Nhóc, Anh Thua Rồi
-
Chương 47: Người cha có một không hai
Nó dựa đầu vào vai Phong, vai anh rộng lớn vững trãi biết nhường nào. Cái thứ cảm giác ấm áp nâng nâng cứ lớn dần lên làm trái tim nó không đập bình thường được
-Cậu có nghĩ mẹ thích cậu không?
Nó hỏi
Phong cười nhẹ đưa tay vuốt mái tóc nâu đỏ của nó rồi đáp
-Có chứ ! Con rể mẹ đẹp trai thế còn gì!
Có đứa bĩu môi
-Tự cao tự đại
-Không đúng sao? Chẳng lẽ anh không được coi là đẹp trai?
– Cũng thường ,không quá khó coi.
-Cái gì? Đùa anh đấy à? Mèo nhỏ anh mà hất tóc một phát là khối đứa phụt máu mũi chết ngất nhé
-Xuống đi không tối cảm lạnh đấy.
Nó thở dài, trình độ tự sướng của ông chồng sắp cưới phải lên đến lever max rồi chứ chả chơi
-Thật anh thề!
-Tối rồi về thôi…..
Nó đứng bật dậy. Đôi co với yêu nghiệt thì đến sáng mai cũng không có kết quả.
-Mẹ con về nhé!
-Cháu chào cô…
“Tin ở cháu, cháu sẽ dùng mạng sống này để yêu thương và bảo vệ em ấy…suốt đời suốt kiếp ” phong nhìn lại tấm ảnh trên bia đá
-Làm gì mà ngẩn ra thế mau về thôi . Nó gọi
-Ờ. Đợi anh với nào
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook