Nữ Chủ, Nam Chủ Hãy Đợi Đấy
-
C16: Chương 16
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
SAU MỘT THỜI GIAN BỊ CẤM VẬN THÌ HÔM NAY MỊ CŨNG ONL LẠI VÀ UPDATE CO MỌI NGƯỜI ĐÂY NHƯNG VÌ CHƯƠNG NAY MỊ VIẾT DỞ NÊN MỌI NGƯỜI THÔNG CẢM NHA . MỊ HỨA CHƯƠNG SAU MỊ SẼ CHĂM CHÚT HƠN NÊN MỌI NGƯỜI THÔNG CẢM CHO MỊ NHA MỌI NGƯỜI
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Cô đi thẳng một mạch dựa theo trí nhớ của nguyên chũ cuối cùng cô cũng tìm được lớp học của mình cô nhìn lên thì thấy cái bảng lớp làm cô choáng lớp A sao ? Cô nhớ nguyên chủ học cũng được thôi chứ đâu có học giỏi gì đâu mà lên lớp A cơ chứ , cô cũng chẳng quan tâm cô đi thẳng vào lớp thì cô vừa mở cửa ra thì có nguyên một xô nước và một xô bột mì rơi xuống nhưng với khả năng nhạy bèn cô nhanh chóng né sang một bên và né được . Cô né được thì cô nhìn sang lớp thì tất cả mọi người đều mắt chữ A mồm chữ O ( AOA ) cô cũng chẳng thèm quan tâm chi cho mệt cô đi thẳng lại cái bàn ở giữa dãy trong cùng ngay sát cửa sổ , cô vừa đi đến bàn chuẩn bị ngồi xuống thì cô thấy trên bàn cô đầy rác , cát và những thứ nhầy nhụa đầy ghê tởm .
Cô lạnh mặt đi và nhìn vào đám thành viên trong lớp cô dùng giọng lạnh lùng hỏi : " Ai đã làm bàn tôi như thế mau ra đây ! " , cả lớp thấy cô như thế thì cũng sợ nhưng bọn họ nghỉ chắc là ảo giác nên họ không sợ nữa , trong số đó có một đám con gái bước ra : " Tụi tao làm đó thì sao ? " , cô bước chậm chậm đi lại và tát một cái thật mạnh vào mặt đứa con gái vừa mới trả lời cô . Ả ta không biết tại sao bị tát nên cảm thấy rất tức giận " BÍch Băng mày làm gì tát tao hả con tiện nhân ? " ả tức giận ôm má của ả chưỡi cô , " Vậy thì tại sao lúc nãy các ngươi gài bẫy tôi , các ngươi thích làm vậy thì tôi cũng thích làm thế thì làm gì được tôi hửm ! " cô nói xong thì quay đi ra khỏi lớp còn đám đó vì thấy cô thay đổi như thế không chấp nhận nên nhất thời đều ngơ nhác . khi cô bước ra thì bắt gặp bà cô già , bà ta thyấ cô thì hỏi cô : " đến giờ học rồi em còn đi đâu đấy ? " bà ta hỏi cô trên nét mặt còn cau lại biết bà ta cũng là dạng không thích gì cô giống bọn người trong lớp .
Cô đứng trước mặt bà ta cúi đầu chào : " Dạ em chào cô ạ ! Dạ hôm nay em xin nghĩ ạ tại vì bàn học em bây giờ rất mất vệ sinh và hôm nay em cũng thấy mệt nên hôm nay em xin cô nghĩ " cô vừa nói vừa làm vẻ mặt mệt mỏi khiến ai nhìn vào cũng đều tin là thật , bà cô thấy thế thì : " thôi em mệt thì về đi nhưng ngày mai nhất định phải đi học em nghỉ nữa thì đến khi thi em sẽ bị loại khỏi lớp A đến khi đó không ai giúp được em đâu " tuy là bà cô già không thích gì cô nhưng bà ta vẫn quan tâm đến học sinh của mình " Dạ em biết rồi cô " cô trả lời bà cô và bước đi ra khỏi lớp , cô bước đi tung tăng vui vẻ vừa đến hành lang thì cảm thấy buồn ngủ và hơi mệt nên cô rất vô tư tung tăng đi xuống sân trước tìm đại chổ nào đó để ngủ vì bây giờ cô làm biếng đi về và cũng chẵng biết đi đâu nên đành đi ngủ ở trường vậy .
Khi cô kiếm được một gốc cây thoải mái chuẩn bị ngủ thì có tiếng ồn ào đánh nhau làm cô bực mình " ngủ cũng không yên là sao trời bực mình phải coi chuyện gì mới được ? " cô bực mình nói thầm trong bụng , khi cô đi theo tiếng cãi nhau thì thấy đám nữ sinh vây chuẩn bị đánh một cô gái . " Tuyết Thu tao đã cảnh cáo mày là mày không được ve vãn hay tìm cách quyến rũ Tử Văn của tao rồi sao ? " cô gái đẹp nhất trong đám con gái đó lên tiếng cảnh cáo cô gái kia , còn cô gái kia vì sợ nên chỉ dám đứng khúm núm lại tự bảo vệ mình sợ bị đánh thì cô chỉ lí nhí nói trong miệng nhưng đám con gái đó và cô vẫn nghe thấy " Văn học trưởng không phải của mình cô tôi chỉ mới đưa quà thôi mà cô muốn đánh tôi sao cô không đánh Phan Bích Nhu đó cô ta ngày nào cũng bám dính Văn học trưởng đó " cô gái tên Tuyết Thu nói xong làm đám đó tức thì bực mình không nói gì được vì tức , cả trường này ai không biết đụng ai cũng được nếu đụng phải Phan Bích Nhu hay làm cô ta bị thương nhẹ thôi cũng sẽ bị Triệu Tử Văn hành hạ sống không bằng chết .
Cả đám con gái ding95 hội đồng đánh cô gái kia thì cô nhanh trí la lên " Dạ em chào thầy hiệu trưởng ạ " cô nghĩ thầm trong bụng " haha mình la lên như thế tụi nó mà dám đánh khen tụi nó hay " đúng như cô nghĩ đám con gái đó nghe thấy tiếng la thì bỏ chạy , còn Tuyết Thu thì ngồi xuống thở mạnh vì cô rất sợ khi sắp bị đánh nhưng mừng khi có người giúp cô . khi đám đó đi rồi thì cô bước ra chổ Tuyết Thu " bạn có sao không ? " cô ngồi xuống trước mặt Tuyết Thu họi thăm cô ấy , còn Tuyết Thu thì bất ngờ có người đi ra nhưng khi nghe câu hỏi thì Tuyết Thu biết người này là người giúp mình khi nãy nên cô ngước nhìn lên thì thấy một gương mặt đẹp như tiên nữ sợ tiên nữ cũng không bằng , Tuyết Thu nhìn cô đến đứng hình làm cô kêu mãi Tuyết Thu mới hoàn hồn và trả lời cô " Ơ mình không sao cảm ơn bạn đã giúp mình nha " Tuyết Thu đỏ ửng mặt trả lời cô còn cô thì thấy Tuyết Thu rất đáng yêu nên cô thử hỏi " Không có gì đâu ! Mà bạn cho mình làm bạn với cậu nha tại mình không có bạn " cô cũng rất phân vân mới dám hỏi Tuyết Thu thì nghe Tuyết Thu trả lời " Ưm mình cũng muốn kết bạn với bạn nữa , mình tên Tuyết Thu , mình 17t học lớp A còn cậu ? " khi nghe Tuyết Thu trả lời cô rất mừng vì tìm được một người bạn nhưng cô ngẫ lại sao cái tên này nghe lã vậy ta hình đâu có trong truyện đâu ta ? Chắc là nhân vật qua đường mà thôi có bạn được rồi " Ưm vậy mình gọi cậu là Thu nhi nha , còn mình tên là Liễu Bích Băng , 17t học lớp A nên cứ gọi mình là Băng nhi được rồi " cô nói xong thì Thu nhi há hốc mồm đây là Liễu Bích Băng trong truyền thuyết hám trai , chảnh choẹ đây sao ? Chắc là lời đồn sai sự thật rồi nhìn Băng nhi đâu giống đâu chắc chắn vậy rồi .
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook