***

Bơi về một miền kí ức...

7 năm trước...

["Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được,xin quý khách vui lo..."]-Đầu dây bên kia chưa kịp nói hết thì đã bị bàn tay của một cậu bé chừng 10 tuổi vô cùng điển trai ném bộp xuống đất một cách dã man và vỡ tan tành.Cũng phải thôi,lần thứ n cậu gọi cho người ấy mà nhận lại vẫn là thế này thì làm sao chịu nổi?Lo lắng lắm chứ!Đã gọi trên dưới trăm cuộc rồi,không biết cô ấy có làm sao không?Tại sao lại không liên lạc được?Cô ấy đang gặp nguy hiểm chăng?Hàng nghìn hàng tỉ câu hỏi khó ai trả lời cứ liên tục vẩn vơ trong đầu cậu bé khiến cậu càng lúc càng lo lắng đến phát điên.Và cậu bé ấy là...Khôi Nguyên.

-Không thể như vậy được nữa,mình phải đi Mĩ tìm cậu ấy.-Đang định quay về nhà chuẩn bị cho cuộc hành trình tìm "người quan trọng" thì vừa ngoắt lại đằng sau,một "vật thể lạ" không biết bắt nguồn từ đâu ập xuống đầu cậu.

Chộ ôi,"vật thể lạ" là một quả bóng rổ,một quả bóng rổ được "bay" đến đây bằng một lực cực mạnh,phải nói là cực khủng khiếp luôn!Trong lúc Khôi Nguyên đang cảm thấy choáng váng vì quả bóng thì một giọng nói lạnh lùng nhưng rất chân thành vang lên:

-Xin lỗi,tụi tôi không cố ý.Đưa quả bóng giùm tụi tôi.

Khôi Nguyên ngước khuôn mặt điển trai đang nhăn nhó vì đau của mình lên,bất ngờ chạm mắt với một cậu bé trông có vẻ trạc tuổi,cũng cực kì anh tuấn nhưng thuộc dạng cold boy vừa nói lời xin lỗi lúc nãy.Theo sau cậu bé ấy lại là 2 cậu bé khác cũng rất soái ca đang xin lỗi ríu rít:người handsome,kẻ play boy.

-Xin lỗi cậu,bọn tớ không cố ý đâu!-Cậu bé handsome luôn miệng.

-Sorry sorry,khồng phải tớ muốn vậy đâu!Tại tớ ném quả bóng nhưng nó cứ thích cậu nên mới thế á!-Cậu bé play boy cũng ríu rít chả kém.

Cả đám như mớ hỗn loạn(trừ người ở gữa ra nhé!-cậu bé cold boy đó!).Khôi Nguyên chỉ lắc đầu cười nhẹ(Nhưng dập tắt và lạnh lùng ngay sau lúc ấy),cầm quả bóng rổ đứng lên và nói:

-Bóng này,lần sau nhớ cẩn thẩn hơn.-Rồi ném quả bóng về phía mấy cậu bé kia.Cậu bé cold boy bắt được.

-Cảm ơn,cậu có chuyện gì à?-Cậu bé cold boy hỏi Khôi Nguyên.

-Có nhưng các cậu không cần quan tâm đâu.

-Nói đi!Biết đâu tụi tớ giúp được gì.-Cậu bé handsome và cậu bé play boy cùng lên tiếng.

-Không đâu,chỉ có tớ mới giải quyết được thôi.-Khôi Nguyên từ chối.

-Cậu cứ nói đi.-Cậu bé cold boy.

Bị cả 3 cùng hỏi như thế,Khôi Nguyên cảm thấy ái ngại.Thôi thì cứ kêt ra hết cũng được mà.

-Tớ có 1 cô bạn rất thân như tri kỉ vậy.Đáng tiếc cô ấy phải sang Mĩ với ông bà ngoại để học tập.Tụi tớ vẫn giữ liên lạc với nhau.Bỗng dưng hôm nay gọi không được.Tớ thấy rất lo và đang định về nhà chuẩn bị qua Mĩ tìm cô ấy thì...

-Bóng tớ ném trúng đầu cậu à?-Cậu bé play boy.

- Ừ.

-Thật đáng tiếc,có lẽ tụi tớ không thể giúp gì cho cậu rồi!-Cậu bé handsome.

-Cậu nên đi tìm cô ấy đi.Để tụi tớ cùng về nhà với cậu đã.-Cậu bé cold boy.

-Được,đi thôi!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương