“Triệt nhi, kêu tên phụ thân.” Nguyệt Như Tuyết cười nói, một bên dùng ngón tay nhẹ nhàng trêu chọc tiểu cúc huyệt của Nguyệt Thu Triệt.

“Chính là…Ân….Ân…” Nguyệt Thu Triệt thẹn thùng, cảm nhận được ngón tay Nguyệt Như Tuyết luật động, dục vọng mới phát tiết lại có xu hướng ngẩng cao đầu.

“Đến, Triệt nhi, gọi tên phụ thân.” Nguyệt Như Tuyết ôn nhu nhìn bảo bối dưới thân, lại tiến thêm một ngón tay, một tay kia vuốt ve hai điểm anh đào trước ngực.

“Như…Như Tuyết….Tuyết…Tuyết…” Nguyệt Như Tuyết ôn nhu liếm đi những giọt nước mắt của Nguyệt Thu Triệt, môi kề môi, đầu lưỡi quấn quanh, cùng hòa vào nhau, quấn quýt, cho đến lúc hô hấp đều muốn đình trệ, mới lưu luyến buông ra, kéo theo sợi chỉ bạc *** mị.

Rốt cục, Nguyệt Như Tuyết đưa ngón tay thứ ba vào, thuần thục dò xét, khiến bảo bối dưới thân thở gấp.

“Tuyết…Ân….Tuyết…Ân….A…”

“ Là nơi này sao? Triệt nhi.” Nguyệt Như Tuyết cười gian xảo, kinh hỉ phát hiện ra nơi mẫn cảm, sau đó liền rút  ngón  tay ra.

“Tuyết….Tuyết….Khó chịu…” Ngón tay bỗng nhiên rút ra, khiến hậu huyệt truyền đến cảm giác trống rỗng, Nguyệt Thu Triệt khó chịu lắc thân mình, cầu xin nam nhân ở trên.

“Ta sẽ thỏa mãn bảo bối Triệt nhi.” Nói xong liền đem dục vọng đã ngẩng cao, chậm rãi đưa vào tiểu cúc huyệt được  khai thông.

“Tuyết….Tuyết, Triệt nhi đau quá, Tuyết khi dễ…..Triệt nhi.” Đột nhiên tiến vào khiến cho Nguyệt Thu Triệt cảm thấy một trận đau đớn, tiểu huyệt liền co rút lại, Nguyệt Như Tuyết có cảm giác dục vọng của mình bị khóa, mồ hôi lạnh tí tách rơi xuống. Chứng kiến người dưới thân đau đớn mà khóc, nhất thời dâng lên trìu mến, đành cố nén dục vọng muốn bùng nổ, ôn nhu khuyên nhủ:

“Triệt nhi ngoan, chỉ một chút là tốt rồi. Thả lỏng thân mình, đến, Triệt nhi thả lỏng thân mình.”

Nguyệt Thu Triệt nghe lời dần dần thả lỏng , đau đớn thật sự giảm bớt,  một cảm giác tê dại nhẹ nhàng lan ra, Nguyệt Thu Triệt không thể kìm lòng, giật giật lưng nam nhân, như muốn đạt được nhiều khoái cảm hơn.

Cảm thấy bảo bối đã thích ứng cơ thể, Nguyệt Như Tuyết bắt đầu luật động, càng ngày càng nhiều khoái cảm cùng sự ấm áp truyền đến.

“Tuyết…Ân…Ân…”

“Triệt….Triệt nhi, ân…”

“Tuyết, chậm…Chậm một chút…Triệt nhi…Không….Không được…”

“Lại… Một hồi sẽ qua.”

Nguyệt Thu Triệt cả người run lên, phun ra chất lỏng nóng rực, tiểu huyệt trở nên căng thẳng, Nguyệt Như Tuyết tiếp tục kịch liệt luật động vài cái, cũng đạt đến đỉnh điểm.

Ôn nhu nhìn bảo bối dưới thân, “Triệt nhi, ta yêu ngươi.”

“Triệt nhi cũng yêu tuyết.” Không biết ai tới gần ai trước, lời lẽ gắt gao quấn lấy nhau, dục vọng lại tiếp tục trỗi dậy, trong phòng truyền đến từng trận thở gấp.

“Tuyết….Tuyết….Nhanh….Nhanh một chút…Không….Chậm…Chậm một chút…”

“Triệt nhi…Triệt nhi…”

“Tuyết…Không…Không được….”

Hai người không biết làm bao nhiêu lần, Nguyệt Như Tuyết rất lưu luyến thân thể xinh đẹp bên dưới mình, cho đến khi Nguyệt Thu Triệt ngất đi mới thỏa mãn dừng lại.

Ôn nhu ôm bảo bối đang mê man chậm rãi tiến lại dục trì, nhẹ nhàng tẩy rửa thân mình, chứng kiến tiểu huyệt sưng đỏ kia, trong lòng Nguyệt Như Tuyết nhất thời tự trách. Mới nếm được quả ngọt này, nhịn không được muốn nếm thêm vài lần, ai, chỉ cần là Triệt nhi, chính mình đều không tự chủ được.

Ngón tay chạm vào tiểu huyệt, đem bạch trọc rửa ra, không nghĩ lại đánh thức bảo bối đang mê man. Ánh mắt Nguyệt Thu Triệt mông lung, khàn khàn nói: “phụ thân..” Lại cảm giác được vị trí ngón tay, trên mặt liền ửng đỏ.

“Triệt nhi ngoan, để phụ thân giúp Triệt nhi tẩy sạch, nếu không thân thể không thoải mái.”

“Ân.” Thả lỏng thân mình, thuận tiện cho ngón tay tiến vào.

Qua một hồi lâu, Nguyệt Như Tuyết mới giúp Nguyệt Thu Triệt tẩy rửa thân mình sạch sẽ, đem hắn nhẹ nhàng đặt bên trên thềm đá, cũng chính mình rửa sạch sẽ một chút. Sau đó ôm Nguyệt Thu Triệt trở về giường, vứt xuống chăn nệm đã bẩn, thay bằng một bộ mới, rồi hôn khẽ lên môi bảo bối, cùng nhau chìm vào giấc ngủ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương