Nỗi Niềm UKE Xấu
Chương 24: At your side

Tôi quay lại thì mới nhận ra đây là thằng lớp trưởng hồi cấp 2 của tôi. Nó tên là Nam. Hồi cấp 2 nó là đứa đẹp trai, học giỏi nhất lớp nên nhiều gái mê lắm.

- Uhm, Nam hả? Dạo này sao rồi. – Tôi đáp.

- Vẫn như trước, Phương sao? Có bồ chưa?

- Chưa. – Tôi vừa nói vừa liếc qua nhìn Tom. Tom cũng gật gật đầu hiểu ý tôi.

- Ủa đây là ai? – Nam vừa nói vừa nhìn qua Tom.

- À, bạn của tui. Tui rủ đi đám cưới chung cho vui á mà. – Tôi trả lời.

- Nice to meet you – Nam đưa tay ra bắt tay với Tom.

- Me too – Tom cười.

- Thôi chút gặp 2 người sau nhé. Nam đi ra chỗ kia chút. – Nam nói rồi biến mất vào dòng người trong buổi tiệc.

Tôi nhìn Tom, Tom nhìn tôi. Hai đứa cười mỉm với nhau. Tom cũng có vẻ bớt hồi hộp rồi. Ảnh có vẻ hoạt bát hơn lúc nãy. Tôi và Tom lựa một chỗ ngồi trong bữa tiệc đám cưới thì có mấy người nữa vào ngồi chung. Thật ra lúc đi học tôi không có ai làm bạn hết, nên bây giờ một số người đối với tôi tuy nhận ra nhưng tôi không dám bắt chuyện…

- Trời, cá sấu chúa. – Đột ngột con nhỏ ngồi đối diện tôi nhìn tôi rồi nói làm cả bàn của tôi nhao nhao lên.

- Ủa Phương, nãy giờ tao không nhận ra mày. – Giọng một thằng khác ngồi cạnh con nhỏ hồi nãy nói.

- Trời, Phương bữa nay nhìn khác ghê, cái gì cũng khác, mỗi cái xấu là vẫn y chang cũ. – Một đứa nữa vừa nói vừa cười bò ra.

Sau một hồi nói chuyện tôi mới nhận ra mấy đứa này, hồi xưa tụi nó hay trêu chọc tôi. Một con nhỏ trong đám tụi nó quay qua nhìn Tom rồi nói:

- Ủa bạn mày hả Phương? Trời ơi Đẹp trai quá mợi ơi.

- Tên gì vậy mày? – Một con nhỏ khác kéo áo tôi.

Tom nhìn tụi nó rồi cười gượng gạo. Tôi cũng chưa kịp trả lời thì Tom đã trả lời dùm.

- I’m Thomas Robert. Nice to meet you.

- Trời, bạn của Phương dễ thương ghê! Giới thiệu tao đi Phương. – Một con nhỏ khác reo lên.

- Uhm, nhưng Thomas có người yêu rồi tụi mày ơi. – Tôi cười một cách miễn cưỡng.

Cả bàn nhao nhao, tự nhiên tôi thấy cũng tự hào ghê, có Tom cái tự nhiên tôi cũng có chút tự tin… Lúc này trên sân khấu cô dâu với chú rể đang thề nguyện với nhau, lãng mạn kinh khủng. Trên màn hình lớn ở sân khấu đang chiếu lại những khoảnh khắc cô dâu với chú rể bên nhau. Tình yêu… càng đơn giản càng mê hoặc. Nhưng tất cả, nếu cố gắng thì sẽ có một kết thúc đẹp. Tôi quay qua nhìn Tom, ảnh đang chống cằm, căng tai ra ngồi nghe tiếng Việt.

- Can you understand what they say? – Tôi thúc nhẹ Tom.

- Yeah yeah, I can… - Tom gật gật đầu.

Nhìn con bạn cũ của mình với hôn phu của nó. Tự nhiên trí tưởng tượng lại ùa về. Tôi cũng tưởng tượng mình với … Tom vậy đó. Nhưng mà không phải ở trong nhà hàng này mà là ở một tòa lâu đài nguy nga. Ảnh, giống như một hoàng tử đang đứng trước cha xứ. Còn tôi, đang bước đi tới chỗ ảnh. Ảnh sẽ thề nguyện là đồng cam cộng khổ với tôi suốt đời. Nghĩ tới thôi mà tôi cũng đã thấy vui trong lòng rồi… Tôi lại quay qua nhìn Tom. Hai mắt ảnh vẫn mở to chăm chú nghe cô dâu chú rể phát biểu. Thấy Tom đáng yêu kinh khủng.

Chơi đến khuya, tôi với Tom ra về. Ngồi trong xe bên cạnh Tom. Đột ngột Tom hỏi:

- How about your life?

- Boring… - Tôi thờ dài.

- Sao vậy?

- Em ở cùng với bà nội và Quỳnh. Bố mẹ em và bố mẹ Quỳnh đều lo đi làm ăn ở xa, nên cũng buồn lắm.

- Uhm… - Tom quay qua nhìn tôi.

- Tới nhà rồi. Tạm biệt anh. – Tôi mở cửa xe. Nhưng “cạch” – cửa xe đã bị Tom khóa lại, Tôi nhìn Tom.

- Không cho em về. – Tom nháy mắt.

- Nhanh nào, em đau bụng quá... – Tôi giả vờ để Tom mở cửa.

- Quay qua đây. – Tom nói.

- Chuyện.. g.. ummm? – Tôi vừa quay qua và ngay lập tức bị chặn lại lời nói bởi cái miệng của Tom. Hai tay của Tom ôm mặt tôi hôn ngấu nghiến giống như chó sói ăn thịt thỏ non vậy… Tôi thì mở to mắt ra vì vẫn đang trong những giây phút bất ngờ.

- Rồi đó. Cho em về - Tom bấm cửa xe sau khi cái miệng tôi đã bị ảnh làm “chuyện ác”.

- Hừ... – Tôi lườm Tom một cái, nhưng trong lòng rất vui vì cách ảnh “thả dê” hài hước kiểu gì á.

- Mai gặp lại nhá... – Tom vẫy tay với tôi. Tôi bước xuống xe và quay đầu lại cười với ảnh... Vừa mở cổng, tôi quay lại nhìn Tom. Ảnh vẫn đang nhìn tôi đắm đuối đợi tôi vào nhà rồi mới đi.

Nhìn ảnh trong bộ đồ vest lịch lãm làm sao. Thật lòng tôi cũng không muốn xa ảnh... Tôi mở cổng ra nhưng không bước vào nhà mà chạy ra chỗ Tom.

- Anh muốn tham quan nhà em không? – Tôi vừa nói vừa xoay xoay chùm chìa khóa.

- Muốn. Thật hả? – Tom gật gật đầu như búp bê. Hai mắt mở to, miệng múm mím dễ ghét.

Tôi dẫn ảnh vô nhà chơi. Ảnh có vẻ tò mò lắm. Ảnh ngồi lên ghế sofa rồi nhún nhún như con nít, rồi ảnh ngó bức ảnh đại gia đình của tôi ở giữa gian nhà. Ảnh nhìn chăm chú, tôi mới buộc miệng nói:

- Hình đại gia đình của em đó, thấy em không?

- Thấy, em là đứa trẻ ôm chân của chú kia đúng không. - Ảnh vừa nói vừa chỉ.

- Chú đó là dad của em đó... – Tôi lấy li rót nước cho Tom.

- Dễ thương ghê! – Tom cười tít mắt.

- Mà sao nhà em vắng vẻ vậy?

- Um, có Quỳnh đang ngủ trên lầu, còn bà nội em thì đi xa hai ngày mới về...

Ảnh có vẻ rất hiếu động. Chợt ảnh nhìn thấy con mèo Nicki của tôi đang chạy lon ton trên tủ. Ảnh mới reo lên:

- AAAA... meowww...

Tôi chỉ biết lắc đầu, người đâu nhí nhảnh dễ sợ. Ảnh có vẻ rất thích mèo, Tom vừa nhại theo tiếng mèo, rồi còn ẵm nó lắc lư như ôm con. Ảnh nhại tiếng mèo nghe tức cười...

“RẦM” – Tiếng mở cửa... trên lầu và sau đó là tiếng bước chân ầm ầm.

- Làm gì ồn ào quá vậy?

Khỏi cần giới thiệu cũng biết đó là giọng ai rồi. Quỳnh vừa xuống, nhìn thấy Tom rồi thét lên.

- Á á á á... – Rồi nó chạy lên phòng. Sau này tôi mới hiểu, nó mặc đồ ngủ, không mặc xu chiên áo zú gì hết, nhìn thấy Tom nó sợ bị lộ hàng nên nó phải chạy lên phòng lại. Khổ thân ghê. "Mày cởi truồng trước mặt ảnh coi không biết ảnh có thèm nhìn không nữa mà bày đặt" - Tôi nghĩ thầm rồi cười nắc nẻ như một thằng điên.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương