Nữ Chính Mau Học Hành Đi
-
Chương 10:
Tần Tịch các cô ở trường học cũng có nghe qua giá nhà ở đó, lúc bắt đầu phiên giao dịch đã là mấy khu dân cư có giá cả cao nhất thành phố A.
Rất nhiều người có lẽ một năm tiền lương cũng mua không nổi một mét vuông, cách cuộc sống Tần Tịch các cô quá xa.
Cô rất nhanh tập trung trung tinh thần lên trên tờ đơn đề tài Đường Lăng đưa cho cô xem.
Qua khoảng năm phút đồng hồ, Tần Tịch cơ bản đã xem xong tờ đơn.
“Rất thú vị.” Cô thở ra một hơi, lật lại về trang nhất, đưa điện thoại di động cho Đường Lăng, “Chẳng qua có hai chỗ, tớ cảm thấy có thể chỉnh sửa lại.”
Đã là bạn tốt, cô cũng không cần thiết giấu diếm.
Đường Lăng đã lấy giấy bút ra từ ba lô tùy thân, hay người sáp lại cùng nhau bắt đầu viết viết vẽ vẽ.
“Học kì một, lúc học sinh học tế bào, cậu còn nhớ chúng ta thí nghiệm cái đó không.” Tần Tịch nói, vẽ ở trên vở, “Lần đầu làm xong quan sát chế phẩm của vi sợi thấy công suất rất thấp. Sau đó thầy để mọi người đi tra đầy đủ tư liệu, thời gian thuốc thử nhuộm màu thay đổi, mới tốt hơn rất nhiều.”
“Ừ.” Đường Lăng gật gật đầu.
“Bên trong cái đề tài này có điểm tương tự.” Tần Tịch lướt di động, “Tuy rằng tên không giống, nhưng mà bản chất không khác nhau lắm. Cho nên trong này, phương pháp thí nghiệm có thể sửa chữa một tí.”
Kiều Sơ Hạ và Âu Dương Nguyệt cũng nhanh chóng tham gia vào cuộc thảo luận.
Lúc trước trừ Tần Tịch chuẩn bị chuyển chuyên ngành ra, thì ba người trong kí túc xá các cô vốn là một nhóm.
Hiện tại cô không đi nữa, hiển nhiên sẽ gia nhập với các cô ấy.
Bốn người nói nói thảo luận, một lần nữa rất nhanh đã vạch ra một vài chi tiết trong đề tài.
“Ơ.” Đột nhiên Âu Dương Nguyệt chớp chớp mắt, “Tiểu Tịch đã muốn gia nhập với chúng ta, chúng ta dứt khoát chơi lớn một chút.”
“Cậu muốn nói?” Lời nói của Đường Lăng sẽ không bao giờ thiếu ở sự việc liên quan đến học tập.
Cô ấy ngước mắt nhìn Âu Dương Nguyệt, hỏi: “Dựa theo kế hoạch ban đầu của chúng ta mà làm?”
“Đúng!” Âu Dương Nguyệt gật gật đầu, “Lúc trước là lo lắng kỹ thuật không qua được, có điều hiện tại bảo bối Tiểu Tịch đã trở về…”
Cô ấy chớp chớp mắt về hướng Tần Tịch: “Nếu như bảo bối cậu đi giúp đỡ phòng thí nghiệm của thầy Chiêm, chúng ta còn phải lo lắng vấn đề kỹ thuật sao? Thầy Chiêm cưng cậu ấy như vậy, chắc chắn biết gì nói nấy, không giấu diếm nửa lời, có thể giúp sẽ giúp! Đúng không? Bảo bối~”
Tần Tịch không nhịn được mà hơi cười mỉm.
Thầy Chiêm trong miệng Âu Dương Nguyệt là một giáo viên dạy tổ chức phôi thai học của bọn họ.
Thoạt nhìn có chút nghiêm túc, nhưng là người rất tốt.
Đối với sinh viên sẵn lòng học tập thì thật sự tốt không còn gì để nói.
Trong lớp, Tần Tịch là người duy nhất đạt điểm tối đa môn tổ chức phôi thai học, cả hai điểm lý thuyết và thực hành đều tối đa.
Thi thực hành kết thúc, thầy ấy đã hỏi Tần Tịch ngay có muốn đi hỗ trợ phòng thí nghiệm của thầy ấy không.
Tần Tịch biết, thầy nói giúp đỡ chỉ là cách nói tương đối dễ nghe.
Trên thực tế chính là cho cô cơ hội, tham gia vào nghiên cứu khoa học càng sớm thì càng uyên bác.
Bởi vì khi ấy cô đã chuẩn bị đơn xin chuyển chuyên ngành, cho nên đã uyển chuyển từ chối ý tốt của thầy Chiêm.
Bây giờ nghĩ lại, thật sự rất áy náy và hối hận.
“Cũng không biết thầy Chiêm còn muốn thu nhận đứa học trò ngỗ nghịch tớ không.” Tần Tịch nói: “Có điều tớ sẽ cố gắng tranh thủ!”
“Yên tâm đi, con người thầy Chiêm rất tốt.” Kiều Sơ Hạ an ủi cô, “Thầy ấy biết cậu không chuyển chuyên ngành, sẽ chỉ rất vui mừng, sẽ không trách móc cậu.”
“Đúng đúng.” Âu Dương Nguyệt cũng nói: “Cậu đừng lo lắng. Tớ nói cậu hay, gặp thầy Chiêm thì trước hết cậu cứ khóc. Vừa khóc vừa nói: Thầy Chiêm, em sai rồi, học trò ngỗ nghịch không nên phản bội tổ chức, hu hu hu. Hãy thuộc lòng rồi đọc mười lần lời thề Hippocrates(2), xin thề một lòng nhiệt huyết hướng đến viện lâm sàng của trường ta. Một giây liền tha thứ cho cậu thôi.”
(2) Lời thề Hippocrates: Ở nhiều quốc gia, trong đó có Việt Nam, các thầy thuốc phải đọc Lời thề Hippocrates khi chuẩn bị ra trường để hành nghề. Lời thề này được các sinh viên Y khoa đọc và nguyện làm theo trong lễ tốt nghiệp.
Đúng vậy.
Tần Tịch vừa cười với Âu Dương Nguyệt và Kiều Sơ Hạ các cô vừa than nhẹ một tiếng trong lòng.
Bên cạnh cô thật sự có quá nhiều người rất tốt, ngày trước cô thật sự là bị quỷ ám rồi.
Thực ra có hệ thống thì làm sao.
Đời người, vốn là nên nắm giữ vào điều khiển trong tay mình.
Bốn người nói nói thảo luận, trong nháy mắt đã trôi qua nửa giờ.
Trên cuốn vở của Đường Lăng đã ghi chép lại ý tưởng mới của bốn chị em, chỉ đợi đến khi trở về sắp xếp lại lần nữa, bổ sung một vài chi tiết, là có thể làm thành hồ sơ dự tuyển mới nộp lên.
Rất nhiều người có lẽ một năm tiền lương cũng mua không nổi một mét vuông, cách cuộc sống Tần Tịch các cô quá xa.
Cô rất nhanh tập trung trung tinh thần lên trên tờ đơn đề tài Đường Lăng đưa cho cô xem.
Qua khoảng năm phút đồng hồ, Tần Tịch cơ bản đã xem xong tờ đơn.
“Rất thú vị.” Cô thở ra một hơi, lật lại về trang nhất, đưa điện thoại di động cho Đường Lăng, “Chẳng qua có hai chỗ, tớ cảm thấy có thể chỉnh sửa lại.”
Đã là bạn tốt, cô cũng không cần thiết giấu diếm.
Đường Lăng đã lấy giấy bút ra từ ba lô tùy thân, hay người sáp lại cùng nhau bắt đầu viết viết vẽ vẽ.
“Học kì một, lúc học sinh học tế bào, cậu còn nhớ chúng ta thí nghiệm cái đó không.” Tần Tịch nói, vẽ ở trên vở, “Lần đầu làm xong quan sát chế phẩm của vi sợi thấy công suất rất thấp. Sau đó thầy để mọi người đi tra đầy đủ tư liệu, thời gian thuốc thử nhuộm màu thay đổi, mới tốt hơn rất nhiều.”
“Ừ.” Đường Lăng gật gật đầu.
“Bên trong cái đề tài này có điểm tương tự.” Tần Tịch lướt di động, “Tuy rằng tên không giống, nhưng mà bản chất không khác nhau lắm. Cho nên trong này, phương pháp thí nghiệm có thể sửa chữa một tí.”
Kiều Sơ Hạ và Âu Dương Nguyệt cũng nhanh chóng tham gia vào cuộc thảo luận.
Lúc trước trừ Tần Tịch chuẩn bị chuyển chuyên ngành ra, thì ba người trong kí túc xá các cô vốn là một nhóm.
Hiện tại cô không đi nữa, hiển nhiên sẽ gia nhập với các cô ấy.
Bốn người nói nói thảo luận, một lần nữa rất nhanh đã vạch ra một vài chi tiết trong đề tài.
“Ơ.” Đột nhiên Âu Dương Nguyệt chớp chớp mắt, “Tiểu Tịch đã muốn gia nhập với chúng ta, chúng ta dứt khoát chơi lớn một chút.”
“Cậu muốn nói?” Lời nói của Đường Lăng sẽ không bao giờ thiếu ở sự việc liên quan đến học tập.
Cô ấy ngước mắt nhìn Âu Dương Nguyệt, hỏi: “Dựa theo kế hoạch ban đầu của chúng ta mà làm?”
“Đúng!” Âu Dương Nguyệt gật gật đầu, “Lúc trước là lo lắng kỹ thuật không qua được, có điều hiện tại bảo bối Tiểu Tịch đã trở về…”
Cô ấy chớp chớp mắt về hướng Tần Tịch: “Nếu như bảo bối cậu đi giúp đỡ phòng thí nghiệm của thầy Chiêm, chúng ta còn phải lo lắng vấn đề kỹ thuật sao? Thầy Chiêm cưng cậu ấy như vậy, chắc chắn biết gì nói nấy, không giấu diếm nửa lời, có thể giúp sẽ giúp! Đúng không? Bảo bối~”
Tần Tịch không nhịn được mà hơi cười mỉm.
Thầy Chiêm trong miệng Âu Dương Nguyệt là một giáo viên dạy tổ chức phôi thai học của bọn họ.
Thoạt nhìn có chút nghiêm túc, nhưng là người rất tốt.
Đối với sinh viên sẵn lòng học tập thì thật sự tốt không còn gì để nói.
Trong lớp, Tần Tịch là người duy nhất đạt điểm tối đa môn tổ chức phôi thai học, cả hai điểm lý thuyết và thực hành đều tối đa.
Thi thực hành kết thúc, thầy ấy đã hỏi Tần Tịch ngay có muốn đi hỗ trợ phòng thí nghiệm của thầy ấy không.
Tần Tịch biết, thầy nói giúp đỡ chỉ là cách nói tương đối dễ nghe.
Trên thực tế chính là cho cô cơ hội, tham gia vào nghiên cứu khoa học càng sớm thì càng uyên bác.
Bởi vì khi ấy cô đã chuẩn bị đơn xin chuyển chuyên ngành, cho nên đã uyển chuyển từ chối ý tốt của thầy Chiêm.
Bây giờ nghĩ lại, thật sự rất áy náy và hối hận.
“Cũng không biết thầy Chiêm còn muốn thu nhận đứa học trò ngỗ nghịch tớ không.” Tần Tịch nói: “Có điều tớ sẽ cố gắng tranh thủ!”
“Yên tâm đi, con người thầy Chiêm rất tốt.” Kiều Sơ Hạ an ủi cô, “Thầy ấy biết cậu không chuyển chuyên ngành, sẽ chỉ rất vui mừng, sẽ không trách móc cậu.”
“Đúng đúng.” Âu Dương Nguyệt cũng nói: “Cậu đừng lo lắng. Tớ nói cậu hay, gặp thầy Chiêm thì trước hết cậu cứ khóc. Vừa khóc vừa nói: Thầy Chiêm, em sai rồi, học trò ngỗ nghịch không nên phản bội tổ chức, hu hu hu. Hãy thuộc lòng rồi đọc mười lần lời thề Hippocrates(2), xin thề một lòng nhiệt huyết hướng đến viện lâm sàng của trường ta. Một giây liền tha thứ cho cậu thôi.”
(2) Lời thề Hippocrates: Ở nhiều quốc gia, trong đó có Việt Nam, các thầy thuốc phải đọc Lời thề Hippocrates khi chuẩn bị ra trường để hành nghề. Lời thề này được các sinh viên Y khoa đọc và nguyện làm theo trong lễ tốt nghiệp.
Đúng vậy.
Tần Tịch vừa cười với Âu Dương Nguyệt và Kiều Sơ Hạ các cô vừa than nhẹ một tiếng trong lòng.
Bên cạnh cô thật sự có quá nhiều người rất tốt, ngày trước cô thật sự là bị quỷ ám rồi.
Thực ra có hệ thống thì làm sao.
Đời người, vốn là nên nắm giữ vào điều khiển trong tay mình.
Bốn người nói nói thảo luận, trong nháy mắt đã trôi qua nửa giờ.
Trên cuốn vở của Đường Lăng đã ghi chép lại ý tưởng mới của bốn chị em, chỉ đợi đến khi trở về sắp xếp lại lần nữa, bổ sung một vài chi tiết, là có thể làm thành hồ sơ dự tuyển mới nộp lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook