Edit+Beta: Minh Miu

Không thể không nói, khích lệ này thật sự rất hữu dụng. Từ khi Tiểu Mãn đồng ý khen thưởng, Đại Tráng chợt cảm thấy nhân sinh đã có ý nghĩa.

Tiếng anh nhập môn tuy khó, nhưng đối với người chịu dụng tâm nghiên cứu mà nói, cũng không phải vấn đề, huống chi còn có Tiểu Mãn dốc lòng dạy bảo. là người rất nghiêm túc, làm chuyện gì cũng chịu dụng tâm, hơn nữa không tiếc sức lực, thứ ngoại ngữ này chỉ cần chăm chỉ luyện sẽ không có không thể học được, cho nên Đại Tráng học tiếng anh vô cùng có thứ tự, trên cơ bản dạy cái gì liền biết cái đó, chỉ qua 3-5 ngày, anh liền đem đối thoại trong hội nghị thường kì Tiểu Mãn ngày kia dạy đều đọc làu làu, còn có thể linh hoạt vận dụng, còn có thể cùng Tiểu Mãn đối đáp lại mấy câu.

Đại Tráng cứ như vậy buổi sáng đi ra ngoài làm việc, giữa trưa về nhà liền không ra khỏi cửa, đi theo Tiểu Mãn học tiếng anh, mỗi một ngày đều trôi qua rất phong phú, đương nhiên, Đại Tráng biểu hiện tốt như vậy, mỗi một ngày đều không thể đòi hỏi phần thưởng của mình. Một ngày khuyến khích một cái, trong nháy mắt, Đại Tráng đã tích lũy năm phần thưởng.

Đại Tráng rất có cảm giác thành tựu, học được bản lĩnh lại được vợ thích, còn được khen thưởng, mắt thấy có hi vọng.

Tiểu Mãn cũng rất hài lòng, nhìn thấy Đại Tráng từ một chữ cái tiếng anh cũng không nhận ra dạy dỗ có thể thốt ra bên ngoài “Bo Bo” tiếng anh, cảm giác thành tựu khi đem một loại đá thô chế tạo thành mỹ ngọc.

Tiểu Mãn nghĩ: “Chờ đến nội thành, chuyện thứ nhất là mua cho Đại Tráng một bộ đồ vét, còn có, một đôi giày da. Hì hì, đến lúc đó, đem một thân bùn đất cạo sạch, lại lấy văn bằng tốt nghiệp, lại làm một bằng tiếng anh xuất sắc, ai còn có thể nghĩ đến anh đã từng là một nông dân.”

Đến buổi tối trước khi đi ngủ, Đại Tráng vui vẻ rạo rực nhìn Tiểu Mãn, không chút che dấu dã vọng bừng bừng của mình, nói: “Tiểu Mãn, còn có năm ngày, em chính là vợ chính thức của anh.”

Tiểu Mãn nhịn không được liếc mắt. Ni mã loại này dường như cậu đã trở thành thịt nằm trên thớt cảm giác sẽ gặp rắc rối?

Không được, phải ngăn cản tiến trình của anh.

Cái này còn không đơn giản? Anh không phải tích lũy năm lần sao? Thì để cho anh thỉnh thoảng tiêu hao, dù sao để cho anh tích lũy không đủ mười lần là được rồi.

Chờ đến lên giường, Tiểu Mãn trong mắt liền bắt đầu nổi lên ý xấu mà câu dẫn Đại Tráng, thanh âm tinh tế hô lên một tiếng “Đại Tráng”, buồn nôn đến chính cậu chấn động nổi da gà cả người, dù sao cũng như vậy, Tiểu Mãn dứt khoát không biết xấu hổ, một đầu hướng trong ngực Đại Tráng chui vào, lại cố ý ở trên người người ta cọ qua cọ lại, móng vuốt cũng không ngừng yên tĩnh, một lần lai một lần phác họa cơ ngực rắn chắc của Đại Tráng.

Đại Tráng tuổi trẻ khỏe mạnh, đối với người mình yêu, chỗ nào chịu được, rất nhanh, bên dưới liền hùng dung oai vệ đứng lên, dựa theo lời nói của Đại Tráng mà nói, chính là “Cứng rắng đến đau đớn.”Tiểu Mãn nụ cười giả tạo hướng dẫn: “Cứng như vậy rất khó chịu à, đến đến đến, em xoa xoa cho anh.”

Sắc dụ ở bên dưới, đầu óc Đại Tráng hiếm thấy còn bảo trì thanh tỉnh, đuổi theo nói một câu: “Cái này có thể coi là khen thưởng mặt khác, không tính ở bên trong mười lần kia.”

Tay Tiểu Mãn trì trệ, lại bắt đầu vui sướng mà bận việc, như không có việc gì nói: “Chính là như vậy việc nhỏ ở trong chăn, anh như thế nào nhiều trò như vậy? Đều tính cùng một chỗ. Dù sao cho anh thoải mái thế là được.”

Đại Tráng kịp phản ứng đây là Tiểu Mãn tính kế mình, lập tức không vui, nói: “Không, anh không muốn chà xát, anh phải tích lũy đủ tới một lần lớn.”

Thấy Đại Tráng không mắc câu, Tiểu Mãn chưa từ bỏ ý định, hai người trong chăn một trận giày vò, thiếu chút nữa đem chăn bông kéo rách thành từng miếng bông bay bay, Đại Tráng cứng ngắc gắng gượng bên dưới bởi vì mục tiêu quá lớn, rốt cục vẫn phải để cho Tiểu Mãn cầm lấy, cưỡng bức đe dọa nói: “Trốn cái gì trốn? Bảo anh hưởng thụ. Chẳng phải thiếu tích lũy một lần thôi sao? Chậm một ngày mà thôi, cũng sẽ không như thế nào. Xem, tiểu huynh đệ của anh đều muốn cứng rắn chảy nước, nhanh để cho em người có lòng tốt vô địch vũ trụ chà xát cho anh.”

“Không được. Chậm một ngày cũng không được.” Đại Tráng tâm nguyện này phải là vô cùng kiên định. Dứt khoát kiên quyết mà lấy tay Tiểu Mãn ra, vậy mà xoay người sang chỗ khác quay lưng đưa về phía Tiểu Mãn, ý đồ triệt để né tránh Tiểu Mãn quấy rối.

Tiểu Mãn mắt trừng lưng anh, tức giận đến nỗi lấy chân đạp mạnh anh hai cái, chính mình cũng xoay người sang chỗ khác.

Tiểu Mãn tức giận hờn dỗi trong chốc lát, bỗng nhiên ý thức được một vấn đề nghiêm trọng, Đại Tráng này nghẹn hỏa lực chính là mười ngày, chờ ngày đó anh thực hiện được khen thưởng lúc làm rất uy mãnh rất mãnh mẽ? Chính mình vẫn không thể “cây hoa cúc tàn, đầy đau thương”? Tiêu rồi tiêu rồi, như thế nào có cảm giác khéo quá hóa vụng.

Hơn nữa, sau đó hai ngày, Tiểu Mãn liền xác minh ngờ vực vô căn cứ trong lòng mình: Trời ạ, xử nam thật sự là không thể chiêu chọc.

Hóa ra, Tiểu Mãn để cho Đại Tráng lên lớp anh văn này, cũng chú ý kết hợp lao động nhàn nhã, học 40 phút liền nghỉ ngơi 20 phút, Đại Tráng sẽ thừa dịp này đi phơi quần áo hoặc là xoa xoa mặt vân vân, mà bây giờ, anh thì là cầm quyển vở nhỏ, suy nghĩ một chút sẽ viết một chút, Tiểu Mãn lúc đầu còn không biết anh làm gì, hỏi anh, anh đỏ mặt nói: “Anh ghi nhớ từ vựng, nhớ sẽ ghi vào vở nhỏ.” Tiểu Mãn cảm giác, cảm thấy biểu hiện kia không đúng, liền thừa dịp lúc anh đi vào nhà vệ sinh sẽ vụng trộm lấy ra xem, lập tức sợ ngây người.

Ni mã, cái này dĩ nhiên là Đại Tráng “đêm đầu tiên tiến công chiếm đóng“. Cái gì tiến hành tiền hí vân vân, còn có tư thế phân chia, ngay cả động tác quan trọng cũng có, để cho Tiểu Mãn không tùy ý.

Mấu chốt là Đại Tráng chúng ta sau khi trải qua bác sĩ Lưu dẫn dắt chính mình mò mẫn suy nghĩ ra, ngôn ngữ của Đại Tráng được thể hiện trong phong cách ngôn ngữ chất phác, cùng kiểu tình yêu lãng mãn kiều diễm Tiểu Mãn trước đây xem qua| bảo điển tình yêu hoàn toàn là hai chuyện khác nhau. Thô lỗ, trực tiếp, rồi lại lộ ra một cổ dã tính cùng dục vọng chinh phục nam nhân trời sinh, dù là Tiểu Mãn, cũng thấy xấu hổ tim đập, trong nội tâm vừa mắng vừa lo sợ bất an vừa thích không chịu được.Cái này tốt rồi, hai người tình hình vừa vặn trái ngược, Đại Tráng là trông mong, mong mỏi, mùa xuân sắp đến rồi, quả thực là lòng tràn đầy vui mừng, mà Tiểu Mãn, thì khẩn trương bộp chộp, tâm tình lo lắng lại lo sợ, nhưng, nghĩ đến Đại Tráng đỏ mắt chờ mong lâu như vậy, Tiểu Mãn cũng có chút không đành lòng, đến lúc đó anh khẳng định dùng vẻ mặt ủy khuất trách móc Tiểu Mãn nói chuyện không giữ lời, Tiểu Mãn về sau còn làm sao lấy được tín nhiệm của anh, cũng đối với anh tiến hành tiến thêm một bước dạy dỗ nữa?

Được rồi, duỗi đầu là một đao, co đầu cũng là một đao, cũng hạ quyết tâm, cùng với anh sống cùng nhau, dù sao phải qua cửa ải này, để cho anh làm là được rồi, người ta ngay cả tiến công đóng chiếm đều viết xong rồi, động tác quan trọng cũng là ghi nhớ vào trong lòng rất nhiều lần, có chuẩn bị cũng đỡ một ít. Tiểu Mãn cuối cùng là đã làm xong kiến thiết tâm lý.

Ngày hôm nay rốt cuộc đã đến, Đại Tráng sáng sớm liền tỉnh, trước đứng lên làm toàn bộ công việc, lại xem chừng thời gian làm bữa sáng, bưng tới hai người cùng một chỗ ăn hết, sau đó dọn dẹp, Tiểu Mãn cho rằng anh muốn đi ra ngoài, ai ngờ anh lại vòng trở về, lần này dứt khoát ôm lấy Tiểu Mãn liền hướng bên giường đi đến.

Tiểu Mãn không rõ ràng cho lắm, nói: “Làm gì vậy? Em hiện tại khỏe rồi, chính mình sẽ tự đi. Anh đi ra ngoài làm việc đi mà.”

Đại Tráng thâm trầm cười, nói: “Hôm nay cần làm không phải là em sao? Vợ, em lúc này thực hiện lời hứa đi à nha?”

Tiểu Mãn gấp nha, bận rộn vừa giãy dụa vừa nói: “Muốn làm cũng phải đợi buổi tối, giữa ban ngày, anh...”

Đại Tráng có lý chẳng sợ nói: “Ban ngày rất tốt, thấy rõ ràng. Ai, em không biết, chuyện thoải mái này, cũng phiền phức lắm, anh tính toán giống như toán học, trong lòng luyện thiệt nhiều lần, liền đợi đến trong chốc lát này.”

Đại Tráng trong đầu nhanh chóng trải qua trình tự một hai ba tiến công chiếm đóng này, quyết định nghiêm ngặt dựa theo quá trình, trước cởi quần áo Tiểu Mãn, lại lấy tay sờ, tiếp theo bắt đầu hôn.

Tiểu Mãn vốn rất khẩn trương, nhìn thằng này cẩn thận tỉ mỉ, bộ dáng cẩn trọng, không khỏi lại nở nụ cười, loại thời điểm không phải là áp đảo hôn sâu đủ tiêu chuẩn, sau đó cởi quần áo, âm thanh cúc áo rơi trên mặt đất, cảm xúc kích động thoáng cái dâng lên sao? Được rồi, được rồi, thằng này trước mắt vẫn là trình độ học viên, mình sợ cái rắm? Ngược lại là dùng khuỷu tay nâng nửa thân, dù bận vẫn ung dung nhìn Tiểu Mãn ở trên người mình bận việc.

Hôn xong, Đại Tráng đối diện với thân thể xinh đẹp của Tiểu Mãn tràn đầy cúng bái, hận không thể khen một tiếng “thật sự là da đẹp thịt ngon dáng người đẹp“. Lại sợ quá trần trụi Tiểu Mãn muốn trở mặt, suy cho cùng Tiểu Mãn một bên là thức ăn, thì giống như một con gà rừng sẽ bị thờ săn nuốt vào bụng ca ngợi nó lông vũ cỡ nào xinh đẹp dáng đi cỡ nào nhẹ nhàng đều là cỡ nào không có phúc hậu, cho nên, Đại Tráng cũng đừng nói giả mù mưa sa nhiều lời, kế tiếp tiến hành bước một.

Đại Tráng gặm miệng Tiểu Mãn, sau đó dọc theo môi bắt đầu đi thẳng xuống dưới, một mực hôn xuống phụ cận rốn, thuận thế đem tiểu Tiểu Mãn ngậm vào an ủi một phen.

Tiểu Mãn nhàm chán đến độ sắp ngủ rồi, cuối cùng đã có chút việc vui, Đại Tráng khẩu giao cho cậu mấy lần, kĩ thuật coi như cũng được, đầu lưỡi luôn trêu chọc trên đỉnh lỗ nhỏ, làm cho Tiểu Mãn khó nhịn động vài cái, cuối cùng có chút động tình rồi.

Được, thuốc mỡ này liền có công dụng rồi.

Chỉ là, chỗ đó của Tiểu Mãn thật sự thật chặt, mặc dù là bôi thuốc mỡ, muốn làm cho một ngón tay đi vào đều vô cùng khó khăn, Đại Tráng không nỡ làm đau vợ, cho nên hành động thật lâu, đợi đến lúc Đại Tráng nhét ngón trỏ thô to đi vào, Đại Tráng quả thực sắp vui đến phát khóc, quá không dễ dàng, nửa giờ rồi, này cũng...

Mình phải không ngừng cố gắng. Đã có một lần tức là có lần thứ hai, có hai thì có ba, có ba thì có... ồ, hình như ba ngón tay là có thể đi vào rồi, không đi vào bốn ngón. Đại Tráng lau mồ hôi một cái, tiếp tục cố gắng.

Vấn đề là ngón thứ hai đi vào cũng rất khó khăn, Đại Tráng quả thực lo lắng, má ơi, nhét mấy ngón tay vào đều khó như vậy, thật đúng là có thể làm? Vợ sẽ không bị mình chọc hư mất? Lui ra ngoài lại không nỡ, bỏ dỡ nửa chừng mà nói há không phải một giờ trước đều phí công sao? Còn nữa, bác sĩ Lưu rõ ràng nói là có thể làm.

Đại Tráng đành phải sử dụng khí lực bú sữa mẹ, giống như con giun chui vào đá đem ngón tay cố gắng chui vào bên trong.

Tiểu Mãn chán đến chết mà nằm ngửa ở trên giường, thỉnh thoảng rủ xuống đôi mắt quét mắt một vòng Đại Tráng đang loay hoay ở phía dưới loay hoay đầu đầy mồ hôi, lười biếng hỏi một tiếng: “Còn chưa xong à?”

Lại liếc Đại Tráng phía dưới, phát hiện anh cũng mềm nhũn, vật kia giấu trong bộ lông đen nhánh, vẫn là không thể khinh thường phân lượng của nó.

Chưa nghe nói qua ai làm tiền hí lâu như vậy. Tiểu Mãn lúc bắt đầu khẩn trương Đại Tráng đụng mình thoáng một phát muốn oa oa kêu to đến bây giờ dường như sắp ngủ gà ngủ gật, chỉ có thể nói rõ hai điểm: Đại Tráng tiến công chiến đóng hoàn toàn kia là uống cong thành thẳng.

Tiểu Mãn đang muốn nói, được rồi được rồi, đừng làm, lại bỗng nhiên cảm giác được ngón tay Đại Tráng tựa hồ đã chạm vào điểm mẫn cảm, làm cậu kìm lòng không được mà thân thể nhảy dựng lên, phát ta một tiếng kêu ngắn ngủi.

Đại Tráng liền biết ấn vào địa phương kia, ai nha, bác sĩ Lưu nói cái kia một chút còn thật sự có, xem vợ kích động thế này, ồ, như thế nào còn giống như chảy ra nước?

Đại Tráng vội vàng ôm thân thể Tiểu Mãn, đè điểm kia không buông lỏng, thừa cơ lại đút vào một ngón tay, có lẽ là bởi vì bên trong Tiểu Mãn thật sự tự chảy nước, ba ngón tay đi vào không chút nào tốn sức.

Ba ngón tay cùng dùng sức một chỗ, nhiều lần đều đặt ở chỗ kia của Tiểu Mãn, Tiểu Mãn kích động giống như cá nằm trên thốt, toàn thân uốn éo lộn xộn, trong miệng còn phát ra thanh âm nha nha ô ô: “Đừng...Khó chịu...Ah...”

Tiểu Mãn trên thân thể trơn bóng như tuyết trắng nổi lên một tầng hồng nhạt đẹp mắt, đôi mắt như nước, giống như mở to không phải mở to, trên khuôn mặt tự nhiên xuất hiện màu hồng trong phòng nửa tối nửa sáng xinh đẹp vô cùng, xinh đẹp đến nổi Tiểu Mãn đều tìm không thấy từ để hình dung.

Đại Tráng trong lúc tiền hí dài dòng gia hỏa nhuyễn mất bây giờ lại đứng lên, hướng về phía thịnh cảnh nhân gian, trong lòng yêu nhất, cúi người xuống dưới, thật sâu sa vào trong đó...

Hai người đồng thời phát ra một tiếng sảng khoái thấp hô: “Ah...”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương