Nữ Chính, Nam Chủ Của Ngươi Ta Không Quản!
-
Chương 18: Hái hoa! Cẩn thận có độc
""Thôi được rồi, Linh nhi con đi dạo với Vũ đi, ta hơi mệt, ta về phòng nghỉ ngơi trước""Vân lão phu nhân nhẹ nhàng đặt tay lên vai Lâm Nhược Linh nói, lời của bà cũng thành công cắt đứt quãng không khí ngột ngạt này trở lại bình thường
""Vâng""Lâm Nhược Linh nở nụ cười.
Lâm Nhược Linh bước tới bên bàn rượu lấy một ly Vitiano thong thả nhấp một ngụm cảm nhận
""Đây chẳng phải Lâm tổng sao?"" Hàn Trần Hạo bước đến lên tiếng
""Hàn thiếu""Lâm Nhược Linh có chút ngạc nhiên nhưng nhanh chóng chuyển sang chán ghét, quả là không hổ danh "Bàn tay vàng của tác giả" lại là một kẻ hoa hoa công tử, hazzz số cô sao lại xấu như vậy, thần mèo chết tiệt, cô chỉ là muốn yên ổn đi du lịch nay lại vừa bị Lâm Ngân Ngân gây sự lại tiếp tới Trần Hạo, được lắm nếu anh cũng tới cho trọn thì để tôi xem anh là muốn làm gì đây
""Lâm tổng không cần gọi xa lạ như vậy, gọi tôi là Trần Hạo là được""Hàn Trần Hạo tiến lại gần cô, giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa ấm áp, có thể làm cho hàng ngàn thiếu nữ làm tất cả mọi điều anh muốn cũng chỉ vì câu nói này thôi đó, còn có lấy tài sản của công ty giao lại cho anh ta nữa a~
""Hàn thiếu thật biết nói đùa, hình như là tôi và Hàn thiếu cũng không thân thiết như vậy a~""
""Không sao, chúng ta có thể làm bạn được không?""
""Tôi sợ là mình không có nổi phúc phận này a~""Lâm Nhược Linh nhẹ nhàng từ chối nhưng trong thâm tâm lại gào thét, người này sao lại mặt dày như vậy, hay là cô nói chưa đủ rõ ràng nữa, cô là không muốn dây dưa với loại người như vậy!
""Lâm tổng, cô là không thích tôi sao?""Hàn Trần Hạo vẻ mặt lo lắng hỏi, nữ nhân này, tôi không tin là sẽ không có được cô
Nội tâm Lâm Nhược Linh thật sự rất muốn nói là rất ghét, ghét cực kì luôn á, cô là ghét nhất những người hoa hoa công tử a~ nhưng lại phải nhẹ nhàng từ tốn trả lời ""Tôi làm sao có thể không thích Hàn thiếu được""
""Nhược Linh, cô biết không, tôi lại rất sợ cô sẽ không thích tôi. Hôm đó, khi gặp được cô tôi không biết khi nào lại nhớ nhung như vậy. Hôm nay, khi gặp được cô, tôi mới biết mình thật sự rất thích cô. Ban nãy, tôi đi với Ngân Ngân chỉ là được cô ấy nhờ thôi, thật ra tôi chỉ xem Ngân Ngân như em gái của mình. Nhược Linh cô làm bạn gái của tôi được không?"" Hàn Trần Hạo vừa nghe lập tức lên tiếng, đôi mắt mê hoặc hiện lên tia mong đợi
Lâm Nhược Linh thoáng lặng im suy nghĩ, cô là đang nghĩ trên thế giới này có điều gì khốn nạn hơn việc mang theo bạn gái lại nói với cô gái khác chỉ là xem như em gái, thật đúng là nực cười, Lâm Ngân Ngân à, cô và Hàn Trần Hạo thật sự rất hợp a~, cô thì lợi dụng anh ta để lấy lòng Lâm Ân Thiên còn anh ta chỉ là xem cô là một trong những bông hoa trong vườn, đúng là rất hợp. Cái gì mà thích chứ, cô phỉ, chỉ là gặp có hai lần, anh tưởng là phim sao, như vậy cũng là quá nhanh đi
""Vâng""Lâm Nhược Linh nở nụ cười.
Lâm Nhược Linh bước tới bên bàn rượu lấy một ly Vitiano thong thả nhấp một ngụm cảm nhận
""Đây chẳng phải Lâm tổng sao?"" Hàn Trần Hạo bước đến lên tiếng
""Hàn thiếu""Lâm Nhược Linh có chút ngạc nhiên nhưng nhanh chóng chuyển sang chán ghét, quả là không hổ danh "Bàn tay vàng của tác giả" lại là một kẻ hoa hoa công tử, hazzz số cô sao lại xấu như vậy, thần mèo chết tiệt, cô chỉ là muốn yên ổn đi du lịch nay lại vừa bị Lâm Ngân Ngân gây sự lại tiếp tới Trần Hạo, được lắm nếu anh cũng tới cho trọn thì để tôi xem anh là muốn làm gì đây
""Lâm tổng không cần gọi xa lạ như vậy, gọi tôi là Trần Hạo là được""Hàn Trần Hạo tiến lại gần cô, giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa ấm áp, có thể làm cho hàng ngàn thiếu nữ làm tất cả mọi điều anh muốn cũng chỉ vì câu nói này thôi đó, còn có lấy tài sản của công ty giao lại cho anh ta nữa a~
""Hàn thiếu thật biết nói đùa, hình như là tôi và Hàn thiếu cũng không thân thiết như vậy a~""
""Không sao, chúng ta có thể làm bạn được không?""
""Tôi sợ là mình không có nổi phúc phận này a~""Lâm Nhược Linh nhẹ nhàng từ chối nhưng trong thâm tâm lại gào thét, người này sao lại mặt dày như vậy, hay là cô nói chưa đủ rõ ràng nữa, cô là không muốn dây dưa với loại người như vậy!
""Lâm tổng, cô là không thích tôi sao?""Hàn Trần Hạo vẻ mặt lo lắng hỏi, nữ nhân này, tôi không tin là sẽ không có được cô
Nội tâm Lâm Nhược Linh thật sự rất muốn nói là rất ghét, ghét cực kì luôn á, cô là ghét nhất những người hoa hoa công tử a~ nhưng lại phải nhẹ nhàng từ tốn trả lời ""Tôi làm sao có thể không thích Hàn thiếu được""
""Nhược Linh, cô biết không, tôi lại rất sợ cô sẽ không thích tôi. Hôm đó, khi gặp được cô tôi không biết khi nào lại nhớ nhung như vậy. Hôm nay, khi gặp được cô, tôi mới biết mình thật sự rất thích cô. Ban nãy, tôi đi với Ngân Ngân chỉ là được cô ấy nhờ thôi, thật ra tôi chỉ xem Ngân Ngân như em gái của mình. Nhược Linh cô làm bạn gái của tôi được không?"" Hàn Trần Hạo vừa nghe lập tức lên tiếng, đôi mắt mê hoặc hiện lên tia mong đợi
Lâm Nhược Linh thoáng lặng im suy nghĩ, cô là đang nghĩ trên thế giới này có điều gì khốn nạn hơn việc mang theo bạn gái lại nói với cô gái khác chỉ là xem như em gái, thật đúng là nực cười, Lâm Ngân Ngân à, cô và Hàn Trần Hạo thật sự rất hợp a~, cô thì lợi dụng anh ta để lấy lòng Lâm Ân Thiên còn anh ta chỉ là xem cô là một trong những bông hoa trong vườn, đúng là rất hợp. Cái gì mà thích chứ, cô phỉ, chỉ là gặp có hai lần, anh tưởng là phim sao, như vậy cũng là quá nhanh đi
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook