉ mới 17 tuổi. - ông cười hiền nhìn thằng con trai đang ngẩn tò te, te tò te.
- Lâm Gia Kỳ. 17 tuổi. Không đâu. Nhầm lẫn thôi. - hắn nghe xong như sét đánh ngang tai, miệng lẩm bẩm không ngừng.
- Sức khoẻ ta không tốt, con hãy thay ta tiếp đón Lão Đại cho tử tế. - ông đứng dậy đi vào phòng nghỉ ngơi mà không đợi cậu quý tử của mình trả lời luôn. Cha con nhà này....thiệc tình hà.
Hắn đang nằm ngắm ảnh nó trên giường, bộ dạng trông rất thảnh thơi (biến thái à??). Trên môi luôn thường trực nụ cười hạnh phúc. Hắn tự nghĩ nếu nó không bước vào cuộc đời hắn thì chắc rằng bây giờ hắn đã sớm héo mòn, khô queo trong cái không khí ngột ngạt này. Mọi thứ cứ như một giấc mơ. Cứ hư hư thật thật.
Cốc...cốc...cốc...
Ông quản gia gõ cửa phòng hắn đến giờ đã là lần thứ (n), bàn tay gầy guộc trơ xương của tuổi già muốn rụng rời vì cái thằng điên trong kia cứ mơ tưởng tới “cô tiên xanh” của hắn mà không chịu mở cửa. Dại gái mà. Ôi trời ơi.. Tội cho thân lão.
- Chuyện gì vậy chú Hùng. - hắn mở cửa chào đón ông quản gia với bộ mặt hết sức ngố tàu... Thiếu gia Ken lạnh lùng của họ đây ư?? Chúa ơi?? Phật ơi?? Phù hộ độ trì cho con, cái bản mặt hắn cứ trưng ra kiểu ấy làm lão quản gia suýt đứng tim. Mém gặp ông bà ông vãi vì thằng điên này. Haizzz.. Chơi ngu qua.. phải rút kinh nghiệm thôi.
- Lão gia cho mời cậu. - lấy lại vẻ uy nghiêm thường ngày, ông quản gia cúi người chào hắn.
- Được. Lát con xuống. - hắn còn khuyến mãi cho ông quản gia cái nháy mắt tình tứ chết ruồu của hắn. Ôi trời. Thuốc. Thuốc trợ tim của lão đâu. Cấp cứuuuuuu....
Hắn nghiêm túc xuống nhà, đứng đối diện với Trương lão gia_cha hắn_Trương Hàn Thiên chủ tịch tập đoàn Trương thị. Một thời từng là “ông trùm kinh tế” ai ai cũng biết.
- Cha cho gọi con. - hắn cúi người chào ông.
- Tối nay Lâm Lão Đại sẽ ghé thăm gia trang của chúng ta. - ông trầm tĩnh uống ly trà, trên gương mặt chữ điền tuấn tú ấy thoáng nét cười.
- Lâm Lão Đại? Ý cha là nữ chủ của Hắc Long! - hắn chau này nhìn ông.
- Phải! Cô ta tuổi trẻ tài cao, ta rất kính nể cô ta. Còn gì may mắn hơn khi được làm việc chung với nữ tử ấy chứ. - ông mỉm cười hạnh phúc, điều này cho thấy ông kính trọng nó dường nào.
- Kính nể? Đây là lần đầu tiên con thấy cha nể một người, mà còn là nữ nhi nữa. Cha nói xem cô ta là người thế nào? - hắn ngồi xuống sofa bắt đầu đoán mò.
- Lâm Gia Kỳ. Cô ta được cho là nữ Lão Đại xinh đẹp nhất trong lịch sử TGN. Một con người tài giỏi với bộ óc siêu việt. Đặc biệt cô gái đó chỉ mới 17 tuổi. - ông cười hiền nhìn thằng con trai đang ngẩn tò te, te tò te.
- Lâm Gia Kỳ. 17 tuổi. Không đâu. Nhầm lẫn thôi. - hắn nghe xong như sét đánh ngang tai, miệng lẩm bẩm không ngừng.
- Sức khoẻ ta không tốt, con hãy thay ta tiếp đón Lão Đại cho tử tế. - ông đứng dậy đi vào phòng nghỉ ngơi mà không đợi cậu quý tử của mình trả lời luôn. Cha con nhà này....thiệc tình hà.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook