Ngay khi nàng rơi vào suy tư, ấn kí hoả diễm trên vai nàng sáng lên, đồng thời bức thư trên tay Dạ Tuyết bùng cháy.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, Dạ Tuyết chưa kịp định thần, bức thư trên tay đã thành tro bụi, thay vào đó, một đạo Bạch Hoả chừng ngón tay cái nam tử hoạt sinh sinh phiêu phù trước mặt Dạ Tuyết.

-”Đây là..?” Dạ Tuyết kinh ngạc nhìn một đoàn bạch hoả hoảng a hoảng trước mặt.

Bạch Hoả?

Ký ức truyền thừa cho nàng biết, trước mặt nàng chính là hoả trung chi vương (vua của các loại hoả)- Thiên hoả.

Nhưng sao bé tí teo như thế này a?

Đang lúc Dạ Tuyết nghi hoặc nhìn, đoàn bạch hoả run run một chút như xác định phương hướng, sau đó hưng phấn vèo một cái nhào vào lòng Dạ Tuyết cọ a cọ.

Dạ Tuyết ngây người nhìn một đoàn hoả màu trắng đang “loay hoay” trong lòng mình cảm thấy thật tân kỳ.

Không cảm nhận được độ nóng bỏng, quần áo không bị bắt lửa.

Nếu không phải trong truyền thừa có nhắc đến Thiên hoả là thứ Sáng Thế Thần dùng để sáng tạo thế giới, sau đó phân cho Phượng Hoàng bộ tộc cất giữ, vô cùng lợi hại, Dạ Tuyết sẽ có suy nghĩ Thiên hoả là thứ vô dụng, hoả nhưng không nóng? ngay cả một bộ y phục phàm nhân cũng thiêu không nổi?

Quá vô dụng.

Nếu Bạch hoả nghe được tiếng lòng của Dạ Tuyết hẳn mao đều sẽ nổ tung sinh khí, ách, mặc dù nó không có mao.

Bơir vì không cảm nhận được uy hiếp, Dạ Tuyết tò mò tính trở nên cường, nàng vươn tay chọc chọc vào đoàn hoả trong ngực mình.

Rõ ràng là hoả, nhưng chạm vào lại có cảm giác mát lạnh, mềm như sợi bông.

Cảm giác nhu nhu mềm mềm nơi tay khiến Dạ Tuyết nhịn không được lại xoa xoa một chút.

Bạch Hoả vặn vẹo một chút thân mình như đang ngại ngùng, đồng thời hưng phấn sáng lên thêm một chút.

Chủ nhân sờ sờ như vậy là thích ta đi.=^3^=.

Bạch hoả hướng về phía tay Dạ Tuyết cọ cọ, như làm nũng.

Đến, lại vuốt thêm một chút, chủ nhân. Bạch hoả hưng phấn xoay tới xoay lui.

Thế nhưng còn có ý thức? Dạ Tuyết kinh ngạc trong lòng.

-”Gọi ngươi tiểu Bạch như thế nào?” Dạ Tuyết nhất thời tâm tràn hưng trí hướng đoàn bạch hoả hỏi.

Chỉ thấy đoàn bạch hoả rời đi bàn tay nàng, sau đó xoay một vòng xung quanh Dạ Tuyết, ánh lửa phập phồng như là vô cùng cao hứng.

Quả nhiên là có linh trí. Dạ Tuyết ánh mắt cong cong nhìn tiểu Bạch đang xun xoe xung quanh mình.

Đột nhiên tiểu Bạch bằng tốc độ nhanh nhất xông về phía mi tâm Dạ Tuyết, xông thẳng vào thức hải, xuôi theo kinh mạch đi thẳng một vòng trong cơ thể Dạ Tuyết.

Dạ Tuyết từ ban đầu kinh hãi một chút, vội vàng phân ra một tia thần thức bám vào đoàn bạch hoả ý đồ nhìn xem tiểu Bạch muốn làm gì, sau nghĩ lại, hẳn mẫu thân sẽ không hại nàng cũng liền mặc kệ nó trong cơ thể chạy loạn.

Chính vào lúc Dạ Tuyết định thu hồi thần thức, tiểu Bạch đột nhiên dừng lại tại mỗ vị trí.

Một đoàn kim sắc hoả diễm nho nhỏ đang nép vào đan điền Dạ Tuyết run rẩy. Bên cạnh tiểu đoàn hoả còn có một đoàn tử hoả khác đang lập loè đứng.

Nhìn đoàn tử hoả kia “to béo” hơn tiểu Bạch ít nhất cũng một vòng, cũng không biết có vô dụng đến một cái gấu áo cũng đốt không nổi như tiểu Bạch không? Dạ Tuyết cảm khái.

Khoan đã, trọng tâm không phải chuyện này.

Dạ Tuyết trợn mắt há mồm nhìn trong đan điền tam đoàn hoả kích thước khác nhau đang “mắt to trừng mắt nhỏ” đối phương.

Vì cái gì trong cơ thể nàng lại có những thứ kỳ lạ này?

Kim sắc hoả diễm bập bùng bập bùng run rẩy một chút, liền né ra phía sau tử hoả tìm nơi “bảo kê“.

Ác..đây là tìm nơi nương tựa? Dạ Tuyết trán đầy hắc tuyến nhìn đoàn kim sắc hoả diễm.

Hai bên tiến vào giằng co, đột nhiên Tiểu Bạch chậm rãi di chuyển đến gần hai đoàn hoả, sau đó...

Ách....

Nàng là không nhìn lầm đi? Dạ Tuyết trừng lớn mắt.

Tiểu Bạch nhào tới không nói một lời liền há “miệng” nuốt đối phương còn lớn hơn mình một vòng vào?

Dạ Tuyết kinh sợ theo dõi đan điền mình.

Sẽ không phải là ăn no bạo nổ đi? Nhìn tiểu bạch lắc lư “thân thể” gắng gượng “tiêu hoá” đối phương, Dạ Tuyết nghĩ.

Chính là ngay lúc nàng tăng thêm lo lắng, thân thể không ngừng lắc lư của tiểu Bạch thế nhưng trầm tĩnh lại.

Cứ như vậy xong rồi?

Dạ Tuyết trừng lớn mắt nhìn lớn thêm một chút tiểu Bạch ăn no đánh cách, có chút không thể tin nổi.

Còn không đợi nàng cẩn thận suy nghĩ, Dạ Tuyết liền nhìn thấy tiểu Bạch tiếp tục di chuyển về phía kim sắc hoả diễm, ngay khi Dạ Tuyết cảm thấy tiểu Bạch sẽ ăn luôn đối phương thì đột nhiên tiểu Bạch ngừng lại.

Kim sắc ngọn lửa vặn vẹo một chút, lấp ló phần ngọn như đang quan sát, một lúc lâu sau mới ngập ngừng đến gần tiểu Bạch,“e dè” dạo một vòng xung quanh tiểu Bạch sau đó..nép vào tiểu Bạch.

[email protected]@

Dạ Tuyết kinh ngạc đều nhanh rơi tròng mắt ra ngoài.

Trong đầu đột nhiên nghĩ đến một câu chuyện thế này.

”Ngày xửa ngày xưa tại một chân núi nọ, có một chàng trai và một cô gái trẻ yêu nhau tha thiết, một hôm, trong nhà họ xuất hiện một nam nhân lạ hướng chàng trai thách đấu, sau, chàng trai bị nam nhân “làm thịt”, kết quả cô gái trẻ trước uy hiếp của nam nhân, không còn cách nào đành “cam chịu” sà vào lòng nam nhân. Hai người từ nay về sau hạnh phúc mãi mãi, còn cái chết của chàng trai đã sớm bị đá vào xó từ bao giờ.”

Dạ Tuyết hắc tuyến nhìn tiểu Bạch tiếp tục hưng trí bừng bừng dọc theo kinh mạch tuần tra lãnh địa của mình, phía sau là kim sắc hoả diễm ngoan ngoãn di chuyển theo đuôi.

Mải “nhìn” chuyện tình ba đoàn hoả, Dạ Tuyết không biết, bên ngoài không gian, Hiên Viên Triệt gương mặt như lâm vào đại địch thoáng hoà hoãn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương