Giới thiệu
Tên truyện: Niệm Dao Dao.
Tác giả: Further
Edit: Cáo
Bìa: Gà
Số chương: 21 chương + 7 ngoại truyện
Thể loại: Thực tế, cổ đại, ngôn tình, SE, cung đình hầu tước, ngôi thứ nhất
Nhân vật chính: Khương Mân Quân, Hốt Hãn Tà
Quyển thứ nhất trong hệ liệt “Thế gian an đắc lưỡng toàn pháp” (*)
(*) Thế gian an đắc song toàn pháp
Bất phụ Như Lai bất phụ khanh.
– Thương Ương Gia Thố –
***Chú giải:
“Dao Dao” chỉ câu “Dao viễn đích cố hương” (cố hương xa cách). “Dao Dao” cũng là nhũ danh của con gái nữ chính. Mân Quân lấy tên này là gửi gắm ước muốn về nhà của nàng. Đồng thời tên cũng chỉ mệnh, con gái nàng có nhũ danh là Dao Dao, cuối cùng lại gả đi Tây Vực xa xôi, trở thành món hàng “hòa thân”.
***
Công chúa hòa thân x Thiền vu chốn thảo nguyên
Trận tuyết lớn ở Nguyệt Thị cuối cùng cũng ngưng, ta như thấy được dòng suối róc rách, cây cối tốt tươi, và cả ánh vàng rực rỡ của hoa cải dầu dưới chân núi Thiên Sơn. Ta cưỡi ngựa đi xem những mầm nhỏ vừa gieo, chợt một đội thiết kỵ xông tới phá vỡ buổi sáng yên lành. Ta vọt tới trước mặt bọn họ, chỉ vào một người trông có vẻ khí thế nhất mà chửi ầm lên.
Hắn lại không tức giận. Ngược ánh mặt trời, cái bóng của hắn che trọn lấy người ta. Hắn cúi đầu, cười hỏi: “Người Hán à? Ở đâu tới thế?”
Tác giả: Further
Edit: Cáo
Bìa: Gà
Số chương: 21 chương + 7 ngoại truyện
Thể loại: Thực tế, cổ đại, ngôn tình, SE, cung đình hầu tước, ngôi thứ nhất
Nhân vật chính: Khương Mân Quân, Hốt Hãn Tà
Quyển thứ nhất trong hệ liệt “Thế gian an đắc lưỡng toàn pháp” (*)
(*) Thế gian an đắc song toàn pháp
Bất phụ Như Lai bất phụ khanh.
– Thương Ương Gia Thố –
***Chú giải:
“Dao Dao” chỉ câu “Dao viễn đích cố hương” (cố hương xa cách). “Dao Dao” cũng là nhũ danh của con gái nữ chính. Mân Quân lấy tên này là gửi gắm ước muốn về nhà của nàng. Đồng thời tên cũng chỉ mệnh, con gái nàng có nhũ danh là Dao Dao, cuối cùng lại gả đi Tây Vực xa xôi, trở thành món hàng “hòa thân”.
***
Công chúa hòa thân x Thiền vu chốn thảo nguyên
Trận tuyết lớn ở Nguyệt Thị cuối cùng cũng ngưng, ta như thấy được dòng suối róc rách, cây cối tốt tươi, và cả ánh vàng rực rỡ của hoa cải dầu dưới chân núi Thiên Sơn. Ta cưỡi ngựa đi xem những mầm nhỏ vừa gieo, chợt một đội thiết kỵ xông tới phá vỡ buổi sáng yên lành. Ta vọt tới trước mặt bọn họ, chỉ vào một người trông có vẻ khí thế nhất mà chửi ầm lên.
Hắn lại không tức giận. Ngược ánh mặt trời, cái bóng của hắn che trọn lấy người ta. Hắn cúi đầu, cười hỏi: “Người Hán à? Ở đâu tới thế?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook