30.

Tiết tố lạnh như băng, đồng thời lại vô cùng bá đạo của Địch Quần xuyên qua khe hở quần áo của Đồng Tiểu Đồng, rót vào da thịt của cậu không chừa chỗ nào, xâm lược thân thể cậu.

Cảm giác thật kỳ lạ, Đồng Tiểu Đồng nghĩ. Như có một bàn tay vô hình phảng phất đang vuốt ve, xoa nắn cậu.

Địch Quần đem cậu vây kín trong lòng anh và bức tường.

Sau khi lúng túng lui đi, Đồng Tiểu Đồng hận không thể đem chính mình nhét vào trong vách tường, giống như chim non bị vây trong lồng, buồn bã nhìn chủ nhân đang giam cầm chính mình, vô lực vẫy đôi cánh non nớt.

Đồng Tiểu Đồng lắp bắp nói: “Tôi..em…em biết, em sai rồi.”

Cậu ngẩng đầu lên, chớp mắt, nỗ lực đánh thức sự thương hại của Alpha, để anh thả cậu ra.

Alpha hờ hững nở nụ cười, nâng tay vân vê vành tai của tiểu Beta.

Tiểu Beta run lên một chút, da thịt nơi vành tai thoáng chốc trở nên nóng bỏng.

Alpha tiết tố cũng biến thành lửa nóng hừng hực.

31.

Alpha phát tình.

Sẽ không sai, loại nhiệt độ này, rõ ràng là khi phát tình mới xuất hiện.

Cả người Đồng Tiểu Đồng đều bị Alpha tiết tố bốc ra cọ rửa, chân nhũn, eo mềm, tất cả đều mềm nhũn.

Đồng Tiểu Đồng: “Địch, Địch Quần, anh, anh có phải hay không, có phải hay không…”

Ngón tay thon dài của Đồng Tiểu Đồng đùa giỡn vành tai, hỏi: “Phải cái gì?”

Đồng Tiểu Đồng xấu hổ nói: “Phát, phát tình.”

Địch Quần buông tay ra, nở nụ cười trầm thấp.

Đồng Tiểu Đồng nhẹ nhàng thở ra, lại xấu hổ phát hiện, chính mình có chút mất mác.

Nhưng mà giây tiếp theo, thắt lưng cậu liền bị bàn tay nóng bỏng của Địch Quần bắt lấy, sau đó bị ép dán vào nửa thân dưới đang thẳng tắp gắt gao của anh.

Địch Quần nắm cằm của cậu nói: “Đồng Tiểu Đồng, Alpha nguy hiểm hơn rất nhiều so với suy nghĩ của em.”

32.

A Nhân đưa tay quơ quơ trước mặt Đồng Tiểu Đồng: “Ông chủ?”

Hai mắt Đồng Tiểu Đồng vô hồn, ánh mắt cậu đờ đẫn ra.

“Ông chủ!” A Nhân nâng cao âm lượng.

Đồng Tiểu Đồng lấy lại tinh thần, yếu ớt nhìn A Nhân một chút, “bồm bộp”, gục xuống trên bàn.

A Nhân lộ ra một nụ cười thô bỉ: “Ông chủ, anh làm sao? Chẵng lẽ là bị…. Khà khà khà ….”

Đồng Tiểu Đồng lặng lẽ không nói gì.

A Nhân kinh hãi đến biến sắc: “Sẽ không, sẽ không là thật đi! Ai vậy!”

Hai má Đồng Tiểu Đồng nóng lên: “Không có không có! Em nghĩ nhiều quá!”

“Thật sao?” A Nhân nghi ngờ liếc mắt nhìn khuôn mặt tràn lan xuân tình của Đồng Tiểu Đồng, “Kỳ thực tuổi của anh, tính sinh hoạt cái gì cũng sớm nên có rồi. Chỉ cần cách xa Alpha một chút là được.”

Đồng Tiểu Đồng: “…”

A Nhân: “Anh sẽ không thực sự làm cùng Alpha đi!”

Đồng Tiểu Đồng tức giận bất bình: “Ai quy định Alpha không thể cùng một chỗ với Beta?”

A Nhân bất đắc dĩ: “Nói như vậy cũng không sai, nhưng ông chủ à, nào có Alpha có thể chống lại chất dẫn dụ của Omega? Có thể bây giờ anh ta thật tâm, nhưng đợi đến khi anh ta gặp được Omega có tính tương dung cao, cái gì chân tâm hay yêu đương cũng đều phải nhường chỗ cho nửa người dưới.”

Đồng Tiểu Đồng không phục: “Nói không chừng lại có người có tự chủ đặc biệt mạnh mẽ đâu.”

A Nhân chém đinh chặt sắt: “Không thể nào tồn tại Alpha như vậy.”

33.

Đồng Tiểu Đồng đi tìm một đống lớn các vụ về Alpha và Beta kết hôn, chỉ có lẻ tẻ mấy đôi đi tới cuối cùng, phần lớn đều là chia tay sau khi Alpha gặp Omega định mệnh của mình.

“Xin lỗi, trước kia là tôi quá nông cạn, gặp được em ấy tôi mới biết cái gì gọi là chân ái, kết hợp cùng Omega xúc động linh hồn của tôi.”

“Chân ái cái gì chứ, rõ ràng là bị nửa người dưới khống chế mà thôi.” Đồng Tiểu Đồng tức khóc.

A Nhân ra vẻ kiến thức rộng rãi: “Mọi người đều là như vậy, Alpha tìm tới Beta đều chỉ là vui đùa một chút trước khi kết hôn, bởi vì Beta sẽ không mang thai.”

Đồng Tiểu Đồng: “…”

A Nhân an ủi cậu: “Ông chủ, anh xem như là tình một đêm đi, dù sao anh cũng không thiệt, của Alpha chắc là rất lớn đi… Khà khà khà”

Đồng Tiểu Đồng được cậu ta an ủi càng thêm bực mình: “Không có làm đến cùng, cũng chỉ sờ soạng một chút mà thôi, đã nói em suy nghĩ nhiều quá!”

“À.” A Nhân nói, “Vậy thì lại càng không thiệt.”

Đồng Tiểu Đồng: “…”

A Nhân: “Khoai anh ta to không?”

Đồng Tiểu Đồng: “Em có thể đừng nông cạn như vậy được không?”

A Nhân: “Ồ.”

Đồng Tiểu Đồng đảo mắt nhìn chung quanh, không có khách, nhỏ giọng nói: “To.”

Ánh mắt A Nhân phóng quang, cũng nhỏ giọng hỏi: “Kia kéo dài thế nào? Bao lâu thì bắn?”

Đồng Tiểu Đồng nói ra cái chữ số, A Nhân cảm thấy kinh dị trong nháy mắt.

A Nhân tiếc hận nói: “Thật đúng là nên thương tâm, về sau phỏng chừng tìm không thấy anh trai nào có thể lâu như vậy.”

Đồng Tiểu Đồng nói thầm: “Kích thước của Beta cũng không bằng.”

A Nhân: “Bằng không anh cũng giống em thích con gái đi, tìm một em gái Beta dễ thương cũng rất tốt nha.”

Đồng Tiểu Đồng: “Lăn lăn lăn, đừng ở trước mặt cẩu độc thân này tú ân ái.”

Elizabeth hắt xì một cái, buồn bực nhìn bốn phía, sau đó lại cúi đầu gặm xương.

34.

Vì an ủi ông chủ, A Nhân đành phải hiến máu, mời ông chủ đi ăn nhà hàng cao cấp.

Đồng Tiểu Đồng sau khi đến nơi: “…”

Đồng Tiểu Đồng: “Em gọi Tiểu Mỹ đến còn chưa tính, lại cư nhiên chọn phần ăn dành cho tình nhân, em xác định là đến an ủi anh hả?”

A Nhân cũng ngượng ngùng: “Hiếm khi đi ăn một chuyến, Tiểu Mỹ cũng chưa ăn bao giờ. Phần ăn tình nhân là vì hôm nay có khuyến mãi, em cũng không phải cố ý.”

Đồng Tiểu Đồng: “Tháng này không có tiền thưởng.”

A Nhân kêu rên thảm thiết: “Không phải chứ, mời anh đi ăn cơm còn bị trừ tiền?”

Đồng Tiểu Đồng: “Có ý kiến? Không thì lại tính thêm mấy lần em đến muộn trong tháng này?”

A Nhân: “Em nói là, ông chủ anh như thế nào lại có thể tốt bụng như vậy! Nếu không phải là anh phát lương cho em, em đời này đều không thể ăn nổi đồ ăn ngon như thế, ông chủ anh là tốt nhất, ông chủ em yêu anh!”

35.

Ăn được một nửa, Đồng Tiểu Đồng nhìn thấy một người trông quen mắt đi vào nhà hàng, là Chương Hạo.

Bên cạnh Chương Hạo là chủ nhân của mèo con sinh bệnh lần trước, một Omega thật xinh đẹp.

Đồng Tiểu Đồng bất ngờ: Chương Hạo theo đuổi được người ta rồi.

Một lát sau, một Alpha đi vào, phi thường tự nhiên ngồi bên cạnh Omega.

Sắc mặt Chương Hạo lập tức trở nên rất buồn cười.

Đồng Tiểu Đồng: “Phốc.”

Cùng là người lưu lạc nơi xa xăm, bá đạo tổng tài cũng chạy không thoát khỏi vận mệnh bị tú ân ái, tâm lý Đồng Tiểu Đồng lập tức cân bằng.

Chương Hạo nghe thấy một tiếng cười phụt ra, quay đầu vừa thấy, nhất thời đen mặt.

“…”

“!” Bị bắt gặp.

Đồng Tiểu Đồng giống như không có việc gì dời tầm mắt.

Chương Hạo phát hiện Đồng Tiểu Đồng ngồi sau liền có chút mất tự nhiên.

Vì cái gì mỗi lần đều là cậu ta?!

Thời điểm Chương Hạo lúng túng nhất đều bị Đồng Tiểu Đồng nhận thầu rồi.

Lại quay đầu lén lút nhìn một chút, Đồng Tiểu Đồng đã quăng hắn ra sau đầu, vui sướng ăn beefsteak.

Chương Hạo nghẹn khuất quay đầu lại.

“Cậu làm sao thế?” Omega quan tâm hỏi, làm cho Alpha bên cạnh liếc mắt.

Chương Hạo lạnh lùng nhìn qua, dư quang liếc về phía Đồng Tiểu Đồng đang đứng lên đi đến nhà vệ sinh, trong đầu nóng lên, cũng đứng lên theo.

“Xin lỗi, đi toalet một chút.”

36.

Đồng Tiểu Đồng đi WC xong đi ra rửa tay, vừa ngẩng đầu liền thấy Chương Hạo đang tựa vào cạnh cửa nhìn cậu trong gương.

Đồng Tiểu Đồng hoảng sợ, sau đó làm bộ như không thấy đi ra ngoài.

Lúc đi qua Chương Hạo, cậu bị hắn túm lại.

Chương Hạo lạnh lùng nói: “Không nhìn tôi?”

Đồng Tiểu Đồng: “Chúng ta không quen.”

Chương Hạo âm trầm, bỗng nhiên kéo cậu đi ra ngoài: “Đi theo tôi.”

Đồng Tiểu Đồng: “?”

Đồng Tiểu Đồng: “Này!”

Chương Hạo lôi kéo Đồng Tiểu Đồng đến trước mặt Omega, mạnh mẽ ôm cậu giới thiệu: “Đây là bạn trai tôi.”

Đồng Tiểu Đồng: “?”

Cách đó không xa, A Nhân mặt dại ra.

Đồng Tiểu Đồng: “!”

37.

Đồng Tiểu Đồng bực mình, giãy dụa nói: “Buông tôi ra!”

Chương Hạo đến gần tai của Đồng Tiểu Đồng: “Giúp tôi một việc.”

Dựa vào cái gì hả! Đồng Tiểu Đồng không làm.

Chương Hạo cười cười: “Cáu kỉnh với tôi đấy, mới vừa rồi nhìn thấy tôi lại giả vờ như không thấy, hai người ăn đi, tôi dỗ cậu ấy là tốt rồi.”

Omega đối diện sáng tỏ gật đầu, nhưng Alpha giễu cợt một tiếng, không tỏ rõ ý kiến.

Chương Hạo nhỏ giọng nói bên tai Đồng Tiểu Đồng đang không ngừng giãy dụa: “Đừng nhúc nhích! Cơm nước xong cho cậu năm vạn, giúp tôi một lần!”

Đồng Tiểu Đồng rất có cốt khí nói: “Không.”

Chương Hạo: “Có phải bạn bè hay không? Giúp chút coi!”

Đồng Tiểu Đồng kiên định nói: “Không phải.” Sau đó duỗi hai tay ra, chìa ra mười ngón.

Chương Hạo hít sâu, khuyên chính mình bình tĩnh đi: “Biết rồi, mười vạn.”

Đồng Tiểu Đồng giơ hai ngón tay thắng lợi trong lòng, kế hoạch thông qua.

“Được.” Cậu thoải mái nói, “Hai ta ai với ai?” Nói xong liếc mắt đưa tình.

Chương Hạo nhất thời không còn khẩu vị ăn cơm.

Đồng Tiểu Đồng còn cố tình xiên một miếng thịt đưa đến bên miệng hắn: “Anh yêu, a  —— ”

Chương Hạo đen mặt ăn hết.

38.

“Tình cảm của hai người thật tốt.”

Đồng Tiểu Đồng thuận miệng đáp: “Đúng nha.”

Trả lời xong mới phát hiện, miệng của hai người đối diện không động đậy, gương mặt đầy ngạc nhiên nhìn về phía sau cậu.

Đồng Tiểu Đồng bỗng nhiên cảm giác giọng nói vừa rồi có hơi quen tai.

Cậu nghĩ đến một người, trong lòng lộp bộp một chút, cương ngạnh xoay cổ quay đầu, khuôn mặt anh tuấn của Địch Quần xuất hiện trước mắt cậu.

Đồng Tiểu Đồng: “…”

Đồng Tiểu Đồng: “!!!”

Địch Quần như cười nhưng không cười liếc mắt nhìn Chương Hạo, trong ánh mắt Chương Hạo lộ ra kinh sợ.

Đồng Tiểu Đồng: Vì sao mình tự nhiên thấy toát mồ hôi lạnh vậy nè?

Cậu nhìn vị trí mà ánh mắt của Địch Quần đang chiếu tới, tay Chương Hạo còn đang khoát lên vai của cậu.

Đồng Tiểu Đồng bỗng nhiên cảm thấy không ổn đến cực điểm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương