*******

- Như thế nào rồi?

- Bẩm bệ hạ, theo như các nhà chiêm tinh của chúng ta thì hôm nay không thể nào có nguyệt thực được ạ, rõ là có người đang cố ý phá chúng ta... – 

Quan đại thần Simrim bên cạnh cung kính bẩm báo với Ragashu, khuôn mặt đầy vẻ kiên định chắc chắn khiến Ragashu an tâm phần nào. Vừa định đến tháp Babel thì ĐÙNG... một tiếng động thật lớn nổ ra làm rung chuyển cả mặt đất, lửa càng lúc càng lớn, cháy lan sang cả một cánh rừng bên cạnh, đất đá từ trên trời bay tới tấp, nhiều người bị đá rơi vào đầu mà bị thương nằm bất động... Riêng Ragashu thì không rỗi đâu mà để ý những chuyện đó, tháp Babel hùng vĩ có thể nào lại bị phá hoại? Khuôn mặt hắn ngơ ngác chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết trơ mắt nhìn ngọn lửa càng to lớn nuốt chửng cả tòa tháp, ánh sáng chói mắt, sức nóng tỏa ra không nhỏ tí nào. Chưa kịp định thần lại thì...

- Bệ hạ, xin người mau nấp vào trong, nguyệt thực, nguyệt thực xảy ra rồi...

- Cái gì?

Bây giờ đầu của Ragashu không suy nghĩ được gì nữa, trống rỗng...

- Mau về cung đưa Asisư đến đây... – Nếu là do thần linh Ai Cập nổi giận thật sự, hắn ta sẽ lấy Asisư ra làm bia đỡ đạn

- Bệ hạ, hoàng cung đang loạn thành một bầy, không thấy nữ hoàng Ai Cập đâu cả...

Chỉ trong một đêm tối ngắn ngủi, Ragashu mất hết tất cả, ngay cả lí do cũng không biết...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương