Nữ Chủ Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui Tán! (Xuyên Nhanh: Nữ Chính Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui!)
-
Chương 188: Đại thần game online vs đồ đệ thích làm nũng (15)
Người chơi của Huyết Chiến ồn ào tiến đến, nói giỡn, toàn bộ cao thủ Huyết Chiến hàng đầu đều ở đây, nếu như Huyết Chiến Thiên Hạ bị một nình Lạc Mộc Tiêu Tiêu hạ trước mặt mọi người, Huyết Chiến bọn họ thật là không còn mặt mũi nào.
Thế nhưng Cố Thịnh Nhân nắm quyền thực nói cho bọn họ, cái gì gọi là nhanh nhẹn nhạy bén, cái gì gọi là nhanh như gió.
Tuy rằng rớt chút máu, thế nhưng Cố Thịnh Nhân thực sự trước mắt nhiều người chơi ở hai bên như vậy, một người một kiếm, đi tới thẳng tới trước mặt Huyết Chiến Thiên Hạ và Tiểu Lâu Yên Vũ.
Phong Trung Nhất Tiếu mắt sáng lên: “Đại thần quá khí chất!”
Tôi Chỉ Cười Cười Không Nói Gì nói đầy ẩn ý: “Nói như thế này không sai, nhưng là một nam nhân, lại không khí chất bá đạo bằng một nữ nhân, nói ra cũng không thế nào êm tai.”
Phong Trung Nhất Tiếu liếc mắt nhìn hắn: “Lạc Mộc Tiêu Tiêu đại thần là vậy nữ sao? Ở trong mắt tôi, hình tượng của cô đã phá vỡ giới tính và dân tộc, cô...”
“Câm miệng.” Sơn Hà Nhất Kiếm thản nhiên nói một câu nói: “Nhìn.”
Tất cả mọi người nghĩ Huyết Chiến Thiên Hạ chết chắc rồi.
Lời thừa, chỉ cần xem qua Lạc Mộc Tiêu Tiêu từng liên hoàn đánh chết boss ngưu ma vương và trạm kiểm soát ẩn dấu, đều biết người phụ tấn công sắc bén nhường nào, Huyết Chiến Thiên Hạ chống lại cô, căn bản không có khả năng sống sót.
Cố Thịnh Nhân cũng không nói nhảm, thẳng tới trước mặt hai kiếm, đồng thời tay nâng kiếm.
Huyết Chiến Thiên Hạ theo bản năng giơ đao trong tay lên, nhưng mục tiêu của đối phương lại không phải là hắn?
Tiểu Lâu Yên Vũ ngả xuống đất.
Cố Thịnh Nhân thản nhiên nói: “Tiểu Lâu Yên Vũ, tôi nói rồi, chỉ cần cô xuất hiện trước mặt tôi một lần, tôi sẽ chém cô một lần, xem ra, cô cũng không để lời tôi nói trong lòng.”
Tiểu Lâu Yên Vũ oán hận ngã xuống đất, lại bị Cố Thịnh Nhân nhìn đến sợ không dám nói lời nào.
Cô ta thật sự sợ Lạc Mộc Tiêu Tiêu này.
Huyết Chiến Thiên Hạ căm tức Cố Thịnh Nhân: “Sao lại làm khó một cô gái, Lạc Mộc Tiêu Tiêu cô cũng thật quá đáng.”
Câu trả lời của Cố Thịnh Nhân là dứt khoát cho hắn một kiếm.
“Anh không cần gấp, Tiểu Lâu Yên Vũ chỉ là tiện tay, rất nhanh sẽ đến phiên anh.” Cố Thịnh Nhân thản nhiên nói.
Bất kể là quần chúng vây xem bên cạnh, hay là người đang xem bang chiến trên diễn đàn, đều nghĩ lúc này Lạc Mộc Tiêu Tiêu này quả thực rất tàn khốc.
“Phong Hoa Tuyết Nguyệt”: Sao có thể khí chất như vậy, có chết tôi cũng nguyện ý!
“Tố Thủ Chiết Chi”: Trời đã sáng, mau dậy luyện cấp đi!
Lúc này Huyết Chiến Thiên Hạ cũng không đoái hoài gì tới thể diện, trực tiếp nói với những Huyết Chiến cao thủ đang vây quanh một bên: “Còn đứng ngây đó làm gì nha, nhanh giết cô ta cho tôi!”
Mặc dù nhiều người đánh một người nghe không hay lắm, nhưng tóm lại so với bị Lạc Mộc Tiêu Tiêu một mình xông vào đại bản doanh diệt thủ lĩnh phe mình vẫn tốt hơn.
Cố Thịnh Nhân mỉm cười, trên người một tia hào quang sáng lên.
Sử thi cấp quyển trục, lúc sử dụng lúc, người chơi duy trì trạng thái vô địch ba mươi giây.
Cố Thịnh Nhân không thể chỉ dựa vào như vậy... lại nhiệt huyết xông tới.
“Ba mươi giây, cho anh nằm xuống.” Cố Thịnh Nhân nhẹ nhàng nói.
Kiếm ánh lên.
“Nằm xuống là liên hoàn đánh chết!”
Huyết Chiến Thiên Hạ căn bản không có thể chống nổi một vòng.
“Hai mươi lăm giây.” Cố Thịnh Nhân thu kiếm, mặc cho người chơi Huyết Chiến tấn công mình, toàn bộ miss rớt.
“May mắn không làm nhục mệnh.” Cô hướng phía Sơn Hà Nhất Kiếm bên trong trận doanh Đàm Tiếu Giang Hồ xa xa cười cười, hoàn toàn không thấy ánh mắt căm tức của người chơi Huyết Chiến.
Trạng thái vô địch còn lại một giây, Cố Thịnh Nhân nhìn những thứ mình chuẩn bị, chuẩn bị chờ trạng thái vừa qua sẽ tự mình hồi phục người chơi Huyết Chiến.
Trên người hiện lên một ánh hào quang.
Trong nháy mắt dời đi quyển trục, nhưng truyền tới vị trí tùy ý.
“Tạm biệt.”
Thế nhưng Cố Thịnh Nhân nắm quyền thực nói cho bọn họ, cái gì gọi là nhanh nhẹn nhạy bén, cái gì gọi là nhanh như gió.
Tuy rằng rớt chút máu, thế nhưng Cố Thịnh Nhân thực sự trước mắt nhiều người chơi ở hai bên như vậy, một người một kiếm, đi tới thẳng tới trước mặt Huyết Chiến Thiên Hạ và Tiểu Lâu Yên Vũ.
Phong Trung Nhất Tiếu mắt sáng lên: “Đại thần quá khí chất!”
Tôi Chỉ Cười Cười Không Nói Gì nói đầy ẩn ý: “Nói như thế này không sai, nhưng là một nam nhân, lại không khí chất bá đạo bằng một nữ nhân, nói ra cũng không thế nào êm tai.”
Phong Trung Nhất Tiếu liếc mắt nhìn hắn: “Lạc Mộc Tiêu Tiêu đại thần là vậy nữ sao? Ở trong mắt tôi, hình tượng của cô đã phá vỡ giới tính và dân tộc, cô...”
“Câm miệng.” Sơn Hà Nhất Kiếm thản nhiên nói một câu nói: “Nhìn.”
Tất cả mọi người nghĩ Huyết Chiến Thiên Hạ chết chắc rồi.
Lời thừa, chỉ cần xem qua Lạc Mộc Tiêu Tiêu từng liên hoàn đánh chết boss ngưu ma vương và trạm kiểm soát ẩn dấu, đều biết người phụ tấn công sắc bén nhường nào, Huyết Chiến Thiên Hạ chống lại cô, căn bản không có khả năng sống sót.
Cố Thịnh Nhân cũng không nói nhảm, thẳng tới trước mặt hai kiếm, đồng thời tay nâng kiếm.
Huyết Chiến Thiên Hạ theo bản năng giơ đao trong tay lên, nhưng mục tiêu của đối phương lại không phải là hắn?
Tiểu Lâu Yên Vũ ngả xuống đất.
Cố Thịnh Nhân thản nhiên nói: “Tiểu Lâu Yên Vũ, tôi nói rồi, chỉ cần cô xuất hiện trước mặt tôi một lần, tôi sẽ chém cô một lần, xem ra, cô cũng không để lời tôi nói trong lòng.”
Tiểu Lâu Yên Vũ oán hận ngã xuống đất, lại bị Cố Thịnh Nhân nhìn đến sợ không dám nói lời nào.
Cô ta thật sự sợ Lạc Mộc Tiêu Tiêu này.
Huyết Chiến Thiên Hạ căm tức Cố Thịnh Nhân: “Sao lại làm khó một cô gái, Lạc Mộc Tiêu Tiêu cô cũng thật quá đáng.”
Câu trả lời của Cố Thịnh Nhân là dứt khoát cho hắn một kiếm.
“Anh không cần gấp, Tiểu Lâu Yên Vũ chỉ là tiện tay, rất nhanh sẽ đến phiên anh.” Cố Thịnh Nhân thản nhiên nói.
Bất kể là quần chúng vây xem bên cạnh, hay là người đang xem bang chiến trên diễn đàn, đều nghĩ lúc này Lạc Mộc Tiêu Tiêu này quả thực rất tàn khốc.
“Phong Hoa Tuyết Nguyệt”: Sao có thể khí chất như vậy, có chết tôi cũng nguyện ý!
“Tố Thủ Chiết Chi”: Trời đã sáng, mau dậy luyện cấp đi!
Lúc này Huyết Chiến Thiên Hạ cũng không đoái hoài gì tới thể diện, trực tiếp nói với những Huyết Chiến cao thủ đang vây quanh một bên: “Còn đứng ngây đó làm gì nha, nhanh giết cô ta cho tôi!”
Mặc dù nhiều người đánh một người nghe không hay lắm, nhưng tóm lại so với bị Lạc Mộc Tiêu Tiêu một mình xông vào đại bản doanh diệt thủ lĩnh phe mình vẫn tốt hơn.
Cố Thịnh Nhân mỉm cười, trên người một tia hào quang sáng lên.
Sử thi cấp quyển trục, lúc sử dụng lúc, người chơi duy trì trạng thái vô địch ba mươi giây.
Cố Thịnh Nhân không thể chỉ dựa vào như vậy... lại nhiệt huyết xông tới.
“Ba mươi giây, cho anh nằm xuống.” Cố Thịnh Nhân nhẹ nhàng nói.
Kiếm ánh lên.
“Nằm xuống là liên hoàn đánh chết!”
Huyết Chiến Thiên Hạ căn bản không có thể chống nổi một vòng.
“Hai mươi lăm giây.” Cố Thịnh Nhân thu kiếm, mặc cho người chơi Huyết Chiến tấn công mình, toàn bộ miss rớt.
“May mắn không làm nhục mệnh.” Cô hướng phía Sơn Hà Nhất Kiếm bên trong trận doanh Đàm Tiếu Giang Hồ xa xa cười cười, hoàn toàn không thấy ánh mắt căm tức của người chơi Huyết Chiến.
Trạng thái vô địch còn lại một giây, Cố Thịnh Nhân nhìn những thứ mình chuẩn bị, chuẩn bị chờ trạng thái vừa qua sẽ tự mình hồi phục người chơi Huyết Chiến.
Trên người hiện lên một ánh hào quang.
Trong nháy mắt dời đi quyển trục, nhưng truyền tới vị trí tùy ý.
“Tạm biệt.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook