Nhiệt Độ Của Ác Ma
-
5: Mất Đi Trong Sạch H
Huân Bạc càng lúc càng không làm chủ được hành động, ra sức xoa nắn.
"Nơi này sao lại nóng như vậy, ướt cả quần lót rồi?
Cậu có cảm giác đúng không?
Bạn học Hoa, nếu muốn thì tôi có thể làm cậu ngay ở đây."
"Huân Bạc, buông ra, ở đây là trường học..."
Hoa Ly không dám lớn tiếng, căn bản cô vừa xấu hổ vừa sợ, cảnh tượng d.âm mỹ này nếu ai ở dưới vườn trường chỉ cần ngước lên là có thể thấy.
Một tiểu học bá, một hoa khôi như cô tiếng tăm không nhỏ, nhưng kẻ đang có hành vi xâm phạm kia thế lực không đơn giản.
Chỉ sợ người ta trông thấy bộ dáng này của cô lại gán ghép cho cái tội dụ dỗ con trai nhà giàu.
Nước mắt rơi không ngừng, dây tai nghe trói lên cổ tay hằn đỏ đau đớn, hai chân cũng không còn chút sức lực nào, hắn càng xoa cô càng mềm nhũn không đứng nổi nữa.
Cô không khống chế được chính mình, bị hắn kích thích nóng nhiệt, bên trong nước không ngừng rỉ ra.
Thiếu niên tà ác ghé sát vào tai cô, thấp giọng cười ngả ngớn.
"Quần lót của cậu ướt đẫm rồi...Hoa Ly cậu thật đẹp, cớ gì lại không thích tôi tiếp nữa?"
Phải nói như thế nào đây ? Hoa Ly chính là không thích con người cao ngạo, hống hách này của hắn.
Nhưng hiện giờ thì chẳng thể nói ra, e rằng thốt lời thật lòng hắn sẽ càng điên cuồng hơn.
"Huân Bạc, dừng lại đi..."
Cô yếu hèn bất nhược lắc lắc, toàn thân bị hắn áp đảo đến rụng rời.
Hắn vạch một bên quần lót sang, để lộ hoa viên ướt đẫm, ngón tay tiến vào trong lỗ hẹp làm cô gồng người lên kẹp chặt tay hắn, rất nhanh hắn đẩy nhanh tốc độ ngón tay di chuyển lên xuống, nước tuôn ra dính đầy trên tay hắn.
"Nhạy cảm thật, mới bị sờ đã chảy đầy nước...cậu muốn bị tôi làm lắm đúng không?"
Quanh mũi toàn là hương thơm của cô, hương vị của phái nữ động tình.
Huân Bạc sung sướng trầm luân, một tay chọc vào trong đẩy nhanh tốc độ, một tay mê mẩn xoa nắn khắp hai bên ngực.
Tiếng khóc của thiếu nữ thút thít giờ thành tiếng r.ên rỉ yêu kiều.
Trong không khí lạnh lẽo nhưng đôi nam nữ lại sôi trào dục hoả nóng rực.
Ánh nắng hoàng hôn nhuộm hồng lên hai thân hình hưng phấn.
Huân Bạc khi nãy nói ra thật ra là tâm tình của hắn, thật sự hắn muốn cô, muốn đến mức không cần biết hậu quả sẽ ra sao.
Hiện tại chỉ cần cô thuộc về hắn.
Thắt lưng nhanh chống tháo ra, dị vật đã sưng cứng từ bao giờ áp sát cọ lên hoa viên mẫn cảm của cô.
"Hoa Ly, tôi cho phép cậu từ giờ là của tôi, ngoan ngoãn sau này tôi hứa sẽ cưới cậu làm vợ."
- Làm vợ ?
Kẻ này đang nghĩ cái gì vậy ? Cô và hắn chỉ mới 17 tuổi, học hành chưa xong, còn chưa tính tới công việc.
Tình cảm lại chẳng tốt, hắn hại đời cô liệu có nghĩ đến sẽ được bóc lịch không ?
Hoa Ly bây giờ run sợ bất quá nói đại.
"Huân Bạc, cậu làm vậy là c.ưỡng hiếp, tôi sẽ kiện cậu."
"Được, vừa hay bố tôi làm trong quân đội, mẹ tôi là luật sư giỏi thứ 5 trong nước, tôi thật muốn chờ ngày cậu kiện tôi đấy."
Hắn như thế thách thức cô gái, ỷ lại vào gia cảnh không tầm thường.
Huống chi, ngôi trường này thuộc sở hữu của Huân gia, người ở đây đều kiêng dè hắn, ở đây lại không có camera, ai sẽ làm chứng cho cô ?
Hoa Ly chỉ còn run rẩy không thôi, dị vật của hắn thô nóng khủng khiếp, ma sát mạnh lên hai cánh hoa đỏ ửng, càng bị hắn trêu trọc bên trong càng ngứa ngáy, cử động khép vào mở ra mấp máy khát cầu sinh khí, cô vô thức nhếch mông lên cao để cho hắn ma sát mạnh vào hơn nữa.
Cô nhắm chặt mắt không dám nhìn nữa, thẹn thùng với cơ chế sinh lí hiển nhiên.
Tiếng kêu ưm ưm thoát ra, cô kinh hoàng nhìn thẳng vào hắn, trong đôi mắt long lanh ngập nước phản chiếu rõ bóng dáng của hắn.
"Tôi thích nghe cậu cầu xin tôi, cầu tôi cắm vào."
Hắn lấy tay cầm dị vật dí sát xoa khắp hoa viên của cô, cọ lên hạt đậu sưng phồng, khiến cô kêu rên thành tiếng.
"Nói đi...muốn tôi làm cậu."
Hoa Ly chết cũng không muốn nói theo hắn, cô mặc kệ thế nhưng hắn vẫn không do dự tiến vào, dị vật thô to đặt ở cửa hoa viên, quệt một ít nước dính lên, đẩy một mạch vào trong.
"Aaaaa!"
Đau đớn khiến cả người cô nứt ra, bên dưới rất nhiều nước mà vẫn chặt chẽ kẹp.
Huân Bạc vất vả lắm mới đi được hết một nửa vào trong, phần thân dài vẫn trơ ở bên ngoài.
Vừa mới chọc vào được một chút, từng nếp gấp bên trong liền hút chặt lấy, ướt nộn bọc chặt hắn tê đau.
"Bạn học Hoa, không thả lỏng một chút sao?
Mở ra để tôi tiến được không?
Cậu hút chặt như vậy, tôi sẽ điên mất thôi."
Trên thực tế nghe cô khóc lóc rên, bên trong hoa viên thì ướt dầm dề khiến hắn điên thật sự rồi.
Hắn dùng ngón tay xoa lên hạt đậu sưng phồng, một bên cúi đầu liếm lên cổ cô tà tứ nói.
"Cậu thật mẫn cảm.
Mở rộng chân ra nào, tôi hứa sẽ nhẹ nhàng."
Hoa Ly bất lực chua xót khóc ngâm, nhẹ nhàng vặn eo thừa nhận hắn xâm nhập vào trong, khe đùi rỉ ra dòng máu đỏ hồng bắt mắt.
Cô mất đi trong sạch khi chỉ mới 17 tuổi, nhục nhã đến mức chỉ muốn chết đi cho xong chuyện.
"Hừm...không cho tôi tiến vào, vậy mà chỗ hư hỏng này khi bị nhét đầy, lại ra sức hút chặt thế kia?"
Thiếu niên anh tuấn ôm chặt cô như muốn hòa nhập làm một, hạ thân hai người sát chặt không còn một kẽ hở.
Chỉ cần thong thả tiến vào hòa nhập với cơ thể nhau, cả hai không hẹn mà cùng đạt đến cảm giác cực khoái.
"Ưm...cầu xin cậu, đi ra ngoài, đi ra ngoài a...ôi ô!"
Đóa hoa diễm lệ đáng thương thực sự quá mềm mại hẹp nhỏ, bị hắn nới căng ra hết mức liên tục rỉ nước, theo bản năng hút chặt lấy dị vật.
Hắn dần dần chen được nguyên cây gậy dài vào hết bên trong.
Cô không dám thở mạnh, cảm nhận được cây gậy nóng bỏng kia chọc tới tận hoa tâm, từng đường gân xanh gồ ghề lên chạm vào các vách tường xung quanh quá trướng.
Hai chân mềm nhũn không vững, cô đứng không nổi nữa, trọng tâm đều đặt lên trên dị vật của hắn.
Thiếu niên ôm lấy eo nhỏ, từ từ chuyển động theo tiết tấu đâm ra rút vào.
"Ah ~ cậu trước kia không phải thích nhất quấn lấy tôi nói chuyện sao?
Hiện tại sao không nói gì?
Nói xem còn thích tôi không?"
Giọng nói nam sinh trầm đục khàn khàn bên tai, pha lẫn một chút than nhe vui sướng.
Kỳ thật hắn vận động từ từ, nhưng mỗi cú đâm vào sâu lút cán, xuân thủy thấm ướt hạ thân hai người kích thích vang lên tiếng d.âm mỹ.
Hoa Ly vừa khóc lóc vừa kêu rên, khuôn mặt trắng bệch bây giờ kích tình ửng hồng lên, thứ thô nóng của hắn chọc vào làm bụng nhỏ co rút, tứ chi khó chịu, cô bất giác buông thân cho hắn rong ruổi..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook