Khương Khai làm việc tại trụ sở chính ở Thượng Hải. Cuối năm 1993, anh ta được điều động đến chi nhánh Bắc Kinh để đến nước Mỹ thu mua hạng mục. Từ nhỏ lớn lên ở Thượng Hải, một thành phố có bầu không khí văn học mạnh mẽ nên lúc đầu đến Bắc Kinh bị người miền bắc dọa sợ vì sự thẳng thắn. Mấy tuần sau cũng có thể ông nói gà bà nói vịt nói vài câu phương ngôn Bắc Kinh.

Anh ta mang theo giọng miền nam, tiếng Bắc hơi có cảm giác đô thị khôn khéo. Anh ta thường đối xử thân thiện với mọi người nhưng anh ta không thân với bất kỳ ai.

Đa số thời gian cùng bọn Tây nước Mỹ đến công ty hoặc là ở trong phòng hội nghị viết viết vẽ vẽ lên bảng trắng, vẫn luôn thảo luận hạng mục của công ty.

Chu Vân làm việc trong bộ phận marketing của chi nhánh Bắc Kinh. Khi dự án đang tiến triển, họ gặp Khương Khai, hai người dần dần có tiếp xúc.

Khi Khương Khai đến Bắc Kinh, anh ta tỉnh bơ xem xét văn phòng nhân viên. Nơi này tuy rằng không có bầu không khí hiện đại như văn phòng ở Thượng Hải nhưng có không ít người đẹp trong văn phòng. Vừa đến anh ta đã chú ý tới Chu Vân, xinh đẹp ngăn nắp, khí chất không giống người phương bắc, làm việc thì khiêm tốn và lưu loát.

Trai xinh gái đẹp đều chú ý lẫn nhau. Vào những năm 90, phần tử trí thức tự do phô trương, tôn trọng bản thân, bọn họ theo sát trào lưu.

Công ty sắp xếp cho hai người đi công tác cùng nhau, yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên và hiểu nhau về sau nảy sinh tình cảm. Vào tháng 3 năm 1994 hai người chính thức trở thành bạn trai bạn gái.

Nói đến chuyện yêu và ngủ với nhau là chuyện đương nhiên. Màn dạo đầu nhẹ nhàng, cách tán tỉnh phong phú, cách cây hàng mạnh mẽ thọc vào rút ra, nhiều tư thế và địa điểm khác nhau của Khương Khai khiến Chu Vân xóa bỏ ấn tượng sợ hãi do quan hệ tình dục sớm để lại.

Bắt đầu chân chính mở ra thân thể của mình, học cách hưởng thụ tình dục làm người ta trầm mê.

Ngay từ đầu phát hiện hai người lén bí mật mập mờ thì Frank đã nhắc nhở Khương Khai nên cẩn thận trong chuyện tình cảm công sở tự chuốt lấy họa.

Cả hai người đều sống trong khu chung cư do công ty cung cấp, cách nhau rất gần, cũng hiểu biết chính sách yêu đương trong văn phòng công ty. Ban ngày thì làm bộ là đồng nghiệp bình thường, bí mật vụng trộm, buổi tối mỗi ngày thì cùng nhau nấu cơm, đêm khuya thì kịch liệt giao hoan. Khương Khai có công mưa mốc nên cả người Chu Vân càng thêm rạng ngời.

Vào tháng 5 Khương Khai về Thượng Hải ở lại mấy ngày, ngoài việc trở lại trụ sở chính báo cáo công việc thì anh ta còn tham gia một cuộc họp quan trọng ở Thượng Hải và thuận tiện liên hoan với bạn bè.

Khương Khai không về nhà, cha mẹ thấy anh ta mấy năm nay chơi trò bụi hoa, điệu bộ chỉ yêu đương mà không phụ trách thì rất có ý kiến với anh ta. Đôi bên đều chán ghét lẫn nhau.

Tối hôm nay liên hoan với bạn bè tốt, hai người là bạn đại học nên trò chuyện rất vui vẻ. Cơm nước xong xuôi thì hai người lại đến một quán bar mới mở được đánh giá không tệ.

Khương Khai sau ly rượu đã nói bản thân phiền não, thuận tiện công kích ông bạn tốt đã nhiều năm chỉ yêu đương cùng một người ngược lại không bị trói buộc phóng khoáng, cuối cùng biểu đạt bản thân hơi hâm mộ và ham học hỏi kinh nghiệm.

Người đối diện chỉ hút một điếu, lặng im, búng làn khói cười cười nhưng không nói chuyện.

Khương Khai không có nhà để về nên mặt dày mày dạn đến căn phòng ở khách sạn của bạn, ngày hôm sau tu hú chiếm tổ. Dù sao hàng năm cũng chẳng ai ở, anh ta còn nói rằng anh ta sẽ giúp tận dụng mọi thứ một cách tốt nhất.

Chu Vân nhận được cuộc gọi từ Khương Khai bảo cô đến Thượng Hải. Cô đang chuẩn bị cho mình một kỳ nghỉ và bàn giao công việc cho xong. Vào kỳ nghỉ đông thì cô chuẩn bị hành lý đến Thượng Hải.

Khương Khai mua ghế giường nằm để cho Chu Vân có thể nghỉ ngơi thật tốt. Trước khi xuống xe lửa, Chu Vân trang điểm nhẹ, thay quần áo khiến Khương Khai không kìm lòng được mà nhìn chung quanh ở ga tàu, cúi đầu hôn cô thật mãnh liệt, còn muốn ăn sâu vào nhưng bị Chu Vân đẩy ra, ngực ăn lấy một cú đấm nhỏ.


Ra khỏi ga trên con đường tối tăm, Khương Khai không quan tâm mà kéo người đến một góc, hóa thân thành sói, giở trò dùng cây hàng cương cứng không ngừng cọ xát vào cô.

“Có muốn anh không, hử? Anh muốn chết đi được, đi, anh trai dẫn em đi ăn một bữa lớn.”

Hai người đến Hồng gia, sau đó lại hơi hối hận, không phải không thể ăn món Tây mà là bởi vì mang thức ăn lên có hơi chậm khiến hai người ăn mà không biết mùi vị gì.

Lúc đi ra thì trời đã tối đen, Khương Khai xách theo va li đón một chiếc taxi ở ven đường rồi hai người vội vàng về khách sạn.

Lần đầu tiên Khương Khai cảm thấy bản thân lại háo sắc đến vậy, tựa như mới vừa khai trai, luống cuống tay chân dùng chìa khóa mở cửa phòng ra. Người phụ nữ bên cạnh đang đong đưa trên người anh ta, mái tóc dài xõa trên mặt anh ta khiến phía dưới của anh ta dựng thẳng lên.

Cửa vừa mở ra, va li bị ném sang một bên, đèn cũng chưa mở nhưng hai người ôm nhau hôn hít khó tách ra. Đầu lưỡi ra ra vào vào xen lẫn nhau, vừa hôn vừa xé rách quần áo, luống cuống tay chân.

Váy và quần lót của Chu Vân cưỡng chế bị giật xuống, chiếc quần lót ren nhỏ này làm mất đi ý nghĩa tồn tại, không ai thưởng thức sự cám dỗ của nó mà còn bị ghét bỏ vướng bận thiếu chút nữa đã bị xé rách.

Khương Khai cởi bỏ thắt lưng rồi kéo khóa kéo ra, súng ống to lớn khó dằn nổi mà bung ra. Đặt người phụ nữ lên bậc cao ở cửa rồi eo mông đột nhiên dùng sức nhắm ngay cái miệng nhỏ ướt dầm dề bên dưới khiến cả cây hàng đều nhét cả vào.

Tiến vào cái động khát khao hoan ái, người phụ nữ bị xoạc la lên một tiếng còn người đàn ông thì rên rỉ dục vọng được giải tỏa.

Hai người vẫn cảm thấy chưa đủ, phía dưới dính chặt lấy nhau, phía trên cũng ôm nhau thật chặt chẽ, bốn tay dành thời gian cho việc khác là vội vàng vuốt ve nhau. Đôi gò bồng của người phụ nữ bị vò mạnh thành nhiều hình dạng khác nhau, một hồi gọi bậy anh trai em gái.

Hai người đắm chìm trong kịch liệt tiểu biệt thắng tân hôn, hết đợt này đến đợt khác rên rỉ khiến bục cao sắp đổ nát, đồ đạc của chủ nhân đặt trên đó cũng rơi xuống. Tiếng động quá lớn đã đánh thức người chủ của căn phòng chợp mắt trên ghế sô pha.

Người chủ căn phòng bị đánh thức bởi những tiếng động không ngớt, tỉnh lại đã nghe thấy tiếng vật nam tính cắm vào đóa hoa phụt phụt không ngừng. Người phụ nữ quyến rũ rên rỉ, người đàn ông thô bạo trêu đùa, hồi thần lại mới phát hiện bản thân đang ở hiện trường Xuân cung đồ của người khác.

Khi đang xấu hổ do nghe Xuân cung đồ của người khác thì nghe thấy người phụ nữ phàn nàn rằng lưng của cô ấy hơi đau muốn đến trên giường. Khương Khai tuân lệnh lập tức dùng đôi tay nâng mông eo của cô vào phòng ngủ, hai người quấn lấy nhau như trẻ sinh đôi. Người đàn ông vừa đi vừa ngừng lại đẩy hông về phía trước. Không thể chờ đợi nện nhau một phút nào nữa, trong miệng cả hai đều là những từ ngữ dâm đãng.

“Nhỏ hẹp quá, cây gậy lớn của anh trai đây sẽ cắm chết em, em gái, em gái, thoải mái hay không.”

“Ư~ ưm ~ em gái rất thoải mái, anh trai làm em gái chết đi, gậy th*t của anh trai, cắm chết em đi ~”

Cũng may là Khương Khai bị hôn cho choáng đầu vẫn nhớ dùng chân đá vào cửa phòng ngủ khiến cho âm thanh làm tình nhỏ đi rất nhiều, hai người lăn lộn nện nhau đến nửa đêm.

Người trên sô pha tiếp tục nghe Xuân cung, vốn dĩ muốn đi nhưng hơi mệt vì khối lượng công việc nặng nề. Hơn nữa đây là nhà mình, không cần thiết phải nhường chỗ cho đôi uyên ương hoang dã đó nên xoay người lăn ra ngủ.

Nửa đêm Chu Vân tỉnh lại, trần trụi đến cửa lấy va li rồi lấy ra một chiếc váy lụa ngắn khoác lên người. Vừa mới đứng dậy, sau khi cô nghe thấy một tiếng bộp, phòng khách sáng như ban ngày.

Thời gian vừa vặn, đèn vừa sáng, người phụ nữ ở cửa mới vừa đứng dậy, váy ngủ rũ xuống trước, chủ nhân trên sô pha thấy cặp mông căng đầy vểnh cao ở phía đối diện cùng với cửa động như ẩn như hiện.

Tiếp theo thấy được chính diện, gương mặt tinh xảo, tóc dài hơi cuốn lên tràn đầy phong tình. Hai dây áo mỏng manh của chiếc váy buông thõng không thể ôm trọn bầu ngực căng tròn phía trước, hai quả anh đào nhấp nhô dưới lớp vải mỏng, phần còn lại trắng nõn dưới ánh đèn.

Hai người im lặng không nói gì, Khương Khai mặc quần cộc còn buồn ngủ đi ra.

“A, cậu đã trở lại.”

Tiếp theo đi đến trước mặt người phụ nữ, một tay ôm vào trong ngực, hoàn toàn không có chút xấu hổ khi mang phụ nữ về nhà người khác mà cười giới thiệu.

“Hey, đây là bạn tốt của anh, cũng là bạn đại học, Điền Đông.”

“Đây là bạn gái tớ.”

“Honey, tự giới thiệu một chút nào.”

Chu Vân sau đó lộ ra nụ cười tiêu chuẩn tám cái răng.

“Xin chào, tôi là Chu Vân.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương