Những Câu Chuyện Kinh Dị Dài
Chương 2: Người Bạn Bí Ẩn 1

Có 1 cậu bé tên Nam, Nam kể rằng hồi 10 tuổi cậu có quen 1 người bạn tên Phong. Phong hay sang nhà Nam chơi, Mẹ Nam dường như luôn tỏ vẻ khó chịu khi Phong qua chơi, cùng đọc hết bản nhật ký của Nam nhé.

------------------------------------------------------------------------------------------

Tôi là Nam, hồi nhỏ tôi quen biết 1 người bạn tên là Phong, sau này lớn lên tôi mới biết những gì hồi đó Bố Mẹ tôi nói là sự thật. Ba Mẹ tôi dọn tới 1 làng xóm mới để sống, trong ngày sinh nhật 10 tuổi của tôi, vì bố tôi tìm được công việc tốt ở đây, nhưng ông ấy không muốn tôi và mẹ ở xa ông nên đã mua 1 căn nhà nhỏ ở gần xóm.

Bình thường gia đình tôi rất thân nhau, Bố tôi luôn tắm cho tôi dù tôi đã 10 tuổi rồi, Mẹ là người thương tôi nhất trong nhà, khi vừa chuyển tới xóm Bến Tre, tôi khi đang đi dạo quanh xóm tôi thấy có 1 người phụ nữ tầm 37-38 tuổi đang máng hàng rào của cô ấy vào 1 căn nhà hoang.

Tôi lấy làm lạ hỏi "Cô máng hào rào nhà mình vào hàng rào nhà người ta làm gì vậy ạ?" Cô ấy nói "Cầu cho gia đình con không bị quấy rày đấy," Tôi thấy lạ bèn hỏi tiếp "Gia đình con bình thường mà, có ai quấy rày đâu" Cô hàng xóm lắc đầu rồi đi vào trong nhà, tôi cũng mặt kệ đi về nhà.

Tối hôm đó tôi đang ngủ thì nghe tiếng *đục đục* giống như có ai đang lục lội đồ vậy, Tôi đi xuống giữa cầu thang cất giọng hỏi "Bố Mẹ đang kiếm thứ gì sao ạ?" Nhưng chẳng ai đáp lời tôi, vì xóm tôi ở là 1 xóm nhỏ nên có nhiều nhà không có đèn điện.

Tôi thắp 1 cây nến mang theo đi tìm Bố Mẹ hỏi nhưng lại chẳng thấy ai cả, rồi đột nhiên tôi thấy 1 cậu bé bằng tuổi tôi đang ăn cắp đồ ăn. Cậu ta có vẻ hoảng sợ khi thấy cây nến, tôi đành để nó ở xa, tôi đi tới lau bụi trên mặt cậu ta, rõ ra là cậu ta rất đẹp, rồi tôi chợt nhớ ra cậu bé đó là cậu bé mà tôi đã gặp trong căn nhà hoang.



Thật ra là lúc chuẩn bị đi về tôi thấy cô hàng xóm máng cái hàng rào qua căn nhà hoang trong khá xấu nên tôi đã mở cửa đi vào sân căn nhà và để những cái hàng rào xuống dưới, trong lúc tôi chuẩn bị rời đi thì thấy 1 cậu bé đang ngồi trên bậc thang trong nhà đang nhìn tôi, tôi chào cậu ta 1 cái rồi rời đi, không ngờ cậu ta lại là trộm.

Ngay lúc đó Bố tôi đi xuống vì nghe thấy tiếng ồn, tôi sợ hãi che cho cậu ta nhưng mà biểu hiện của bố tôi không giống thấy cậu ta, tôi nói "Con nghe thấy tiếng động con tưởng Bố chưa ngủ."

Bố tôi nhẹ nhàng nói "Được rồi con lên ngủ xóm đi" Tôi gật đầu rồi che cậu bé đó chạy lên phòng, tôi hỏi cậu ta tên gì cậu ta ấp úng nói "Dương Phong" Tôi nói "Có gì đâu mà sợ, tớ là Thanh Nam" Cả 2 nói chuyện cả đêm, Phong kể rằng gia đình cậu đã chết vào 1 đêm mưa do bị 1 chiếc xe tải lớn tông.

Ngồi kể qua lại xong cũng gần 1 giờ sáng tôi cho Phong ngủ lại nhà, trước khi ngủ chúng tôi tám thêm xíu nữa, Tôi hỏi "Thế cậu tại sao lại ở căn nhà hoang ấy" Phong ngạc ngào nước mắt trả lời "Đó là căn nhà trước đây gia đình tớ ở."

Tôi cảm thấy thương xót cho Phong tôi nói cậu ấy ở lại nhà mình, tôi sẽ giấu Bố Mẹ mình về cậu ấy, Phong nghe vậy cảm ơn tôi rất nhiều.

Và sau này những điều kỳ lạ sẽ được bật mí vào Phần 2 của Người Bạn Bí Ẩn nha.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương