Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi
-
Chương 91: Câu Chuyện Thứ Năm (10)
Edit: 1kiss
Beta: Lurcent
————————————————–
Tất nhiên bây giờ yêu cầu trả hàng không còn kịp rồi.
Bất kể người bán bán vũ khí nguyên tử này dưới dạng nào (*), thì hắn cũng chắc chắn không được trả hàng hay hoàn tiền.
Việc đã đến nước này, là một thằng đàn ông chân chính, đừng sợ, cứ làm thôi!
Nhìn gương mặt tươi cười trông có vẻ dịu dàng ngọt ngào của Vincent, Từ Trạch nuốt nước miếng, cuối cùng dưới sự thôi thúc của hormone Alpha, hắn đột ngột đứng dậy, đẩy đối phương ngã thẳng xuống chiếc giường cách đó không xa, sau đó cưỡi lên người y.
"Bây giờ nói rõ trước, nếu như tôi đè ngài, thì sau này ngài cũng không thể lấy lí do "xúc phạm quan trên" để xử phạt tôi được." Từ Trạch vừa nói vừa c ởi thắt lưng.
Vincent vẫn không hề thay đổi sắc mặt, trả lời bằng giọng điệu hết sức khoan khoái: "Nếu cậu thật sự có thể đánh dấu được tôi, thì đừng nói là trừng phạt, phỏng chừng toàn bộ Trung ương Liên Bang đều muốn cảm ơn cậu vì đã giúp bọn họ loại được một cái đinh trong mắt."
Dưới sự cám dỗ pheromone của Omega nhà mình, Từ Trạch lúc nãy đã động d*c dữ dội hơn cả lúc đối mặt với Liêu Vũ, khó có thể tự kiềm chế bản thân, bây giờ nghe y nói như vậy, hắn như buông bỏ được gánh nặng trong lòng, lập tức để bản năng tình dục chiếm lấy đầu óc, điều khiển thân thể, cũng không thèm suy nghĩ người trước mặt đang có sức mạnh bá đạo nhường nào.
Từ Trạch cúi người xuống, hung hăng túm lấy hai tay của Vincent đẩy về phía trước, dùng thắt lưng hắn vừa cởi ra trói chặt chúng vào cây cột đầu giường, sau khi xác nhận chắc chắn hai tay của đối phương không thể nào cựa quậy thoát ra được, hắn mới yên tâm đi cởi cúc áo người dưới thân.
Áo sơ mi vừa tuột xuống, lồ ng ngực trắng nõn nhưng vô cùng săn chắc nảy nở của Vincent liền hoàn toàn lộ ra, cảnh sắc cực kỳ tương phản này lại k1ch thích người ta thêm điên cuồng. Đầu óc Từ Trạch vốn dĩ đã hơi mơ hồ, trong nháy mắt này càng trở nên hỗn loạn, phân thân hơi gồ lên dưới đũng qu@n quân phục lập tức giật nảy một cái, ngẩng đầu đứng thẳng.
Hắn còn không có kiên nhẫn để cẩn thận c ởi quần của Vincent ra, chỉ vung tay hai ba cái, liền xé nát luôn chiếc quần quân phục và qu@n lót ở bên trong thành vải vụn.
Tính khí của Vincent cũng giống như những bộ phận khác ở trên người y, màu sắc trắng nõn nhưng hình dạng thì lại hết sức hùng tráng, dưới sự ảnh hưởng của tình dục đã hoàn toàn bộc phát đứng thẳng, nhìn qua thì không hề thua kém khối thân thể Alpha này của Từ Trạch chút nào.
Từ Trạch vô thức nuốt nước bọt lần nữa, sau đó mới duỗi tay xuống cởi bỏ chiếc quần ngoài và qu@n lót của mình, vứt bừa bãi trên mặt đất.
"Tôi sắp đánh dấu anh đấy, bây giờ đổi ý vẫn còn kịp." Từ Trạch nghiến răng, dùng chút lý trí cuối cùng nói ra câu này, nhưng khi hắn nhìn thấy Vincent nằm im không hề có ý định phản kháng, liền lập tức vứt mọi thứ ra sau đầu, thuận theo bản năng đè lên người y.
Vincent bị trói chặt hai tay ở dưới thân hắn, vốn dĩ đang rất ngoan ngoãn mặc hắn muốn làm gì thì làm, nhưng đúng lúc này y bỗng nhiên dùng sức, thoáng chốc lật người ngồi dậy, đè ngược lại hắn gắt gao.
Còn chiếc thắt lưng mà Từ Trạch nghĩ vô cùng bền chắc đáng tin cậy thì lại không thể chống cự nổi một giây nào, bị hai tay của Vincent mạnh mẽ xé toạc trong nháy mắt, những mảnh vụn bay tứ tung khắp nơi.
"Cho dù cậu đi học chăm chú không nghe giảng thì bình thường cũng phải có một chút kiến thức chứ." Vincent vừa phủi những sợi vải ở trong tay vừa nói: "Thứ này e là ngay cả người có thể chất cấp S cũng không thể nhốt lại được, cậu thế mà dám cầm đến trói tôi?"
Sau đó y nhìn Từ Trạch chăm chú, nói một câu nghe qua thì có vẻ như đang chế nhạo, nhưng thực chất lại đầy ý trêu ghẹo: "Nếu như đây chính là toàn bộ thực lực của cậu thì cậu vẫn nên ngoan ngoãn nằm ngửa xuống để cho tôi thao đi."
Từ Trạch đã bị pheromone Omega ngọt ngào đặc trưng của Vincent đưa vào trạng thái hoàn toàn động d*c, nào còn tỉnh táo để suy nghĩ điều gì, hắn chỉ dựa vào bản năng cảm nhận được có sự nguy hiểm, liền lập tức nhấc chân lên đá người đang đè lên thân mình.
Khối thân thể hiện tại của hắn là cấp SS vô cùng mạnh mẽ cường tráng, lại thêm nam chính Cesare ngày nào cũng chăm chỉ rèn luyện, một cước này tung ra hiển nhiên có uy lực ngang với hàng vạn binh mã. Nhưng người bị hắn đột ngột tập kích lại dễ dàng lách mình tránh đòn, sau đó chỉ cần dùng một tay liền vững vàng chế trụ được chân hắn.
Từ Trạch chợt nghiêng người một cái, dùng chiếc chân còn lại quét về phía Vincent, nhưng vẫn bị y nhẹ nhàng tránh thoát. Không chỉ thế, Vincent còn thuận thế vươn tay đè lưng hắn xuống, buộc hắn phải giữ nguyên tư thế nằm sấp vểnh mông lên.
Nửa thân trên của Từ Trạch vẫn còn mặc quần áo, nhưng nửa th@n dưới thì đã lõa lồ từ lâu, khi Vincent nhìn xuống, hai cánh mông tròn trịa trơn bóng, săn chắc co dãn kia hơi hơi tách ra, để lộ huyệt mật đỏ tươi thoắt ẩn thoắt hiện ở giữa, đang mấp máy không ngừng như mời gọi y.
Cự vật dữ tợn dưới bụng của Vincent vốn dĩ đã phình to kinh người, khi thấy cảnh tượng kia thì nó lại càng trướng lớn thêm một vòng, nụ cười dịu dàng trên mặt y dần dần biến mất, đôi mắt trong trẻo cũng bắt đầu nhuốm màu vẩn đục vì d*c vọng cuồng bạo.
Từ Trạch bị đè sấp xuống, mặt đối diện với giường nên hắn không thể thấy được tình trạng của đối phương, nhưng hắn vẫn sợ hãi, vô thức run lẩy bẩy.
Hắn đang định giãy giụa thêm lần nữa, Vincent liền lập tức làm giống như hắn lúc trước, túm lấy hai cánh tay hắn ấn lên trên, dùng thắt lưng trói chúng vào chiếc cột đầu giường. Mà khác với chiếc thắt lưng đại trà được phát kèm cùng với đồng phục học viện của Từ Trạch, chỉ kéo một phát là đứt đôi; đồ của thiếu tá Ryan thiếu tá hiển nhiên đều là hàng chế tác đặc biệt. Cho dù Từ Trạch sở hữu thể chất cấp SS, nhưng hắn cũng không thể nào kéo nó hở ra dù chỉ một chút.
"Đều là do cậu dụ dỗ tôi, tôi vốn dĩ miễn nhiễm với thuốc ức chế." Vincent ghì chặt thân thể không ngừng vặn vẹo của Từ Trạch, ghé vào lỗ tai hắn khàn giọng nói: "Tôi sắp không khống chế được chính mình, cậu tốt nhất nên ngoan một chút, nếu không sẽ bị thương..."
Nếu như Thần Sáng Thế Từ hiện tại vẫn còn tỉnh táo để suy nghĩ, hắn phỏng chừng sẽ tức đến mức phun ra một ngụm máu.
Một Alpha động d*c mất khống chế, cộng thêm một Omega động d*c mất khống chế con hung hãn hơn cả Alpha, đờ mờ đây không gọi là đêm đầu tiên, đây gọi là hiện trường án mạng sắp xảy ra!
Tuy nhiên Từ Trạch đã tiến vào giai đoạn hoàn toàn động d*c sớm hơn Vincent một bước, hiện tại trong đầu hắn chỉ có duy nhất một suy nghĩ không ngừng lặp đi lặp lại —— ép buộc cái tên đáng ghét, đáng sợ lại quyến rũ này phải nằm dưới thân hắn, để hắn c ắm vào, đánh dấu, chinh phục.
Thế là, trong tình trạng mất khống chế như vậy, Omega vốn dĩ nên bị hắn thuần phục lại dùng phân thân thô to không thua kém gì hắn, hoàn toàn đâm trọn vào tiểu huy3t khít khao kia.
Trước khi thịt vật c ương cứng khai phá bí động còn trinh căng mịn, Vincent đã dùng hết tia lý trí cuối cùng và sự nhẫn nại cực độ để lấy ngón tay đã thấm ướt dịch bôi trơn, thọc vào an ủi nới lỏng nơi đó một phen.
Nhưng mà thân thể Alpha bẩm sinh không thích hợp làm người tiếp nhận, bị tính khí vừa to dài vừa nóng rực của đàn ông từ từ xâm nhập, nghiền ép thịt mềm mẫn cảm trên thành ruột, thân thể Từ Trạch không khỏi căng cứng vì đau đớn, cảm giác như th@n dưới xé rách làm hai nửa. Hắn yếu ớt nằm ở trên giường, trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ như một con dã thú bị thương.
Có điều Vincent cũng đã tiến vào trạng thái hoàn toàn động d*c, không thể nào dịu dàng chăm sóc cho hắn được, sau khi d**ng vật hoàn toàn c ắm vào trong mật huyệt nóng ướt của Từ Trạch, y liền lập tức bắt đầu dùng sức hung ác đâm rút ra vào, thoả thích hưởng thụ cơ thể mỹ vị dưới thân này.
Từ Trạch bị y giã mạnh đến mức cơ thể run lên không ngừng, sau mấy lần toan tính chạy trốn thất bại, tiếng gầm gừ đe dọa khe khẽ trong miệng hắn đã dần dần đổi thành những âm thanh r3n rỉ yếu đuối xin tha.
Vincent nghe thấy những thanh âm nức nở kia thì càng mất khống chế hơn, chẳng những càng hùng hục đâm thọc ở trong cơ thể hắn với tốc độ cực nhanh, mà còn dựa theo bản năng cúi người xuống, bắt chước Alpha bình thường đánh dấu Omega tạm thời, ác liệt cắn nát tuyến tính dục sau gáy Từ Trạch, sau đó rót pheromone của chính mình vào.
Ngay khoảnh khắc pheromone của Vincent hòa lẫn với máu của bản thân, Từ Trạch đột nhiên cảm thấy trên cơ thể mình có sự thay đổi.
Khác với cảm giác thuần phục khi Omega bị Alpha đánh dấu trong truyền thuyết, hắn dần dần cảm nhận được một chút kh0ái cảm nhỏ bé từ cuộc l@m tình vốn dĩ chỉ có sự đau đớn này.
——————————————————-
Chú thích
(*) Trong bản gốc là 次元 (Dimension), hiểu đơn giản thì Dimension chính là chữ D viết tắt trong những từ như phim "2D", "3D" mà chúng ta thường thấy. Ý Từ Trạch ở đây hiểu đơn giản là bất kể nữ chính là người thật hay người "trong thế giới ảo" thì bản cũng bắt buộc phải tiếp nhận đối phương.
Beta: Lurcent
————————————————–
Tất nhiên bây giờ yêu cầu trả hàng không còn kịp rồi.
Bất kể người bán bán vũ khí nguyên tử này dưới dạng nào (*), thì hắn cũng chắc chắn không được trả hàng hay hoàn tiền.
Việc đã đến nước này, là một thằng đàn ông chân chính, đừng sợ, cứ làm thôi!
Nhìn gương mặt tươi cười trông có vẻ dịu dàng ngọt ngào của Vincent, Từ Trạch nuốt nước miếng, cuối cùng dưới sự thôi thúc của hormone Alpha, hắn đột ngột đứng dậy, đẩy đối phương ngã thẳng xuống chiếc giường cách đó không xa, sau đó cưỡi lên người y.
"Bây giờ nói rõ trước, nếu như tôi đè ngài, thì sau này ngài cũng không thể lấy lí do "xúc phạm quan trên" để xử phạt tôi được." Từ Trạch vừa nói vừa c ởi thắt lưng.
Vincent vẫn không hề thay đổi sắc mặt, trả lời bằng giọng điệu hết sức khoan khoái: "Nếu cậu thật sự có thể đánh dấu được tôi, thì đừng nói là trừng phạt, phỏng chừng toàn bộ Trung ương Liên Bang đều muốn cảm ơn cậu vì đã giúp bọn họ loại được một cái đinh trong mắt."
Dưới sự cám dỗ pheromone của Omega nhà mình, Từ Trạch lúc nãy đã động d*c dữ dội hơn cả lúc đối mặt với Liêu Vũ, khó có thể tự kiềm chế bản thân, bây giờ nghe y nói như vậy, hắn như buông bỏ được gánh nặng trong lòng, lập tức để bản năng tình dục chiếm lấy đầu óc, điều khiển thân thể, cũng không thèm suy nghĩ người trước mặt đang có sức mạnh bá đạo nhường nào.
Từ Trạch cúi người xuống, hung hăng túm lấy hai tay của Vincent đẩy về phía trước, dùng thắt lưng hắn vừa cởi ra trói chặt chúng vào cây cột đầu giường, sau khi xác nhận chắc chắn hai tay của đối phương không thể nào cựa quậy thoát ra được, hắn mới yên tâm đi cởi cúc áo người dưới thân.
Áo sơ mi vừa tuột xuống, lồ ng ngực trắng nõn nhưng vô cùng săn chắc nảy nở của Vincent liền hoàn toàn lộ ra, cảnh sắc cực kỳ tương phản này lại k1ch thích người ta thêm điên cuồng. Đầu óc Từ Trạch vốn dĩ đã hơi mơ hồ, trong nháy mắt này càng trở nên hỗn loạn, phân thân hơi gồ lên dưới đũng qu@n quân phục lập tức giật nảy một cái, ngẩng đầu đứng thẳng.
Hắn còn không có kiên nhẫn để cẩn thận c ởi quần của Vincent ra, chỉ vung tay hai ba cái, liền xé nát luôn chiếc quần quân phục và qu@n lót ở bên trong thành vải vụn.
Tính khí của Vincent cũng giống như những bộ phận khác ở trên người y, màu sắc trắng nõn nhưng hình dạng thì lại hết sức hùng tráng, dưới sự ảnh hưởng của tình dục đã hoàn toàn bộc phát đứng thẳng, nhìn qua thì không hề thua kém khối thân thể Alpha này của Từ Trạch chút nào.
Từ Trạch vô thức nuốt nước bọt lần nữa, sau đó mới duỗi tay xuống cởi bỏ chiếc quần ngoài và qu@n lót của mình, vứt bừa bãi trên mặt đất.
"Tôi sắp đánh dấu anh đấy, bây giờ đổi ý vẫn còn kịp." Từ Trạch nghiến răng, dùng chút lý trí cuối cùng nói ra câu này, nhưng khi hắn nhìn thấy Vincent nằm im không hề có ý định phản kháng, liền lập tức vứt mọi thứ ra sau đầu, thuận theo bản năng đè lên người y.
Vincent bị trói chặt hai tay ở dưới thân hắn, vốn dĩ đang rất ngoan ngoãn mặc hắn muốn làm gì thì làm, nhưng đúng lúc này y bỗng nhiên dùng sức, thoáng chốc lật người ngồi dậy, đè ngược lại hắn gắt gao.
Còn chiếc thắt lưng mà Từ Trạch nghĩ vô cùng bền chắc đáng tin cậy thì lại không thể chống cự nổi một giây nào, bị hai tay của Vincent mạnh mẽ xé toạc trong nháy mắt, những mảnh vụn bay tứ tung khắp nơi.
"Cho dù cậu đi học chăm chú không nghe giảng thì bình thường cũng phải có một chút kiến thức chứ." Vincent vừa phủi những sợi vải ở trong tay vừa nói: "Thứ này e là ngay cả người có thể chất cấp S cũng không thể nhốt lại được, cậu thế mà dám cầm đến trói tôi?"
Sau đó y nhìn Từ Trạch chăm chú, nói một câu nghe qua thì có vẻ như đang chế nhạo, nhưng thực chất lại đầy ý trêu ghẹo: "Nếu như đây chính là toàn bộ thực lực của cậu thì cậu vẫn nên ngoan ngoãn nằm ngửa xuống để cho tôi thao đi."
Từ Trạch đã bị pheromone Omega ngọt ngào đặc trưng của Vincent đưa vào trạng thái hoàn toàn động d*c, nào còn tỉnh táo để suy nghĩ điều gì, hắn chỉ dựa vào bản năng cảm nhận được có sự nguy hiểm, liền lập tức nhấc chân lên đá người đang đè lên thân mình.
Khối thân thể hiện tại của hắn là cấp SS vô cùng mạnh mẽ cường tráng, lại thêm nam chính Cesare ngày nào cũng chăm chỉ rèn luyện, một cước này tung ra hiển nhiên có uy lực ngang với hàng vạn binh mã. Nhưng người bị hắn đột ngột tập kích lại dễ dàng lách mình tránh đòn, sau đó chỉ cần dùng một tay liền vững vàng chế trụ được chân hắn.
Từ Trạch chợt nghiêng người một cái, dùng chiếc chân còn lại quét về phía Vincent, nhưng vẫn bị y nhẹ nhàng tránh thoát. Không chỉ thế, Vincent còn thuận thế vươn tay đè lưng hắn xuống, buộc hắn phải giữ nguyên tư thế nằm sấp vểnh mông lên.
Nửa thân trên của Từ Trạch vẫn còn mặc quần áo, nhưng nửa th@n dưới thì đã lõa lồ từ lâu, khi Vincent nhìn xuống, hai cánh mông tròn trịa trơn bóng, săn chắc co dãn kia hơi hơi tách ra, để lộ huyệt mật đỏ tươi thoắt ẩn thoắt hiện ở giữa, đang mấp máy không ngừng như mời gọi y.
Cự vật dữ tợn dưới bụng của Vincent vốn dĩ đã phình to kinh người, khi thấy cảnh tượng kia thì nó lại càng trướng lớn thêm một vòng, nụ cười dịu dàng trên mặt y dần dần biến mất, đôi mắt trong trẻo cũng bắt đầu nhuốm màu vẩn đục vì d*c vọng cuồng bạo.
Từ Trạch bị đè sấp xuống, mặt đối diện với giường nên hắn không thể thấy được tình trạng của đối phương, nhưng hắn vẫn sợ hãi, vô thức run lẩy bẩy.
Hắn đang định giãy giụa thêm lần nữa, Vincent liền lập tức làm giống như hắn lúc trước, túm lấy hai cánh tay hắn ấn lên trên, dùng thắt lưng trói chúng vào chiếc cột đầu giường. Mà khác với chiếc thắt lưng đại trà được phát kèm cùng với đồng phục học viện của Từ Trạch, chỉ kéo một phát là đứt đôi; đồ của thiếu tá Ryan thiếu tá hiển nhiên đều là hàng chế tác đặc biệt. Cho dù Từ Trạch sở hữu thể chất cấp SS, nhưng hắn cũng không thể nào kéo nó hở ra dù chỉ một chút.
"Đều là do cậu dụ dỗ tôi, tôi vốn dĩ miễn nhiễm với thuốc ức chế." Vincent ghì chặt thân thể không ngừng vặn vẹo của Từ Trạch, ghé vào lỗ tai hắn khàn giọng nói: "Tôi sắp không khống chế được chính mình, cậu tốt nhất nên ngoan một chút, nếu không sẽ bị thương..."
Nếu như Thần Sáng Thế Từ hiện tại vẫn còn tỉnh táo để suy nghĩ, hắn phỏng chừng sẽ tức đến mức phun ra một ngụm máu.
Một Alpha động d*c mất khống chế, cộng thêm một Omega động d*c mất khống chế con hung hãn hơn cả Alpha, đờ mờ đây không gọi là đêm đầu tiên, đây gọi là hiện trường án mạng sắp xảy ra!
Tuy nhiên Từ Trạch đã tiến vào giai đoạn hoàn toàn động d*c sớm hơn Vincent một bước, hiện tại trong đầu hắn chỉ có duy nhất một suy nghĩ không ngừng lặp đi lặp lại —— ép buộc cái tên đáng ghét, đáng sợ lại quyến rũ này phải nằm dưới thân hắn, để hắn c ắm vào, đánh dấu, chinh phục.
Thế là, trong tình trạng mất khống chế như vậy, Omega vốn dĩ nên bị hắn thuần phục lại dùng phân thân thô to không thua kém gì hắn, hoàn toàn đâm trọn vào tiểu huy3t khít khao kia.
Trước khi thịt vật c ương cứng khai phá bí động còn trinh căng mịn, Vincent đã dùng hết tia lý trí cuối cùng và sự nhẫn nại cực độ để lấy ngón tay đã thấm ướt dịch bôi trơn, thọc vào an ủi nới lỏng nơi đó một phen.
Nhưng mà thân thể Alpha bẩm sinh không thích hợp làm người tiếp nhận, bị tính khí vừa to dài vừa nóng rực của đàn ông từ từ xâm nhập, nghiền ép thịt mềm mẫn cảm trên thành ruột, thân thể Từ Trạch không khỏi căng cứng vì đau đớn, cảm giác như th@n dưới xé rách làm hai nửa. Hắn yếu ớt nằm ở trên giường, trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ như một con dã thú bị thương.
Có điều Vincent cũng đã tiến vào trạng thái hoàn toàn động d*c, không thể nào dịu dàng chăm sóc cho hắn được, sau khi d**ng vật hoàn toàn c ắm vào trong mật huyệt nóng ướt của Từ Trạch, y liền lập tức bắt đầu dùng sức hung ác đâm rút ra vào, thoả thích hưởng thụ cơ thể mỹ vị dưới thân này.
Từ Trạch bị y giã mạnh đến mức cơ thể run lên không ngừng, sau mấy lần toan tính chạy trốn thất bại, tiếng gầm gừ đe dọa khe khẽ trong miệng hắn đã dần dần đổi thành những âm thanh r3n rỉ yếu đuối xin tha.
Vincent nghe thấy những thanh âm nức nở kia thì càng mất khống chế hơn, chẳng những càng hùng hục đâm thọc ở trong cơ thể hắn với tốc độ cực nhanh, mà còn dựa theo bản năng cúi người xuống, bắt chước Alpha bình thường đánh dấu Omega tạm thời, ác liệt cắn nát tuyến tính dục sau gáy Từ Trạch, sau đó rót pheromone của chính mình vào.
Ngay khoảnh khắc pheromone của Vincent hòa lẫn với máu của bản thân, Từ Trạch đột nhiên cảm thấy trên cơ thể mình có sự thay đổi.
Khác với cảm giác thuần phục khi Omega bị Alpha đánh dấu trong truyền thuyết, hắn dần dần cảm nhận được một chút kh0ái cảm nhỏ bé từ cuộc l@m tình vốn dĩ chỉ có sự đau đớn này.
——————————————————-
Chú thích
(*) Trong bản gốc là 次元 (Dimension), hiểu đơn giản thì Dimension chính là chữ D viết tắt trong những từ như phim "2D", "3D" mà chúng ta thường thấy. Ý Từ Trạch ở đây hiểu đơn giản là bất kể nữ chính là người thật hay người "trong thế giới ảo" thì bản cũng bắt buộc phải tiếp nhận đối phương.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook