Nhũ Mẫu
-
Chương 5
Vệ Diêu trong lòng ngày càng yên ổn, hắn rõ ràng nhìn thấy Phong đối với mình thực tâm quý trọng, không tha, thậm chí có thể nói mê luyến. Lời nói của bọn họ cũng không nhiều, tâm lý suy nghĩ cho nhau cũng không trong sáng. Nhưng Vệ Diêu theo Phong phê tấu chương có thể nhận thấy Phong trị quốc thông minh, công vụ có lối suy nghĩ rõ ràng, tri thức lại phong phú toàn diện.
Hắn nguyên lai vẫn nghĩ mình đã đọc bao nhiêu sách thư, hiện tại lại phát hiện kiến thức thật sự so với Phong kém không ít. Chính hắn vẫn chưa phát hiện tầm mắt hắn truy tìm Phong thời gian càng ngày càng dài, có khi im lặng bị hắn ôm vào trong ngực, khi bình tĩnh nhìn hắn bên cạnh anh khí mà ngẩn người.
Phong phát hiện mình đối với Vệ Diêu mê luyến càng ngày càng thâm, điều này làm cho chính hắn cảm thấy lo lắng. Làm Hoàng đế, y cảm thấy được mình không nên có chút vướng bận. Nhưng, y không thể khống chế không được chính mình, cảm giác không muốn xa rời ngày càng nghiêm trọng.
Phong càm thấy ở tẩm cung hưởng dụng chưa đủ, mà đem Vệ Diêu Phong làm thị vệ bên người, tùy thời mang, đem thị vệ khác đều ly khai. Trời biết ít nhiều chê cười, Vệ Diêu một chút võ công căn bản cũng không có, này ngay cả người mù cũng nhận biết được.
Phong bắt đầu thích ở trong cung đi bộ, mà không cần cỗ kiệu, đương nhiên điều kiện kiên quyết là Vệ Diêu bồi bên người. Tản bộ như vậy, Vệ Diêu kêu khổ không thông. Bởi vì thường xuyên đi tới đi lui, ở một địa phương bí mật—— tỷ như núi giả, cây cối, góc tường sáng sủa, Phong sẽ ôm hắn trốn vào bóng râm, làm cho hắn ngồi đối diện ở trên đùi mình. Hai tay thoải mái chui vào vạt áo Vệ Diêu, niết, xoa hai đầu v* ngày càng mẫn cảm. Vệ Diêu bị Phong tính kể đùa bỡn, hai vú đã mẫn cảm khi được chạm vào, làm hắn có thể cao trào mấy lần. Vệ Diêu ở địa phương này dị thường khẩn trương, hai vú cũng sẽ nhân đó khẩn trương mà cực độ co dãn mẫn cảm, đây cũng là nguyên nhân Phong thích dã chiến mà đùa bỡn hắn.
Nhớ tới mới vừa buổi tối hôm nay ở ngự thư phòng gặp qua mấy đại thần, Phong một mình mang theo Vệ Diêu đến ngự hoa viên.
Trăng tròn nhô lên cao, không khí tươi mát, Vệ Diêu biết Phong không phải vì điều này mới dẫn hắn tới. Quả nhiên, thời điểm khi bọn họ đi qua một bụi cây, bất thình lình đem Vệ Diêu ôm xuống, khom người trốn vào bụi cây.
Y đem Vệ Diêu cố định ở trên đùi, cánh tay xốc nhẹ nách Vệ Diêu, cách một lớp y phục mà đùa bỡn vú phải của hắn, tay phải xoa niết đầu v*, như vậy sẽ dễ chế trụ hơn, cả thân thể Vệ Diêu đều ngã sát vào khuỷu tay hắn, căn bản không thể đào thoát, đây là kinh nghiệm của Phong sau nhiều lần giáo huấn.
Vệ Diêu cắn chặt môi, không dám phát ra một tiếng vang, sợ kinh động Cẩm y vệ tuần tra, mặc cho hai tay Phong làm càn, nghĩ muốn đem đầu v* kéo ra. Hắn biết giãy dụa là vô dụng, chính là thân thể cảm thấy thẹn làm cho hắn không thể không như thế, ở tẩm cung là một chuyện, ở đây mà bị phát hiện, hắn thật không còn mặt mũi gặp người gặp sau này.
Phong ha hả nở nụ cười, ưỡn ngực, đem Vệ Diêu ngã về phía trước. Trong tay đối hai vú Vệ Diêu vuốt ve càng thêm làm càn, sữa tươi Vệ Diêu bị hắn xoa nắn mà chảy ra, đã đem quần áo trước ngực lộng ướt sẫm hai khối, ở ngón tay y niết lộng đã bị sữa tươi tưới đầy mà phát ra tấm tắc tiếng nước, tay y càng dùng sức, Vệ Diêu bị y niết đau nhức, không khỏi bắt đầu dùng sức giãy dụa.
Phong nhìn hắn hợp tác như thế, không khỏi vui mừng. Hai tay tiến vào trong áo Vệ Diêu, bảo trì tư thế, hai bàn tay to bắt đầu niết có quy luật, như vắt sữa mà bóp đầu nhũ Vệ Diêu, từng dòng sữa trắng chảy theo lỗ nhỏ, sữa phun ra đem vạt áo dính lại, thấy Phong bình thường cực yêu quý sữa của mình mà làm ra loại hành động này, ngây người một chút, liền lại bắt đầu giãy dụa.
Phong cúi thấp đầu xuống, tay phải rất nhanh buông vú trái Vệ Diêu ra, dùng miệng cách y phục cắn xé đầu v* Vệ Diêu, mãnh lực hút lên. Nhân việc cách quần áo, Phong sử dụng khí lực rất lớn đến hấp sữa Vệ Diêu, vú Vệ Diêu bị hắn mạnh mẽ hấp khóa trong miệng, bị quần áo thô ráp mãnh liệt ma xát. Cảm giác dị thường tê dại đau đớn, kích thích Vệ Diêu bị ý chí tan rã, vọng tưởng thoát ra khỏi hai cánh tay của Phong, lúc này chỉ có thể yếu đuối giãy dụa cánh tay.
Ít nhiều Cẩm y vệ đã nhàn hạ nên đi đánh bài, nếu không tiếng vang lớn như vậy như thế nào không biết.
Phong hôm nay có điểm điên cuồng, y đem Vệ Diêu nấp ở bụi cây mà thao lộng, đem Vệ Diêu đặt ở trên mặt đất, vui sướng phát hiện trải qua kế hoạch rèn luyện, vú Vệ Diêu đã không hề bị y hút khô mà bất động như trước kia, vẫn no đủ đẹp đẻ đứng thẳng.
Y rời khỏi cơ thể Vệ Diêu, trực tiếp khóa trên người hắn, dùng hai tay cầm lấy hai vú Vệ Diêu cố gắng tựa vào nhau, đem phân thân cắm vào hai vú nhanh ma xát.
Vệ Diêu bị y dâm loạn công kích mãnh liệt làm cho nửa chết nửa sống. Vốn hai vú không lớn bị phân thân cực đại thô ráp ma sát, tại đầu v* thừa nhận y trừu sáp, bị thao khiến cho sữa giàn giụa.
Phân thân Phong tại mũi nhọn chảy ra hỗn hợp chất lỏng tựa như sữa, đại lượng chảy ra, cùng xen kẽ Vệ Diêu hậu huyệt vang lên thanh âm khi khép mở. Vệ Diêu tránh cũng không thể tránh bị Phong đỉnh phân thân hướng tới cằm, mỗi một lần trừu sáp, cằm Vệ Diêu bị hướng ra sau, bộ ngực càng thên ưỡn ra, vú đã bị thao phun ra càng nhiều sữa.
Đương khi Phong rốt cục tiết tinh dịch ra, màu trắng sữa tươi cùng tinh dịch xen lẫn cùng nhau đã phân không ra người nào là người nào. Phong rốt cục buông lỏng tay tra tấn vú Vệ Diêu ra, mà nguyên lai gò đất đứng thẳng rốt cục cũng đi xuống.
Khôi phục thanh tỉnh Phong nhìn thấy Vệ Diêu cơ hồ bị thao đến hít thở không thông.
Nhìn thấy Hoàng Đế vội vàng đem Vệ Diêu ôm vào tẩm cung, bọn thái giám cảm giác kỳ quái cũng không dám nói cái gì. Được mệnh lệnh pha nước ấm, mang quần áo tới.
Phong đem Vệ Diêu đang hôn mê ôm vào mộc dũng, làm cho phía sau lưng hắn dán trước ngực mình, ngồi xuống. Vệ Diêu đầu dựa vào mình, mà mình đầu tựa vào mộc dũng bên cạnh. Lời Thái hậu nói sau giờ ngọ vang lên”Hoàng nhi, dưỡng nam sủng cũng không có đáng trách, nhưng phải nhớ lấy, chớ để đồ chơi chiếm lấy tâm trí, mà quên trọng trách”
Thái hậu không dễ dàng nói lời nặng nhẹ, Phong biết tất cả là mình quá phận, nàng mới ra mặt chỉ trích. Kỳ thật, y làm sao không nghĩ làm cho tâm chí từ trên người Vệ Diêu thu hồi một ít, y sớm cố gắng rất nhiều, chyo tần ngự y chế rất nhiều dược cấp thanh niên nam nữ hoặc thiếu niên nam nữ khác uống, cũng nếm thử sữa tươi của bọn họ, lại vừa vào miệng vì mùi gay mũi mà phun ra, mặt khác sữa tươi của đám nhũ mẫu cũng đều nhất nhất hưởng qua, lại phát hiện y trừ bỏ Vệ Diêu, đã không thể tái nhận sữa tươi bất luận kẻ nào, mà đối Vệ Diêu, y càng muốn rời đi xa một chút, lại càng cảm thấy được mình sợ mất đi hắn mà luôn ôm chặt lấy.
Y vì vậy mà phiền muộn tâm sự không vui nhiều ngày, này cũng là nguyên nhân y gần đây tàn bạo, nhưng hôm nay càng khốc liệt, y biết bởi vì lời nói của mẫu hậu giữa trưa.
Y đau lòng mềm nhẹ tẩy trừ thân thể Vệ Diêu, nhẹ tay khinh ấn hai vú Vệ Diêu, giúp hắn khôi phục, y biết lần này y ra tay quá nặng, có thể khiến Vệ Diêu khôi phục hai ngày.
“Ân..........” Trong long ngực nhân nhi đang mê mang một trậnđã thanh tỉnh. Hắn giãy dụa, rời đi người làm cho hắn thương tâm, lại bị Phong càng quấn lấy.
“Thực xin lỗi” Phong thấp giọng nam khan nói.
“Nói lầm bầm, đánh người một cái tát, cho … nửa khối đường.......” Vệ Diêu nghỉ ngơi nói “Chẳng lẽ là mẫu thân ngươi dạy ngươi?”
Phong cánh tay siết chặt. “Không cần khiến trẫm sinh khí, Vệ Diêu”
Vệ Diêu nói “Ta nói sai rồi sao không?”
Ngay sau đó, Vệ Diêu phát hiện mình đã bị Phong kéo cuộn người lại, hai chân bị Phong banh ra, hậu huyệt bị sáp nhập, mà trên thân mình bị áp hướng Phong, Ngay sau đó đầu v* liền bị Phong hấp tới miệng. Vệ Diêu vừa định nói lại bị áp chế, tay dùng cật lực đẩy Phong ra, Phong đem hai tay của hắn kéo đến sau lưng hắn, miệng mớ lớn hướng đầu v* mà hút vào không ngừng, phía dưới lại dùng sức đỉnh lộng, không theo tiết tấu mà một hồi chà đạp Vệ Diêu, đảo mắt đã không có khí lực. Phong buông tay hắn ra, giữ thắt lưng hắn, y phập phồng phối hợp hạ thể trừu sáp, tay kia thì tễ ấn vú Vệ Diêu, trợ giúp mà hấp duẫn Vệ Diêu, Vệ Diêu tay bị khống chế, đầu vô lực ngã đi, tóc dài ở trong nước phiêu đãng. Tan nát cõi lòng thừa nhận cực đại ở trong cơ thể mãnh liệt trừu sáp, hai vú đã bị thao làm cho mất đi co dãn bị tay bóp ra sữa mà đau đớn.
Nhìn thấy thân thể Vệ Diêu như rối gỗ rách nát, dương v*t Phong lại trướng lớn vài phần, đỉnh lộng càng thêm kịch liệt, mà Vệ Diêu núm vú cũng bị hấp duẫn so với hai ngón cái còn lớn hơn. Núm vú chảy ra không hề là sữa trắng thuần, mà là sữa còn hỗn một chút máu loãng.
Phong sau khi phát tiết, đem miệng rời hương vị ngọt ngào đang chảy ra. Vệ Diêu đã bị thao không còn thần chí, ánh mắt vẫn khẽ nhếch, hai núm vú cho dù không ai duẫn hấp cũng không ngừng chảy ra sữa tươi cùng tơ máu, nếu không chống thắt lưng, hắn sớm ngã xuống.
Phong đột nhiên nghĩ, cứ như vậy mặc hắn chết đi, mình sẽ khôi phục thái độ bình thường. Y đem Vệ Diêu xuống giường, ôm hắn nằm xuống, chống đầu liếm đầu v* Vệ Diêu.
Ngọt nước không ngừng tuôn ra, Phong không ngừng nuốt lấy, cảm thấy được hỗn hợp sữa và máu, liền dùng miệng duẫn hấp. Thật lâu sau, Vệ Diêu thân thể dần dần biến lãnh, cho dù Phong tái cố gắng hấp, núm vú chảy ra chất lỏng lại càng ngày càng ít. Bỗng nhiên, một giọt nước trong suốt chảy dọc trên đầu v* Vệ Diêu. Ngay sau đó, giọt nước càng ngày càng nhiều. Phong vẫn chưa phát giác đây là nước mắt mình khống chế không được.
“Tuyên Tần ngự y!!!!!!!!!!!” Khi ý nghĩ của Phong chưa kịp phản ứng, miệng của y đã hô ra.
Hắn nguyên lai vẫn nghĩ mình đã đọc bao nhiêu sách thư, hiện tại lại phát hiện kiến thức thật sự so với Phong kém không ít. Chính hắn vẫn chưa phát hiện tầm mắt hắn truy tìm Phong thời gian càng ngày càng dài, có khi im lặng bị hắn ôm vào trong ngực, khi bình tĩnh nhìn hắn bên cạnh anh khí mà ngẩn người.
Phong phát hiện mình đối với Vệ Diêu mê luyến càng ngày càng thâm, điều này làm cho chính hắn cảm thấy lo lắng. Làm Hoàng đế, y cảm thấy được mình không nên có chút vướng bận. Nhưng, y không thể khống chế không được chính mình, cảm giác không muốn xa rời ngày càng nghiêm trọng.
Phong càm thấy ở tẩm cung hưởng dụng chưa đủ, mà đem Vệ Diêu Phong làm thị vệ bên người, tùy thời mang, đem thị vệ khác đều ly khai. Trời biết ít nhiều chê cười, Vệ Diêu một chút võ công căn bản cũng không có, này ngay cả người mù cũng nhận biết được.
Phong bắt đầu thích ở trong cung đi bộ, mà không cần cỗ kiệu, đương nhiên điều kiện kiên quyết là Vệ Diêu bồi bên người. Tản bộ như vậy, Vệ Diêu kêu khổ không thông. Bởi vì thường xuyên đi tới đi lui, ở một địa phương bí mật—— tỷ như núi giả, cây cối, góc tường sáng sủa, Phong sẽ ôm hắn trốn vào bóng râm, làm cho hắn ngồi đối diện ở trên đùi mình. Hai tay thoải mái chui vào vạt áo Vệ Diêu, niết, xoa hai đầu v* ngày càng mẫn cảm. Vệ Diêu bị Phong tính kể đùa bỡn, hai vú đã mẫn cảm khi được chạm vào, làm hắn có thể cao trào mấy lần. Vệ Diêu ở địa phương này dị thường khẩn trương, hai vú cũng sẽ nhân đó khẩn trương mà cực độ co dãn mẫn cảm, đây cũng là nguyên nhân Phong thích dã chiến mà đùa bỡn hắn.
Nhớ tới mới vừa buổi tối hôm nay ở ngự thư phòng gặp qua mấy đại thần, Phong một mình mang theo Vệ Diêu đến ngự hoa viên.
Trăng tròn nhô lên cao, không khí tươi mát, Vệ Diêu biết Phong không phải vì điều này mới dẫn hắn tới. Quả nhiên, thời điểm khi bọn họ đi qua một bụi cây, bất thình lình đem Vệ Diêu ôm xuống, khom người trốn vào bụi cây.
Y đem Vệ Diêu cố định ở trên đùi, cánh tay xốc nhẹ nách Vệ Diêu, cách một lớp y phục mà đùa bỡn vú phải của hắn, tay phải xoa niết đầu v*, như vậy sẽ dễ chế trụ hơn, cả thân thể Vệ Diêu đều ngã sát vào khuỷu tay hắn, căn bản không thể đào thoát, đây là kinh nghiệm của Phong sau nhiều lần giáo huấn.
Vệ Diêu cắn chặt môi, không dám phát ra một tiếng vang, sợ kinh động Cẩm y vệ tuần tra, mặc cho hai tay Phong làm càn, nghĩ muốn đem đầu v* kéo ra. Hắn biết giãy dụa là vô dụng, chính là thân thể cảm thấy thẹn làm cho hắn không thể không như thế, ở tẩm cung là một chuyện, ở đây mà bị phát hiện, hắn thật không còn mặt mũi gặp người gặp sau này.
Phong ha hả nở nụ cười, ưỡn ngực, đem Vệ Diêu ngã về phía trước. Trong tay đối hai vú Vệ Diêu vuốt ve càng thêm làm càn, sữa tươi Vệ Diêu bị hắn xoa nắn mà chảy ra, đã đem quần áo trước ngực lộng ướt sẫm hai khối, ở ngón tay y niết lộng đã bị sữa tươi tưới đầy mà phát ra tấm tắc tiếng nước, tay y càng dùng sức, Vệ Diêu bị y niết đau nhức, không khỏi bắt đầu dùng sức giãy dụa.
Phong nhìn hắn hợp tác như thế, không khỏi vui mừng. Hai tay tiến vào trong áo Vệ Diêu, bảo trì tư thế, hai bàn tay to bắt đầu niết có quy luật, như vắt sữa mà bóp đầu nhũ Vệ Diêu, từng dòng sữa trắng chảy theo lỗ nhỏ, sữa phun ra đem vạt áo dính lại, thấy Phong bình thường cực yêu quý sữa của mình mà làm ra loại hành động này, ngây người một chút, liền lại bắt đầu giãy dụa.
Phong cúi thấp đầu xuống, tay phải rất nhanh buông vú trái Vệ Diêu ra, dùng miệng cách y phục cắn xé đầu v* Vệ Diêu, mãnh lực hút lên. Nhân việc cách quần áo, Phong sử dụng khí lực rất lớn đến hấp sữa Vệ Diêu, vú Vệ Diêu bị hắn mạnh mẽ hấp khóa trong miệng, bị quần áo thô ráp mãnh liệt ma xát. Cảm giác dị thường tê dại đau đớn, kích thích Vệ Diêu bị ý chí tan rã, vọng tưởng thoát ra khỏi hai cánh tay của Phong, lúc này chỉ có thể yếu đuối giãy dụa cánh tay.
Ít nhiều Cẩm y vệ đã nhàn hạ nên đi đánh bài, nếu không tiếng vang lớn như vậy như thế nào không biết.
Phong hôm nay có điểm điên cuồng, y đem Vệ Diêu nấp ở bụi cây mà thao lộng, đem Vệ Diêu đặt ở trên mặt đất, vui sướng phát hiện trải qua kế hoạch rèn luyện, vú Vệ Diêu đã không hề bị y hút khô mà bất động như trước kia, vẫn no đủ đẹp đẻ đứng thẳng.
Y rời khỏi cơ thể Vệ Diêu, trực tiếp khóa trên người hắn, dùng hai tay cầm lấy hai vú Vệ Diêu cố gắng tựa vào nhau, đem phân thân cắm vào hai vú nhanh ma xát.
Vệ Diêu bị y dâm loạn công kích mãnh liệt làm cho nửa chết nửa sống. Vốn hai vú không lớn bị phân thân cực đại thô ráp ma sát, tại đầu v* thừa nhận y trừu sáp, bị thao khiến cho sữa giàn giụa.
Phân thân Phong tại mũi nhọn chảy ra hỗn hợp chất lỏng tựa như sữa, đại lượng chảy ra, cùng xen kẽ Vệ Diêu hậu huyệt vang lên thanh âm khi khép mở. Vệ Diêu tránh cũng không thể tránh bị Phong đỉnh phân thân hướng tới cằm, mỗi một lần trừu sáp, cằm Vệ Diêu bị hướng ra sau, bộ ngực càng thên ưỡn ra, vú đã bị thao phun ra càng nhiều sữa.
Đương khi Phong rốt cục tiết tinh dịch ra, màu trắng sữa tươi cùng tinh dịch xen lẫn cùng nhau đã phân không ra người nào là người nào. Phong rốt cục buông lỏng tay tra tấn vú Vệ Diêu ra, mà nguyên lai gò đất đứng thẳng rốt cục cũng đi xuống.
Khôi phục thanh tỉnh Phong nhìn thấy Vệ Diêu cơ hồ bị thao đến hít thở không thông.
Nhìn thấy Hoàng Đế vội vàng đem Vệ Diêu ôm vào tẩm cung, bọn thái giám cảm giác kỳ quái cũng không dám nói cái gì. Được mệnh lệnh pha nước ấm, mang quần áo tới.
Phong đem Vệ Diêu đang hôn mê ôm vào mộc dũng, làm cho phía sau lưng hắn dán trước ngực mình, ngồi xuống. Vệ Diêu đầu dựa vào mình, mà mình đầu tựa vào mộc dũng bên cạnh. Lời Thái hậu nói sau giờ ngọ vang lên”Hoàng nhi, dưỡng nam sủng cũng không có đáng trách, nhưng phải nhớ lấy, chớ để đồ chơi chiếm lấy tâm trí, mà quên trọng trách”
Thái hậu không dễ dàng nói lời nặng nhẹ, Phong biết tất cả là mình quá phận, nàng mới ra mặt chỉ trích. Kỳ thật, y làm sao không nghĩ làm cho tâm chí từ trên người Vệ Diêu thu hồi một ít, y sớm cố gắng rất nhiều, chyo tần ngự y chế rất nhiều dược cấp thanh niên nam nữ hoặc thiếu niên nam nữ khác uống, cũng nếm thử sữa tươi của bọn họ, lại vừa vào miệng vì mùi gay mũi mà phun ra, mặt khác sữa tươi của đám nhũ mẫu cũng đều nhất nhất hưởng qua, lại phát hiện y trừ bỏ Vệ Diêu, đã không thể tái nhận sữa tươi bất luận kẻ nào, mà đối Vệ Diêu, y càng muốn rời đi xa một chút, lại càng cảm thấy được mình sợ mất đi hắn mà luôn ôm chặt lấy.
Y vì vậy mà phiền muộn tâm sự không vui nhiều ngày, này cũng là nguyên nhân y gần đây tàn bạo, nhưng hôm nay càng khốc liệt, y biết bởi vì lời nói của mẫu hậu giữa trưa.
Y đau lòng mềm nhẹ tẩy trừ thân thể Vệ Diêu, nhẹ tay khinh ấn hai vú Vệ Diêu, giúp hắn khôi phục, y biết lần này y ra tay quá nặng, có thể khiến Vệ Diêu khôi phục hai ngày.
“Ân..........” Trong long ngực nhân nhi đang mê mang một trậnđã thanh tỉnh. Hắn giãy dụa, rời đi người làm cho hắn thương tâm, lại bị Phong càng quấn lấy.
“Thực xin lỗi” Phong thấp giọng nam khan nói.
“Nói lầm bầm, đánh người một cái tát, cho … nửa khối đường.......” Vệ Diêu nghỉ ngơi nói “Chẳng lẽ là mẫu thân ngươi dạy ngươi?”
Phong cánh tay siết chặt. “Không cần khiến trẫm sinh khí, Vệ Diêu”
Vệ Diêu nói “Ta nói sai rồi sao không?”
Ngay sau đó, Vệ Diêu phát hiện mình đã bị Phong kéo cuộn người lại, hai chân bị Phong banh ra, hậu huyệt bị sáp nhập, mà trên thân mình bị áp hướng Phong, Ngay sau đó đầu v* liền bị Phong hấp tới miệng. Vệ Diêu vừa định nói lại bị áp chế, tay dùng cật lực đẩy Phong ra, Phong đem hai tay của hắn kéo đến sau lưng hắn, miệng mớ lớn hướng đầu v* mà hút vào không ngừng, phía dưới lại dùng sức đỉnh lộng, không theo tiết tấu mà một hồi chà đạp Vệ Diêu, đảo mắt đã không có khí lực. Phong buông tay hắn ra, giữ thắt lưng hắn, y phập phồng phối hợp hạ thể trừu sáp, tay kia thì tễ ấn vú Vệ Diêu, trợ giúp mà hấp duẫn Vệ Diêu, Vệ Diêu tay bị khống chế, đầu vô lực ngã đi, tóc dài ở trong nước phiêu đãng. Tan nát cõi lòng thừa nhận cực đại ở trong cơ thể mãnh liệt trừu sáp, hai vú đã bị thao làm cho mất đi co dãn bị tay bóp ra sữa mà đau đớn.
Nhìn thấy thân thể Vệ Diêu như rối gỗ rách nát, dương v*t Phong lại trướng lớn vài phần, đỉnh lộng càng thêm kịch liệt, mà Vệ Diêu núm vú cũng bị hấp duẫn so với hai ngón cái còn lớn hơn. Núm vú chảy ra không hề là sữa trắng thuần, mà là sữa còn hỗn một chút máu loãng.
Phong sau khi phát tiết, đem miệng rời hương vị ngọt ngào đang chảy ra. Vệ Diêu đã bị thao không còn thần chí, ánh mắt vẫn khẽ nhếch, hai núm vú cho dù không ai duẫn hấp cũng không ngừng chảy ra sữa tươi cùng tơ máu, nếu không chống thắt lưng, hắn sớm ngã xuống.
Phong đột nhiên nghĩ, cứ như vậy mặc hắn chết đi, mình sẽ khôi phục thái độ bình thường. Y đem Vệ Diêu xuống giường, ôm hắn nằm xuống, chống đầu liếm đầu v* Vệ Diêu.
Ngọt nước không ngừng tuôn ra, Phong không ngừng nuốt lấy, cảm thấy được hỗn hợp sữa và máu, liền dùng miệng duẫn hấp. Thật lâu sau, Vệ Diêu thân thể dần dần biến lãnh, cho dù Phong tái cố gắng hấp, núm vú chảy ra chất lỏng lại càng ngày càng ít. Bỗng nhiên, một giọt nước trong suốt chảy dọc trên đầu v* Vệ Diêu. Ngay sau đó, giọt nước càng ngày càng nhiều. Phong vẫn chưa phát giác đây là nước mắt mình khống chế không được.
“Tuyên Tần ngự y!!!!!!!!!!!” Khi ý nghĩ của Phong chưa kịp phản ứng, miệng của y đã hô ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook