Nông Thôn Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con
-
Chương 6
Cái lần thăm dò nhà Chu Mộc doạ cho mấy bà vợ sợ muốn tè ra quần.
Bọn họ bình thường là mấy người chuyên buôn chuyện phiếm ở trong thôn, thế nhưng lại chẳng có ai dám đồn thổi gì về chuyện lần này.
Ngay cả Từ Kim Phượng có mục đích khác cũng trở nên ngoan ngoãn bởi vì cảnh tượng mà cô ta nhìn thấy quá đáng sợ.
Mấy đứa trẻ trong thôn được nuôi dưỡng rất cẩu thả, bình thường cho chúng nó đi đuổi heo bắt gà, đuổi mèo bắt chó gì cũng có.
Thế nhưng đứa trẻ nhà Chu Mộc lại được cho ôm hổ và chơi với rắn.
Ai ai cũng không cho phép con nhà mình đến gần cái nhà ở phía cuối thôn ấy.
Căn nhà của Chu Mộc cùng những người khác ở trong thôn cứ như hai thế giới vậy, ngày càng xa cách nhau.
…
Năm tháng cứ thế vô tình trôi qua.
Tiểu Chi Chi cứ thế lớn lên trong căn nhà dường như cách biệt hoàn toàn với thôn làng kia.
Bây giờ, cô bé đã có thể chạy, có thể bắt rắn hoa dùng làm roi, có thể bắt nạt được hai con hổ đã cùng cô lớn lên, còn biết cả nịnh hót, ừm, cái cuối cùng là kỹ năng giỏi nhất của cô bé.
“Bố ơi, bố đưa cho con một cái cuốc nhỏ đi, con cũng muốn giúp ông bà cuốc cỏ.” Tiểu Chi Chi nhìn tấm lịch treo trong nhà, bố vẽ trên đó một vòng tròn.
Cô bé đã sớm nhớ được hôm nay sẽ đi tảo mộ.
Hôm nay là ngày mà Chu Mộc ra khỏi tù.
Ngày này hàng năm, Chu Mộc đều đến mộ bố mẹ quét dọn.
Cho đến bây giờ, anh ta cùng với mấy người trong thôn luôn duy trì thái độ không nóng không lạnh, thế nhưng người trong thôn mà nhìn thấy anh ta thì lại nở nụ cười rất chân thành.
Bởi vì Chu Mộc đã thành lập một công ty vận tải, đặt ở chỗ núi cát đá dưới tên của anh ta.
Chỗ đó trồng cây hay trồng rau đều không được, mà cát đá lại là vật liệu tốt cho xây dựng, vậy nên Chu Mộc vốn đã biết lái xe liền bắt đầu giúp người ta vận chuyển cát đá, sau đó dần dần mua được chiếc xe của mình, đến nay đã có hơn mười chiếc xe tải lớn.
Trưởng thôn Lý Trường Canh trong lòng vô cùng hối hận, hắn muốn đòi núi về nhưng sau mấy trận thua lỗ, hắn liền ngoan ngoãn trở lại.
Hắn ta cũng là một người có tài, biết co biết dãn, bây giờ hắn không làm trưởng thôn nữa, đi làm công cho Chu Mộc và trở thành quản lý của đội xe tải.
Mà chú tư của Lý Trường Canh trong một lần đi làm ruộng bị ngã gãy chân khiến chân trái lúc đi sẽ bị khập khiễng, bây giờ người ta toàn gọi ông ta là Lý thọt.
Trong mắt người dân thôn, Chu Mộc rất thần bí, thế nhưng mọi người không ngần ngại tranh nhau làm việc cho Chu Mộc, bởi vì Chu Mộc trả tiền lương rất nhanh, từ trước tới giờ chưa bao giờ khất nợ.
Thế nhưng, những ngày như hôm nay, người dân trong thôn trong lòng đều biết rõ, không được đến trước mặt Chu Mộc nói linh tinh.
Nói khó nghe hơn là bố mẹ của Chu Mộc bị toàn thôn này mắng chết cũng không hề sai, tất cả mọi người, ai cũng có tội.
Tiểu Chi Chi không biết được gì về mớ bòng bong này, thế nhưng cô bé có thể cảm nhận được, hôm nay bố cô bé không được vui, vậy nên cô bé cố gắng dỗ bố để cho bố vui lên.
“Được, vậy bố chuẩn bị cho con một chiếc cuốc nhỏ nhé.” Chu Mộc nhìn đứa con gái, một khuôn mặt hồng hào, đôi mắt to tròn, đôi chân ngắn cùng đôi tay mũm mĩm, nhìn thấy liền yêu thích.
Bọn Từ Kim Phượng âm thầm đoán rằng đứa bé sẽ chết dưới tay Chu Mộc, ai mà ngờ được đứa bé càng lớn lại càng xinh đẹp, còn vô cùng khoẻ mạnh.
Tiểu Chi Chi mặc một chiếc váy màu trắng và hồng, chân đi một đôi giày da màu hồng, đôi tất cũng là màu hồng, trên lưng còn đeo một cái cặp sách.
Bên trong cặp sách có hoa quả, có một con rắn, có cả tiền vàng, bật lửa và nến.
Trong tay Tiểu Chi Chi còn cầm theo một bó rau hẹ.
Cô bé vô cùng thông minh, chỉ cần là việc Chu Mộc đã từng làm, cô bé đều có thể nhớ hết.
Trước đây cô bé nhìn thấy bố đi tảo mộ cầm theo hoa, vậy nên Tiểu Chi Chi cùng với Nhị Hổ đi vặt một bó hoa hẹ.
Chu Mộc nhìn con gái ôm theo bó rau hẹ lại không biết nên khóc hay cười.
Quả nhiên trong lúc dẫn theo con gái vào trong núi, Chu Mộc còn nghe thấy tiếng vợ ông Lý chửi mắng: “Tên chết dẫm nào ăn trộm rau hẹ nhà tao, ôi rau hẹ của tôi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook