Nông Gia Tiên Điền (Dịch)
-
Chương 176
Mọi người theo tiếng kêu của cầy Meerkat tìm được một góc của quân doanh, mấy con cầy đang vây quanh một góc, ở bên dưới rào chắn bằng sắt lại bị thứ gì đó móc ra một cái hố nhỏ, lưu lại hai vảy rắn màu đen.
Lý Thanh Vân nhíu mày, lưng đổ mồ hôi lạnh, bởi vì hắn đã nhận ra đây đúng là vảy ở trên thân con rắn hổ mang chúa kia. Lấy năng lực của rắn là không thể đào hang, hang động xuất hiện ở nơi đây thật sự làm cho không ai có thể giải thích được.
Sở Dương đứng ở bên cạnh Lý Thanh Vân, hỏi: “Thật sự là việc do con rắn hổ mang chúa kia làm ra sao? Có thể xác định không?”
Không cần Lý Thanh Vân trả lời, Chu Đào đã có phần không khống chế được thét to lên: “Rắn hổ mang chúa đáng chết, chính là nó, bọn tôi chặt đứt đuôi nó, nó quay về trả thù đấy. Quân nhân đã chết chính là người đã bắn nó bị thương, còn có Lý Thanh Vân, cậu đánh nó một gậy, tiếp theo nó chắc chắn sẽ giết cậu!”
“Ngu ngốc, nếu như tôi và quân nhân kia không ra tay, nó đã giết sạch cả bốn người chúng ta. Một con rắn hổ mang chúa chủ động công kích sẽ không bỏ qua cho bất cứ một thứ gì còn sống cả.” Lý Thanh Vân không thèm liếc nhìn Chu Đào, phát hiện năng lực dã ngoại sinh tồn của kẻ này rất kém, khống chế tinh thần lực cũng không được, không hề có vẻ tri thức y học gì cả.
Chuyên gia loài rắn nước ngoài kia tên là Lawrence, hắn huýt sáo, vẫy tay, gọi mấy con cầy Meerkat về, thu vào trong lồng.
Dưới chỉ huy của vài sĩ quan quân đội, nhanh chóng dùng tảng đá lấp kín lỗ hổng này, sau đó lại rót xi măng nhanh cứng lên đó, bịt kín lỗ nhỏ này.
Nhưng mà khẩn trương trong lòng mọi người lại không hề thả lỏng, bởi vì rắn hổ mang chúa có thể làm ra một lỗ hổng này thì có thể đào ra một lỗ hổng khác, tiến vào nơi đóng quân ‘an toàn’.
Thừa dịp tất cả mọi người đều ở đây, Sở Dương nói: “Hôm nay thăm dò khu vực trung tâm đạo quan đổ nát, chiến sĩ đóng giữ trực ban toàn bộ, đúng giờ tuần tra rào chắn sắt bốn phía.
Có sĩ quan quân đội đáp lại, chạy về hạ mệnh lệnh cho chiến sĩ thuộc đội của mình, còn quân nhân chuẩn bị thăm dò thì bắt đầu kiểm tra tất cả trang bị.
Dựa theo thỏa thuận hợp tác với chuyên gia nước ngoài, phải chuẩn bị vũ khí cho nhân viên chiến đấu bên đối phương, súng ống bình thường không thích hợp với tình huống ở nơi đây, súng phun lửa là lựa chọn thích hợp nhất. Thuốc rắn và vật phẩm cấp cứu do chuyên gia nước ngoài tự chuẩn bị, lấy quan điểm của bọn họ, không tin tưởng kỹ thuật chữa bệnh trong nước.
Bởi vì Lý Thanh Vân mạnh mẽ yêu cầu đi đến hiện trường, làm bác sĩ mặt trận, Sở Dương cũng tạo điều kiện, cho phép hắn theo cùng. Bởi vì năng lực chữa trị độc rắn của hắn đã nhận được chấp thuận và thừa nhận của mọi người, có hắn ở đây, người bị thương cũng có thể càng an toàn.
Ra khỏi nơi đóng quân, tất cả mọi người hơi khẩn trương, đầu tiên Lawrence thả hai con Meerkat ra dò đường, còn quân đội thì thả hai quân khuyển ra. Mọi người đi theo đằng sau, cẩn thận nhìn xem dưới chân, sợ có rắn độc tấn công.
Mọi người bị rắn độc làm cho thần hồn nát thần tính, cẩn thận không sai sót. Nơi đây cách đạo quan đổ nát ở trên đỉnh núi chỉ chừng 800-900m, chỉ khoảng cách này, mọi người không dám bảo đảm xảy ra chuyện gì.
Quả nhiên, đi không được bao xa, chợt nghe quân khuyển sủa loạn lên, phát ra âm thanh báo động trước. Còn cầy Meerkat lấy tiếng kêu độc đáo của nó để cảnh cáo, bởi vì ở trên bục chính giữa thềm đá có một con rắn hổ mang, chiều dài chừng 1m, hùng hổ, khi nhìn thấy quân khuyển, nó không hề yếu thế, nhưng sau khi nhìn thấy cầy Meerkat thì lập tức co rúm lại, cực kỳ kiêng kỵ, phát ra tiếng xì xì rất nhỏ.
Lawrence ở đằng sau kêu lên: “Gọi quân khuyển của các anh về, tôi kêu các tiểu bảo bối của tôi cảm nhận phong cách chiến đấu của rắn độc bản địa, tiếp theo đối phó với càng nhiều rắn độc hơn.”
Sở Dương không cướp danh tiếng của chuyên gia nước ngoài, kêu binh lính gọi quân khuyển về.
Còn Lawrence thì huýt sáo tấn công, một tiếng huýt dồn dập, kêu cầy Meerkat công kích.
Bộ lông toàn thân hai con cầy lập tức dựng thẳng lên, một trái một phải phân tán ra, như hổ rình mồi nhìn chằm chằm con rắn hổ mang này.
Rắn hổ mang cũng nhìn chằm chằm cầy Meerkat, không dám lộn xộn.
Cầy Meerkat thấy rắn hổ mang không hề động nên tiến lên trước đùa giỡn nó. Móng vuốt ngắn nhỏ thường xuyên lắc lư trước mặt nó, đuôi dài nhiều lần quét đến lưỡi rắn hổ mang. Dựa vào bước chân linh hoạt, sôi nổi, giống như tinh linh nhảy múa ở trên mũi đao, khiến rắn hổ mang lắc lư đến đầu óc choáng váng.
Rắn hổ mang cuối cùng nổi giận, nửa thân trước dựng thẳng lên, gáy phình to, phát ra âm thanh vù vù, đây là âm thanh nổi giận, càng tiến thêm một bước so với âm thanh thử thăm dò xì xì. Nó hết lần này đến lần khác duỗi đầu về phía cầy Meerkat, định cắn con cầy. Hai con cầy rất linh hoạt, lẩn đi rất nhanh.
Rắn hổ mang chú ý đến con này thì không chú ý được đến con kia, đầu đã bị chồn Meerkat chộp vài bận, có vài tấm vảy bị chúng nó cào xuống.
Con rắn hổ mang đáng thương này vẫn luôn không cắn trúng đối phương, chỉ một lúc, động tác và tần suất công kích của nó dần chậm lại. Đợi đến khi rắn hổ mang kiệt sức, một con cầy Meerkat mới đụng đến đằng sau nó, bất ngờ cắn vào cổ nó.
Rắn hổ mang liều mạng giãy giụa, thân mình định cuốn lấy cổ của cầy Meerkat. Nhưng mà một con cầy khác đột ngột đè đuôi nó xuống, một phát cắn vào bụng, dùng sức xé, rắn kia không chú ý được đến cả đầu và đuôi, giãy giụa yếu dần.
Hai con cầy Meerkat giống như đói bụng, dùng sức xé nó ra thành hai nửa, nhấm nháp từng miếng một thịt tươi ở trên thân nó.
“Ha ha, các tiểu bảo bối giỏi quá, chính là tiết tấu như vậy, giống như huấn luyện bình thường, thoải mái là có thể giải quyết xong một con rắn độc.” Lawrence vô cùng hưng phấn vỗ tay, tán thưởng cho cầy Meerkat mình huấn luyện.
Lý Thanh Vân lại thờ ơ, bởi vì hắn cảm thấy hiệu suất công kích của cầy Meerkat không bằng hải đông thanh, hắn còn từng nhìn thấy một loài chim tên là đại bàng rắn, chúng nó gặp được rắn độc, chỉ một trảo, bay lên, ném đi là có thể ném ngã gần chết rắn độc, sau đó thoải mái ăn luôn, không giống như cầy Meerkat phải tốn hơi sức hồi lâu mới xử lý xong một con rắn hổ mang.
Nhưng mà nhìn thấy tất cả mọi người vỗ tay, hắn cũng không tiện đả kích tính tích cực của Lawrence.
Lawrence nhận lấy cổ vũ và khen ngợi, vì thế thả cả mười con cầy Meerkat ra, kêu chúng nó nhanh chóng tới gần đạo quan ở trên đỉnh núi.
Michelle càng khoác lác ở trước mặt Lý Thanh Vân: “Trước kia ta từng tận mắt nhìn thấy cầy Meerkat do Lawrence huấn luyện ra giết chết một con rắn hổ mang dài năm mét, quá trình chiến đấu kia thật sự phấn khích.”
Lý Thanh Vân nghĩ, ngươi còn không nhìn thấy cảnh tượng hải đông thanh ta nuôi, bắt một con khỉ macaca lên trên không trung, lại ném nó xuống dưới, lần nữa bắt lấy, vứt xuống, dọa con khỉ kia hôn mê.
Cuối cùng đi đến cửa đạo quan đổ nát, đạo quan đã không còn biển, khung gỗ ở cửa cũng đã mục, cánh cửa sớm không thấy tăm hơi. Tảng đá loang lổ, cỏ hoang mọc thành bụi, tuy rằng có dấu vết quân nhân tiến vào, nhưng nguy cơ vẫn tràn đầy.
Mấy con cầy Meerkat vừa tới cửa thì có một con đột nhiên nhảy lên, cào khung cửa, một con Agkistrodon màu nâu xám bị nó cào xuống, mấy con cầy cùng nhau tiến lên, lập tức xé nó ra thành mảnh nhỏ.
Vốn định tiếp tục cắn nuốt, nhưng Lawrence cảm thấy nguy hiểm buông xuống, huýt sáo lên, kêu chúng nó tiếp tục tiến lên, không cho chúng nó hưởng thụ con mồi ngon lành. Có mấy con không quá nghe lời, gặm vài miếng, ngậm một miếng trong miệng mới tiếp tục đi tới.
Cỏ hoang trong đạo quán đầu tiên đã bị súng phun lửa đốt rụi, nhưng trong đống tro tàn của bụi cỏ hình như có thứ gì đó đang ngọ nguậy, cẩn thận nhìn xem, lại là mấy con rắn độc dính đầy tro.
Dưới sự trợ giúp của quân nhân dùng gậy gộc, rất nhanh đã giải quyết xong mấy con rắn độc này, mọi người phân tán ra, kiểm tra một ít lư hương và chái nhà, phát hiện không có rắn độc gì mới tiến vào trong viện. Chỉ có xử lý sạch rắn độc nơi đây mới có thể bảo đảm khi lùi lại không có trở ngại gì.
Sở Dương cũng không giấu giếm, trước khi tiến vào đã nói với các chuyên gia nước ngoài, thiên thạch vô cùng có khả năng ở trong một hầm rượu chỗ hậu viện. Chuyên gia quân đội bọn ta đã tiến vào hậu viện, cũng từng nhìn thấy một hầm có bình rượu, trong hầm có rất nhiều rắn độc, toàn bộ người vào trong đó đều rơi vào công kích của rắn độc, nên mới bị ép lùi lại, kêu mọi người chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Viện ở khoảng giữa là đại điện đạo gia, có dựng tượng thần đạo gia, trừ bỏ tượng thần Tam Thanh thông thường ra, còn có cả tượng thần của Trương Tam Phong, xem ra có người nói Linh Hư đạo trưởng của nơi đây vốn đến từ phái Võ Đang cũng không phải không có căn cứ.
Chính là những bức tượng này đã sớm tàn tạ không chịu nổi, thậm chí có bức tượng chỉ còn nửa người, toàn bộ đại điện cũng không được tu sửa thời gian dài, nhìn lên trên từ bên trong, thông qua lỗ thủng có thể nhìn thấy các đám mây.
Mặt đất cũng cực bẩn, có phân của động vật, cũng có nước đọng chỗ gạch vỡ, đằng sau tượng thần lại cũng có rắn độc chiếm cứ. Không dám dùng loạn súng phun lửa ở trong này, đành phải kêu cầy Meerkat ra tay, trèo cao nhảy thấp, cực kỳ lưu loát giải quyết ba bốn con rắn độc.
Lý Thanh Vân phát hiện nơi này phần lớn là rắn độc, chắc rắn không độc bình thường bị rắn độc ăn hết. Rắn ăn rắn chẳng phải chuyện lạ gì, rắn độc ăn rắn không độc bình thường càng là chuyện thông thường. Còn rắn hổ mang đứng đầu chuỗi thức ăn, rắn gì đều ăn, thậm chí kể cả rắn hổ mang chúa thân hình nhỏ cũng ăn.
Mọi người mở chốt gas ở trên lưng ra, mở chốt bảo hiểm, thỉnh thoảng thử vòi phun lửa điện tử, có thể phun ra ngọn lửa, lúc này mới tiến vào viện thứ ba.
Viện này có mấy cây to, cành lá rậm rạp, che cả viện thành cực kỳ râm mát, nhưng vào lúc này lại có vẻ âm trầm.
Cỏ xanh và bụi cây ở trong viện không đốt sạch, diện tích cũng rộng lớn hơn đằng trước, ở chính giữa viện thiếu một mảnh cây xanh và dây mây, cẩn thận nhìn xem mới biết là một cái hầm sụp xuống, bên trong có để không ít bình rượu, có vài bình rượu bị vỡ, lại có thể ngửi thấy mùi rượu ngọt thuần, cũng không biết chỗ rượu này đã được để bao nhiêu năm, mùi rượu lại thuần khiết như thế, mới vừa vào viện đã có thể ngửi thấy mùi thơm của rượu lâu năm.
Lý Thanh Vân đi rất chậm, bởi vì hắn là quân y, mọi người cũng coi như săn sóc hắn, để cho hắn đi ở chính giữa. Hắn có thể rảnh rỗi nhìn xem hoàn cảnh bốn phía cùng với da rắn màu trắng đang quấn lấy ở trên cây cỏ dây mây.
Một con rắn chuột xám dài hơn một mét đội nhánh cây và dây mây ở trên đỉnh đầu, cẩn thận trườn về phía hầm rượu. Hình như nó mới vừa gia nhập, còn không biết sự nguy hiểm ở bên trong, gần như theo bản năng muốn đến gần hầm rượu.
Vài quân nhân dùng gậy dài gõ bụi bỏ đằng trước, dọa sợ vài con rắn độc bên trong đó chạy mất. Mấy con cầy Meerkat theo đường nhỏ chạy đến xung quanh hầm rượu sụp xuống, rít lên hoảng sợ, sau đó liên tục lùi về sau.
Tuy rằng chúng nó có thể khắc chế rắn độc, thậm chí có thể miễn dịch độc rắn, nhưng nếu như bị nhiều con rắn độc cắn trúng, tốc độ giải độc của chúng nó không theo kịp tốc độ trúng độc thì cũng sẽ chết. Do đó đột nhiên nhìn thấy nhiều rắn độc như vậy, chúng nó sẽ hoảng sợ lùi về sau.
Mấy con quân khuyển cũng ư ử sợ hãi, ở trước mặt sợ hãi thật lớn, phản ứng theo bản năng lớn hơn tất cả. Lý Thanh Vân đi đến bên cạnh hầm rượu, thò đầu vào bên trong, lập tức lưng run lên, ôi mẹ ơi, rắn độc bên trong đó không biết có bao nhiêu, lại không có chỗ trống để đặt chân, liếc mắt nhìn xem không thấy bờ bến, còn có cả rắn độc bởi vì va chạm vào đối phương nên công kích lẫn nhau.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook