Nhất Niệm Lộ Hướng Bắc
-
Chương 366
Đúng thế, cô sẽ không biết được, mỗi ngày, đằng sau sự dịu dàng và nụ cười của anh là lo sợ và lo lắng đến thế nào. Bản thân là cảnh sát nên anh đã nhìn thấy vô số vụ án về ma túy, kết quả của những người nghiện đó chính là minh họa kinh người, rất hiếm người có thể cai được triệt để hoàn toàn. Có rất nhiều người hết lần này đến lần khác ra ra vào vào trại cai nghiện nhưng vẫn không cai được. Vì thế anh ngày đêm lo lắng, chỉ muốn lúc nào cũng trói cô bên người để giám sát mọi nhất cử nhất động của cô, vì thế khi anh nhìn thấy một gói bột trắng đóng gói đơn giản không có nhãn mác gì thì đầu anh lập tức như bị bơm máu, không còn lí trí nữa.
Cô chỉ ngây ra nghe, bỗng nhiên cảm thấy bên tai ẩm ướt lành lạnh.
Cô không dám quay đầu ra nhìn.
Cái ôm này dường như đã lấy hết sức lực của anh, cũng là giải thích sự mệt mỏi quá độ của anh.
Cô đúng là đã làm anh khủng hoảng cực độ, lo lắng cực độ rồi sao?
Cô lại ủ ê trong lòng, đứng thẳng lên thề: "Em sẽ không đâu, Lục Hướng Bắc, có anh ở đây em nhất định sẽ không đâu, tin em đi, cũng hãy tin bản thân mình! Anh xem, mỗi ngày em đều rèn luyện thân thể và tăng cường dinh dưỡng theo yêu cầu của anh, bây giờ cơ thể em khỏe lắm!"
Anh vẫn không nói gì, chỉ ôm chặt cô, cánh tay dài siết chặt cơ thể gầy nhom của cô, sau lưng cô, xương sườn nhô hết lên rồi, sờ thấy rõ.
Như này mà gọi là khỏe sao?
Ngón tay anh trượt sau lưng cô, cô biết anh đang sờ tìm cái gì, cô tự cho là mình chém gió cho qua được.. cô học theo anh, ngón tay cũng ấn nhẹ trên lưng eo anh, nơi ngón tay chạm vào là cơ bắp rắn chắc đàn hồi rất tốt: "Được rồi mà.. em tất nhiên là không thể so với anh được, người ta nói phụ nữ gầy một chút thì càng được yêu thương, nếu như em luyện thành lưng hổ, eo gấu như anh thì anh còn thương em sao?"
"Nói ngốc nghếch gì vậy! Anh cuối cùng đã nói chuyện rồi.. tuy là nói nhỏ trách móc. Dù cô có thể nào thì anh cũng luôn yêu thương cô, điểm này còn cần phải nghi ngờ sao? Anh nợ cô nên chỉ muốn dùng cả đời này để đền đáp và chứng minh thôi.
Cô mím môi mìm cười, ngón tay vẫn tìm tòi trên eo anh.
Bỗng nhiên tay anh bắt lấy tay cô, giữa trán có chút ẩn nhẫn:" Đừng sờ lung tung! "
Cơ thể anh đang dán lấy cô rất chặt, cô có thể rõ ràng cảm nhận được sự khác lạ giữa hai chân anh, mặt cô cũng ửng đỏ nhưng lại không muốn tách rời khỏi người anh. Khi anh muốn tách ra thì cô lại ôm chặt lấy eo anh, mặt đỏ rực, dán sát vào áo sơ mi cảnh phục màu xanh của anh, cọ nhẹ, mùi thuốc lá trên người anh ẩn trong những sợi vải từ từ trộn vào không khí hít thở của cô, trái tim cô bắt đầu gia tăng nhịp đập.
Anh rõ ràng là sững sờ, nếu như không hiểu tín hiệu này của cô thì anh không còn xứng danh lưu manh nữa rồi.
Hô hấp của anh bắt đầu trở nên gấp gáp, anh cũng nhịn đủ lâu rồi.
Nhưng lưu manh thì lưu manh, anh vẫn lo lắng cho sức khỏe của cô.
" Niệm Niệm, em.. có thể sao? "Anh do dự, không dám lỗ mãng, lỡ như lửa nhóm lên rồi thì không dập nổi.
" Ừm.. "Mặt cô càng đỏ hơn, răng cắn cúc áo kim loại trên áo sơ mi của anh, thầm ai oán, bình thưởng chẳng phải anh rất lưu manh sao? Khó lắm mới có lần cô chủ động mà anh lại giả vờ thuần khiết.. đây gọi là gì đây chứ? Làm như cô mới là người không được thỏa mãn dục vọng vậy.. được rồi, tuy rất nhiều lúc cô cũng rất nhớ anh, cũng nhớ mùi hương cơ thể anh, nhưng phụ nữ vẫn nên kín đáo và dè dặt một chút thì hơn.
Cuối cùng, cái khuy áo kia cũng bị cô cắn mở ra.
Cô bỗng nhiên lại có linh cảm, vẫn xấu hổ cắn một cái khuy khác. Còn về việc cởi khuy áo thì môi tất nhiên là không linh hoạt bằng tay rồi, trong khi cô cắn, đối với anh mà nói không khác gì là giày vò, đó đúng là một quá trình quá dài.
Nhưng anh vẫn nhịn mà chờ đợi, chờ cô lóng ngóng cắn mở từng chiếc khuy trên áo anh ra, đồng thời cũng hưởng thụ sự giày vò của ngọn lửa bốc cháy đến cực điểm.
Đúng vậy, chính là giày vò cũng là hưởng thụ.
Anh thích nhìn dáng vẻ cô vừa yêu kiều vừa xấu hổ, thích dáng vẻ đôi mắt cô mơ màng vì anh, thích đôi môi hồng, răng trắng của cô lưu lại từng vòng ẩm ướt nhỏ trên áo anh, đợi đến khi cô mở được khuy áo cuối cùng thì mới nhẹ nhàng dừng lại, mặt cũng chôn trong bờ ngực trần của anh, hai má nóng như lửa, nóng đến muốn nướng cả da thịt anh, nóng đến toàn thân anh run rẩy.
Cô là đang trách anh sao còn chưa có hành động gì sao?
Anh hừ nhẹ ôm lấy eo anh, đè cô ngã xuống giường.
" Niệm Niệm.. Niệm Niệm.. anh nhớ em.. em có nhớ anh không? "Cơ thể nóng rực của anh chà xát vào cô, tay thành thục cởi quần áo của cô, sau một lúc thì quần áo đã được cởi ra hết.
Cô nhắm mắt lại, hơi thở nóng bỏng của anh như đang nướng da hõm vai cô, nửa người đã tê dại, e lệ rụt rè, từ từ lại phát ra tiếng" ư "xong liền cảm nhận được tay của anh đang thám hiểm trên eo cô, không nhịn được cô vòng hai tay lên cổ anh, một bên mặt kề sát với mặt anh.
Râu của anh đâm vào mặt cô có chút ngứa, có chút đau, có lẽ vì họ đã lâu rồi không thân mật, nên sự ma sát, đau đớn ngưa ngứa này lại dễ dàng làm cô run lên, má lại nóng như lửa đốt, không chỉ thế anh lại còn dùng giọng nói mê người tiếp tục nói bên tai cô:" Nhớ chỗ nào? Ở đây sao? "
Nụ hôn của anh trượt xuống rơi lên vị trí trái tim cô, sau một hồi hôn, tay anh lại trượt từ trên lưng xuống bụng, rồi lại xuống nữa.
Môi lại trở về bên tai cô, nỉ non mê hoặc:" Hay là nhớ chỗ này? "
Tên lưu manh này, cái tính có chết cũng không sửa này!
Trong lòng xấu hổ quay đầu cắn tai anh, không nỡ cắn mạnh chỉ nhè nhẹ dùng răng nhấm nhấm.
Chỉ nghe thấy anh hít sâu một hơi, giọng nói run run bên tai cô:" Cô gái nhỏ, chưa nghe thấy tai của đàn ông rất nhạy cảm sao? Em muốn lấy mạng anh à? "
Là ai nói chỉ có phụ nữ rên rỉ mới là âm điệu dễ nghe chứ? Đàn ông thì có khác gì đâu? Cô cũng thích nhìn anh vì cô mà không có chừng mực, thích nghe giọng nói say sưa vì cô của anh.
Rất nhiều lần trước đây đều là anh dẫn dắt cô, ung dung thong thả, cùng hòa hợp, mỗi lần đều làm cô điên cuồng, cao trào như tiên cảnh, đến cuối cùng lại mềm nhão như bùn, tuy biết là anh cũng thỏa mãn nhưng chưa bao giờ thấy được vẻ ngổn ngang của anh.
Anh có như vậy không?
Có thể do cô tò mò hay nghịch ngợm hay còn là vì gì khác đây?
Cô vừa sửa thói quen nhắm mắt không dám nhìn anh trước đây, mắt nửa mở nửa khép, không ngờ chính thần thái này lại trở thành một bức tranh đầy mê hoặc, đôi mắt long lanh hấp dẫn không nói thành lời, mặt đỏ gay, nào ngờ cô còn muốn đùa với lửa.
Tay cô đang làm gì vậy? Đang cởi áo của anh sao?
Xem ra cô cũng không biết, phụ nữ hành động vụng về rối ren lôi áo của đàn ông ra khỏi thắt lưng so với người phụ nữ không mặc gì đứng trước mặt anh còn làm mạch máu người ta sôi sục hơn nhiều.
Cô tối nay rất khác lạ.
Anh có chút mong chờ, rốt cuộc cô còn muốn chơi gì nữa.
Nếu như không nghĩ đến cô mới hồi phục còn yếu thì anh đã sớm như hổ đói vồ đến rồi, thế nên chữ" nhịn "này đối với anh mà nói cũng vô cùng khó chịu, nhưng dù là vậy anh vẫn muốn xem xem cô có gì khác.
Chỉ thấy cô vẫn vụng về, nút thắt lưng trong tay cô có loay hoay thế nào cũng không mở ra được, cuối cùng mất hết kiên nhẫn liền trực tiếp mở khóa quần anh thò tay vào.
" Hả.. "Anh hoàn toàn mất kiểm soát, hừ giọng.
Thì ra anh lại không chịu nổi một kích như vậy.
Cô có hơi đắc ý, tay lại nghịch ngợm hơn liều lĩnh làm tới.
Sự đùa nghịch vô phép của cô suýt nữa đã làm anh bắn ra, anh vội bắt lấy tay cô. Trước đây, khi anh muốn cô phần lớn cô đều ngúng nguẩy, có những lúc anh còn phải dùng sức mới được như ý nguyện, tuy cuối cùng vẫn làm cô bị thu phục nhưng cảm giác đó so với sự chủ động của cô bây giờ khác biệt rất lớn.
Đúng thế, cô như thế này càng làm nhiệt huyết của anh dâng cao, nhưng cứ tiếp tục như vậy anh sẽ phải đầu hàng mất.
" Đừng nghịch nữa.. "Hơi thở của anh rối loạn, trên trán đã thấm ra một lớp mồ hôi.
Lúc này áo sơ mi của anh đã hoàn toàn được cởi ra vắt loạn trên người anh, hơn nữa còn là áo sơ mi cảnh sát có màu xanh nhạt, quân hàm màu tím làm nổi bật cơ bắp trắng trẻo đang lộ ra của anh, cảm giác mê hoặc khó nói.
Ánh mắt cô từ ngực đi xuống dưới, thắt lưng bị cô cởi một nửa, quần đồng phục xanh thẫm đã bị cô kéo khóa ra, quần lót màu trắng lộ ra rõ ràng, thậm chí còn thấp thoáng nhìn thấy nội dung đang căng cứng bên trong.
Cô có một xúc động muốn phun máu mũi, thì ra những đoạn viết về việc phun máu mũi khi nhìn thấy trai đẹp trong tiểu thuyết không phải là không có thực, trai nhà cô không chỉ đẹp trai làm cho con gái phải phun máu mũi mà còn là sự mê hoặc hấp dẫn của cảnh phục nữa.
Cô nghe thấy tiếng nuốt nước bọt chịu thua của mình.
Cô thề hoàn toàn là do không kìm lòng nổi.
" Cô gái nhỏ háo sắc.. "Lần đầu tiên anh phát hiện cô lộ ra vẻ mặt này trước mặt anh, trong lòng anh ít nhiều cũng có chút tự hào và hân hoan. Nếu không thì mấy năm nay tự tin của anh đã bị đả kích đến tận đáy trước mặt cô rồi, anh còn từng cho rằng bản thân không có sức mê hoặc nào trước mặt cô nữa cơ, nếu không thì sao lần nào cũng lại có vẻ miễn cưỡng vậy được?
Đỏ ửng trên mặt cô đã lan xuống đến cổ nhưng vẫn không chịu hắng giọng:" Người đàn ông thế nào thì tạo ra người phụ nữ như vậy thôi. "
Anh không xấu hổ mà cười:" Ý của em là lên đàn ông lưu manh như anh đã tạo ra người phụ nữ lưu manh là em sao? Vậy thì đến đi, hoan nghênh em giở trò lưu manh với anh đấy! Bắt đầu từ cởi thắt lưng đi.. cô gái ngốc. "
Anh dắt tay cô đặt lên nút thắt lưng của mình, cầm ngón tay cô, ấn nhẹ," cạch"nhỏ một tiếng, nút thắt lưng đã bật ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook