Hoắc Thừa Cảnh cúi đầu cắn mạnh chiếc cổ nhỏ đến khi sưng đỏ, lại ngẩng đầu nhìn gương mặt xinh đẹp trong lòng đang rơm rớm nước mắt, giọng có chút khàn lại tức giận cất lên.

“Ban sáng nói chuyện còn cười với kẻ khác được, gặp tôi liền khóc lóc như thế này sao?”

Cửu nghe vậy lại nhớ đến chuyện ban sáng, cô chỉ nhờ người vệ sĩ đó sửa lại cánh cửa nhà kho. Cuộc trò chuyện khá ngắn gọn lại còn kết thúc với hai từ cảm ơn.

Động tác người đàn ông càng mạnh, Cửu cảm nhận đau đớn chỉ có thể lắp bắp môi xin tha. Cô nhớ rõ có làm điều gì khiến người đàn ông này không hài lòng đâu.

Hoắc Thừa Cảnh ngước nhìn đôi môi đang run rẩy, đưa tay lên chạm nhẹ. Khóe môi người đàn ông kéo cao, liền cúi đầu xuống hôn lên đôi môi ấy. Nụ hôn rất nhanh liền buông ra, trong đầu hắn chỉ đang liên tưởng đến một dư vị… rất ngọt.

Trên người cô có hương vị gì đó rất nhẹ nhàng, thôi thúc hắn gặm lấy và ăn.

Trước giờ hắn chê môi của phụ nữ là thứ bẩn thỉu chưa từng chạm vào, thế nhưng ngay từ lúc chạm vào môi của Cửu lại dâng lên cảm giác trầm luân đê mê, vừa buông ra được vài giây lại cúi xuống gặm lấy để thử lại cảm giác lần nữa. Đầu lưỡi nhanh chóng tiến vào khoan miệng nhỏ, quấn quýt với cánh môi của cô mà mút lấy. Nụ hôn mang theo ham muốn lẫn dục vọng, tựa hồ có thể nuốt lấy cô lúc nào không hay.


Cửu bị hôn đến choáng váng, lại không thể giãy dụa. Nước mắt ngay lúc này cũng vô thức tuôn càng lúc càng nhiều trên gương mặt trắng noãn.

Đến khi tưởng chừng bị choáng ngợp, người đàn ông liền buông ra. Đôi môi của người đàn ông lại tiếp tục di chuyển vị trí, thăm dò trên làn da mềm mại. Cuối cùng dừng lại nơi đồi núi đẫy đà. Thẳng một đường cúi xuống gặm lấy. Điều này khiến cơ thể Cửu cong lên muốn trốn, lại vô tình bị hắn dùng bàn tay kia nắm lấy đồi núi còn lại liên tục xoa nắn.

Hoắc Thừa Cảnh buông ra một lúc, trong ánh mắt tràn đầy ham muốn thấy rõ. Ngước nhìn gương mặt Cửu từ trên cao xuống, chỉ cảm nhận được rằng nữ nhân trước mặt quá đỗi mê người.

Khóe môi nhếch cao, cất giọng trầm trầm.

“Đây không phải điều cô muốn sao?”

Cửu rơm rớm nước mắt trên gương mặt, những nơi Hoắc Cảnh dừng lại đều để trên đó chiến tích cùng dấu răng khiến hắn rất hài lòng.

Hoắc Thừa Cảnh cảm thấy không đủ, bàn tay nhanh chóng cởi chiếc áo vest xuống. Để lộ cơ thể tráng kiện, tiếp đó lại cởi sạch những thứ vướng víu trên người mình.

Không khó để thấy, vật nam tính đó căng cứng. Hô hấp dần cũng không kiểm soát được, trực tiếp kéo Cửu lại gần, một phát tiến vào nơi ẩm ướt của thiếu nữ.

“Ưm!” Cửu bất ngờ rên rỉ, hành động quá đỗi bất ngờ khiến cô run rẩy cơ thể. Cảm giác vừa đau vừa nhức nhối phía bên dưới này cô căn bản chưa từng trải qua bao giờ.

Người dưới hạ thân nước mắt tuôn trào ngày một nhiều hơn, trái lại gương mặt Hoắc Thừa Cảnh ngày càng đỏ hơn, nhiễm sắc dục thấy rõ. Bàn tay dần buông tha cánh tay nhỏ, ngay khi vừa buông ra, Cửu vội vàng siết chặt tấm ga giường.

Cảm giác toàn thân nóng ran, phía bên dưới không ngừng chuyển động ra vào nơi nhỏ bé ấy. Hơn nữa còn siết chặt lấy dị vật đang xâm nhập khiến người đàn ông cũng không khỏi nhăn mặt vì độ kín kẽ của thứ ấy.

Ánh mắt Hoắc Thừa Cảnh cuối cùng dừng lại đôi chút ở nơi giao hợp, một thứ chất lỏng màu đỏ gì đó chảy ra. Người đàn ông lúc này mới hài lòng, cảm giác thành tựu đối với điều này dâng lên. Khóe môi nhếch cao, ánh mắt thay đổi liên tục.


Phía bên dưới của Cửu đau nhức đến khó chịu, hàng nước mắt chảy dài, căn bản không chịu được vật to lớn của hắn. Đau, thật sự rất đau…

Hoắc Thừa Cảnh không quan tâm đến những thứ đó, một lần cảm thấy không đủ, trực tiếp lật người Cửu lại mà đổi tư thế. Để lộ trên đó tấm lưng trắng trần trụi. Hắn cúi người, ôm lấy cơ thể nhỏ bé, hôn vụn vặt lên cánh lưng trắng muốt, thuận lợi tìm điểm tựa cứ từng đợt một mà hung hăng tiến vào nơi ẩm ướt của cô gái.

“Buông ra... xin ngài”

Cửu thều thào yếu ớt, muốn thoát cũng không được. Cô so với người đàn ông trước mặt một chút sức lực cũng chẳng có. Chỉ có thể làm những động tác nhỏ phản kháng nhưng lại vô dụng.

Hoắc Thừa Cảnh vén mái tóc dài buông trên bả vai, cúi xuống cắn lên phía bả vai một lần nữa. Tựa như con dã thú muốn đem cô gái trước mặt nuốt chửng vào lòng.

Chẳng biết đã qua bao lâu, từng đợt cao trào người đàn ông cứ thô lỗ mà tiến vào để thỏa mãn bản thân. Cứ như vậy cho đến khi Cửu mệt mỏi chẳng chống đối nữa, để mặc người đàn ông tùy sức làm gì thì làm.

Đến lúc mơ màng tỉnh dậy thì trời đã là buổi sáng

Cửu giật mình mở mắt, chỉ cảm giác phía sau lưng có thân thể cứng rắn cùng hơi thở nam tính đều đều phảng phất. Cô vừa định rời khỏi liền bị cánh tay đó siết chặt ngang eo. Đầu cứ thế dụi vào mái tóc dài của cô, cất giọng biếng nhác.

“Nằm im.”


Cả một ngày hôm qua hắn chưa ngủ, lại nói hôm qua thoải mái như vậy, nếm được thêm thứ dư vị mới. Sao có thể không tiếp tục tận hưởng.

Một tay người đàn ông tùy tiện làm gối gác đầu cho cô, cánh tay còn lại siết ngang eo. Nhưng rồi dần dần di chuyển lên phía trên đồi núi mà xoa nắn. Cảm nhận độ mềm mại của nữ nhân trong lòng.

Mềm thật.

Hắn chưa đụng chạm qua da thịt với nữ nhân nhiều như thế này.

Xem ra lại có khẩu vị mới.




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương