Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục
-
Quyển 9 - Chương 1024: Vượt sông
Vấn đề ngay tại đây, bàn cờ này song phương không biết lá bài tẩy lẫn nhau thì phải đánh làm sao đây? Nàng nhìn về phía Trường Thiên.
Đang thời khắc mấu chốt nên hắn sẽ không nhìn sang, nhưng lúc nghiêng đầu căn dặn mấy câu, rồi sau đó mệnh lệnh từng bậc từng bậc truyền xuống. Chỉ một lúc sau, đại quân Ẩn Lưu bên bờ đột nhiên từ đó tách ra, nhượng xuất một khu đất trống rộng lớn. Tiếp theo, thì một đội tiếp một đội tinh tráng yêu vệ nối đuôi nhau đi vào khu đất này, nhanh chóng nhồi chặt. Khôi giáp của các yêu binh đều khác nhau, trong màu đen xen lẫn màu xanh, mảnh giáp trên vai điêu khắc mặt sư tử, đây là đoàn quân tinh nhuệ Toan Nghê giáp.
Khôi giáp này có năng lực phòng hộ gấp ba lần khôi giáp bình thường, kèm theo chống nước lửa, chống bụi, do đó chi phí cũng không rẻ.
Ninh Tiểu Nhàn ờ khẽ một tiếng nói: “Toan Nghê Tinh Vệ đều là tinh nhuệ trong quân, phái ra đánh trận đầu sao?” Chỉ nhìn Trường Thiên phái ra Tinh Vệ, cũng biết hắn đã ngờ tới đối phương tám phần là mai phục. Nếu đã đi tới nơi này, chỉ sợ Quảng Thành cung mang dương mưu tới thì Ẩn Lưu nhất định phải tiếp.
Làm cho nàng tò mò là kế tiếp Ẩn Lưu phải như thế nào để đưa đám tinh nhuệ này qua sông?
Cái vấn đề này không có khốn nhiễu nàng quá lâu. Bởi vì nàng đã nhìn thấy không ít trong tay yêu binh đứng ở mép nước đều có ánh sáng màu đỏ chợt lóe, sau đó thật xa, nhanh chóng biến mất trong nước. Cứ như vậy vội vã thoáng nhìn, nàng chỉ nhìn ra đây nên là cá chép.
Hình thể quá nhỏ, cùng lắm dùng báo tin.
Ước chừng thời gian uống cạn chung trà, dưới mặt sông bắt đầu xuất hiện thân ảnh khổng lồ. Mặc dù nước sông mờ nhạt nhìn không rõ lắm, những sinh vật này cực lớn khiến người ta tặc lưỡi.
Trên địa cầu thì động vật lớn nhất là cá voi xanh, chiều dài đại khái ở mười trượng ( ba mươi ba thước). Nhưng nàng nhìn ra, những sinh vật ở dưới đáy nước chiều cao chắc chắn vượt qua hai mươi trượng ( sáu mươi bảy thước), mặc dù còn xa xa so ra kém Huyền Vũ chân nhân nhưng không chịu nổi số lượng nhiều.
Không sai, những cự thú này bắt đầu ở bên bờ một đầu đón một đầu trèo lên mặt đất, nước trong suốt chảy từ hai bên thân thể lăn xuống đi, giống như là vô số chiếc tàu ngầm mô hình nhỏ nổi lên mặt nước, khiến bờ sông rộng rãi trở nên chật chội.
Những sinh vật này rốt cục lộ ra chân diện mục. Làn da thô ráp ngăm đen, mọc vô số ký sinh vật kình yêu, lưng giáp con rùa lớn cứng rắn so rộng rãi hơn mười mấy cái bàn tròn gộp lại, nhìn một đám thủy tộc to lớn trừ một sinh vật tương tự con cua, còn lại nàng không nhận ra, hình thể rất kỳ quái
Điểm chung duy nhất của bọn nó chính là hình thể khổng lồ. Nàng thô sơ giản lược đếm qua, có ít nhất hơn một trăm con. Còn vô số lơ lửng ở bên bờ, thỉnh thoảng có bọt nước khổng lồ từ trong mũi yêu quái kình loại phun lên giữa không trung, thật là một tình càng hoành tráng nói không ra lời !
Tuy hoành trang nhưng đối với bốn mươi vạn người Ẩn Lưu đại quân mà nói thì trận chiến này vẫn còn quá nhỏ. Sau khi cự thú nổi lên mặt nước thì không nhúc nhích, trong Ẩn Lưu quân nhưng vang lên tiếng thi hành mệnh lệnh. Ngay sau đó, yêu vệ đang mặc Toan Nghê giáp bò lên trên lưng cự thú. Bọn họ đều để hình người đi lên, cho nên trên lưng một đầu cự thú ước chừng có thể ngồi gần trăm tên yêu vệ.
Cứ như vậy mất khoảng hai nén hương thì đã có gần một vạn Tinh Vệ Toan Nghê giáp leo lên lưng cự thú đứng vững.
Đầu lĩnh cự thú phát ra một tiếng ngâm nga, sau đó chậm rãi rời đi bên bờ, bơi về hướng bắc sông Lăng Sa.
Nhìn đến đây, Ninh Tiểu Nhàn đã hiểu chẳng biết lúc nào Ẩn Lưu đã hợp tác với thủy tộc trong sông Lăng Sa, do bọn họ chở đi yêu vệ sang sông. Có điều còn dư lại này mấy chục vạn người phải chuyển vận như thế nào đây? Chỉ sợ không có Quảng Thành cung chèn ép, đám cự thú cũng ít nhất phải qua lại mười mấy lần mới có thể vận chuyển xong.
Mất nhiều thời gian như thế lại phân tán binh lực, cũng đủ cho đối thủ dạy cho Ẩn Lưu một bài học.
Cự thú lên đường, tất cả đều ôm đoàn hành động. Gần một trăm con quái vật lớn tạo thành hạm đội, ở trên mặt sông lưu lại tảng lớn tảng lớn bóng đen, tựa hồ có thể cắt đứt con sông lớn. Đợi đến cự thú bơi vào trong sông, lũ yêu mới nhìn rõ cự thú quanh thân lại có vô số vây cá du động, hiển nhiên Thủy Tộc cũng sợ gặp gỡ chặn đánh, phái ra hộ vệ. Thấy tình huống như thế, nàng nheo mắt lại, nhất thời hiểu trong lãnh thổ sông Lăng Sa này chỉ sợ cũng không phải là một nhà Thủy Tộc độc đại.
May mắn cho đến đám cự thú biến mất ở trong phạm vi nàng nhìn thấy, mặt sông đều là gió êm sóng lặng, không có địch nhân lộ diện, trong nước không có chém giết tranh đấu, đám cự thú một đường đi xa, thân ảnh rộng rãi ở trên mặt sông càng ngày càng nhỏ.
Không có ai buông lỏng tâm tình. Trong nước chưa từng gặp tập kích, đã nói lên lên bờ sau được “Hoan nghênh”, sợ rằng đặc biệt nhiệt liệt.
......
Qua không biết bao lâu, chỗ rất xa là bầu trời bao la đột nhiên dâng lên hơn mười đạo lửa khói, chỉ có hai màu:
Màu đỏ cùng màu xanh.
Những thứ lửa khói này tần số cũng là đặc chế, cho dù đánh vào trong đám mây còn có thể phát ra ánh sáng cực chói mắt trong phạm vi hai trăm dặm thì quân đội bạn đều có thể thấy được.
Lửa khói màu xanh hàm nghĩa hết sức minh xác, tiếp xúc tỏ vẻ Tinh Vệ đã thuận lợi đã tới bờ phía Bắc sông Lăng Sa.
Về phần lửa khói màu đỏ, vừa lên trên trời tựu giương nanh múa vuốt, ánh sáng màu đỏ như máu tươi, ý càng thêm đơn giản:
Địch tập kích!
Ẩn Lưu đại quân sắp hàng ở bờ phía nam nhất thời xôn xao.
Tướng soái ở phía sau lặng lẽ không tiếng động. Trong quân rất nhanh vang lên quát mắng, trấn áp tất cả tiếng xôn xao xuống.
Lúc này mặt Trường Thiên không đổi sắc, quay đầu ban bố mệnh lệnh mới, cho nên bờ sông tự động thanh lý ra một ít khối đất bằng phẳng, yêu binh liên tiếp chuyển hòn đá khổng lồ màu trắng ra, sau đó bắt đầu xây dựng, rất nhanh dựng thành hình thức cổng vòm ban đầu.
Vật này thì thật ra Ninh Tiểu Nhàn không xa lạ, nàng nhìn kỹ sau đó ánh mắt sáng lên:
Chắc là Ẩn Lưu từ trận đánh Hồng Vân đài thu được trận pháp Đại Bàn Sơn. Đây là tổ hợp loại pháp khí phụ trợ, lúc đó Hắc Phong quân cần tất cả sáu cái trận pháp Đại Bàn Sơn, mỗi cái đều cao tới năm trượng, rộng đến ba trượng. Thứ này vốn là thần khí để vận chuyển binh lính, nói cách khác chỉ cần Tinh Vệ Toan Nghê giáp đứng vững ở bên bờ bên kia rồi dựng trận pháp Đại Bàn Sơn thì có thể vận chuyển toàn bộ đại quân ở bên bờ phía nam sang.
Quả nhiên là biện pháp hay.
Chỗ khó của trận này rốt cục đã có thể giải quyết
......
Cự thú du động với tốc độ rất nhanh, rốt cục nhóm Tinh Vệ thấy đường chân trời bờ phía bắc .
Còn chưa nhích tới gần, là có thể nhìn ra bờ cát màu vàng bờ bên kia kéo dài ít nhất ba mươi dặm, hơn nữa địa hình rất trống trải, màu xanh biếc của rừng rậm nhìn rất xa mới thấy.
Địa hình trống trải như vậy, đối với bọn hắn mà nói cũng không phải là tin tức tốt.
Chỉ nghe thấy một tiếng ra lệnh, lũ yêu rối rít dùng đan dược đã được chuẩn bị sẵn. Đây là nhóm đan sư Ẩn Lưu đặc chế Hồi Thiên đan, nghe thấy tên liền biết là dược của Hổ Lang, hiệu quả là trong một khắc đồng hồ có thể tăng cường thể năng thật lớn, thân thể yếu ớt cảm nhận được sâu sắc nhất, cũng tăng nhanh tốc độ khép vết thương lại.
Đang thời khắc mấu chốt nên hắn sẽ không nhìn sang, nhưng lúc nghiêng đầu căn dặn mấy câu, rồi sau đó mệnh lệnh từng bậc từng bậc truyền xuống. Chỉ một lúc sau, đại quân Ẩn Lưu bên bờ đột nhiên từ đó tách ra, nhượng xuất một khu đất trống rộng lớn. Tiếp theo, thì một đội tiếp một đội tinh tráng yêu vệ nối đuôi nhau đi vào khu đất này, nhanh chóng nhồi chặt. Khôi giáp của các yêu binh đều khác nhau, trong màu đen xen lẫn màu xanh, mảnh giáp trên vai điêu khắc mặt sư tử, đây là đoàn quân tinh nhuệ Toan Nghê giáp.
Khôi giáp này có năng lực phòng hộ gấp ba lần khôi giáp bình thường, kèm theo chống nước lửa, chống bụi, do đó chi phí cũng không rẻ.
Ninh Tiểu Nhàn ờ khẽ một tiếng nói: “Toan Nghê Tinh Vệ đều là tinh nhuệ trong quân, phái ra đánh trận đầu sao?” Chỉ nhìn Trường Thiên phái ra Tinh Vệ, cũng biết hắn đã ngờ tới đối phương tám phần là mai phục. Nếu đã đi tới nơi này, chỉ sợ Quảng Thành cung mang dương mưu tới thì Ẩn Lưu nhất định phải tiếp.
Làm cho nàng tò mò là kế tiếp Ẩn Lưu phải như thế nào để đưa đám tinh nhuệ này qua sông?
Cái vấn đề này không có khốn nhiễu nàng quá lâu. Bởi vì nàng đã nhìn thấy không ít trong tay yêu binh đứng ở mép nước đều có ánh sáng màu đỏ chợt lóe, sau đó thật xa, nhanh chóng biến mất trong nước. Cứ như vậy vội vã thoáng nhìn, nàng chỉ nhìn ra đây nên là cá chép.
Hình thể quá nhỏ, cùng lắm dùng báo tin.
Ước chừng thời gian uống cạn chung trà, dưới mặt sông bắt đầu xuất hiện thân ảnh khổng lồ. Mặc dù nước sông mờ nhạt nhìn không rõ lắm, những sinh vật này cực lớn khiến người ta tặc lưỡi.
Trên địa cầu thì động vật lớn nhất là cá voi xanh, chiều dài đại khái ở mười trượng ( ba mươi ba thước). Nhưng nàng nhìn ra, những sinh vật ở dưới đáy nước chiều cao chắc chắn vượt qua hai mươi trượng ( sáu mươi bảy thước), mặc dù còn xa xa so ra kém Huyền Vũ chân nhân nhưng không chịu nổi số lượng nhiều.
Không sai, những cự thú này bắt đầu ở bên bờ một đầu đón một đầu trèo lên mặt đất, nước trong suốt chảy từ hai bên thân thể lăn xuống đi, giống như là vô số chiếc tàu ngầm mô hình nhỏ nổi lên mặt nước, khiến bờ sông rộng rãi trở nên chật chội.
Những sinh vật này rốt cục lộ ra chân diện mục. Làn da thô ráp ngăm đen, mọc vô số ký sinh vật kình yêu, lưng giáp con rùa lớn cứng rắn so rộng rãi hơn mười mấy cái bàn tròn gộp lại, nhìn một đám thủy tộc to lớn trừ một sinh vật tương tự con cua, còn lại nàng không nhận ra, hình thể rất kỳ quái
Điểm chung duy nhất của bọn nó chính là hình thể khổng lồ. Nàng thô sơ giản lược đếm qua, có ít nhất hơn một trăm con. Còn vô số lơ lửng ở bên bờ, thỉnh thoảng có bọt nước khổng lồ từ trong mũi yêu quái kình loại phun lên giữa không trung, thật là một tình càng hoành tráng nói không ra lời !
Tuy hoành trang nhưng đối với bốn mươi vạn người Ẩn Lưu đại quân mà nói thì trận chiến này vẫn còn quá nhỏ. Sau khi cự thú nổi lên mặt nước thì không nhúc nhích, trong Ẩn Lưu quân nhưng vang lên tiếng thi hành mệnh lệnh. Ngay sau đó, yêu vệ đang mặc Toan Nghê giáp bò lên trên lưng cự thú. Bọn họ đều để hình người đi lên, cho nên trên lưng một đầu cự thú ước chừng có thể ngồi gần trăm tên yêu vệ.
Cứ như vậy mất khoảng hai nén hương thì đã có gần một vạn Tinh Vệ Toan Nghê giáp leo lên lưng cự thú đứng vững.
Đầu lĩnh cự thú phát ra một tiếng ngâm nga, sau đó chậm rãi rời đi bên bờ, bơi về hướng bắc sông Lăng Sa.
Nhìn đến đây, Ninh Tiểu Nhàn đã hiểu chẳng biết lúc nào Ẩn Lưu đã hợp tác với thủy tộc trong sông Lăng Sa, do bọn họ chở đi yêu vệ sang sông. Có điều còn dư lại này mấy chục vạn người phải chuyển vận như thế nào đây? Chỉ sợ không có Quảng Thành cung chèn ép, đám cự thú cũng ít nhất phải qua lại mười mấy lần mới có thể vận chuyển xong.
Mất nhiều thời gian như thế lại phân tán binh lực, cũng đủ cho đối thủ dạy cho Ẩn Lưu một bài học.
Cự thú lên đường, tất cả đều ôm đoàn hành động. Gần một trăm con quái vật lớn tạo thành hạm đội, ở trên mặt sông lưu lại tảng lớn tảng lớn bóng đen, tựa hồ có thể cắt đứt con sông lớn. Đợi đến cự thú bơi vào trong sông, lũ yêu mới nhìn rõ cự thú quanh thân lại có vô số vây cá du động, hiển nhiên Thủy Tộc cũng sợ gặp gỡ chặn đánh, phái ra hộ vệ. Thấy tình huống như thế, nàng nheo mắt lại, nhất thời hiểu trong lãnh thổ sông Lăng Sa này chỉ sợ cũng không phải là một nhà Thủy Tộc độc đại.
May mắn cho đến đám cự thú biến mất ở trong phạm vi nàng nhìn thấy, mặt sông đều là gió êm sóng lặng, không có địch nhân lộ diện, trong nước không có chém giết tranh đấu, đám cự thú một đường đi xa, thân ảnh rộng rãi ở trên mặt sông càng ngày càng nhỏ.
Không có ai buông lỏng tâm tình. Trong nước chưa từng gặp tập kích, đã nói lên lên bờ sau được “Hoan nghênh”, sợ rằng đặc biệt nhiệt liệt.
......
Qua không biết bao lâu, chỗ rất xa là bầu trời bao la đột nhiên dâng lên hơn mười đạo lửa khói, chỉ có hai màu:
Màu đỏ cùng màu xanh.
Những thứ lửa khói này tần số cũng là đặc chế, cho dù đánh vào trong đám mây còn có thể phát ra ánh sáng cực chói mắt trong phạm vi hai trăm dặm thì quân đội bạn đều có thể thấy được.
Lửa khói màu xanh hàm nghĩa hết sức minh xác, tiếp xúc tỏ vẻ Tinh Vệ đã thuận lợi đã tới bờ phía Bắc sông Lăng Sa.
Về phần lửa khói màu đỏ, vừa lên trên trời tựu giương nanh múa vuốt, ánh sáng màu đỏ như máu tươi, ý càng thêm đơn giản:
Địch tập kích!
Ẩn Lưu đại quân sắp hàng ở bờ phía nam nhất thời xôn xao.
Tướng soái ở phía sau lặng lẽ không tiếng động. Trong quân rất nhanh vang lên quát mắng, trấn áp tất cả tiếng xôn xao xuống.
Lúc này mặt Trường Thiên không đổi sắc, quay đầu ban bố mệnh lệnh mới, cho nên bờ sông tự động thanh lý ra một ít khối đất bằng phẳng, yêu binh liên tiếp chuyển hòn đá khổng lồ màu trắng ra, sau đó bắt đầu xây dựng, rất nhanh dựng thành hình thức cổng vòm ban đầu.
Vật này thì thật ra Ninh Tiểu Nhàn không xa lạ, nàng nhìn kỹ sau đó ánh mắt sáng lên:
Chắc là Ẩn Lưu từ trận đánh Hồng Vân đài thu được trận pháp Đại Bàn Sơn. Đây là tổ hợp loại pháp khí phụ trợ, lúc đó Hắc Phong quân cần tất cả sáu cái trận pháp Đại Bàn Sơn, mỗi cái đều cao tới năm trượng, rộng đến ba trượng. Thứ này vốn là thần khí để vận chuyển binh lính, nói cách khác chỉ cần Tinh Vệ Toan Nghê giáp đứng vững ở bên bờ bên kia rồi dựng trận pháp Đại Bàn Sơn thì có thể vận chuyển toàn bộ đại quân ở bên bờ phía nam sang.
Quả nhiên là biện pháp hay.
Chỗ khó của trận này rốt cục đã có thể giải quyết
......
Cự thú du động với tốc độ rất nhanh, rốt cục nhóm Tinh Vệ thấy đường chân trời bờ phía bắc .
Còn chưa nhích tới gần, là có thể nhìn ra bờ cát màu vàng bờ bên kia kéo dài ít nhất ba mươi dặm, hơn nữa địa hình rất trống trải, màu xanh biếc của rừng rậm nhìn rất xa mới thấy.
Địa hình trống trải như vậy, đối với bọn hắn mà nói cũng không phải là tin tức tốt.
Chỉ nghe thấy một tiếng ra lệnh, lũ yêu rối rít dùng đan dược đã được chuẩn bị sẵn. Đây là nhóm đan sư Ẩn Lưu đặc chế Hồi Thiên đan, nghe thấy tên liền biết là dược của Hổ Lang, hiệu quả là trong một khắc đồng hồ có thể tăng cường thể năng thật lớn, thân thể yếu ớt cảm nhận được sâu sắc nhất, cũng tăng nhanh tốc độ khép vết thương lại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook