Chương 282: Đường cùng! (cầu cất giữ, cầu đề cử)

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Nhìn thấy thiếu niên đã bước ra bước thứ tám mươi thời điểm, tất cả mọi người triệt để sôi trào!

Không nghĩ tới, tên thiếu niên này lại điên cuồng như vậy!

Nhìn tình trạng của hắn khi dừng ở bậc thứ bảy mươi chín liền biết, bản thân hắn đã không còn cách nào có thể chịu đựng thêm được nữa, nếu có thể đứng ở bậc bảy mươi chín đủ lâu, bản thân cũng nhận được rất nhiều chỗ tốt rồi.

Nhưng giờ khắc này đâu?

Tên thiếu niên này thế mà liều mạng như thế, hắn không biết tình trạng của cơ thể hay sao? Nếu bước ra một bước này, chính hắn có lẽ sẽ không cách nào còn sống cho được, bởi vì giữa bậc thứ bảy mươi chín và bậc thứ tám mươi hoàn toàn không phải là một cấp độ a!

Ngay lúc này, có người nhịn không được quay người lại chắp tay đối với nam tử ngồi xếp bằng nói ra: “Đao Thần Tôn đại nhân, thiếu niên này vô cùng ưu tú, nếu cho hắn thời gian để trưởng thành, chắc chắn sẽ là một thiếu niên Thần Tôn không sai biệt lắm, giờ khắc này nếu không ra tay, có lẽ sẽ không còn kịp nữa a!”

“Mong Đao Tôn đại nhân suy xét!”

Đám người nghe nói như vậy cũng ào ào chắp tay cúi đầu một cái biểu thị ý kiến của mình, đa số đều không ngoại lệ, tất cả đều mong muốn vị Đao Thần Tôn này cho phép bọn họ ra tay ngăn cản, nếu không thì tên thiếu niên này chết chắc.

Nam tử nhìn lấy đám người biểu hiện như vậy, trong tâm liền âm thầm gật đầu, không cần biết đám người này đang đánh chủ ý gì, chỉ cần không đứng nhìn mặc kệ là được, chỉ cần có tâm như vậy là đủ rồi.

Thế là nam tử gật gật đầu biểu thị hiểu rõ, nhưng sau đó lại lắc lắc đầu nói ra: “Tâm ý của các ngươi ta đều minh bạch, thiếu niên này mang trong mình Thần Tôn hạt giống không sai, nhưng các ngươi phải biết là, sự khác biệt giữa Thần Tôn và các ngươi cũng giống như các ngươi và thiếu niên này đồng dạng.”

Đám người nghe được lời này đều hai mắt nhìn nhau, hiển nhiên là không hiểu lời này có ý như thế nào, chúng ta chỉ là khuyên ngài ngăn cản thiếu niên này thôi a, làm sao lại liên quan tới đám người chúng ta và thiếu niên này rồi?

Nhìn thấy đám người một mặt mộng bức, nam tử bật cười!

“Nếu đổi lại là các ngươi, đứng trước thời cơ chứng đạo Thần Tôn, nhưng cái giá phải trả chính là đi vào tử lộ, các ngươi lựa chọn như thế nào?”

Lời này vừa ra, đám người nhất thời sững sờ, nhưng ngay sau đó chính là có thanh âm từ bên cạnh vang lên: “Ý ngài nói là, vị thiếu niên này cảm ứng được một cái gì đó cho nên mới lựa chọn như thế này hay sao?”

Đám người ngay lập tức nhìn về phía thanh âm này, lời này chính là từ một lão già tóc bạc nói ra, nếu nói trong đám cường giả tối đỉnh ở đây, ngoài vị Đao Thần Tôn này thì ai chính là người mạnh nhất trong đám người, không thể nghi ngờ chính là lão giả tóc bạc này đây.

“Nếu không đâu?” nam tử nghe lời lão giả hỏi liền mỉm cười hỏi ngược trở lại, ánh mắt mang theo một vệt ý cười nhìn lấy đám người bên dưới chậm rãi nói ra:

“Từ trước tới nay, có rất nhiều người mong muốn bước thêm một bước, e rằng trong số đám người các ngươi ai cũng muốn làm điều này a, nhưng bởi vì tâm cảnh của các ngươi chưa thông, bản thân lại không dám buông bỏ tất cả đánh cược một lần, trừ khi không còn thọ nguyên mới làm ra quyết định như thế này mà thôi.”

“Đây không khác gì tự mang lên mình gông cùm xiềng xích, rồi lại kêu gào tại sao Thiên Đạo bất công a?”

“Ta nói như vậy, các ngươi hẳn là minh bạch rồi đi?”

Đám người nghe vậy liền ào ào gật đầu, bọn hắn chính là trụ cột của thế lực của mình, nếu như đánh cược mà nói, thắng thì không sao, nhưng lỡ thua đâu?

Cho nên, đa phần các cường giả như đám người hầu như không có ai dám làm ra quyết định như thế này.

Nam tử mỉm cười nói tiếp: “Chính vì lẽ đó mà ta nói, Thần Tôn cùng với các ngươi chênh lệch, không khác gì thiếu niên này và đám người các ngươi!”

“Các ngươi nhìn một chút” nam tử lấy tay chỉ chỉ thiếu niên nhỏ bé bên dưới tiếp tục nói: “Thiếu niên này nếu đem so với các ngươi hoàn toàn không đáng nhắc tới, nhưng nếu các ngươi có được ý chí cùng quyết tâm như hắn, lo gì không chứng đạo Thần Tôn cảnh giới?”

“Trong lòng các ngươi đều hiểu rõ, có không ít lần các ngươi nhận được trong cõi u minh kêu gọi, nhưng vì bản thân e ngại đủ điều, cho nên tới bây giờ vẫn không cách nào bước ra một bước cho được.”

“Gông cùm xiềng xích thật sự khóa chặt các ngươi không phải là Thần Tôn đại môn, mà là tâm cảnh của các ngươi, tâm tự thông, Thần Tôn ắt sẽ thành công!”

“Các ngươi phải biết, thế giới này không có cái gì là tuyệt đối, sinh cơ đến tận cùng chính là tử, mà tử lộ chưa hẳn là không có sinh cơ!”

“Ngày hôm nay nếu như các ngươi bỏ qua một lần thời cơ nhỏ bé đó, không dám đánh cược, ngày mai các ngươi muốn tìm lại cơ hội này, e rằng chính là cả đời!”

Thanh âm vừa dứt, đám người vẫn không hề có động đậy cái gì, tất cả ngồi xếp bằng giữa hư không, bất động tại chỗ không hề nhúc nhích.

Nhìn thấy cảnh này, nam tử cũng không có quấy rầy đám người, mà đưa mắt nhìn về thiếu niên bên dưới, chỉ thấy, hai chân của thiếu niên dường như đang chịu một áp lực cực kỳ khủng bố, đến nỗi hai chân đang không ngừng run cầm cập cả lên, cả người không cách nào đứng thẳng lên cho được, dường như lúc nào cũng có thể quỳ xuống đồng dạng.

Trong mắt của nam tử lóe lên một hai đạo tinh quang, tròng mắt cũng bắt đầu biến đổi thành một màu trắng xóa, bên trong tựa như từng khỏa tinh thần lấp lánh đồng dạng, vô số tinh thần đang không ngừng lóe sáng ở bên trong.

Có thể nhìn thấy được, bên trong tâm thần của thiếu niên này đang bị một cỗ lực lượng vô cùng hung mãnh bao phủ ở bên trong, cỗ năng lượng này tựa như một cái biển lớn đồng dạng, nó không ngừng dìm thiếu niên nhỏ bé xuống sâu bên dưới.

Đứng trước một cỗ long uy vô cùng khủng bố thế này, Nhất Minh không những không có từ bỏ, bản thân lại càng giãy dụa vô cùng kịch liệt, bản thân hắn đang gào to không thôi, đối mặt với cỗ ý chí muốn chính mình quy phục này, hắn làm sao có thể chấp nhận cho được?

Chưa nói tới bản thân chính mình phải trở nên cường đại, nếu mình quy phục trước kẻ khác, chẳng khác nào thừa nhận chính mình yếu kém?

Cho dù có thật sự yếu kém đi nữa, thì trên phương diện khí thế, chính mình không được phép thua bất kỳ kẻ nào a!

Khí thế của một người nó không liên quan gì đến cảnh giới của người đó, cho dù chỉ là một con vật nhỏ bé đi chăng nữa, nếu bị dồn vào đường cùng, chính nó cũng sẽ làm ra lựa chọn cắn trả trở lại.

“Khi ngươi đi đến đường cùng, hãy nhớ quay đầu trở lại, như thế, ngươi sẽ bắt đầu, phản bại thành thắng!”

Nghĩ như vậy, Nhất Minh dường như dùng toàn bộ đao ý của bản thân tập trung lại thành một chỗ, hắn không có ý định phòng thủ nữa, đứng trước một cỗ long uy vô cùng cường đại như thế này, chính mình có phòng thủ cũng là vô dụng, không bằng mẹ nó liều mạng một lần a!

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!

Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương