Nhật Ký Thực Nghiệm Của Tên Vu Yêu Điên Khùng
-
Chương 190: Tassel
"Mạnh được yếu thua, cường giả sinh tồn."
Điểm khác nhau căn bản giữa trật tự nữ thần Asteria và hỗn độn nữ thần Cynthia chính là điều này.
Asteria cho rằng thực lực cá thể không phải là trọng yếu nhất, kẻ yếu và cường giả cùng chung sống dưới quy chế do thần định ra, bổ sung những thiếu sót cho nhau, như vậy mới là hình thái xã hội hoàn mỹ nhất. Còn đối với Cynthia, để bọn nhỏ cạnh tranh với nhau, đứa mạnh nhất sẽ được sống sót, cung cấp tài nguyên cho đứa nhỏ tiềm lực nhất mới là thế giới hoàn mỹ.
Lý niệm khác nhau cuốn cùng dẫn đến song phương triệt để trở mặt, đồng thời tạo vật của song phương cũng đi theo phương hướng phát triển hoàn toàn khác biệt.
Lấy xã hội nhân loại ở phe trật tự làm thí dụ, bất kể người có thân phận gì, cá thể nhân loại đều không có khả năng sinh tồn tách biệt khỏi xã hội, ngay cả quốc vương cũng không thể không sống chung với nông phu lao động. Còn nếu đặt chung một chỗ so ai mạnh hơn, chỉ sợ Hoàng đế bệ hạ địa vị chưa chắc đánh thắng được một nông phu liều mạng giơ cuốc lên.
Có lẽ nhân loại không cách nào đại biểu trật tự chân chính, vậy thiên sứ là sinh vật trật tự đỉnh cấp hẳn là có thể đại biểu.
Thiên sứ vừa sinh ra đã được quyết định công việc, mọi hành động của cá nhân phải phục vụ cho tập thể phục vụ, nhìn bề ngoài có vẻ như hoàn mỹ vô khuyết, nhưng trên thực tế, hình thái xã hội này lại thiếu sự co dãn, không có sai lầm, không có thứ để sùng kính, bởi vậy rất nhiều thiên sứ đều thiếu thốn tình cảm, cuối cùng tạo ra chủng tộc mang tên Đọa Lạc Thiên Sứ sinh tồn ở Hạ Vị Diện.
Mà phe hỗn độn lại hoàn toàn trái ngược, ác ma giết chóc lẫn nhau, thôn phệ lẫn nhau, ở đây chỉ có một luật duy nhất, luật rừng. Ác ma đê giai chỉ cần thực lực đột phá thì có thể thu hoạch được địa vị tương ứng, bởi vậy người người đều phải cố gắng trèo lên. Cấp trên của ngươi có lẽ không thông minh bằng ngươi, nhưng chắc chắn là hắn đánh hơn ngươi.
"Kẻ yếu nên chết đi, cường giả xứng đáng đạt được hết thảy. Nếu ta cảm thấy chưa đủ tốt, đó là bởi vì ta không đủ mạnh. Chỉ cần sống vui vẻ là đủ rồi, nghĩ nhiều làm gì."
Đây là suy nghĩ chủ lưu trong đại bộ phận ác ma, bởi vậy các sinh vật có trí tuệ đều nói ác ma là chủng tộc đầu óc ngu si tứ chi phát triển, nhưng thực tế lại hoàn toàn trái ngược.
Ác ma cao giai thường có ký ức hai đời, kinh nghiệm tích lũy mang đến đầy đủ tri thức, bọn họ không phải không có não, chỉ là lười suy nghĩ mà thôi, mà nếu cần dùng cơ bắp nói chuyện, vậy ác ma gần như không có đối thủ.
"Ngu xuẩn, có lẽ ta không cách nào dùng miệng lưỡi biện luận thắng ngươi, nhưng ta tiêu diệt ngươi là được rồi."
Mỗi khi có người dự định phân rõ phải trái với ác ma, đám to con đó lập tức phương thức của mình tới nói lý, đến khi đầu ngươi một nơi thân ngươi một nẻo thì chúng ta lại nói lý
Có thể nói, Caven trung nhị và phe hỗn độn quả thật rất hợp nhau.
Đọa lạc ma hóa không phải tẩy não. Caven năm đó là tính cách như thế nào thì bây giờ vẫn vậy.
Hắn thuận tay giúp hậu duệ của mình kiến quốc chỉ vì ngẫu hứng mà thôi, nếu nước Lam lại lần nữa bị diệt tuyệt, vậy coi như hoàn toàn phù hợp với quy luật kẻ mạnh mới có thể sinh tồn quy luật. Lúc đó có lẽ Caven chỉ nhún vai, nói một câu "Có chút tiếc nuối", rồi lập tức quên sạch.
Về phần lần trước đánh lui người thú, hẳn là do Thánh chiến sắp tới gần, Caven buộc phải đảm bảo nhục thân của Renee, chuẩn bị cho mình giáng lâm.
Hiện tại Caven nhập hồn vào thân thể Renee chính là "Hạt giống nảy mầm" như hắn nói, vừa cảm thấy Renee đã đủ điều kiện để gánh chịu ý chí của mình, thế là hắn liền ra sân.
Sau khi nghĩ thông suốt những chuyện này, ta mới cảm thấy yên lòng, một vị Chủ Thần dư sức đảo ngược hoàn toàn chiến cuộc.
Chỉ cần Caven còn nghĩ tới tình cảm năm đó, chí ít hắn sẽ không trực tiếp ra tay với chúng ta, lão cha xuất hiện chỉ là thêm một phần bảo hiểm, dù sao ngoài trừ những tên bị tẩy não khống chế thì không phải vương tử nào cũng điên cuồng đến mức chủ động giết cha diệt quốc.
Trong tình huống bình thường, tất cả hùng hài tử dù hung hăng cỡ nào thì đối mặt với phụ huynh uy nghiêm đều sẽ phải e ngại vài phần.
"Roland! Có nghe ta nói không? Ngươi đang suy nghĩ lung tung gì đó? Mặt mũi tổ tiên đều bị ngươi làm mất sạch rồi, chẳng có chút lễ nghi kỵ sĩ và giáo dưỡng Hoàng gia nào. Còn nữa, ngươi là anh trai, phải có trách nhiệm dạy bảo em trai. Ngươi dạy bảo Caven thế à? Sao ngươi không ngăn cản nó chuyển giới?"
Được rồi, do Caven cực kỳ không có nghĩa khí chuồn đi, toàn bộ hỏa lực của lão cha đều dồn hết xuống ta, kiểu lải nhải này vừa làm ta hoài niệm ba trăm năm trước vừa khiến ta cạn lời.
"Đáng chết, ông già bắt đầu bật mode dạy bảo thì hoàn toàn không thèm nghe giải thích, nhãi con Caven, thế mà bỏ lại ta một mình chịu tội!"
Trong lúc Roland đang hưởng thụ tình "Yêu mến" từ trưởng bối, "Renee" đã ra bên ngoài thành, hắn đang định thực hiện lời hứa của mình.
"Muốn được Roland khích lệ, muốn làm đến mức nào?"
Có thể nói, lời hứa chưa có mục tiêu chính xác quả thật là lời hứa khó khăn nhất.
Tuy Caven có thể quỵt nợ, rất nhiều tồn tại ở Hạ Vị Diện thích lừa lấy linh hồn mà không thèm thực hiện lời hứa. Nhưng làm tiên tổ mà lừa gạt hậu duệ mình thì có hơi băn khoăn, lại thêm, Caven vốn dự định ‘thuê nhà’ lâu dài, vì vậy hắn cần phải duy trì quan hệ tốt đẹp với chủ nhà.
"Thôi thì làm chút việc, coi như tiền phòng đi. Quyết định, chính là ngươi, Lolth! Ha ha, nhiệm vụ chủ yếu của ta là xử lý hết những kẻ ngu ngốc mà, dù ta không nói, hẳn là Roland cũng đoán được."
Có thể nói, thời gian quả thật để lại vết tích trên Caven, chí ít trước kia, Caven không hề biết âm mưu.
Quả thực hắn chưa hề nói dối, hắn thật sự muốn đến thế gian dạo chơi, nhưng hắn lại không nói là đến dạo chơi rồi thuận tiện hoàn thành vài nhiệm vụ.
Giữa các Chân Thần cũng có quy củ, thần minh không được trực tiếp tham gia chiến tranh phàm nhân, bởi vì suy nghĩ đến năng lực gánh chịu của thế giới, đồng thời phòng ngừa Chân Thần trực tiếp hủy diệt hết thảy quy tắc ngầm trong Thánh chiến. Nếu Chân Thần sớm nhúng tay vào Thánh chiến, thậm chí trực tiếp giáng lâm, vậy sẽ dẫn đến chiến tranh liên tiếp thăng cấp, tình thế hoàn toàn mất khống chế.
Có thể nói, nếu không phải nguyên tố thần Umdiro tham chiến thì sẽ không có Lolth phản bội, Chân Thần sẽ không vẫn lạc nhanh như vậy. Không thể nghi ngờ, rừng rậm thủ hộ thần và Chu Hậu đều có hành động vi phạm nguyên tắc rõ ràng.
Giống như hai đứa con nít đi nhà trẻ đánh nhau, bên thua mời anh trai học tiểu học sân, bên kia chịu thiệt thòi lập tức xin anh họ học trung học báo thù, cứ như vậy, song phương liên tiếp mời thêm người tham chiến, chiến đấu liên tiếp thăng cấp, cuối cùng sẽ dẫn đến hai gia tộc tử chiến.
"Có lẽ quyết chiến nhất định sẽ đến, nhưng tuyệt đối không phải hiện tại, hùng hài tử không tuân quy củ phải bị treo lên đánh."
Nếu gia trưởng một bên kịp thời ra mặt, sau khi phát hiện đứa nhỏ nhà mình hung hăng càn quấy, gia trưởng liền tát cho đứa nhỏ tỉnh ra, như vậy tuần hoàn sẽ được dừng lại.
Lúc này Caven đang muốn làm cái tát đó, bởi vì trên danh phận, Lolth đang là thành viên phe hỗn độn, muốn tất thì cũng chưa tới phiên phe trật tự.
"Ai u. Lần này lão nương quá tức giận, xem ra, chỉ tát một cái vẫn chưa đủ."
Nếu Lolth phản bội không bị xử phạt, chỉ sợ, tên phản đồ tiếp theo chẳng mấy chốc sẽ sinh ra. Do lần nữa phản bội, Lolth không những không được ý chí vực sâu tha thứ, mà còn khiến cho phe trật tự từ bỏ nàng.
"Ta gặp nhiều kẻ nửa vời và cỏ đầu tường rồi, nhưng vừa mới bắt đầu mà đã nhảy qua nhảy lại hai bên thì chưa từng thấy. Lolth ngươi nghĩ Chủ Thần đại lão hai bên đều mù hay là chết hết rồi? Ngươi ra mặt quá sớm, cho nên, ngươi xui xẻo. Vốn là có thằng ngốc tinh linh thần kia tự tiện thần hàng, sai lầm lớn hơn ngươi nhiều, nhưng mà hắn đền tội rồi, cho nên, lần này ta muốn giết gà dọa khỉ, không tìm ngươi thì tìm ai."
Lolth đang là uy hiếp lớn nhất của phương Bắc và người nước Lam, bởi vậy có thể thấy Caven vừa làm chuyện công vừa tiện thể mưu đồ riêng.
Sao băng xẹt qua chân trời đại biểu cho có người sắp gặp bất hạnh, lần này vị xui xẻo là Chu Hậu đang chuẩn bị cướp đoạt chức vị phương Bắc thủ hộ thần.
"Đúng rồi, khó lắm mới lên đây được một lần, thời gian còn sớm, trước tiên tìm một chỗ giết thời gian đã, Mị Ma và hỗn huyết nữ ác ma ngán lắm rồi, đã đến lúc phải đi tìm niềm vui mới, nữ tinh linh mỹ mạo mảnh khảnh, nữ người thú khỏe đẹp cân đối đáng yêu,… lão phu đến rồi! Khục, nói sai, các ngươi đẹp, lão nương đến rồi!"
Khục, có lẽ, trước khi Caven định làm chính sự, Lolth còn có thể phách lối một khoản thời gian.
Tiện đây nói luôn, sau một loạt sự kiện, vị công chúa nào đó sẽ có xưng hào ‘công chúa hoa bách hợp’, xem ra vở kịch hài hước năm nào đã được định trước càng diễn càng sâu.
…………..
Khi màn đêm bắt đầu giáng lâm, dã thú bắt đầu tìm bữa tối, mảnh đất này đã chảy đủ máu tươi, hết thảy đều sắp đến hồi cuối.
Trên mặt đất phương Bắc, bất chấp tuyết rơi, một đội ngũ kỳ quái vẫn đang ra sức tiến lên.
Rõ ràng bọn họ đều là tinh linh, nhưng lại chia thành hai nhóm, hắc ám tinh linh vênh váo tự đắc đi ở phía sau, phía trước là các tinh linh màu da xám đen tràn đầy uể oải.
Hôi huyết tinh linh là tên mới của bọn họ, hơn ba vạn tinh linh này phảng phất như đang mộng du, như là cái xác không hồn.
Sau khi vương giả dẫn dắt bọn họ nương tựa chủ nhân mới, vị chủ nhân đó lập tức phái bọn họ đi thảo phạt chủ nhân hiện tại của phương Bắc – nhân loại.
"Quay đi quay lại rốt cuộc vẫn phải liều mạng với nhân loại sao?"
Dạo qua một vòng, bọn họ lại lần nữa quay trở về nguyên điểm, nhưng đúng như Eamon từng nói "Trước đó chúng ta là minh hữu ngang hàng, còn hiện tại ngươi chỉ là một con chó."
Lolth chỉ vẻn vẹn phản bội hai lần mà đã bị hai bên coi như phản đồ, còn đám hôi huyết tinh linh này không biết đã phản bội đến mấy lần.
Phản bội minh hữu nhân loại và trận doanh trật tự? Có, thậm chí là ngay từ đầu.
Khiến tinh linh chư thần thất vọng? Từ bỏ chiến trường phương Bắc chiến trường, khẩn cấp trở về cố hương, việc này khiến tinh linh chư thần vô cùng thất vọng.
Phản bội toàn bộ tinh linh phương Bắc? Màu da đen xạm kia chính là chứng cứ rõ ràng. Khi bọn họ phản chiến, các tinh linh phương Bắc đều không dám tin và lộ ra vẻ mặt cừu hận, đến nay ký ức đó vẫn còn rất rõ ràng.
Hiện tại, bọn họ lại lần nữa chối bỏ người dân đang gặp tai hoạ để tới tham gia một trận chiến tranh không có chút ý nghĩa nào. Cho nên, bọn họ đều vô cùng mờ mịt, mỗi một bước cứ như một lần chịu tra tấn, day dứt thống khổ vậy.
Cũng khó trách bọn họ mịt mờ như thế, chiến sĩ mất đi tín niệm và cả đối tượng để thủ hộ thì có khác gì xác không hồn?
Đột nhiên, một bài ca quen thuộc truyền tới, đó là ca khúc được diễn tấu vào dịp cuối năm, mỗi lần vương quốc Tassel khánh điển, cũng là biểu tượng cho một năm kết thúc, người dân được đoàn tụ.
"dajhdajd, (thân nhân phương xa, ngươi đã đi đến đau, chúng ta ở cố hương đang rất hoài niệm ngươi)
"fredeld, kad(Cổ thụ trong nhà phải chăng vẫn xanh tươi, ta nhớ tới tuổi thơ, khi đó, trời xanh thăm thẳm) "
Năm đó, Tinh Linh tộc nội chiến, chiến hỏa không ngừng. Vì tìm kiếm địa phương cho người dân sinh sống, truyền kỳ Nguyệt Tinh Linh - người ngâm thơ rong Tassel đã đi qua khắp núi non, biển cả.
Trải qua vô số vất vả, cuối cùng, nàng lựa chọn một khu vực ở phương Bắc. Tại đây, nàng ký kết khế ước với rừng rậm thủ hộ thần Claire Latin, sau đó mang theo tâm trạng mừng rỡ bước lên hành trình hồi hương.
Đáng tiếc, đường dài đằng đắc khiến Tassel vốn đã vô cùng mệt mỏi cả thể xác và tinh thần rốt cuộc không thể hoàn thành hành trình, nàng ngã xuống trên đường về nhà.
May mắn, tin tức được bồ câu đưa thư mang về, báo cho tộc nhân biết nàng đã ký kết ước định, kết quả là vùng đất phương Bắc đó trở thành gia viên của tinh linh.
Vì kỷ niệm người ngâm thơ truyền kỳ, trong dịp khánh điển hằng năm, công chúa đều dẫn dắt mọi người hợp xướng bài ca do người ngâm thơ đó sáng tác trên đường trở về, để tất cả cùng chúc mừng cuộc sống tốt đẹp hiện tại, cuộc sống mà tổ tiên đã đánh đổi rất nhiều mới có.
"ddajdad! daldadaaty(thân nhân của ta, ta rốt cuộc tìm được gia viên mơ ước, nhà mới của chúng ta đang ở phương bắc!) "
Hiện tại, tiếng ca quen thuộc kia vang vọng trong dãy núi, lời bài hát gọi lên nỗi khổ mà các hôi huyết tinh linh đang cố áp chế tận sâu trong đáy lòng.
Thời điểm nghe được ca khúc này đáng lẽ phải là lúc người nhà đoàn tụ, nhưng trải qua trận hạo kiếp này, có mấy ai còn người nhà.
"Giọng hát giống nhau như đúc! Không thể nào!"
Âm thanh nghẹn ngào cuối cùng hóa thành tiếng khóc, có người nghe ra được giọng hát quen thuộc, người có giọng hát đó đáng lẽ đã chết rồi.
"Susan điện hạ!! Không, không thể nào!"
Trinh sát tinh mắt đã phát hiện chân tướng, phía trên dãy núi, một bóng người đang ca hát, thân hình ẩn hiện kia chứng minh đó là nữ yêu trong truyền thuyết.
Sắc mặt các hôi huyết tinh linh lập tức trắng bệch, sự thật đang ở ngay trước mặt, rất nhiều chuyện trong nháy mắt liền nghĩ thông suốt.
"Giết nàng!"
Xen giữa vô số tiếng hô kinh ngạc và thút thít, tiếng gầm thét của ám tinh linh tướng quân rất đáng chú ý, mệnh lệnh của hắn lập tức được chấp hành, vô số mũi tên phụ ma đặt lên cung, sau một khắc, mưa tên bắn thẳng đến bóng người cô độc trên đỉnh núi.
"Đừng, đừng!"
Hôi huyết tinh linh không thể chịu được nữa, bọn họ tranh chấp với ám tinh linh, cố gắng ngăn cản những múi tên phụ ma.
Nhưng đã chậm, xạ thủ ám tinh linh đã bắn ra mưa tên, mắt thấy nữ yêu tân sinh sẽ tử vong, kỳ tích đột nhiên xuất hiện.
Một con Phượng Hoàng bay lên, tất cả mũi tên đều bị thiêu thành tro tàn, ma pháp cũng bị đôi cánh lửa ngăn lại, khi hạ xuống, Phượng Hoàng đột nhiên hóa thành một vị nữ tướng đang cầm thần kiếm bốc cháy.
Tiếp đó, ở bên kia sườn núi đột nhiên xuất hiện vô số bóng người, đó chính là quân đoàn tinh nhuệ dưới mặt đất.
"Mặc dù cây này không phải ta trồng, núi này cũng không phải ta mở, nhưng các ngươi muốn đi qua đây thì vẫn phải để lại tiền mãi lộ."
Thiếu nữ tóc đỏ nói như thế, mặc dù chẳng ai hiểu nàng muốn nói gì, nhưng không hề có bất kì ám tinh linh nào dám phản bác. Nguyên nhân? Bởi vì vị này chính là đại nhân vật có khả năng thống nhất thế giới dưới đất - Hỏa Phượng Annie Levine!
Một giọng nói quen thuộc vang lên làm cho hôi huyết các tinh linh kinh ngạc đến run rẩy, có lẽ chân tướng của vở bi kịch sắp được tiết lộ.
"Đồng bào của ta, các ngươi đã bị lừa gạt, cái chết của ta, lời tuyên chiến bất ngờ, tất cả đều là âm mưu quỷ kế của những kẻ dã tâm."
Điểm khác nhau căn bản giữa trật tự nữ thần Asteria và hỗn độn nữ thần Cynthia chính là điều này.
Asteria cho rằng thực lực cá thể không phải là trọng yếu nhất, kẻ yếu và cường giả cùng chung sống dưới quy chế do thần định ra, bổ sung những thiếu sót cho nhau, như vậy mới là hình thái xã hội hoàn mỹ nhất. Còn đối với Cynthia, để bọn nhỏ cạnh tranh với nhau, đứa mạnh nhất sẽ được sống sót, cung cấp tài nguyên cho đứa nhỏ tiềm lực nhất mới là thế giới hoàn mỹ.
Lý niệm khác nhau cuốn cùng dẫn đến song phương triệt để trở mặt, đồng thời tạo vật của song phương cũng đi theo phương hướng phát triển hoàn toàn khác biệt.
Lấy xã hội nhân loại ở phe trật tự làm thí dụ, bất kể người có thân phận gì, cá thể nhân loại đều không có khả năng sinh tồn tách biệt khỏi xã hội, ngay cả quốc vương cũng không thể không sống chung với nông phu lao động. Còn nếu đặt chung một chỗ so ai mạnh hơn, chỉ sợ Hoàng đế bệ hạ địa vị chưa chắc đánh thắng được một nông phu liều mạng giơ cuốc lên.
Có lẽ nhân loại không cách nào đại biểu trật tự chân chính, vậy thiên sứ là sinh vật trật tự đỉnh cấp hẳn là có thể đại biểu.
Thiên sứ vừa sinh ra đã được quyết định công việc, mọi hành động của cá nhân phải phục vụ cho tập thể phục vụ, nhìn bề ngoài có vẻ như hoàn mỹ vô khuyết, nhưng trên thực tế, hình thái xã hội này lại thiếu sự co dãn, không có sai lầm, không có thứ để sùng kính, bởi vậy rất nhiều thiên sứ đều thiếu thốn tình cảm, cuối cùng tạo ra chủng tộc mang tên Đọa Lạc Thiên Sứ sinh tồn ở Hạ Vị Diện.
Mà phe hỗn độn lại hoàn toàn trái ngược, ác ma giết chóc lẫn nhau, thôn phệ lẫn nhau, ở đây chỉ có một luật duy nhất, luật rừng. Ác ma đê giai chỉ cần thực lực đột phá thì có thể thu hoạch được địa vị tương ứng, bởi vậy người người đều phải cố gắng trèo lên. Cấp trên của ngươi có lẽ không thông minh bằng ngươi, nhưng chắc chắn là hắn đánh hơn ngươi.
"Kẻ yếu nên chết đi, cường giả xứng đáng đạt được hết thảy. Nếu ta cảm thấy chưa đủ tốt, đó là bởi vì ta không đủ mạnh. Chỉ cần sống vui vẻ là đủ rồi, nghĩ nhiều làm gì."
Đây là suy nghĩ chủ lưu trong đại bộ phận ác ma, bởi vậy các sinh vật có trí tuệ đều nói ác ma là chủng tộc đầu óc ngu si tứ chi phát triển, nhưng thực tế lại hoàn toàn trái ngược.
Ác ma cao giai thường có ký ức hai đời, kinh nghiệm tích lũy mang đến đầy đủ tri thức, bọn họ không phải không có não, chỉ là lười suy nghĩ mà thôi, mà nếu cần dùng cơ bắp nói chuyện, vậy ác ma gần như không có đối thủ.
"Ngu xuẩn, có lẽ ta không cách nào dùng miệng lưỡi biện luận thắng ngươi, nhưng ta tiêu diệt ngươi là được rồi."
Mỗi khi có người dự định phân rõ phải trái với ác ma, đám to con đó lập tức phương thức của mình tới nói lý, đến khi đầu ngươi một nơi thân ngươi một nẻo thì chúng ta lại nói lý
Có thể nói, Caven trung nhị và phe hỗn độn quả thật rất hợp nhau.
Đọa lạc ma hóa không phải tẩy não. Caven năm đó là tính cách như thế nào thì bây giờ vẫn vậy.
Hắn thuận tay giúp hậu duệ của mình kiến quốc chỉ vì ngẫu hứng mà thôi, nếu nước Lam lại lần nữa bị diệt tuyệt, vậy coi như hoàn toàn phù hợp với quy luật kẻ mạnh mới có thể sinh tồn quy luật. Lúc đó có lẽ Caven chỉ nhún vai, nói một câu "Có chút tiếc nuối", rồi lập tức quên sạch.
Về phần lần trước đánh lui người thú, hẳn là do Thánh chiến sắp tới gần, Caven buộc phải đảm bảo nhục thân của Renee, chuẩn bị cho mình giáng lâm.
Hiện tại Caven nhập hồn vào thân thể Renee chính là "Hạt giống nảy mầm" như hắn nói, vừa cảm thấy Renee đã đủ điều kiện để gánh chịu ý chí của mình, thế là hắn liền ra sân.
Sau khi nghĩ thông suốt những chuyện này, ta mới cảm thấy yên lòng, một vị Chủ Thần dư sức đảo ngược hoàn toàn chiến cuộc.
Chỉ cần Caven còn nghĩ tới tình cảm năm đó, chí ít hắn sẽ không trực tiếp ra tay với chúng ta, lão cha xuất hiện chỉ là thêm một phần bảo hiểm, dù sao ngoài trừ những tên bị tẩy não khống chế thì không phải vương tử nào cũng điên cuồng đến mức chủ động giết cha diệt quốc.
Trong tình huống bình thường, tất cả hùng hài tử dù hung hăng cỡ nào thì đối mặt với phụ huynh uy nghiêm đều sẽ phải e ngại vài phần.
"Roland! Có nghe ta nói không? Ngươi đang suy nghĩ lung tung gì đó? Mặt mũi tổ tiên đều bị ngươi làm mất sạch rồi, chẳng có chút lễ nghi kỵ sĩ và giáo dưỡng Hoàng gia nào. Còn nữa, ngươi là anh trai, phải có trách nhiệm dạy bảo em trai. Ngươi dạy bảo Caven thế à? Sao ngươi không ngăn cản nó chuyển giới?"
Được rồi, do Caven cực kỳ không có nghĩa khí chuồn đi, toàn bộ hỏa lực của lão cha đều dồn hết xuống ta, kiểu lải nhải này vừa làm ta hoài niệm ba trăm năm trước vừa khiến ta cạn lời.
"Đáng chết, ông già bắt đầu bật mode dạy bảo thì hoàn toàn không thèm nghe giải thích, nhãi con Caven, thế mà bỏ lại ta một mình chịu tội!"
Trong lúc Roland đang hưởng thụ tình "Yêu mến" từ trưởng bối, "Renee" đã ra bên ngoài thành, hắn đang định thực hiện lời hứa của mình.
"Muốn được Roland khích lệ, muốn làm đến mức nào?"
Có thể nói, lời hứa chưa có mục tiêu chính xác quả thật là lời hứa khó khăn nhất.
Tuy Caven có thể quỵt nợ, rất nhiều tồn tại ở Hạ Vị Diện thích lừa lấy linh hồn mà không thèm thực hiện lời hứa. Nhưng làm tiên tổ mà lừa gạt hậu duệ mình thì có hơi băn khoăn, lại thêm, Caven vốn dự định ‘thuê nhà’ lâu dài, vì vậy hắn cần phải duy trì quan hệ tốt đẹp với chủ nhà.
"Thôi thì làm chút việc, coi như tiền phòng đi. Quyết định, chính là ngươi, Lolth! Ha ha, nhiệm vụ chủ yếu của ta là xử lý hết những kẻ ngu ngốc mà, dù ta không nói, hẳn là Roland cũng đoán được."
Có thể nói, thời gian quả thật để lại vết tích trên Caven, chí ít trước kia, Caven không hề biết âm mưu.
Quả thực hắn chưa hề nói dối, hắn thật sự muốn đến thế gian dạo chơi, nhưng hắn lại không nói là đến dạo chơi rồi thuận tiện hoàn thành vài nhiệm vụ.
Giữa các Chân Thần cũng có quy củ, thần minh không được trực tiếp tham gia chiến tranh phàm nhân, bởi vì suy nghĩ đến năng lực gánh chịu của thế giới, đồng thời phòng ngừa Chân Thần trực tiếp hủy diệt hết thảy quy tắc ngầm trong Thánh chiến. Nếu Chân Thần sớm nhúng tay vào Thánh chiến, thậm chí trực tiếp giáng lâm, vậy sẽ dẫn đến chiến tranh liên tiếp thăng cấp, tình thế hoàn toàn mất khống chế.
Có thể nói, nếu không phải nguyên tố thần Umdiro tham chiến thì sẽ không có Lolth phản bội, Chân Thần sẽ không vẫn lạc nhanh như vậy. Không thể nghi ngờ, rừng rậm thủ hộ thần và Chu Hậu đều có hành động vi phạm nguyên tắc rõ ràng.
Giống như hai đứa con nít đi nhà trẻ đánh nhau, bên thua mời anh trai học tiểu học sân, bên kia chịu thiệt thòi lập tức xin anh họ học trung học báo thù, cứ như vậy, song phương liên tiếp mời thêm người tham chiến, chiến đấu liên tiếp thăng cấp, cuối cùng sẽ dẫn đến hai gia tộc tử chiến.
"Có lẽ quyết chiến nhất định sẽ đến, nhưng tuyệt đối không phải hiện tại, hùng hài tử không tuân quy củ phải bị treo lên đánh."
Nếu gia trưởng một bên kịp thời ra mặt, sau khi phát hiện đứa nhỏ nhà mình hung hăng càn quấy, gia trưởng liền tát cho đứa nhỏ tỉnh ra, như vậy tuần hoàn sẽ được dừng lại.
Lúc này Caven đang muốn làm cái tát đó, bởi vì trên danh phận, Lolth đang là thành viên phe hỗn độn, muốn tất thì cũng chưa tới phiên phe trật tự.
"Ai u. Lần này lão nương quá tức giận, xem ra, chỉ tát một cái vẫn chưa đủ."
Nếu Lolth phản bội không bị xử phạt, chỉ sợ, tên phản đồ tiếp theo chẳng mấy chốc sẽ sinh ra. Do lần nữa phản bội, Lolth không những không được ý chí vực sâu tha thứ, mà còn khiến cho phe trật tự từ bỏ nàng.
"Ta gặp nhiều kẻ nửa vời và cỏ đầu tường rồi, nhưng vừa mới bắt đầu mà đã nhảy qua nhảy lại hai bên thì chưa từng thấy. Lolth ngươi nghĩ Chủ Thần đại lão hai bên đều mù hay là chết hết rồi? Ngươi ra mặt quá sớm, cho nên, ngươi xui xẻo. Vốn là có thằng ngốc tinh linh thần kia tự tiện thần hàng, sai lầm lớn hơn ngươi nhiều, nhưng mà hắn đền tội rồi, cho nên, lần này ta muốn giết gà dọa khỉ, không tìm ngươi thì tìm ai."
Lolth đang là uy hiếp lớn nhất của phương Bắc và người nước Lam, bởi vậy có thể thấy Caven vừa làm chuyện công vừa tiện thể mưu đồ riêng.
Sao băng xẹt qua chân trời đại biểu cho có người sắp gặp bất hạnh, lần này vị xui xẻo là Chu Hậu đang chuẩn bị cướp đoạt chức vị phương Bắc thủ hộ thần.
"Đúng rồi, khó lắm mới lên đây được một lần, thời gian còn sớm, trước tiên tìm một chỗ giết thời gian đã, Mị Ma và hỗn huyết nữ ác ma ngán lắm rồi, đã đến lúc phải đi tìm niềm vui mới, nữ tinh linh mỹ mạo mảnh khảnh, nữ người thú khỏe đẹp cân đối đáng yêu,… lão phu đến rồi! Khục, nói sai, các ngươi đẹp, lão nương đến rồi!"
Khục, có lẽ, trước khi Caven định làm chính sự, Lolth còn có thể phách lối một khoản thời gian.
Tiện đây nói luôn, sau một loạt sự kiện, vị công chúa nào đó sẽ có xưng hào ‘công chúa hoa bách hợp’, xem ra vở kịch hài hước năm nào đã được định trước càng diễn càng sâu.
…………..
Khi màn đêm bắt đầu giáng lâm, dã thú bắt đầu tìm bữa tối, mảnh đất này đã chảy đủ máu tươi, hết thảy đều sắp đến hồi cuối.
Trên mặt đất phương Bắc, bất chấp tuyết rơi, một đội ngũ kỳ quái vẫn đang ra sức tiến lên.
Rõ ràng bọn họ đều là tinh linh, nhưng lại chia thành hai nhóm, hắc ám tinh linh vênh váo tự đắc đi ở phía sau, phía trước là các tinh linh màu da xám đen tràn đầy uể oải.
Hôi huyết tinh linh là tên mới của bọn họ, hơn ba vạn tinh linh này phảng phất như đang mộng du, như là cái xác không hồn.
Sau khi vương giả dẫn dắt bọn họ nương tựa chủ nhân mới, vị chủ nhân đó lập tức phái bọn họ đi thảo phạt chủ nhân hiện tại của phương Bắc – nhân loại.
"Quay đi quay lại rốt cuộc vẫn phải liều mạng với nhân loại sao?"
Dạo qua một vòng, bọn họ lại lần nữa quay trở về nguyên điểm, nhưng đúng như Eamon từng nói "Trước đó chúng ta là minh hữu ngang hàng, còn hiện tại ngươi chỉ là một con chó."
Lolth chỉ vẻn vẹn phản bội hai lần mà đã bị hai bên coi như phản đồ, còn đám hôi huyết tinh linh này không biết đã phản bội đến mấy lần.
Phản bội minh hữu nhân loại và trận doanh trật tự? Có, thậm chí là ngay từ đầu.
Khiến tinh linh chư thần thất vọng? Từ bỏ chiến trường phương Bắc chiến trường, khẩn cấp trở về cố hương, việc này khiến tinh linh chư thần vô cùng thất vọng.
Phản bội toàn bộ tinh linh phương Bắc? Màu da đen xạm kia chính là chứng cứ rõ ràng. Khi bọn họ phản chiến, các tinh linh phương Bắc đều không dám tin và lộ ra vẻ mặt cừu hận, đến nay ký ức đó vẫn còn rất rõ ràng.
Hiện tại, bọn họ lại lần nữa chối bỏ người dân đang gặp tai hoạ để tới tham gia một trận chiến tranh không có chút ý nghĩa nào. Cho nên, bọn họ đều vô cùng mờ mịt, mỗi một bước cứ như một lần chịu tra tấn, day dứt thống khổ vậy.
Cũng khó trách bọn họ mịt mờ như thế, chiến sĩ mất đi tín niệm và cả đối tượng để thủ hộ thì có khác gì xác không hồn?
Đột nhiên, một bài ca quen thuộc truyền tới, đó là ca khúc được diễn tấu vào dịp cuối năm, mỗi lần vương quốc Tassel khánh điển, cũng là biểu tượng cho một năm kết thúc, người dân được đoàn tụ.
"dajhdajd, (thân nhân phương xa, ngươi đã đi đến đau, chúng ta ở cố hương đang rất hoài niệm ngươi)
"fredeld, kad(Cổ thụ trong nhà phải chăng vẫn xanh tươi, ta nhớ tới tuổi thơ, khi đó, trời xanh thăm thẳm) "
Năm đó, Tinh Linh tộc nội chiến, chiến hỏa không ngừng. Vì tìm kiếm địa phương cho người dân sinh sống, truyền kỳ Nguyệt Tinh Linh - người ngâm thơ rong Tassel đã đi qua khắp núi non, biển cả.
Trải qua vô số vất vả, cuối cùng, nàng lựa chọn một khu vực ở phương Bắc. Tại đây, nàng ký kết khế ước với rừng rậm thủ hộ thần Claire Latin, sau đó mang theo tâm trạng mừng rỡ bước lên hành trình hồi hương.
Đáng tiếc, đường dài đằng đắc khiến Tassel vốn đã vô cùng mệt mỏi cả thể xác và tinh thần rốt cuộc không thể hoàn thành hành trình, nàng ngã xuống trên đường về nhà.
May mắn, tin tức được bồ câu đưa thư mang về, báo cho tộc nhân biết nàng đã ký kết ước định, kết quả là vùng đất phương Bắc đó trở thành gia viên của tinh linh.
Vì kỷ niệm người ngâm thơ truyền kỳ, trong dịp khánh điển hằng năm, công chúa đều dẫn dắt mọi người hợp xướng bài ca do người ngâm thơ đó sáng tác trên đường trở về, để tất cả cùng chúc mừng cuộc sống tốt đẹp hiện tại, cuộc sống mà tổ tiên đã đánh đổi rất nhiều mới có.
"ddajdad! daldadaaty(thân nhân của ta, ta rốt cuộc tìm được gia viên mơ ước, nhà mới của chúng ta đang ở phương bắc!) "
Hiện tại, tiếng ca quen thuộc kia vang vọng trong dãy núi, lời bài hát gọi lên nỗi khổ mà các hôi huyết tinh linh đang cố áp chế tận sâu trong đáy lòng.
Thời điểm nghe được ca khúc này đáng lẽ phải là lúc người nhà đoàn tụ, nhưng trải qua trận hạo kiếp này, có mấy ai còn người nhà.
"Giọng hát giống nhau như đúc! Không thể nào!"
Âm thanh nghẹn ngào cuối cùng hóa thành tiếng khóc, có người nghe ra được giọng hát quen thuộc, người có giọng hát đó đáng lẽ đã chết rồi.
"Susan điện hạ!! Không, không thể nào!"
Trinh sát tinh mắt đã phát hiện chân tướng, phía trên dãy núi, một bóng người đang ca hát, thân hình ẩn hiện kia chứng minh đó là nữ yêu trong truyền thuyết.
Sắc mặt các hôi huyết tinh linh lập tức trắng bệch, sự thật đang ở ngay trước mặt, rất nhiều chuyện trong nháy mắt liền nghĩ thông suốt.
"Giết nàng!"
Xen giữa vô số tiếng hô kinh ngạc và thút thít, tiếng gầm thét của ám tinh linh tướng quân rất đáng chú ý, mệnh lệnh của hắn lập tức được chấp hành, vô số mũi tên phụ ma đặt lên cung, sau một khắc, mưa tên bắn thẳng đến bóng người cô độc trên đỉnh núi.
"Đừng, đừng!"
Hôi huyết tinh linh không thể chịu được nữa, bọn họ tranh chấp với ám tinh linh, cố gắng ngăn cản những múi tên phụ ma.
Nhưng đã chậm, xạ thủ ám tinh linh đã bắn ra mưa tên, mắt thấy nữ yêu tân sinh sẽ tử vong, kỳ tích đột nhiên xuất hiện.
Một con Phượng Hoàng bay lên, tất cả mũi tên đều bị thiêu thành tro tàn, ma pháp cũng bị đôi cánh lửa ngăn lại, khi hạ xuống, Phượng Hoàng đột nhiên hóa thành một vị nữ tướng đang cầm thần kiếm bốc cháy.
Tiếp đó, ở bên kia sườn núi đột nhiên xuất hiện vô số bóng người, đó chính là quân đoàn tinh nhuệ dưới mặt đất.
"Mặc dù cây này không phải ta trồng, núi này cũng không phải ta mở, nhưng các ngươi muốn đi qua đây thì vẫn phải để lại tiền mãi lộ."
Thiếu nữ tóc đỏ nói như thế, mặc dù chẳng ai hiểu nàng muốn nói gì, nhưng không hề có bất kì ám tinh linh nào dám phản bác. Nguyên nhân? Bởi vì vị này chính là đại nhân vật có khả năng thống nhất thế giới dưới đất - Hỏa Phượng Annie Levine!
Một giọng nói quen thuộc vang lên làm cho hôi huyết các tinh linh kinh ngạc đến run rẩy, có lẽ chân tướng của vở bi kịch sắp được tiết lộ.
"Đồng bào của ta, các ngươi đã bị lừa gạt, cái chết của ta, lời tuyên chiến bất ngờ, tất cả đều là âm mưu quỷ kế của những kẻ dã tâm."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook