Nhiệm Vụ Tấn Công Của Trà Xanh - Song Tính - Thô Tục
-
C24: 3-2* [hiện Đại] Thế Thân
Thế giới 3: Tổng tài và thế thân
《Kiểm tra độ giống, phân biệt thật giả, tổng tài ngoài lạnh trong nứng》
*Truyện chỉ đăng tải lại wattpad @Camanvan, không đọc các web reup, kiếm tiền bất hợp pháp.
Trịnh Lâm Phong hưng phấn nhìn thân thể nõn nà hiện ra trước mắt mình. Tú Chiêu vừa xinh đẹp vừa ngoan ngoãn, từ trên xuống dưới chỗ nào cũng làm hắn thích thú. Áo sơ mi trắng vừa được cởi ra, cặp vú mềm được bọc trong nịt ngực làm hắn suýt xịt máu mũi, rõ ràng em ấy là con trai, cặp vú lại tròn trịa đáng yêu đến nhường này, không cần sờ cũng biết cảm giác nó mang lại sướng đến cỡ nào. Hắn cởi nịt ngực kia ra, đôi vú đáng yêu lập tức bại lộ, núm vú hồng hào đứng lên, quầng vú nhấp nhô mềm mại theo nhịp thở, dưới quầng vú trái có một nốt ruồi đen vô cùng hút mắt, nổi bật trên hẳn làn da trắng sữa của cậu.
Trịnh Lâm Phong hơi thở nặng nề, như bị thôi miên lập tức bắt lấy vú thịt, bóp nắn một cách không tự chủ. Quả nhiên mềm đến mức muốn tan chảy, cặc trong quần cũng bắt đầu nứng lên, bàn tay to lớn ôm trọn đôi vú múp nhào nặn liên tục. Tú Chiêu bị hắn xoa bóp thô bạo, sung sướng rên rỉ, âm thầm ưỡn vú vào bàn tay to kia, để nó thoải mái sử dụng hai đồi thịt của mình.
"Ưmm...sướng quá~ Anh sờ vú em sướng quá...aaa..."
Trịnh Lâm Phong nghe tiếng rên rỉ nức nở của Tú Chiêu, hưng phấn nhào nặn mạnh hơn, hắn nhìn chằm chằm vào núm vú hồng hào lộ ra từ khẽ tay mình, miệng lưỡi thèm thuồng chảy nước miếng, bóp một lúc đã không chịu được mà cuối xuống nút núm vào miệng bú. Tú Chiêu bị hắn nút núm bất ngờ, bờ lưng mượt mà cong lên, hai vú múp thành công bị chơi đến sưng lên. Trịnh Lâm Phong lần đầu được nếm vú thịt, không kiềm chế được nút đến mức núm vú dựng đứng sưng đỏ, quầng vú vì bị bóp quá mạnh mà in hằn dấu tay.
"Ưmmm~ đừng nút mạnh quá mà...sướng...vú em sướng quá...aaa...tê quá...đừng cắn mà, hư vú em mất~"
"Chụt...vú của em thật thơm. Sao có thể mềm đến mức này được?! Em giấu tôi cũng thật kĩ, vậy mà bây giờ mới để tôi bú, đúng là không chơi nát em thì không được mà..."
Tú Chiêu mặt đỏ như son, vừa ôm đầu to xoa xoa vừa ưỡn vú cho hắn bú nút, cậu vẫn còn nhớ mục đích Trịnh Lâm Phong bế mình vào đây, rên rỉ lắc vú trong miệng hắn:
"Sao anh chỉ lo bú vú của em vậy...ưmm...mau nhìn xem em với Châu Bối khác nhau chỗ nào. Nếu anh thật sự coi em là thế thân...ưmm...em sẽ không cho anh nút vú nữa đâu~"
Trịnh Lâm Phong nghe cậu nói, tạm thời rời khỏi vú múp nhìn một vòng, nốt ruồi đen nổi bật dưới quầng vú trái thu hút hắn, trông vừa dâm đãng vừa quyến rũ, bàn tay mờ ám vuốt ve nốt ruồi kia, cong môi:
"Em với cậu ta sao lại giống nhau được? Nhưng chỉ nhìn mỗi vú thì đúng là không thể phân biệt được...vậy chỉ còn cách cho tôi xem tiếp phần bên dưới thôi..."
Tú Chiêu nghe những lời dâm dục nhưng lại ra vẻ đứng đắn của hắn, xấu hổ muốn chết. Nhưng cậu nhất định phải làm rõ sự khác biệt này, chỉ đành để hắn cởi quần mình ra.
Đùi non do ít vận động mà mềm thịt vô cùng, quần lót trắng tinh ôm gọn bờ mông căng mẩy, bộ phận riêng tư nhỏ nhắn đáng yêu, Trịnh Lâm Phong hô hấp cứng lại, vừa sờ lên dương vật nhỏ đã khiến cậu run rẩy co giật. Bàn tay to lớn ịn lên phần háng, bị cảm giác mềm mịn ướt át làm cho sững người. Cho dù Tú Chiêu thể chất dâm đãng hay là nhiều nước bẩm sinh, nhưng chỗ đó không thể nào mới bị hắn bú vú một tí đã ướt đến mức thế này được, lòng tò mò đã khiến hắn nhanh chóng cởi ra.
Lồn nhỏ mềm múp e thẹn lộ ra, hai môi lồn đầy đặn nhiều thịt, lỗ lồn sâu hút hồng hào, bởi vì bị kích thích mà không ngừng nhả nước dâm. Trịnh Lâm Phong vừa nhìn thấy, lập tức muốn buông vũ khí đầu hàng. Hắn cảm thấy đây chính là bộ phận đẹp nhất, hoàn mỹ nhất mình từng biết. Tình nhân nhỏ của hắn vừa có chỗ nam tính của con trai, vừa có chỗ xinh đẹp của con gái, quả thực hắn đã có được một bảo bối rồi ! Sung sướng không ngừng độc chiếm đại não, quả nhiên mắt của hắn còn có tác dụng, nhặt được một báu vật có một không hai, vừa xinh đẹp dâm đãng vừa có lồn nhỏ.
"Tú Chiêu, em giấu tôi những thứ này bao lâu nay sao?"
Trịnh Lâm Phong nhìm chằm chằm lồn non, nước dâm thơm ngọt quyến rũ hắn đến mức không rời mắt được, môi lồn múp mấp máy như thể đang nói hắn mau chóng yêu thương hôn hít. Đầu lưỡi khát khô, hơi thở nóng rực càng lúc càng đến gần cửa lồn.
Tú Chiêu bị hơi thở nóng rực của hắn làm cho nứng lên, lồn dâm nhả nước liên tục, cuối cùng không cần cậu mở miệng, Trịnh Lâm Phong đã không nhịn được lập tức mút liếm môi lồn.
"Ưmm....aaaa...lồn em...anh đang liếm lồn em....sướng quá...ưmmm~~"
Trịnh Lâm Phong say mê bú mút lồn non, người tình nhỏ này chỗ nào cũng ngọt, đến ngay cả nước dâm cũng ngọt, làm hắn bú mãi không biết chán. Lồn non nhiều nước, dưới sự liếm láp của hắn mà liên tục ọc ra nước dâm, Trịnh Lâm Phong uống mãi không hết, hắn bực bội ngậm cả môi lồn vào miệng mà nút, khiến cho Tú Chiêu không phòng bị cao trào ngay lập tức, phun toàn bộ vào miệng của hắn.
"Aaaa...ra..em ra...huhu sướng quá~~lồn em sướng....ưmmm~"
Sau khi đạt cao trào, cả người Tú Chiêu tan rã, một chút sức lực cũng không có. Trịnh Lâm Phong thỏa mãn liếm môi, cặc bự trong quần đã nứng muốn nổ, đội quần tây thành một khối to lớn. Hắn cởi quần ra, căn cặc thô to lập tức bắn ra ngoài, Tú Chiêu vừa nhìn thấy cặc bự, lồn non co rút muốn trốn. Căn cặc này vừa thô to vừa dài, gân thịt chằng chịt đáng sợ, đầu nấm sưng to căng bóng, nếu nó mà địt vào, chắc chắn sẽ bị nát nhừ. Lồn non vừa nhỏ vừa khít, cặc bự chắc chắc không vào nổi, cậu lắc đầu dữ dội, cả người trườn về phía sau.
"Cặc...cặc lớn quá...hư lồn em mất..."
Trịnh Lâm Phong bắt người trở lại, chui vào giữa hai chân cậu, cầm cặc bự đánh vào môi lồn, an ủi:
"Sẽ không hư đâu, tôi hứa sẽ làm thật nhẹ nhàng. Lúc đầu cặc lớn vào sẽ hơi đau, nhưng chỉ như kiến cắn thôi, lúc sau sẽ sướng. Tú Chiêu, em có đồng ý cho tôi địt không? Chúng ta chính là quan hệ tình yêu, em nhất định đồng ý đúng không?"
Tú Chiêu nhìn căn cặc lớn quá cỡ kia, cả thân cặc đang cọ trên môi lồn, đầu nấm sưng to rỉ nước, chỉ chờ đợi cơ hội được đụ vào lồn non, khám phá mọi ngóc ngách bên trong cậu. Quan hệ thế thân và tổng tài cũng tính là yêu đương sao? Tú Chiêu bĩu môi, dùng hai đùi non kẹp lấy cặc bự, đôi chân thon dài gác lên vai hắn.
"Em còn chưa biết được đáp án, chẳng phải anh nói muốn kiểm tra độ giống sao? Nếu anh chỉ ra được một điểm khác biệt của Châu Bối và em, em sẽ cho anh địt, có được không?"
Người tình nhỏ của hắn thật là lắm chiêu trò. Nhưng để đối phó với một bé ngoan dâm đãng như Tú Chiêu, hắn có thừa sức. Trịnh Lâm Phong mờ ám vuốt ve bụng Tú Chiêu, ngón tay vẽ một vòng tròn trên rốn nhỏ khiêu khích cậu:
"Tôi biết điểm khác biệt đó ở đâu rồi...Nhưng chỗ này rất đặc biệt. Chỉ có tôi mới thấy được thôi, em có thật sự muốn biết không?"
Tú Chiêu đương nhiên muốn biết, cậu ngây thơ gật đầu, chưa kịp phòng bị đã bị tách chân ra, cặc lớn tì vào cửa lồn, chưa gì đã bị thúc vào nửa cây. Tú Chiêu thét lớn, lồn non mặc dù đã có chuẩn bị, nhưng cặc bự đột ngột nhét vào vẫn rất thốn, gân cặc chầm chậm ma sát vách lồn, không ngừng chọc ngoáy khiêu khích màng trinh mỏng manh.
Trịnh Lâm Phong sung sướng thở dài một hơi, cặc nứng mới đi vào một phần đã bị hút chặt, thịt lồn nhiệt tình bú mút, phân bố nước dâm chào đón cặc bự. Hắn nhìn vẻ mặt của người tình nhỏ, chờ tới khi cậu hết rên rỉ than đau liền tiến quân thần tốc, cặc lớn đâm thủng lớp màn mỏng, thọc tới tận tử cung.
"Aaaaaa....đau quá...huhu...đau...mau rút ra đi mà.. từ từ thôi, địt em chậm thôi huhu... đồ lừa đảo...anh nói dối...ưmmm...lừa em~"
Tú Chiêu bị đâm đến tận tử cung, cặc bự nong lồn non đến căng trướng vô cùng, lần đầu bị địt đã phải chịu một căn cặc ngoại cỡ như thế này, thốn đến ê ẩm tử cung. Cậu vòng tay lên cổ hắn, kéo người đàn ông xấu xa lừa địt mình xuống đòi hôn, nhéo nhẹ gáy của hắn:
"Ưmm...anh không nhẹ một chút được sao? Đã hứa là sẽ địt em nhẹ nhàng mà~ ưmm...trướng lồn quá."
Trịnh Lâm Phong cong môi, nụ cười mang theo chút gian xảo, hắn hôn đôi môi đang tố cáo hành vi của mình kia, cặc lớn bên dưới không ngừng chọc ngoáy tử cung, thịt lồn mềm mại nhiều nước, lực hút cực kì mạnh, làm cho hắn địt vào liền không muốn rút ra.
"Sao tôi lại lừa em được? Em cảm nhận được không? Điểm khác biệt của em và Châu Bối, chính là chỗ này..."
Trịnh Lâm Phong vừa nói xong, cặc lớn đã đỉnh sâu vào lồn, ấn mạnh vào tử cung đang đóng chặt, hắn chỉ chính là chỗ này. Tử cung vừa ấm vừa mềm, dâm đãng nhả nước dâm tưới cặc, dưới sự trêu chọc của hắn, vẫn e thẹn không chịu mở cửa. Khoảng khắc khi vừa tiến vào chỗ này, hắn liền biết mình không thể ngừng lại được nữa, khoái cảm sung sướng liên tục dồn tới, đánh sâu vào tâm trí của hắn, đó chính là cảm giác mà chỉ có người tình nhỏ Tú Chiêu mới làm được. Sẽ không còn ai có thể khiến cho hắn cảm thấy sung sướng như vậy được nữa, cũng không có bất cứ kẻ nào so sánh được với vẻ đẹp của Tú Chiêu khi làm tình. Nhìn vẻ mặt ngây thơ quyến rũ của cậu, vì bị địt mạnh mà hai mắt nai ngập nước, môi mọng sưng đỏ, đầu lưỡi mềm mại hé ra, kích thích người nhìn vô cùng. Hắn thích thú địt vào lồn non một cách thô bạo, thể hiện cho cậu biết điểm độc nhất vô nhị của mình, dùng cặc bự kiểm tra.
Tú Chiêu bị cách kiểm tra vừa biến thái vừa sung sướng này làm cho run rẩy không thôi. Cậu không ngờ Trịnh Lâm Phong lại bạo như vậy, mới địt lần đầu tiên đã giã nhừ lồn cậu, lồn non dù nhiều nước hút giỏi, nhưng cặc lại vừa to vừa thô, liên tục đâm chọc tử cung khiến nó phải đầu hàng mở ra, cậu có thể nghĩ tới, nếu sau này mỗi ngày căn cặc này đều đụ vào lồn non thì nhất định nó sẽ bị lỏng ra mất.
"Ưmm~ sướng quá...từ từ thôi mà...tê lồn em lắm~ aaa...cặc bự địt sâu quá...đâm vào tử cung rồi...huhu...sướngg~"
Đầu cặc chui vào tử cung địt đụ, bị nó hút đến mức muốn bắn tinh. Trịnh Lâm Phong hít vào một hơi, lập tức đánh vào mông cậu một cái, trừng phạt lồn non không nghe lời. Cặc lớn được âu yếm địt lồn, sung sướng co giật trong tử cung, hắn vô cùng thích cảm giác này, chỉ cần cặc lui ra ngoài một chút đã muốn nhồi lại ngay, bên trong vừa chặt vừa nhiều nước, chính là thiên đường của khoái cảm.
"Sao em lại dâm đến như vậy? Trước đây em vô cùng yên tĩnh lầm lì như chuột nhỏ, sao bây giờ lại như thỏ dâm động dục đòi đực thế kia, cái lồn non của em thật biết hút cặc. Mau nói cho tôi biết, ruốt cuộc đâu mới là con người thật của em?"
Mặc dù Tú Chiêu biết đây chỉ là thế giới nhiệm vụ, tương tự như một cuốn sách có cốt truyện sẵn, cậu chỉ là một người làm nhiệm vụ thay đổi kết cục, ngoại trừ chính mình trải nghiệm vào thế giới này, những nhân vật nguyên chủ trước đây đều trống rỗng, thậm chí sống như một nhân vật nhạt màu trong cuốn sách nào đó, không có lời thoại, không có suy nghĩ và hành động cụ thể nào được miêu tả rõ. Cho nên từ lúc Tú Chiêu xuyên vào, đây cũng chính là cơ thể của cậu, mọi hành động bắt đầu từ khi cậu tiến vào cơ thể này, đó mới chính xác là một con người có linh hồn và suy nghĩ thật sự. Trước đây đều vận hành nhờ vào cốt truyện, vì vậy sau khi nghe câu hỏi của Trịnh Lâm Phong, Tú Chiêu liền ôm cổ hắn, thân mật hôn lên gương mặt đẹp trai kia, thầm thì những lời đường mật:
"Em chính là thỏ con dâm dục của anh...chỉ cho một mình anh địt thôi~ Trước đây em quá nhút nhát, chờ anh đến thương em... nhưng chờ mãi mà không thấy anh đụng vào em, cho nên bây giờ em muốn tấn công anh, có được không?"
Trịnh Lâm Phong đương nhiên thích muốn chết, nhưng hắn vẫn giữ hình tượng không nói ra, mà thể hiện bằng hành động của mình, cặc bự địt lồn càng lúc càng nhanh. Đúng là một bé cưng cực phẩm, chỗ nào trên người cũng ngon, địt rất sướng cặc. Chờ đến khi Tú Chiêu vì sức cặc quá dai mà cầu xin ngừng địt hắn mới có cảm giác muốn bắn tinh, nhanh chóng chạy nước rút, chọc ngoáy lỗ lồn non mềm không thương tiếc, tử cung bị đầu cặc xâm chiếm, liên tục rỉ nước dâm ra ngoài. Cuối cùng sau tiếng rên rỉ thất thanh của người tình nhỏ, hắn thỏa mãn bắn tinh, lấp đầy tử cung đang ngậm cặc.
"Aaaaa....nóng quá....bắn...bắn...huhu sướngg~ anh bắn nhiều quá, trướng lồn em hết rồi...aaa đừng địt nữa mà~
Trịnh Lâm Phong không ngờ lại sung sướng đến mức này, hắn thích thú dụi vào cổ Tú Chiêu, âu yếm người tình nhỏ sau một hồi làm chuyện yêu mãnh liệt.
"Ưmm~ nhột quá... mau rút cặc ra đi mà... trướng quá. Anh bắn đầy bụng em mất rồi~"
Trịnh Lâm Phong đương nhiên không muốn, hắn phớt lờ lời nói của Tú Chiêu, tiếp tục hưởng thụ mỗi tấc da thịt bên trong người cậu. Đến khi thỏa thích chán chê mới lười biếng rút cặc ra, bế cậu đi vệ sinh sạch sẽ.
Sau một ngày làm tình liên tục, quan hệ của thế thân và tổng tài đã khăng khít hơn xưa. Trịnh Lâm Phong vừa được thỏa mãn ăn no, cho dù Tú Chiêu yêu cầu gì quá đáng hắn cũng vui vẻ đồng ý. Chỉ là tình nhân nhỏ này quá ngoan ngoãn, chỉ cần hắn mỗi ngày đều về sớm thương cậu thì cậu đã mãn nguyện rồi.
Tình cảm dần dần được vun đắp, nhưng bên ngoài lời đồn lại vô cùng hăng hái. Nhân viên trong công ty vô cùng hóng hớt cảnh tượng thế thân bị ánh trăng sáng thế chỗ, dù sao một nhân viên nhỏ trèo lên được trên giường của chủ tịch, đúng là một chuyện thú vị. Tin đồn ngày càng đi xa, khiến cho những quan hệ đồng nghiệp mà Tú Chiêu vất vả xây dựng đều bị sụp đổ, họ đều xa lánh cậu, đứng một bên xem trò vui, trong đầu đều đang khinh thường chàng trai nhỏ không biết điều này. Hiệu ứng này làm cho Châu Bối hài lòng đắc ý, số lần xuất hiện trong công ty để gặp Trịnh Lâm Phong ngày càng nhiều.
"Giám đốc Bối lại đến đây sao? Chủ tịch Trịnh đang họp, phiền ngài đợi một chút."
Châu Bối phất tay, cậu ta cũng không có ý định phải chờ đợi, bước chân muốn vào phòng họp của Trịnh Lâm Phong. Bên trong đang diễn ra cuộc họp khá quan trọng, những người xuất hiện ở đây đều là tinh anh trong công ty, Châu Bối không những không ngại mà còn ngang nhiên cắt ngang buổi họp, đến bên cạnh Trịnh Lâm Phong. Hắn đang suy nghĩ một vài thứ, cuộc họp đang trong lúc quan trọng, bỗng dưng tất cả đều im lặng, Trịnh Lâm Phong ngẩng đầu lên, vừa muốn hỏi đã thấy Châu Bối xuất hiện trước mặt mình. Hắn nhíu mày, nhanh chóng mời cậu ta ra khỏi phòng họp, nhưng Châu Bối bám mãi không tha, đến đây chỉ vì muốn hắn tham gia vào buổi xã giao ngày mai, gắn kết giữa hai công ty.
"Em muốn anh tham gia buổi xã giao này, đây là cơ hội cực kì tốt để phát triển. Chắc chắn anh sẽ giúp em mà đúng không? Công ty của em đang trong lúc khởi nghiệp, anh sẽ không đành lòng nhìn nó sụp đổ chứ? Đáp ứng em có được không?"
Trịnh Lâm Phong âm trầm, có lẽ hắn đã không dứt khoát một vài chuyện, khiến cho Châu Bối bám dính mãi không tha, cậu ta vẫn chưa hiểu tình trạng hiện tại của mình thì phải. Hắn chẳng qua là vì nể mặt người quen cũ, mới bỏ qua một vài chuyện, nhưng hắn đã sớm quên tình cũ hay tình đầu gì đó thời đi học, cũng chưa bao giờ nghĩ đến sẽ tái hợp. Trong lòng đã sớm gạt bỏ Châu Bối vào quá khứ, trong cuộc sống và dự định tương lai của hắn hoàn toàn không có sự xuất hiện của cậu ta.
"Châu Bối, bây giờ tôi đang họp. Chúng ta sẽ nói chuyện này sau."
Châu Bối đương nhiên biết tiến biết lùi, Trịnh Lâm Phong đã có ý mời, cậu ta đương nhiên đi ngay. Hắn không trực tiếp từ chối, có nghĩa là sẽ cân nhắc chuyện này.
Trịnh Lâm Phong nhìn bóng lưng phiền phức kia rời khỏi, trong lòng nghĩ cách cắt đứt mối quan hệ phức tạp này. Nếu Tú Chiêu đã có lòng ghen tuông phòng bị, hắn cũng sẽ có tâm tư không dính vào những thứ linh tinh.
Trịnh Lâm Phong ra hiệu tiếp tục cuộc họp, hoàn toàn không biết vì quyết định lần này của mình mà hắn đã hối hận suốt một thời gian dài sau đó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook