Nhật Lệ
-
Chương 75
Tôi trở về lâu đài trong tâm trạng cực kỳ phức tạp. Cái chết của Nhật Khánh xảy đến quá đột ngột. Cho dù mọi chuyện đều nằm trong dự đoán cũng không tránh khỏi bất ngờ khi nó thật sự diễn ra. Ngay cả việc hắn tu luyện Tịch thuật, vốn dĩ đã bị Nhật Vũ hoài nghi từ lâu. Trong đầu bất giác tái hiện lại đoạn ký ức của mấy hôm trước.
"Chàng đã bao giờ trông thấy Tịch thuật hoặc cách thức người ta tu luyện nó chưa?" Tôi hỏi Nhật Vũ khi cả hai đang đi dạo bên bờ Vọng Dương toạ lạc giữa hai toà lâu đài.
Hắn thoáng ngạc nhiên quay sang. "Chưa từng. Lúc Thân vương tạo phản, ta còn đang ở chỗ thầy Trịnh tu luyện."
"Ta cũng thế. Hồi biệt năng mới bộc lộ, ta thường xuyên nằm mơ thấy ký ức của Hải Phong lưu trữ trong Tinh cầu. Mà chỉ là một phần, bởi nửa còn lại liên quan mật thiết tới quá trình luyện Tịch thuật được hắn đưa vào kiếm Thương Hải. Loại tà thuật này tưởng chừng như đã thất truyền và biến mất qua các triều đại, nhưng thực ra nó có bản ghi chép cất giấu trong Tàng Thư Các. Chính Hải Phong là người đã tìm thấy và sử dụng nó. Ngay khi biết tới sự tồn tại của cuốn sách, trong đầu ta đã hình thành ý tưởng tìm kiếm. Vừa hay có dịp Nhật Khánh đưa ta tham dự tiệc khiêu vũ đêm Thanh Hằng, ta liền nhân cơ hội lẻn vào Tàng Thư Các. Thế nhưng hiển nhiên không thu hoạch được gì bởi cuốn sách đã bị Hải Phong thiêu huỷ từ lâu. Đấy là chuyện về sau ta mới biết được."
"Tịch thuật sớm đã bị liệt vào hàng cấm thuật. Hôm đó ta cũng khá bất ngờ khi thấy tất cả các cuốn sách nàng triệu hồi đều chung nhan đề ấy."
Tôi sửng sốt nhìn hắn, ngay tức khắc hồi tưởng. "Chàng chính là bóng đen trên đỉnh tháp?"
Hắn gật đầu thừa nhận.
Bấy giờ tôi mới ngờ ngợ tỉnh ngộ. "Thảo nào ta cứ có cảm giác bị theo dõi."
"Bộ dạng lén lút của nàng khiến người ta không chú ý không được." Hắn bao biện. "Nhưng ta chỉ tàng hình bám theo nàng vào Tàng Thư Các, lúc nàng quay về phòng tiệc thì ta cũng ngừng quan sát."
"Vậy nên chàng không biết ta bị lũ chim hút máu tấn công ngay sau đó. Ta đã từng kể với chàng về chúng và nói rằng, chẳng hiểu mình thoát ra bằng cách nào, gần đây mới phát hiện tất cả đều nhờ Nhật Huy. Ma trận là do Hội Thiết Sát giúp hắn lập nên để quy tụ linh lực. Có điều hắn không biết việc này, người hợp tác với tên thủ lĩnh là anh trai hắn."
"Không ngờ bọn chúng dám công khai sử dụng tà thuật ở ngay gần lâu đài." Nhật Vũ thoáng nheo mắt. "Nhật Huy khác với Nhật Khánh. Pháp lực của hắn tương đối yếu nên chẳng được Lâm tộc và triều thần để ý tới. Nhưng ta cảm giác dạo gần đây hắn thay đổi rất nhiều so với trước. Khi hắn cứu nàng ra khỏi Thuỷ Tinh Tháp, quá trình giao đấu thật sự khiến ta ngạc nhiên. Mới đầu ta còn cho rằng người xuất hiện là Nhật Khánh, vì kể từ thời điểm Nhật Huy bị thương trong cuộc chiến, hắn chưa từng hiện diện công khai bên ngoài. Phải thừa nhận đến nay pháp lực của hắn đã mạnh hơn trước rất nhiều. Loại năng lực ấy, hắn của ngày xưa không có được."
"Có thể do hắn được Nhật Khánh truyền linh lực?" Tôi suy đoán. "Hắn từng nói với ta, bởi vì bọn họ là anh em song sinh nên quá trình truyền linh lực mới thành công. Thầy Trịnh cũng từng kể, Nhật Lệ Vương IV ban đầu vốn là một người Vô linh, về sau linh lực đột nhiên xuất hiện và năng lực phép thuật tăng cao bất thường, phải chăng cũng nhờ người chị song sinh của mình?"
Nhật Vũ tỏ ý đồng tình.
"Thông thường, giữa hai đứa trẻ song sinh sẽ có một người mất khả năng phép thuật, nhưng bù lại có thể nhận linh lực san sẻ từ người kia. Về cơ bản, linh lực của mỗi người dao động trong khoảng giới hạn nhất định, dù chăm chỉ luyện tập đến tới mức nào cũng không thể vượt ngưỡng tối đa. Để phép truyền linh lực thành công, đòi hỏi người cho phải sở hữu lượng linh lực khá lớn, đồng thời phải biết dừng đúng thời điểm tránh trường hợp linh lực cạn kiệt. Ngoài ra, người nhận linh lực tuy có khả năng luyện thuật phép nhưng mức linh lực tăng tiến rất chậm, khó lòng đạt tới pháp lực cao như người bình thường. Vì thế trong trường hợp của Nhật Huy, ta cho rằng hắn nhận được sự trợ giúp từ ma khí mang theo sức mạnh của những Quỷ vương trước. Hoặc là hắn trực tiếp luyện Tịch thuật, hoặc là Nhật Khánh tu luyện rồi truyền linh lực cho hắn."
"Gì cơ?" Tôi kinh ngạc ngẩng phắt đầu dậy. "Ý chàng là một trong hai bọn họ sẽ trở thành Quỷ vương?"
Nhật Vũ giải thích. "Ta còn căn cứ vào một vài yếu tố khác. Trước hết là sự hợp tác của hai người họ với Hội Thiết Sát mà trong số đó không ít kẻ thuộc tộc Hải Miên. Tiếp theo là Huyết ngọc. Ở lần tiếp đón Nguyệt Hà Vương, ngay lúc hai người đặt chân vào toà lâu đài, ta đã cảm nhận được nó nhờ mối liên kết giữa Huyết ngọc trong người và viên thứ hai thất lạc. Đây cũng là thứ mà ta tìm kiếm khi trước."
Tôi tức khắc bừng tỉnh. "Chàng biết nó từng nằm trong tay Thân vương Nhật Tuấn?"
"Đúng thế. Và có kẻ khác cùng chung suy nghĩ với ta. Hồi đấy ta chưa biết Huyết ngọc và Tịch thuật liên quan mật thiết với nhau, chỉ đơn thuần cảm thấy nó quý hiếm và nhiều năng lượng nên muốn sở hữu. Ta tập trung tìm kiếm ở những nơi Nhật Tuấn xuất hiện trong khoảng thời gian cuối đời, bao gồm: lâu đài ông ta ở, vùng luyện Tịch thuật, địa điểm chiến đấu và cả lăng mộ, nhưng chẳng thu được gì. Mãi về sau thầy Trịnh mới tiết lộ, Huyết ngọc sớm đã bị kẻ khác đánh cắp ngay khi trận chiến kết thúc, và khả năng lớn nó chính là vật lưu giữ ma khí."
"Tức là thời điểm ấy nó rơi vào tay Nhật Khánh hoặc Nhật Huy?"
"Ta không nghĩ vậy." Hắn phủ nhận. "Nhật Khánh cũng từng bỏ công sức tìm kiếm như ta, còn Nhật Huy bị trọng thương đến bất tỉnh trước khi Quỷ vương thất bại và viên ngọc mất tích. Thế nên kẻ đánh đánh cắp sẽ là một người khác."
Bất chợt tôi nhớ tới tên thủ lĩnh Hội Thiết Sát. Hắn là con trai tộc trưởng tộc Hải Miên, may mắn thoát khỏi cuộc càn quét của triều đình mấy trăm năm về trước. Việc tận mắt chứng kiến người thân bị sát hại, người đồng tộc chết thảm và bộ tộc bị diệt vong đã khiến hắn cực kỳ phẫn uất, dần dần nung nấu ý định trả thù. Hắn tập hợp những người Hải Miên còn sống sót, lập thành Hội Thiết Sát và bắt đầu xây dựng thế lực qua thời gian. Tôi đoán, hắn biết như thế vẫn chưa đủ để lật đổ triều đình nên đã nghĩ đến việc lợi dụng Tịch thuật. Rất có khả năng hắn lấy được Huyết ngọc, nhưng vì không mang dòng máu hoàng gia nên chẳng thể trở thành chủ nhân của nó, ma khí cũng không lựa chọn hắn để xâm nhập. Do vậy, hắn buộc phải hợp tác với người đủ điều kiện hơn.
Căn cứ theo tình hình hiện tại thì nhiều nghi vấn đã được làm sáng tỏ. Chính tên thủ lĩnh là người trực tiếp lôi kéo và hỗ trợ Nhật Khánh luyện Tịch thuật. Thật dễ hiểu khi kẻ thù của kẻ thù có thể trở thành đồng minh. Thế nhưng Nhật Khánh, người có nguy cơ lớn trở thành Quỷ vương nay đã chết, vậy thì chủ nhân kế tiếp của ma khí liệu có thể là ai?
Phải rồi, viên Huyết ngọc.
"Chàng đã bao giờ trông thấy Tịch thuật hoặc cách thức người ta tu luyện nó chưa?" Tôi hỏi Nhật Vũ khi cả hai đang đi dạo bên bờ Vọng Dương toạ lạc giữa hai toà lâu đài.
Hắn thoáng ngạc nhiên quay sang. "Chưa từng. Lúc Thân vương tạo phản, ta còn đang ở chỗ thầy Trịnh tu luyện."
"Ta cũng thế. Hồi biệt năng mới bộc lộ, ta thường xuyên nằm mơ thấy ký ức của Hải Phong lưu trữ trong Tinh cầu. Mà chỉ là một phần, bởi nửa còn lại liên quan mật thiết tới quá trình luyện Tịch thuật được hắn đưa vào kiếm Thương Hải. Loại tà thuật này tưởng chừng như đã thất truyền và biến mất qua các triều đại, nhưng thực ra nó có bản ghi chép cất giấu trong Tàng Thư Các. Chính Hải Phong là người đã tìm thấy và sử dụng nó. Ngay khi biết tới sự tồn tại của cuốn sách, trong đầu ta đã hình thành ý tưởng tìm kiếm. Vừa hay có dịp Nhật Khánh đưa ta tham dự tiệc khiêu vũ đêm Thanh Hằng, ta liền nhân cơ hội lẻn vào Tàng Thư Các. Thế nhưng hiển nhiên không thu hoạch được gì bởi cuốn sách đã bị Hải Phong thiêu huỷ từ lâu. Đấy là chuyện về sau ta mới biết được."
"Tịch thuật sớm đã bị liệt vào hàng cấm thuật. Hôm đó ta cũng khá bất ngờ khi thấy tất cả các cuốn sách nàng triệu hồi đều chung nhan đề ấy."
Tôi sửng sốt nhìn hắn, ngay tức khắc hồi tưởng. "Chàng chính là bóng đen trên đỉnh tháp?"
Hắn gật đầu thừa nhận.
Bấy giờ tôi mới ngờ ngợ tỉnh ngộ. "Thảo nào ta cứ có cảm giác bị theo dõi."
"Bộ dạng lén lút của nàng khiến người ta không chú ý không được." Hắn bao biện. "Nhưng ta chỉ tàng hình bám theo nàng vào Tàng Thư Các, lúc nàng quay về phòng tiệc thì ta cũng ngừng quan sát."
"Vậy nên chàng không biết ta bị lũ chim hút máu tấn công ngay sau đó. Ta đã từng kể với chàng về chúng và nói rằng, chẳng hiểu mình thoát ra bằng cách nào, gần đây mới phát hiện tất cả đều nhờ Nhật Huy. Ma trận là do Hội Thiết Sát giúp hắn lập nên để quy tụ linh lực. Có điều hắn không biết việc này, người hợp tác với tên thủ lĩnh là anh trai hắn."
"Không ngờ bọn chúng dám công khai sử dụng tà thuật ở ngay gần lâu đài." Nhật Vũ thoáng nheo mắt. "Nhật Huy khác với Nhật Khánh. Pháp lực của hắn tương đối yếu nên chẳng được Lâm tộc và triều thần để ý tới. Nhưng ta cảm giác dạo gần đây hắn thay đổi rất nhiều so với trước. Khi hắn cứu nàng ra khỏi Thuỷ Tinh Tháp, quá trình giao đấu thật sự khiến ta ngạc nhiên. Mới đầu ta còn cho rằng người xuất hiện là Nhật Khánh, vì kể từ thời điểm Nhật Huy bị thương trong cuộc chiến, hắn chưa từng hiện diện công khai bên ngoài. Phải thừa nhận đến nay pháp lực của hắn đã mạnh hơn trước rất nhiều. Loại năng lực ấy, hắn của ngày xưa không có được."
"Có thể do hắn được Nhật Khánh truyền linh lực?" Tôi suy đoán. "Hắn từng nói với ta, bởi vì bọn họ là anh em song sinh nên quá trình truyền linh lực mới thành công. Thầy Trịnh cũng từng kể, Nhật Lệ Vương IV ban đầu vốn là một người Vô linh, về sau linh lực đột nhiên xuất hiện và năng lực phép thuật tăng cao bất thường, phải chăng cũng nhờ người chị song sinh của mình?"
Nhật Vũ tỏ ý đồng tình.
"Thông thường, giữa hai đứa trẻ song sinh sẽ có một người mất khả năng phép thuật, nhưng bù lại có thể nhận linh lực san sẻ từ người kia. Về cơ bản, linh lực của mỗi người dao động trong khoảng giới hạn nhất định, dù chăm chỉ luyện tập đến tới mức nào cũng không thể vượt ngưỡng tối đa. Để phép truyền linh lực thành công, đòi hỏi người cho phải sở hữu lượng linh lực khá lớn, đồng thời phải biết dừng đúng thời điểm tránh trường hợp linh lực cạn kiệt. Ngoài ra, người nhận linh lực tuy có khả năng luyện thuật phép nhưng mức linh lực tăng tiến rất chậm, khó lòng đạt tới pháp lực cao như người bình thường. Vì thế trong trường hợp của Nhật Huy, ta cho rằng hắn nhận được sự trợ giúp từ ma khí mang theo sức mạnh của những Quỷ vương trước. Hoặc là hắn trực tiếp luyện Tịch thuật, hoặc là Nhật Khánh tu luyện rồi truyền linh lực cho hắn."
"Gì cơ?" Tôi kinh ngạc ngẩng phắt đầu dậy. "Ý chàng là một trong hai bọn họ sẽ trở thành Quỷ vương?"
Nhật Vũ giải thích. "Ta còn căn cứ vào một vài yếu tố khác. Trước hết là sự hợp tác của hai người họ với Hội Thiết Sát mà trong số đó không ít kẻ thuộc tộc Hải Miên. Tiếp theo là Huyết ngọc. Ở lần tiếp đón Nguyệt Hà Vương, ngay lúc hai người đặt chân vào toà lâu đài, ta đã cảm nhận được nó nhờ mối liên kết giữa Huyết ngọc trong người và viên thứ hai thất lạc. Đây cũng là thứ mà ta tìm kiếm khi trước."
Tôi tức khắc bừng tỉnh. "Chàng biết nó từng nằm trong tay Thân vương Nhật Tuấn?"
"Đúng thế. Và có kẻ khác cùng chung suy nghĩ với ta. Hồi đấy ta chưa biết Huyết ngọc và Tịch thuật liên quan mật thiết với nhau, chỉ đơn thuần cảm thấy nó quý hiếm và nhiều năng lượng nên muốn sở hữu. Ta tập trung tìm kiếm ở những nơi Nhật Tuấn xuất hiện trong khoảng thời gian cuối đời, bao gồm: lâu đài ông ta ở, vùng luyện Tịch thuật, địa điểm chiến đấu và cả lăng mộ, nhưng chẳng thu được gì. Mãi về sau thầy Trịnh mới tiết lộ, Huyết ngọc sớm đã bị kẻ khác đánh cắp ngay khi trận chiến kết thúc, và khả năng lớn nó chính là vật lưu giữ ma khí."
"Tức là thời điểm ấy nó rơi vào tay Nhật Khánh hoặc Nhật Huy?"
"Ta không nghĩ vậy." Hắn phủ nhận. "Nhật Khánh cũng từng bỏ công sức tìm kiếm như ta, còn Nhật Huy bị trọng thương đến bất tỉnh trước khi Quỷ vương thất bại và viên ngọc mất tích. Thế nên kẻ đánh đánh cắp sẽ là một người khác."
Bất chợt tôi nhớ tới tên thủ lĩnh Hội Thiết Sát. Hắn là con trai tộc trưởng tộc Hải Miên, may mắn thoát khỏi cuộc càn quét của triều đình mấy trăm năm về trước. Việc tận mắt chứng kiến người thân bị sát hại, người đồng tộc chết thảm và bộ tộc bị diệt vong đã khiến hắn cực kỳ phẫn uất, dần dần nung nấu ý định trả thù. Hắn tập hợp những người Hải Miên còn sống sót, lập thành Hội Thiết Sát và bắt đầu xây dựng thế lực qua thời gian. Tôi đoán, hắn biết như thế vẫn chưa đủ để lật đổ triều đình nên đã nghĩ đến việc lợi dụng Tịch thuật. Rất có khả năng hắn lấy được Huyết ngọc, nhưng vì không mang dòng máu hoàng gia nên chẳng thể trở thành chủ nhân của nó, ma khí cũng không lựa chọn hắn để xâm nhập. Do vậy, hắn buộc phải hợp tác với người đủ điều kiện hơn.
Căn cứ theo tình hình hiện tại thì nhiều nghi vấn đã được làm sáng tỏ. Chính tên thủ lĩnh là người trực tiếp lôi kéo và hỗ trợ Nhật Khánh luyện Tịch thuật. Thật dễ hiểu khi kẻ thù của kẻ thù có thể trở thành đồng minh. Thế nhưng Nhật Khánh, người có nguy cơ lớn trở thành Quỷ vương nay đã chết, vậy thì chủ nhân kế tiếp của ma khí liệu có thể là ai?
Phải rồi, viên Huyết ngọc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook