Nhóc, Anh Thua Rồi
-
Chương 11: Đổi thay
-Bé sao vậy đi học không vui à? Thiên lo lắng hỏi, nó nhìn anh nhàn nhạt trả lời
– Vui một nửa. Bé với thằng Phong đoạn tuyệt rồi! Trò chơi bắt đầu. Anh chuẩn bị thêm xúc tác đẩy mạnh tiến độ
Thiên nhíu mày, vậy là ngày hôm nay cũng đã đến…
-Bé rất mệt bé muốn ngủ anh đừng gọi bé cũng đừng để ai làm phiền được chứ?
-Được
Thiên nói chắc nịch….sau ngày hôm nay Hoàng Hải Vi hồn nhiên sẽ biến mất thay vào đó sẽ là một Hoàng Hải Vi hoàn toàn khác.
Nhìn theo dáng người xiêu vẹo đang bước từng bước mệt mỏi trên những bậc thang, anh sót vô cùng.
Cho dù nó thay đổi nhiều như thế nào thì nó vẫn là người anh yêu thương nhất, là em gái duy nhất của Hoàng Hải Thiên .
*****
Ở một nơi khác có một người cũng hoàn toàn thay đổi….
Trong căn phòng tràn ngập tranh ảnh vẽ về một người con gái. …
Mùi rượu nặng nồng nặc. Giữa đống vỏ chai bia, rượu ngổn ngang 1 người con trai vùi mình vào hơi men, một tay gác lên thành giường một tay cầm chai rượu đang uống dở đôi mắt xanh lục bảo mơ màng nhìn chú mục vào bức ảnh to được nồng trong khung gỗ tinh sảo .
Trong ảnh 1 cặp trai gái đang ngồi tựa vào nhau trên bãi cỏ .
Một người con gái rất xinh đẹp ,khuôn mặt thanh tú toát nên vẻ ngây ngô của một đứa trẻ con. Đôi mắt thuần khiết như một thiên thần, hai tay dơ thành hình chữ V đầu hơi nghiêng về phía người con trai.
Đứa con trai có nụ cười tinh quái nhưng trong nụ cười và ánh mắt lại hiện nên một niềm hạnh phúc vô bờ.Người con gái đó chính là Hoàng Hải Vi còn người con trai kia là anh- Trần Anh Phong. Bức ảnh này được chụp từ 4 năm trước trong khoảng thời gian anh sống ở Pháp
Dòng kí ức ùa về hiện rõ mồn một trước mặt Phong
….Đêm đó Pari rất lạnh khắp nơi đều phủ một màu trắng xóa của tuyết.
Versaille là cung điện nằm ở ngoại ô thành phố Pari một nơi đầy lãng mạng và ngọt ngào…
Giữa nền tuyết đã nhuốm màu hồng hồng vì máu cả cơ thể người con trai lạnh ngắt, hơi thở đứt quãng đầy mệt nhọc.
Lúc đứng giữa sự sống và cái chết, ai đó đã định buông xuôi tất cả
Nhưng….
Như một phép màu của chúa một thiên thần xuất hiện kéo anh ra khỏi vũng máu nhơ nhuốc
Trong mắt Phong lúc đó Hoàng Hải Vi giống như một thiên sứ nhỏ bé. Vi cứu anh cho anh một cuộc sống mới, một cuộc sống biết yêu thương, Vi dạy anh cách tìm niềm vui trong cuộc sống
Anh yêu người con gái đó…. Yêu ánh mắt, yêu nụ cười, yêu ngọn tóc thơm thơm mùi hoa hồng bạch , anh yêu giọng nói trong veo êm ái, yêu cái dáng hình của người đó. …
Yêu điên dại …. say điên cuồng
Uống một ngụm Phong cười nhạt thếch
– Hoàng Hải Vi tôi hận em….nhưng sai lầm tội lỗi của tôi là lại yêu em hơn chính bản thân mình…..
-Hoàng Hải Vi em đi đi …. đi luôn đi…
– Vui một nửa. Bé với thằng Phong đoạn tuyệt rồi! Trò chơi bắt đầu. Anh chuẩn bị thêm xúc tác đẩy mạnh tiến độ
Thiên nhíu mày, vậy là ngày hôm nay cũng đã đến…
-Bé rất mệt bé muốn ngủ anh đừng gọi bé cũng đừng để ai làm phiền được chứ?
-Được
Thiên nói chắc nịch….sau ngày hôm nay Hoàng Hải Vi hồn nhiên sẽ biến mất thay vào đó sẽ là một Hoàng Hải Vi hoàn toàn khác.
Nhìn theo dáng người xiêu vẹo đang bước từng bước mệt mỏi trên những bậc thang, anh sót vô cùng.
Cho dù nó thay đổi nhiều như thế nào thì nó vẫn là người anh yêu thương nhất, là em gái duy nhất của Hoàng Hải Thiên .
*****
Ở một nơi khác có một người cũng hoàn toàn thay đổi….
Trong căn phòng tràn ngập tranh ảnh vẽ về một người con gái. …
Mùi rượu nặng nồng nặc. Giữa đống vỏ chai bia, rượu ngổn ngang 1 người con trai vùi mình vào hơi men, một tay gác lên thành giường một tay cầm chai rượu đang uống dở đôi mắt xanh lục bảo mơ màng nhìn chú mục vào bức ảnh to được nồng trong khung gỗ tinh sảo .
Trong ảnh 1 cặp trai gái đang ngồi tựa vào nhau trên bãi cỏ .
Một người con gái rất xinh đẹp ,khuôn mặt thanh tú toát nên vẻ ngây ngô của một đứa trẻ con. Đôi mắt thuần khiết như một thiên thần, hai tay dơ thành hình chữ V đầu hơi nghiêng về phía người con trai.
Đứa con trai có nụ cười tinh quái nhưng trong nụ cười và ánh mắt lại hiện nên một niềm hạnh phúc vô bờ.Người con gái đó chính là Hoàng Hải Vi còn người con trai kia là anh- Trần Anh Phong. Bức ảnh này được chụp từ 4 năm trước trong khoảng thời gian anh sống ở Pháp
Dòng kí ức ùa về hiện rõ mồn một trước mặt Phong
….Đêm đó Pari rất lạnh khắp nơi đều phủ một màu trắng xóa của tuyết.
Versaille là cung điện nằm ở ngoại ô thành phố Pari một nơi đầy lãng mạng và ngọt ngào…
Giữa nền tuyết đã nhuốm màu hồng hồng vì máu cả cơ thể người con trai lạnh ngắt, hơi thở đứt quãng đầy mệt nhọc.
Lúc đứng giữa sự sống và cái chết, ai đó đã định buông xuôi tất cả
Nhưng….
Như một phép màu của chúa một thiên thần xuất hiện kéo anh ra khỏi vũng máu nhơ nhuốc
Trong mắt Phong lúc đó Hoàng Hải Vi giống như một thiên sứ nhỏ bé. Vi cứu anh cho anh một cuộc sống mới, một cuộc sống biết yêu thương, Vi dạy anh cách tìm niềm vui trong cuộc sống
Anh yêu người con gái đó…. Yêu ánh mắt, yêu nụ cười, yêu ngọn tóc thơm thơm mùi hoa hồng bạch , anh yêu giọng nói trong veo êm ái, yêu cái dáng hình của người đó. …
Yêu điên dại …. say điên cuồng
Uống một ngụm Phong cười nhạt thếch
– Hoàng Hải Vi tôi hận em….nhưng sai lầm tội lỗi của tôi là lại yêu em hơn chính bản thân mình…..
-Hoàng Hải Vi em đi đi …. đi luôn đi…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook