Nhất Niệm Vĩnh Hằng
-
Chương 1851: Chí bảo cát chảy! (2)
Chỉ là có vài điều, khiến cho Bạch Tiểu Thuần rất phiền muộn. Đó chính là ở trong lúc bỏ chạy này, hắn nhất định phải luôn luôn khống chế bảo quạt bay, không có cách nào đi luyện lửa. Nhưng điều này cũng không phải là không có lợi ích. Gần như bất kỳ thời khắc nào cũng phải tiêu hao lực tu vi như vậy, khiến cho tu vi của hắn ở trong mấy năm bỏ chạy này, lại tinh tiến không ít.
Mà đến lúc này, Bạch Tiểu Thuần cũng có dự cảm, cái lão quỷ bà này sợ là quấn lấy mình, chắc hẳn tiếp theo cũng sẽ vẫn gặp phải. Vì đề phòng chuyện như vậy, Bạch Tiểu Thuần cùng lúc điều khiển bảo quạt không ngừng bay nhanh như tên bắn, kéo dài khoảng cách lớn hơn nữa. Đồng thời, thi thoảng hắn còn thay đổi phương hướng. Trong khoảng thời gian này, Bạch Tiểu Thuần cũng một lần nữa chìm đắm ở trong việc luyện lửa.
Lại như vậy, thời gian năm năm trôi qua. Dưới sự truy đuổi này, cũng khiến cho Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ, không quan tâm tốc độ của chính mình nhanh hơn như thế nào, suy nghĩ biện pháp như thế nào để bỏ qua lão quỷ bà kia, tất cả những điều này đều chỉ là vô dụng.
Đối phương tối đa ba năm, sẽ một lần nữa xuất hiện ở phía sau lưng mình, không ngừng truy kích, Bạch Tiểu Thuần mặc dù tập quán, nhưng cũng không thể không mỗi lần đều hợp lại toàn lực đi bỏ chạy, nhất là lão quỷ này bà tốc độ, cuối cùng lại lần sau nhanh hơn lần trước một chút. Như vậy cũng giống như một roi, khiến cho Bạch Tiểu Thuần trong lúc khóc không ra nước mắt, trong lúc lẩn trốn, cũng không thể không điên cuồng tu luyện.
Ở dưới áp lực cực lớn này, tu vi của Bạch Tiểu Thuần cũng càng ngày càng tăng. Hiện tại hắn đã đến Thiên Tôn hậu kỳ đỉnh phong, cách đại viên mãn, cũng chỉ thiếu chút nữa mà thôi.
Về phần thời gian đối phương biến mất, lại là thời gian Bạch Tiểu Thuần luyện lửa. Vòng đi vòng lại, trong lúc thời gian không ngừng trôi qua, lửa hai mươi sáu màu, cũng được Bạch Tiểu Thuần chế luyện ra.
Sau khi từng ngọn lửa dung nhập cùng ấn ký của Bạch Hạo trên mu bàn tay, Bạch Tiểu Thuần có thể càng cảm nhận được rõ ràng sóng dao động thức tỉnh của Bạch Hạo đang càng lúc càng rõ ràng.
Chỉ là cách điều chế lửa hai mươi bảy màu, Bạch Tiểu Thuần lại gặp chút khó khăn. Cho dù hắn còn có một chút hồn, nhưng thôi diễn hai mươi bảy màu lửa, nhưng trước sau không thuận lợi, không có cách nào giống như lửa nhiều màu lúc trước, được Bạch Tiểu Thuần sáng tạo ra, lại giống như gặp phải bình cảnh, khiến cho Bạch Tiểu Thuần căn bản tìm không ra manh mối.
Rơi vào đường cùng, Bạch Tiểu Thuần cũng chỉ có thể tốn nhiều thời gian đi phân tích thôi diễn. Cứ như vậy, lại qua mười năm, cho đến một ngày này, Bạch Tiểu Thuần điều khiển bảo quạt, đứng ở sát biên giới cây quạt, tóc tai tán loạn, điên cuồng lao nhanh như tên bắn về phía phía trước. Tiểu khí linh ở một bên không ngừng trợ giúp, khiến cho tốc độ của bảo quạt nhanh hơn.
Mà sau lưng của bọn họ, bà bà giấy cực lớn này truyền ra tiếng gầm thét giận dữ, từng bước một truy kích đến. Tốc độ của nàng rõ ràng bắt đầu trở nên chậm hơn. Chiếc đèn lồng trong tay nàng thỉnh thoảng lập lòe. Một ánh lửa lại phát ra. Nàng đi qua nơi nào, ngay cả tinh không cũng dường như muốn hóa thành một mảnh trang giấy!
- Lão quỷ bà này thế nào lại xuất hiện thường xuyên như vậy. Trước còn không có như vậy.
Bạch Tiểu Thuần rất đau đầu. Thời gian đối phương thường lui tới thay đổi, khiến cho Bạch Tiểu Thuần ở đây trở nên bị động hơn rất nhiều. Cũng may hắn còn kiên trì tới hiện tại. Tốc độ của bà bà giấy này cuối cùng chậm lại, dần dần, lại bị Bạch Tiểu Thuần kéo dài khoảng cách.
Vừa thở phào nhẹ nhõm, Bạch Tiểu Thuần cau mày, trong lòng có chút rầu rĩ. Tiểu khí linh ở bên cạnh còn muốn nổi nóng hơn so với Bạch Tiểu Thuần.
- Đều tại ngươi. Trêu chọc một người kinh khủng như vậy, ngươi có thể dứt áo ra đi, ta lại không đi được.
Vẻ mặt của tiểu khí linh buồn bã giống như đưa đám. Sau khi nhận thấy được tần suất bà bà giấy này đến nhanh hơn, nó cũng khẩn trương không thôi.
Bạch Tiểu Thuần cũng thở dài, không có tâm tình an ủi tiểu khí linh nữa. Trong đầu hắn đều đang suy nghĩ làm thế nào đối phó với lão quỷ bà kia. Bỗng nhiên, tiểu khí linh ở nơi đó khẽ a một tiếng.
Bạch Tiểu Thuần ngẩn ra. Hắn cho rằng lão quỷ bà lại đuổi tới, sợ tới mức nhảy dựng lên, thần thức vội vàng tản ra. Hắn đang muốn điều khiển bảo quạt đi xa. Nhưng rất nhanh hắn lại biến sắc.
Không phải lão quỷ bà lại tới. Nhưng ở trong phạm vi thần thức của hắn, lúc này rõ ràng kiểm tra được, tinh không bốn phía xung quanh này rất cổ quái, đúng là lõm xuống!
Tương đối mà nói, bên trong tinh không, là không phân chia trên dưới, càng không có sự khác biệt trái và phải. Nhưng hôm nay ở chỗ này, trong phạm vi lớn tinh không này cuối cùng lại rõ ràng lõm xuống, giống như hình thành một cái phễu cực lớn. Mơ hồ, lại giống như một vòng xoáy cực lớn đang chậm rãi chuyển động!
Nếu như chỉ có vậy, coi như là một hiện tượng kỳ lạ trong tinh không. Nhưng hết lần này tới lần khác ở nơi đây lại lõm xuống dưới đáy tinh không, nơi này cuối cùng lại tồn tại một chỗ thế giới...
Bên trong thần thức Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy rõ ràng, trong thế giới ở dưới đáy này tự nhiên tồn tại vô số cát chảy!
Tất cả cát chảy lớn nhỏ, chính là tất cả kiến trúc của thế giới kia. Những dòng cát chảy cuối cùng lại không hư hỏng, tất cả đều đang vận chuyển. Có cái hạt cát bên trong lưu chuyển nhanh, có cái lại chậm. Cảnh tưởng quỷ dị này, khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần nhất thời chấn động.
- Ở đây... là nơi nào?
Bạch Tiểu Thuần vừa mở miệng, tiểu khí linh ở bên cạnh, mở to hai mắt, không có cách nào điều khiển, run rẩy chỉ về phía thế giới ở chỗ dưới đáy tinh không này, nghẹn một lúc lâu mới kinh ngạc la lên thất thanh.
- Thời gian bản nguyên. Trời ạ, ở đây lại có thời gian bản nguyên!
Thần sắc Bạch Tiểu Thuần thoáng động. Mặc dù hắn không phát hiện ra khí tức bản nguyên, nhưng lúc ở chỗ này, hắn cảm giác được rõ ràng tu vi của mình, cuối cùng lại sinh động hơn so với trước kia rất nhiều. Nhất là Tuyên Cổ Quyển công pháp của hắn, còn tự mình vận chuyển.
Mơ hồ, giống như bên trong thế giới lõm sâu xuống này, dường như tồn tại một cam lộ khiến cho hắn rất khát vọng, khiến cho tim Bạch Tiểu Thuần đập loạn.
Nhưng hắn luôn luôn cẩn thận. Sau khi trải qua chuyện của lão quỷ bà, đối với loại chuyện mạo hiểm này, hắn đã cảnh giác cực cao. Lúc này không hành động thiếu suy nghĩ nữa, mà tản ra thần thức, cẩn thận quan sát. Nhất là trọng điểm quan sát mảnh thế giới do cát chảy tạo thành này!
Mà đến lúc này, Bạch Tiểu Thuần cũng có dự cảm, cái lão quỷ bà này sợ là quấn lấy mình, chắc hẳn tiếp theo cũng sẽ vẫn gặp phải. Vì đề phòng chuyện như vậy, Bạch Tiểu Thuần cùng lúc điều khiển bảo quạt không ngừng bay nhanh như tên bắn, kéo dài khoảng cách lớn hơn nữa. Đồng thời, thi thoảng hắn còn thay đổi phương hướng. Trong khoảng thời gian này, Bạch Tiểu Thuần cũng một lần nữa chìm đắm ở trong việc luyện lửa.
Lại như vậy, thời gian năm năm trôi qua. Dưới sự truy đuổi này, cũng khiến cho Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ, không quan tâm tốc độ của chính mình nhanh hơn như thế nào, suy nghĩ biện pháp như thế nào để bỏ qua lão quỷ bà kia, tất cả những điều này đều chỉ là vô dụng.
Đối phương tối đa ba năm, sẽ một lần nữa xuất hiện ở phía sau lưng mình, không ngừng truy kích, Bạch Tiểu Thuần mặc dù tập quán, nhưng cũng không thể không mỗi lần đều hợp lại toàn lực đi bỏ chạy, nhất là lão quỷ này bà tốc độ, cuối cùng lại lần sau nhanh hơn lần trước một chút. Như vậy cũng giống như một roi, khiến cho Bạch Tiểu Thuần trong lúc khóc không ra nước mắt, trong lúc lẩn trốn, cũng không thể không điên cuồng tu luyện.
Ở dưới áp lực cực lớn này, tu vi của Bạch Tiểu Thuần cũng càng ngày càng tăng. Hiện tại hắn đã đến Thiên Tôn hậu kỳ đỉnh phong, cách đại viên mãn, cũng chỉ thiếu chút nữa mà thôi.
Về phần thời gian đối phương biến mất, lại là thời gian Bạch Tiểu Thuần luyện lửa. Vòng đi vòng lại, trong lúc thời gian không ngừng trôi qua, lửa hai mươi sáu màu, cũng được Bạch Tiểu Thuần chế luyện ra.
Sau khi từng ngọn lửa dung nhập cùng ấn ký của Bạch Hạo trên mu bàn tay, Bạch Tiểu Thuần có thể càng cảm nhận được rõ ràng sóng dao động thức tỉnh của Bạch Hạo đang càng lúc càng rõ ràng.
Chỉ là cách điều chế lửa hai mươi bảy màu, Bạch Tiểu Thuần lại gặp chút khó khăn. Cho dù hắn còn có một chút hồn, nhưng thôi diễn hai mươi bảy màu lửa, nhưng trước sau không thuận lợi, không có cách nào giống như lửa nhiều màu lúc trước, được Bạch Tiểu Thuần sáng tạo ra, lại giống như gặp phải bình cảnh, khiến cho Bạch Tiểu Thuần căn bản tìm không ra manh mối.
Rơi vào đường cùng, Bạch Tiểu Thuần cũng chỉ có thể tốn nhiều thời gian đi phân tích thôi diễn. Cứ như vậy, lại qua mười năm, cho đến một ngày này, Bạch Tiểu Thuần điều khiển bảo quạt, đứng ở sát biên giới cây quạt, tóc tai tán loạn, điên cuồng lao nhanh như tên bắn về phía phía trước. Tiểu khí linh ở một bên không ngừng trợ giúp, khiến cho tốc độ của bảo quạt nhanh hơn.
Mà sau lưng của bọn họ, bà bà giấy cực lớn này truyền ra tiếng gầm thét giận dữ, từng bước một truy kích đến. Tốc độ của nàng rõ ràng bắt đầu trở nên chậm hơn. Chiếc đèn lồng trong tay nàng thỉnh thoảng lập lòe. Một ánh lửa lại phát ra. Nàng đi qua nơi nào, ngay cả tinh không cũng dường như muốn hóa thành một mảnh trang giấy!
- Lão quỷ bà này thế nào lại xuất hiện thường xuyên như vậy. Trước còn không có như vậy.
Bạch Tiểu Thuần rất đau đầu. Thời gian đối phương thường lui tới thay đổi, khiến cho Bạch Tiểu Thuần ở đây trở nên bị động hơn rất nhiều. Cũng may hắn còn kiên trì tới hiện tại. Tốc độ của bà bà giấy này cuối cùng chậm lại, dần dần, lại bị Bạch Tiểu Thuần kéo dài khoảng cách.
Vừa thở phào nhẹ nhõm, Bạch Tiểu Thuần cau mày, trong lòng có chút rầu rĩ. Tiểu khí linh ở bên cạnh còn muốn nổi nóng hơn so với Bạch Tiểu Thuần.
- Đều tại ngươi. Trêu chọc một người kinh khủng như vậy, ngươi có thể dứt áo ra đi, ta lại không đi được.
Vẻ mặt của tiểu khí linh buồn bã giống như đưa đám. Sau khi nhận thấy được tần suất bà bà giấy này đến nhanh hơn, nó cũng khẩn trương không thôi.
Bạch Tiểu Thuần cũng thở dài, không có tâm tình an ủi tiểu khí linh nữa. Trong đầu hắn đều đang suy nghĩ làm thế nào đối phó với lão quỷ bà kia. Bỗng nhiên, tiểu khí linh ở nơi đó khẽ a một tiếng.
Bạch Tiểu Thuần ngẩn ra. Hắn cho rằng lão quỷ bà lại đuổi tới, sợ tới mức nhảy dựng lên, thần thức vội vàng tản ra. Hắn đang muốn điều khiển bảo quạt đi xa. Nhưng rất nhanh hắn lại biến sắc.
Không phải lão quỷ bà lại tới. Nhưng ở trong phạm vi thần thức của hắn, lúc này rõ ràng kiểm tra được, tinh không bốn phía xung quanh này rất cổ quái, đúng là lõm xuống!
Tương đối mà nói, bên trong tinh không, là không phân chia trên dưới, càng không có sự khác biệt trái và phải. Nhưng hôm nay ở chỗ này, trong phạm vi lớn tinh không này cuối cùng lại rõ ràng lõm xuống, giống như hình thành một cái phễu cực lớn. Mơ hồ, lại giống như một vòng xoáy cực lớn đang chậm rãi chuyển động!
Nếu như chỉ có vậy, coi như là một hiện tượng kỳ lạ trong tinh không. Nhưng hết lần này tới lần khác ở nơi đây lại lõm xuống dưới đáy tinh không, nơi này cuối cùng lại tồn tại một chỗ thế giới...
Bên trong thần thức Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy rõ ràng, trong thế giới ở dưới đáy này tự nhiên tồn tại vô số cát chảy!
Tất cả cát chảy lớn nhỏ, chính là tất cả kiến trúc của thế giới kia. Những dòng cát chảy cuối cùng lại không hư hỏng, tất cả đều đang vận chuyển. Có cái hạt cát bên trong lưu chuyển nhanh, có cái lại chậm. Cảnh tưởng quỷ dị này, khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần nhất thời chấn động.
- Ở đây... là nơi nào?
Bạch Tiểu Thuần vừa mở miệng, tiểu khí linh ở bên cạnh, mở to hai mắt, không có cách nào điều khiển, run rẩy chỉ về phía thế giới ở chỗ dưới đáy tinh không này, nghẹn một lúc lâu mới kinh ngạc la lên thất thanh.
- Thời gian bản nguyên. Trời ạ, ở đây lại có thời gian bản nguyên!
Thần sắc Bạch Tiểu Thuần thoáng động. Mặc dù hắn không phát hiện ra khí tức bản nguyên, nhưng lúc ở chỗ này, hắn cảm giác được rõ ràng tu vi của mình, cuối cùng lại sinh động hơn so với trước kia rất nhiều. Nhất là Tuyên Cổ Quyển công pháp của hắn, còn tự mình vận chuyển.
Mơ hồ, giống như bên trong thế giới lõm sâu xuống này, dường như tồn tại một cam lộ khiến cho hắn rất khát vọng, khiến cho tim Bạch Tiểu Thuần đập loạn.
Nhưng hắn luôn luôn cẩn thận. Sau khi trải qua chuyện của lão quỷ bà, đối với loại chuyện mạo hiểm này, hắn đã cảnh giác cực cao. Lúc này không hành động thiếu suy nghĩ nữa, mà tản ra thần thức, cẩn thận quan sát. Nhất là trọng điểm quan sát mảnh thế giới do cát chảy tạo thành này!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook