Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi
Chương 81: Câu Chuyện Thứ Tư (18): Hoàn TG4

Edit: 1kiss

Beta: Lurcent

————————————————–

Sau đó Từ Trạch liền báo cảnh sát, căn cứ vào camera giám sát ở bãi đậu xe và lời khai của hắn, màn lui sân của Ngụy Vân Phi được xác định là do gã phát tác bệnh tâm thần, mất khống chế tự sát. Hắn và Trình Dật chỉ cần viết một bản tường trình đơn giản ở cục cảnh sát rồi nhanh chóng được thả đi.

Một tên nam chính cặn bã đang sống sờ sờ trước mặt mình lại bị thôi miên cầm dao tự sát, tuy Thần Sáng Thế Từ không hề thấy đồng cảm với gã, nhưng hắn cũng thực sự không biết nên nói cái gì vào lúc này, chỉ có thể im lặng trở về nhà cùng với Trình nữ chính chuyển giới – người vẫn luôn trầm ngâm nãy giờ.

Đợi đến khi hai người bước vào căn hộ đóng cửa lại, Từ Trạch âm thầm tính toán trong lòng, hắn nên hỏi Trình Dật buổi trưa muốn ăn gì, hay là hỏi về vụ của Ngụy Vân Phi. Kết quả, hắn chưa kịp nói gì thì đã bị đối phương ép sát dựa vào cửa.

"Tại sao em không hề hỏi tôi câu nào?" Trình Dật vuốt v e gương mặt của Từ Trạch, vẻ mặt thâm sâu khó lường nói: "Không hỏi xem rốt cuộc giữa tôi và Ngụy Vân Phi đã xảy ra chuyện gì, không hỏi xem tôi từng dùng thuật thôi miên làm những gì?"

Từ Trạch hít sâu một hơi, sau đó cười hỏi: "Những điều đó có quan trọng không? Cậu sẽ dùng thuật thôi miên gì đó làm hại tôi sao?"

Trình Dật quan sát đôi mắt của hắn hồi lâu, giống như muốn xuyên qua nó nhìn thấu tâm hồn hắn, sau đó nhỏ giọng nói: "Đừng rời bỏ tôi, đừng phản bội tôi, tôi sẽ mãi mãi không bao giờ làm em tổn thương."

Từ Trạch ngẩng đầu hôn "Chụt ~~" một cái lên mặt của y, dịu dàng khẳng định "Chắc chắn rồi."

Lúc này Trình Dật phảng phất như trút bỏ được gánh nặng, lập tức đè Từ Trạch lên cửa nhà hôn ngấu nghiến.

Hai người quấn quýt môi lưỡi hơn mười mấy phút mới dừng lại, môi Từ Trạch bị m út cắn dữ dội đến mức hơi sưng lên, tất cả quần áo trên người cũng bị đối phương lột s@ch ném xuống dưới đất trong lúc hôn nhau.

Hắn toàn thân trần như nhộng, dựa vào tấm ván cửa làm bằng gỗ th ở dốc, một chân bị Trình Dật bắt lấy, tách rộng rồi nâng lên cao, mật huyệt run run hé mở nhanh chóng nghênh đón tính khí nóng bỏng đâm vào.

"Ưm... A..." Từ Trạch phát ra r3n rỉ khe khẽ, lại lập tức bị Trình Dật đè lên cửa hôn tới tấp, chỉ có thể kêu lên những âm thanh nghẹn ngào.

Hắn lõa th ể đứng trước cửa bằng một chân, hậu huyệt bị d**ng vật to dài thọc thẳng vào từ phía dưới, từng cú thúc liên tiếp mạnh đến mức cả người hắn thi thoảng lại nảy lên trên. Mà đối phương ở trước mặt thì quần áo vẫn chỉnh tề, chỉ có chỗ thắt lưng nới lỏng, côn th1t c ương cứng lộ ra khỏi mép qu@n lót, không ngừng chuyển động khuấy đảo trong cơ thể hắn.

Trình Dật hôm nay thao Từ Trạch hung hãn hơn bình thường rất nhiều, vách th1t non mềm trong dũng đạo cũng bị khai phá tàn nhẫn đến tận cùng, bắt buộc phải tiếp nhận cự vật dữ tợn điên cuồng rút ra đâm vào, phảng phất như muốn giã chỗ đó của hắn nhuyễn nát nổ tung mới chịu bỏ qua.

Từ Trạch nương theo tiết tấu cắm rút của Trình Dật, liên tiếp bị thúc đến mức thân thể nhích lên phía trên, sau đó lại tụt xuống dưới, nuốt d**ng vật đang hung ác va chạm trong cơ thể vào nơi sâu hơn. Vì l@m tình đã thành quen, tràng đạo cũng bắt đầu vô thức chảy ra nước, hắn bị đè ở trên cửa thao làm khoảng chừng trăm cái, liền không nhịn được muốn xuất tinh.

Ngay lúc hắn sắp l3n đỉnh, Trình Dật bỗng nhiên dừng việc hôn môi lại, lấy ra một chiếc khăn tay trắng tinh từ túi áo của bộ âu phục màu đen đang mặc trên người, quấn chặt hai vòng quanh gốc phân thân ngắn nhỏ của hắn, cuối cùng còn thắt một cái nơ bướm xinh đẹp.

Tính nhẫn nại của Từ Trạch đã được rèn luyện tốt hơn rất nhiều, tuy vẫn không thể trâu bò kéo dài bằng Trình Dật, nhưng thời gian không thua gì một người đàn ông bình thường. Gần một năm qua khi hai người bọn họ ân ái, Trình Dật cũng đã bớt hạn chế số lần hắn xuất tinh, nhưng hôm nay lúc hắn đang kề bên bờ vực cao trào thì y bỗng nhiên lại trói buộc thịt vật của hắn. Kh0ái cảm bị cắt đứt đột ngột, Từ Trạch không khỏi run rẩy cầu xin: "Xin cậu... Ưm... Để cho tôi bắn..."

Trình Dật lại nhẹ nhàng khẽ hôn lên đôi môi của hắn, ngọt ngào dỗ dành: "Em nhịn một chút, hôm nay chúng ta cùng nhau l3n đỉnh..."

Nói xong, Trình Dật cử động phần eo, tiếp tục xông vào trong cơ thể Từ Trạch thao làm ác liệt, dồn dập rút ra cả căn rồi lại đâm vào tận gốc, giống hệt như một cái máy đóng cọc không biết mệt mỏi. Môi lưỡi của y cũng không tìm đến miệng hắn dây dưa quấn quýt nữa, mà dời xuống phía dưới li3m láp, m út mát thỏa thích trước ngực hắn, hàm răng thỉnh thoảng lại nhẹ nhàng lôi kéo gặm c ắn hai đầu v* đo đỏ, làm chúng vừa đau vừa sướng.

"A a a... Mạnh quá... Sắp bị thao chết rồi... Thao chết rồi..." Hậu đình liên tiếp bị thọc vào nơi sâu nhất nhồi đầy giã nhuyễn, hai viên thịt trước ngực cũng được luân phiên cắn li3m, miệng Từ Trạch không còn thứ gì chặn lại, liền lập tức kêu lên những câu r3n rỉ d@m đãng đã thành thạo từ lâu, khiến cho người đàn ông đang thao hắn càng lúc càng ra vào dữ dội hơn.

Từ Trạch buộc phải chuyển động cơ thể lên xuống theo tiết tấu đâm rút hung ác của đối phương gần trăm nhịp, thịt vật to dài cắm tận gốc trong hậu huyệt hắn mới dần dần dừng lại, chôn ở một nơi cực sâu mạnh mẽ b ắn ra từng luồng t1nh dịch nóng bỏng xối lên thành ruột mẫn cảm.

Mà đúng lúc này, chiếc khăn tay buộc dưới gốc phân thân của hắn cũng được cởi ra, thế là hắn liền cao giọng thét lên, đồng thời cùng nhau đạt c@o trào.

Dù sao khối thân thể này của Từ Trạch cũng có thiết lập bị thiếu hụt chỗ nào đó, cho nên từ trước tới giờ lượng t1nh dịch hắn xuất ra không phải là nhiều. Đợi đến khi đỉnh phân thân của hắn không bắ n ra được thêm giọt chất lỏng nào nữa, Trình Dật vẫn đang miệt mài bơm bạch trọc ở trong cơ thể hắn.

"A... Nóng quá..." Từ Trạch dựa vào cửa, hơi thất thần lẩm bẩm lên tiếng.

Trình Dật tiến đến gần hôn hắn nồng nàn, hai người thân mật dây dưa một lúc, chờ Trình Dật xuất tinh xong xuôi, d**ng vật y lại khôi phục độ cứng.

Cảm nhận được thứ trong huyệt mật của mình bắt đầu phình to ra thành hình dạng dữ tợn một lần nữa, Từ Trạch vươn tay đẩy người trước mặt một cái, nói: "Về phòng ngủ tiếp tục đi, ở đây có gì hay chứ, chân tôi đứng tê hết cả rồi."

Hắn vừa dứt lời, Trình Dật liền thả chân trái của hắn xuống, nhưng y không bế hắn về phòng ngủ giống như dự đoán, mà lại nắm lấy cẳng chân bên phải của hắn giơ lên cao, bắt đầu cuộc chinh phạt ác liệt thứ hai.

Trình Dật vừa đè Từ Trạch tựa lên ván cửa mạnh mẽ rút ra c ắm vào, vừa mỉm cười nói: "Ở đây vẫn có thứ hay mà." Nói xong, hắn liền giơ tay mở chiếc tủ quần áo màu đen ở bên cạnh ra.

Khi cửa tủ mở ra, bên trong là chiếc gương soi toàn thân cỡ lớn.

Trình Dật ra hiệu cho Từ Trạch nhìn về phía chiếc gương kia, miệng vui vẻ nói: "Nơi này tốt hơn phòng tắm nhiều, có thể quan sát cả người."

Từ Trạch vô thức nghe theo y quay đầu nhìn sang, cả gương mặt y liền lập tức xấu hổ đỏ bừng.

Hắn thấy chính mình đang đứng trong gương, bị người ta thao làm. Quần áo trên người đều đã bị cởi hết, thân thể tr@n truồng hiện đầy những dấu vết h0an ái đậm nhạt mấy ngày gần đây. Mà người đang hung mãnh sát phạt trong cơ thể hắn thì vẫn áo mũ chỉnh tề, chỉ có d**ng vật to dài dưới bụng thò ra khỏi quần, nhưng rồi lại được hậu huyệt của hắn liên tục nuốt ngậm, chưa từng xuất hiện ở bên ngoài quá lâu.

Bí động phía sau của hắn bị căn thịt vật dữ tợn này mài sát đến đỏ sậm, căng mở hết cỡ, mỗi lần Trình Dật đâm vào, hắn có thể thấy rõ mỗi nếp uốn ở miệng huyệt đều bị kéo ra gần như phẳng lì, không cách nào có thể khép kín được. Mà mỗi lần d**ng vật kia rút ra, thì lại kéo theo một ít thịt mềm lộ ra bên ngoài và t1nh dịch màu trắng đục không ngừng men theo chân hắn chảy xuống dưới. Trình Dật thúc hắn vừa nhanh vừa mạnh, nơi hai người kết hợp đã dính đầy dịch thể và bọt nước rối tinh rối mù, túi tinh h0àn to tròn của y liên tục va mạnh lên bờ m ông căng mẩy của hắn, tạo ra tiếng "bành bạch" vang vọng.

Cảnh tượng dâm loạn trong gương khiến cho Từ Trạch xấu hổ đến mức cả người căng cứng, hậu huyệt cũng vô thức khít chặt hơn bao lấy cự vật, nhưng tầm mắt của hắn lại không có cách nào dời khỏi chiếc gương, phân th@n dưới bụng càng ngày càng hưng phấn, dần dần ngẩng cao đầu lần nữa.

Thế là, hắn liền ở ngay trước gương, bị Trình Dật đè lên ván cửa thao bắn không biết bao nhiêu lần, mãi cho đến khi hắn khóc lóc nhìn thấy người trong gương vừa vô liêm sỉ d@m đãng r3n rỉ vừa b ắn ra chất lỏng màu vàng nhạt, mới được giữ nguyên tư thế gi@o hợp ôm vào phòng tắm, sau đó trong bồn tắm rộng lớn tiếp tục đón nhận thương yêu của người đàn ông.

Chờ đến khi Trình Dật rốt cuộc ngừng lại, hắn đã sớm mệt mỏi kiệt sức, không cầm cự nổi nữa ngủ thiếp đi.

Trình Dật dịu dàng dùng khăn tắm lau khô tóc và người Từ Trạch, sau đó nhẹ nhàng ôm hắn trở về giường. Trên gương mặt y nở nụ cười hài lòng, ôm người thật chặt vào trong ngực, cùng nhau chìm vào giấc mơ ngọt ngào.

Hai người yêu nhau, mộng đẹp.

Thế giới này, mộng đẹp.

Hoàn thế giới thứ tư.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương