Nhất Niệm Lộ Hướng Bắc
-
Chương 56: Nói chuyện về Như Kiều
Dù cho xảy ra chuyện gì..
Nghe câu nói này trái tim vốn bị anh làm cho lạnh buốt của cô không ngờ lại xuất hiện một làn hơi ấm áp. Dù cho xảy ra chuyện gì dó rốt cuộc là chuyện gì? Lẽ nào anh có thể dự đoán được tương lai sao?
Cô quên mất xúc cảm của mình lúc trước, trái tim hoàn toàn bị câu nói này của anh nắm chặt. Dựa vào trực giác thì câu "dù có chuyện gì xảy ra" thường dự báo chuyện không tốt.
"Lục Hướng Bắc.." – một ý nghĩ lạnh lẽo đang xông lên đầu cô, cô cảm thấy rợn người, không ngừng nắm chặt tay áo anh.
Hành động vô thức này làm cô cũng tự cảm thấy kỳ lạ. Đây là lần đầu tiên từ khi quen anh cô chủ động tiếp xúc với anh, lần đầu tiên thể hiện sự yếu đuối trước mặt anh
Anh có chút xúc động hai tay ôm lấy cô kéo cô lại gần hơn để có thể hôn lên chán cô, đôi môi mỏng mềm ấm áp ngọt ngào in dấu lên trán cô: "Anh chỉ nói là nếu như"
Thì ra anh biết sự lo lắng trong lòng cô
"Không nói cái này nữa, em muốn nói với anh chuyện gì?"
Nụ hôn của anh thật mềm mại ấm áp, những thời gian ấm áp như vậy giữa bọn họ thường rất ít. Cô do dự như bị mê hoặc lại như có chút tham luyến.
Vô cớ bèn nói một câu giọng mơ hồ: "Nói chuyện Như Kiều đi!"
Cô rõ ràng cảm thấy toàn thân anh rung động, sự dịu dàng ban nãy bỗng nhiên biến mất. Trong đôi mắt lanh lợi lại có một sự kinh hoàng mà cô chưa bao giờ nhìn thấy, còn sắc mặt anh thì trắng bệch như người chết.
"Em làm sao biết cái tên này?" – Anh dùng giọng nghiêm trọng hỏi, hai tay dùng sức bóp cổ cô, chỉ chút nữa là cắt đứt cổ cô.
Cô luôn biết cái tên này có ý nghĩa rất lớn với anh nhưng không ngờ là anh có thể kích động đến mức này!
Giận giữ gạt bỏ tay anh, cô ôm cổ ho sặc sụa. Nếu như anh dùng thêm một chút sức nữa thì nó đã đứt rồi
Còn anh thì không có đến một câu xin lỗi chỉ dể tâm hỏi bằng được đáp án của cô: "Niệm Niệm mau nói cho anh biết làm sao em biết cái tên Như kiều?"
Cô không dễ dàng mới làm cho cơn ho dịu lại, cắn môi nhìn anh chằm chằm, rất muốn nhắc nhở anh, nếu như không muốn cô biết thì đừng có uống say rồi cùng cô makelove tùy tiện nói mơ! Tốt nhất là đừng bao giờ ngủ cùng giường với cô nữa!
Nhưng sự ấm ức trong long đau khổ khó có thể chấp nhận lại ép cô thu lại những lời muốn nói ra. Hứ, anh càng muốn biết đáp án cô càng không cho anh, để cho anh ta vội, để anh ta hoang mang, để cho anh ta phát điên mặc dù người làm anh ta vừa vội vừa hoang mang hay điên cuồng kỳ thực lại là một người con gái khác..
Cô bèn cắn môi không nói, chỉ dùng ánh mắt chán ghét và khiêu khích nhìn anh.
Cô chán ghét anh vì một người con gái khác đánhmất bản thân mình như vậy, còn trước mặt cô thi lúc nào cũng ung dung bình tĩnh. Đến cả khi cô cùng Thẩm Khang Kỳ đi qua trước mặt anh ái muội vậy mà anh không hề có chút phản ứng, giờ chỉ vì cô nhắc đến cái tên này mà trời đất rối loạn.
Cô khiêu khích anh, dùng ánh mắt kiên định cho anh biết muốn từ miệng cô hỏi ra những điều về Như Kiều là điều không thể!
Nghe câu nói này trái tim vốn bị anh làm cho lạnh buốt của cô không ngờ lại xuất hiện một làn hơi ấm áp. Dù cho xảy ra chuyện gì dó rốt cuộc là chuyện gì? Lẽ nào anh có thể dự đoán được tương lai sao?
Cô quên mất xúc cảm của mình lúc trước, trái tim hoàn toàn bị câu nói này của anh nắm chặt. Dựa vào trực giác thì câu "dù có chuyện gì xảy ra" thường dự báo chuyện không tốt.
"Lục Hướng Bắc.." – một ý nghĩ lạnh lẽo đang xông lên đầu cô, cô cảm thấy rợn người, không ngừng nắm chặt tay áo anh.
Hành động vô thức này làm cô cũng tự cảm thấy kỳ lạ. Đây là lần đầu tiên từ khi quen anh cô chủ động tiếp xúc với anh, lần đầu tiên thể hiện sự yếu đuối trước mặt anh
Anh có chút xúc động hai tay ôm lấy cô kéo cô lại gần hơn để có thể hôn lên chán cô, đôi môi mỏng mềm ấm áp ngọt ngào in dấu lên trán cô: "Anh chỉ nói là nếu như"
Thì ra anh biết sự lo lắng trong lòng cô
"Không nói cái này nữa, em muốn nói với anh chuyện gì?"
Nụ hôn của anh thật mềm mại ấm áp, những thời gian ấm áp như vậy giữa bọn họ thường rất ít. Cô do dự như bị mê hoặc lại như có chút tham luyến.
Vô cớ bèn nói một câu giọng mơ hồ: "Nói chuyện Như Kiều đi!"
Cô rõ ràng cảm thấy toàn thân anh rung động, sự dịu dàng ban nãy bỗng nhiên biến mất. Trong đôi mắt lanh lợi lại có một sự kinh hoàng mà cô chưa bao giờ nhìn thấy, còn sắc mặt anh thì trắng bệch như người chết.
"Em làm sao biết cái tên này?" – Anh dùng giọng nghiêm trọng hỏi, hai tay dùng sức bóp cổ cô, chỉ chút nữa là cắt đứt cổ cô.
Cô luôn biết cái tên này có ý nghĩa rất lớn với anh nhưng không ngờ là anh có thể kích động đến mức này!
Giận giữ gạt bỏ tay anh, cô ôm cổ ho sặc sụa. Nếu như anh dùng thêm một chút sức nữa thì nó đã đứt rồi
Còn anh thì không có đến một câu xin lỗi chỉ dể tâm hỏi bằng được đáp án của cô: "Niệm Niệm mau nói cho anh biết làm sao em biết cái tên Như kiều?"
Cô không dễ dàng mới làm cho cơn ho dịu lại, cắn môi nhìn anh chằm chằm, rất muốn nhắc nhở anh, nếu như không muốn cô biết thì đừng có uống say rồi cùng cô makelove tùy tiện nói mơ! Tốt nhất là đừng bao giờ ngủ cùng giường với cô nữa!
Nhưng sự ấm ức trong long đau khổ khó có thể chấp nhận lại ép cô thu lại những lời muốn nói ra. Hứ, anh càng muốn biết đáp án cô càng không cho anh, để cho anh ta vội, để anh ta hoang mang, để cho anh ta phát điên mặc dù người làm anh ta vừa vội vừa hoang mang hay điên cuồng kỳ thực lại là một người con gái khác..
Cô bèn cắn môi không nói, chỉ dùng ánh mắt chán ghét và khiêu khích nhìn anh.
Cô chán ghét anh vì một người con gái khác đánhmất bản thân mình như vậy, còn trước mặt cô thi lúc nào cũng ung dung bình tĩnh. Đến cả khi cô cùng Thẩm Khang Kỳ đi qua trước mặt anh ái muội vậy mà anh không hề có chút phản ứng, giờ chỉ vì cô nhắc đến cái tên này mà trời đất rối loạn.
Cô khiêu khích anh, dùng ánh mắt kiên định cho anh biết muốn từ miệng cô hỏi ra những điều về Như Kiều là điều không thể!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook