No Moral Không Đạo Đức
-
Chương 68: Gián tiếp (End vol 1)
Yoonshin có thể nhìn thấy sự thay đổi trên gương mặt Sehun vì anh và cậu đang đối diện nhau. Tuy nhiên Sehun lại chẳng nói với cậu cảm xúc của anh như thế nào mà chỉ đơn giản để cho sự im lặng bao trùm lấy cả hai. Yoonshin lo lắng, cậu cố trấn tĩnh và tiếp tục, "Nếu cuộc hẹn tốt đẹp và không có sai sót, hoặc nếu cô ấy không phải là người xấu thì có lẽ tôi sẽ phải thuận theo và đính hôn.. rồi kết hôn với người ấy... Chị gái tôi nói rằng chồng chị ấy muốn kết nối mối quan hệ với gia đình người kia, nên tôi phải nghe lời cô ấy. Nói cách khác thì tôi thực sự không còn nhiều thời gian."
Yoonshin thận trọng và cố gắng đánh giá cảm xúc của Sehun. Từ xưa đến nay, cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ bị hấp dẫn bởi người cùng giới. Cậu đã thu hết can đảm để thổ lộ và mong mối quan hệ này có thể tiến triển. Yoonshin biết rõ cảm xúc của mình dành cho Sehun, nhưng người kia dường như chỉ đang cảm thấy mâu thuẫn và không chịu chấp nhận nó. Chính vì thế cậu nghĩ rằng bản thân mình cần phải chủ động hơn.
Trong lòng Yoonshin thực sự rất mong Sehun sẽ ngăn cậu lại, nhưng đợi một lúc cũng không thấy người kia lên tiếng, cậu lại chẳng thể cất thêm lời nào nữa. Nếu Sehun có ý định giữ lấy Yoonshin thì anh phải làm điều đó ngay lập tức, dù bản thân anh chưa nhận thức rõ ràng được thứ tình cảm kia, nhưng Yoonshin đã không còn thời gian để chờ đợi anh nữa rồi. Nếu cả hai cứ làm lơ rồi bỏ lỡ khoảng khắc này thì có lẽ sẽ chẳng còn cơ hội nào cho họ nữa.
Yoonshin cố gắng truyền đạt tất cả những điều này qua đôi mắt của mình.
Sehun chỉ đứng đó, lặng lẽ nhìn xuống Yoonshin. Rồi anh trả lời chậm rãi: "Tại sao cậu lại nói với tôi rằng cậu không còn thời gian?"
Đôi vai đang căng như dây đàn của Yoonshin ngay lập tức được thả lỏng và trở nên mềm nhũn. "Đó là tất cả những gì anh sẽ nói với tôi sao?"
"Tôi cần phải nói thêm gì nữa sao?"
"Hãy quên nó đi nếu anh không hiểu ạ."
"Xin lỗi, nhưng tôi lại hiểu rất rõ đấy." Giọng điệu chắc chắn và lạnh lùng của Sehun khiến Yoonshin nao núng, rồi cậu chậm rãi chớp mắt.
Sehun khô khan nói thêm, "Hãy giữ bình tĩnh và tiếp tục cuộc hẹn của cậu đi. Nếu anh rể của cậu muốn nó, thì tôi chắc chắn nó sẽ giúp ích cho sự nghiệp của cậu đấy. À, tôi đoán nó cũng sẽ giúp ích cho công ty của chúng ta nữa. Chúc may mắn."
Sehun giật mạnh cổ tay mình ra khỏi bàn tay của Yoonshin và bỏ đi. Sehun cứ thế biến mất khỏi tầm mắt cậu, giờ đây chỉ còn lại Yoonshin với mớ suy nghĩ mơ hồ về những câu nói của người kia, là động viên hay chế giễu? Cậu vô thức cúi đầu chào người kia theo phép lịch sự nhưng anh cũng chẳng hề nhìn thấy.
Sehun lê bước ra khỏi hành lang, tiến đến nơi đón xe.
Anh thấy chiếc xe của mình đang đậu ở một góc đường. Tài xế của công ty đang đứng bên cạnh và mở cửa hàng ghế sau giúp anh. Sehun tiến đến mui xe của mình và định ngồi vào ghế sau, nhưng anh đã dừng lại 1 chút và liếc nhìn sang phía lối vào của quán bar. Đúng như dự đoán, Yoonshin không có ở đó.
Sehun bực tức rồi đập tay vào khung xe: "Mẹ kiếp."
"Tôi sẽ có một buổi blind date vào Chủ nhật tới."
Khi nghe Yoonshin nói vậy, thực sự Sehun đã cảm thấy rất giận dữ, còn hơn cả khi nhìn thấy cậu mỉm cười với đôi mắt sưng húp kia nữa.
Sehun cực kỳ dễ bị tổn thương trước những cảm xúc như vậy. Anh chưa bao giờ có cảm giác muốn chiếm hữu ai trước đây nên chẳng biết phải làm thế nào với mớ cảm xúc của chính mình. Hơn nữa, thứ Sehun ghét nhất trên đời này chính là không thể khống chế chính mình. Đó là lý do tại sao cơ chế phòng thủ của anh đã được kích hoạt trước mặt người kia.
Anh lên xe sau một hồi chậm trễ. Người lái xe đóng cửa lại và Sehun ngả người ra sau, anh đắm chìm vào suy nghĩ. Không thể thoát ra được những điều vừa xảy ra trước mắt, Sehun vẫn còn nghiền ngẫm những lời của Yoonshin.
"Anh sợ bản thân sẽ thích tôi đúng chứ?"
Sehun liếc xuống chiếc cà vạt mà họ vừa chạm môi rồi nghiến răng. Sau đó anh cáu kỉnh giật phăng chiếc cà vạt ra rồi ném nó vào ghế hành khách, cố gắng nhắm mắt lại để xua đi những suy nghĩ vẩn vơ của mình.
Nhưng dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa, giọng nói của Yoonshin vẫn tiếp tục văng vẳng và quấy rầy Sehun.
Sau khi gặp lại Do Yoonshin, mọi thứ trở nên hỗn độn và rối tung cả lên rồi.
(Hẹn gặp lại mọi người vào season 2 nhé:)) Season cháy bỏng của OTP)
Yoonshin thận trọng và cố gắng đánh giá cảm xúc của Sehun. Từ xưa đến nay, cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ bị hấp dẫn bởi người cùng giới. Cậu đã thu hết can đảm để thổ lộ và mong mối quan hệ này có thể tiến triển. Yoonshin biết rõ cảm xúc của mình dành cho Sehun, nhưng người kia dường như chỉ đang cảm thấy mâu thuẫn và không chịu chấp nhận nó. Chính vì thế cậu nghĩ rằng bản thân mình cần phải chủ động hơn.
Trong lòng Yoonshin thực sự rất mong Sehun sẽ ngăn cậu lại, nhưng đợi một lúc cũng không thấy người kia lên tiếng, cậu lại chẳng thể cất thêm lời nào nữa. Nếu Sehun có ý định giữ lấy Yoonshin thì anh phải làm điều đó ngay lập tức, dù bản thân anh chưa nhận thức rõ ràng được thứ tình cảm kia, nhưng Yoonshin đã không còn thời gian để chờ đợi anh nữa rồi. Nếu cả hai cứ làm lơ rồi bỏ lỡ khoảng khắc này thì có lẽ sẽ chẳng còn cơ hội nào cho họ nữa.
Yoonshin cố gắng truyền đạt tất cả những điều này qua đôi mắt của mình.
Sehun chỉ đứng đó, lặng lẽ nhìn xuống Yoonshin. Rồi anh trả lời chậm rãi: "Tại sao cậu lại nói với tôi rằng cậu không còn thời gian?"
Đôi vai đang căng như dây đàn của Yoonshin ngay lập tức được thả lỏng và trở nên mềm nhũn. "Đó là tất cả những gì anh sẽ nói với tôi sao?"
"Tôi cần phải nói thêm gì nữa sao?"
"Hãy quên nó đi nếu anh không hiểu ạ."
"Xin lỗi, nhưng tôi lại hiểu rất rõ đấy." Giọng điệu chắc chắn và lạnh lùng của Sehun khiến Yoonshin nao núng, rồi cậu chậm rãi chớp mắt.
Sehun khô khan nói thêm, "Hãy giữ bình tĩnh và tiếp tục cuộc hẹn của cậu đi. Nếu anh rể của cậu muốn nó, thì tôi chắc chắn nó sẽ giúp ích cho sự nghiệp của cậu đấy. À, tôi đoán nó cũng sẽ giúp ích cho công ty của chúng ta nữa. Chúc may mắn."
Sehun giật mạnh cổ tay mình ra khỏi bàn tay của Yoonshin và bỏ đi. Sehun cứ thế biến mất khỏi tầm mắt cậu, giờ đây chỉ còn lại Yoonshin với mớ suy nghĩ mơ hồ về những câu nói của người kia, là động viên hay chế giễu? Cậu vô thức cúi đầu chào người kia theo phép lịch sự nhưng anh cũng chẳng hề nhìn thấy.
Sehun lê bước ra khỏi hành lang, tiến đến nơi đón xe.
Anh thấy chiếc xe của mình đang đậu ở một góc đường. Tài xế của công ty đang đứng bên cạnh và mở cửa hàng ghế sau giúp anh. Sehun tiến đến mui xe của mình và định ngồi vào ghế sau, nhưng anh đã dừng lại 1 chút và liếc nhìn sang phía lối vào của quán bar. Đúng như dự đoán, Yoonshin không có ở đó.
Sehun bực tức rồi đập tay vào khung xe: "Mẹ kiếp."
"Tôi sẽ có một buổi blind date vào Chủ nhật tới."
Khi nghe Yoonshin nói vậy, thực sự Sehun đã cảm thấy rất giận dữ, còn hơn cả khi nhìn thấy cậu mỉm cười với đôi mắt sưng húp kia nữa.
Sehun cực kỳ dễ bị tổn thương trước những cảm xúc như vậy. Anh chưa bao giờ có cảm giác muốn chiếm hữu ai trước đây nên chẳng biết phải làm thế nào với mớ cảm xúc của chính mình. Hơn nữa, thứ Sehun ghét nhất trên đời này chính là không thể khống chế chính mình. Đó là lý do tại sao cơ chế phòng thủ của anh đã được kích hoạt trước mặt người kia.
Anh lên xe sau một hồi chậm trễ. Người lái xe đóng cửa lại và Sehun ngả người ra sau, anh đắm chìm vào suy nghĩ. Không thể thoát ra được những điều vừa xảy ra trước mắt, Sehun vẫn còn nghiền ngẫm những lời của Yoonshin.
"Anh sợ bản thân sẽ thích tôi đúng chứ?"
Sehun liếc xuống chiếc cà vạt mà họ vừa chạm môi rồi nghiến răng. Sau đó anh cáu kỉnh giật phăng chiếc cà vạt ra rồi ném nó vào ghế hành khách, cố gắng nhắm mắt lại để xua đi những suy nghĩ vẩn vơ của mình.
Nhưng dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa, giọng nói của Yoonshin vẫn tiếp tục văng vẳng và quấy rầy Sehun.
Sau khi gặp lại Do Yoonshin, mọi thứ trở nên hỗn độn và rối tung cả lên rồi.
(Hẹn gặp lại mọi người vào season 2 nhé:)) Season cháy bỏng của OTP)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook