Khương Lê khắc chế nói: “Nói không chừng Tần Triều hy vọng có người trông coi, giúp anh ấy chăm sóc mẹ anh ấy, anh không phải Tần Triều, làm sao biết anh ấy không muốn đây?”

Tần Triều cười, “Cô cố ý không đợi anh ấy trở về liền đính hôn, vậy nếu anh ấy trở về, xem cô định tính sao?”

Cảm xúc của Khương Lê bị từ trường nguyên tác đốt cháy, “Làm sao là chuyện của tôi, đừng anh quan tâm, Tần đội trưởng nói rõ đi, ngày anh có đi uống rượu đính hôn của Tần Triều hay không?”

Tần Triều thực sự không muốn sử dụng thân phận khách, tham gia bữa tiệc đính hôn của mình, liền rất kỳ quái, anh hỏi: “Tôi có thể không đi không?”

“Có thể.”

Khương Lê cướp tấm thiệp mời kia lại, xé thành bốn mảnh ném vào thùng rác bên cạnh.

......

Xé thiệp mời xong, Khương Lê cũng có chút hối hận, cô vẫn bị từ trường nguyên tác ảnh hưởng, nhưng Tần đội trưởng đã đi rồi.

Tứ Lê hỏi cô Lộ Dần Văn còn tới tìm cô làm cái gì, Khương Lê giải thích: “Vẫn là chuyện lời đồn kia, nói em gả cho Tần Triều là vì tức giận với anh ta.”

Tứ Lê nói tin đồn chắc do Dương Liên Phương đối diện truyền ra, còn nói: “Mẹ Lộ Dần Văn thỏa hiệp, để Lộ Dần Văn và Diệp Tử Đính hôn một năm sau.”

Ban ngày Khương Lê đã nghe mẹ Tần nói qua, cô biết lời đồn không phải do thím Dương truyền, trong nguyên tác có nói, lời đồn này là do nhà mẹ đẻ Diệp Tử Quan tung tin.

Cô nói một câu công bằng: “Dương Liên Phương làm mẹ chồng đã coi như rất tốt rồi.”



“Thật sự chưa từng thấy qua mẹ chồng như vậy, con trai mới chết chưa được một tháng, liền tán thành con dâu tái giá, làm cho giống như Diệp Tử Quân mới là con gái của bà ấy, người chết không phải con trai của mình.”

Khương Lê xem qua nguyên tác cũng không kỳ quái, mẹ Tần Triều biết được sau khi Tần Triều chết, cũng khuyên cô tái giá với Lộ Dần Văn, Dương Liên Phương đồng ý con dâu tái giá, hình như cũng không có gì kỳ quái.

Tứ Lê nói với Khương Lê sau này đừng đi gặp Lộ Dần Văn nữa, Khương Lê thề, “Cả đời này em tuyệt đối không dính dáng đến Lộ Dần Văn nữa, nếu trái lời thề này, tất...”

“Em im ngay.”

Tứ Lê vội vàng che miệng Khương Lê, “Sau này không được thề lung tung, ngày sinh nhật mười tuổi của cô và Tần Triều phát thệ, chết cũng không ở dưới một mái hiên nữa, dọa mọi người chết khiếp.”

Cứ lúc đó thề, mẹ ruột đón Khương Lê về nhà.

Khương Lê nhận thấy tay Tứ Lê lạnh lẽo, hiện tại chị ấy đang mang thai, không dám chủ quan, lấy nhiệt kế đo nhiệt độ cơ thể cho chị ấy, sốt nhẹ, không dám uống thuốc lung tung, liền kêu Tứ Lê đi ngủ ngay bây giờ.

Sáng hôm sau Tứ Lê không có chuyển biến tốt đẹp, còn nghiêm trọng, chị ấy giãy dụa đứng lên, nói Tần Ái Bình tìm chị ấy để may quần áo, hôm nay phải tới cửa đo kích thước.

“Chị đã đồng ý rồi, không nên thất hẹn.”

Khương Lê bảo chị ấy nghỉ ngơi, “Em đi giúp chị.”

“Vậy không được, bà ta muốn khoe việc may quần áo cho Diệp Tử Quân đấy, sao em có thể đi được.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương