“Ào ào...” Tiếng hồ nước sôi sùng sục chậm rãi truyền đến, giới hạn của không gian dần dần mở rộng ra bốn phương tám hướng. Bầu trời càng thêm trong trẻo, trong phút chốc ánh sáng xuyên qua tầng mây khiến toàn bộ không gian phát ra tia sáng chói mắt. Đột nhiên có một luồng bảy màu chiếu xuống kèm theo sự biến hóa của không gian khiến cả không gian trở nên lung linh tràn đầy sắc màu.

Cực kì xinh đẹp, xinh đẹp đến mức khó có thể nói nên lời. Ánh sáng bảy màu đang phát sáng một cách rực rỡ.

Hồ nước hình bán nguyệt và đóa hoa sen máu càng tôn nhau lên tạo cho người ta cảm giác cao quý đến bức người. Cánh hoa có màu đỏ, mỏng như cánh chim, nở ra tầng tầng lớp lớp, ở trên đóa hoa sen máu có nằm một người đang Nửa tháng răng hình dạng hồ nước, trắng nõn da thịt lộ ra bên trên cánh hoa sen đỏ tươi giống như giọt sương màu xanh ngọc tô điểm cho cảnh vật, đúng là hoạt sắc sinh hương.

*Hoạt sắc sinh hương là cụm từ chỉ sự xinh đẹp của hoa hoặc của người phụ nữ. Ở đây chắc là cả hai.

Đường Yên chậm rãi mở mắt ra, tóc đen mềm mại buông lơi, nửa ngồi ở trên cánh hoa sen khiến cho hơi thở cũng tràn đầy mùi thơm ngát của hoa. Cô ngẩng đầu nhìn khắp bốn phía, có chút mơ hồ vì không nhận ra được hình dạng của không gian lúc này. Hồ nước giống như hình mặt trăng giữa tháng, trong suốt, sáng rực, không có một tạp chất nào khác. Bên bờ hồ có không ít cát trắng, trắng mịn, bóng loáng, phát ra ánh huỳnh quang mê người. Nước hồ dao động một cách nhẹ nhàng tràn ra cả bờ hồ giống như đang cọ rửa.

Nếu như trước kia không gian là một nông trường cỡ lớn thì hiện tại chính là một thảo nguyên, một thảo nguyên bát ngát không cách nào nhìn tới cuối cùng. Căn nhà gỗ bị bao quanh bởi những cây ăn quả xanh um tươi tốt, tản ra mùi thơm dịu dịu. Đường Yên yên lặng vận chuyển Khô mộc quyết, nhất thời cô phát hiện dị năng trong kinh mạch đang chảy giống như một con sông với chiều rộng của con sông gấp đôi trước kia.

Cô vươn tay, chạm vào cánh môi mình. Cô nhớ mang máng mình bị Lưu Thấm Nhã làm bị thương sau đó cô cắn Lưu Thấm Nhã một cái thật mạnh, sau đó nữa thì hình như cô nuốt phải một cái gì đó, cuối cùng toàn thân nóng lên, đau đớn không chịu nổi...

Nguồn năng lượng khổng lồ này làm cho Đường Yên trực tiếp thăng cấp trở thành dị năng giả cấp sáu. Đường Yên đỡ trán, thăng cấp đúng là một chuyện tốt tuy nhiên khi nghĩ đến loại đau đớn đó thì vẫn nên thôi đi, nó đau hơn lúc thức tỉnh dị năng cả trăm lần, cho dù cô là người rất giỏi chịu đựng nhưng cuối cùng vẫn ngất đi, như vậy cũng đủ để hình dùng là nó đau đến mức nào! Phần lớn vết thương trên người cô cũng đã khôi phục lại như lúc ban đầu, sắc mặt trắng bệch cũng dần dần trở nên hồng nhuận. Đường Yên chậm rãi đứng dậy, không cẩn thận chạm đến đóa hoa sen dưới người, đóa hoa sen này đỏ tươi như máu, lồ lộ giữa bầu trời sáng rực làm cho người ta cảm thấy đẹp đến mức hoàn hảo!

Đường Yên nhìn chằm chằm hoa sen máu nửa ngày nhưng vẫn không thu được thông tin nào nên đành phải buông tha cho nó mà đi lên bờ, sau khi mặc xong quần áo thì cô dùng tinh thần lực để dò xét xung quanh, lúc này Đường Yên cảm nhận được không gian bừng bừng sức sống, khóe miệng cô lập tức cong lên, cô dùng tinh thần lực hái trái cây bỏ kho hàng sau đó xoay người ra khỏi không gian, đồ trên người đã bị hỏng hết nên cô không biết mình đã ở trong không gian bao lâu rồi.

Sau khi rời khỏi không gian thì Đường Yên đi tới tầng hầm ngầm của trung tâm nghiên cứu sinh hóa.

Ở đây yên tĩnh tới mức không có một tiếng động nào cả. Cô nhập mật mã vào tầng hầm ngầm thì thấy trên đất có rấ nhiều vết máu đứt quãng, là máu của cô lúc trước.

“Meo...” Thân hình bé nhỏ của Buster chạy xuyên qua đàn tang thi. Bác sĩ Đường lo lắng cho trung tâm nghiên cứu sinh hóa vì vậy mới để Buster ở lại trung tâm nghiên cứu sinh hóa nên lúc trước khi Đường Yên bị thương trốn vào tầng hầm ngầm thì Buster đã ngửi thấy mùi của cô và chạy đến đây nhưng lại bị chặn ở bên ngoài.

“Gào gào....”

Khi Đường Yên nhìn thấy đàn tang thi đang giương nanh múa vuốt, cả người hôi thối ở bên ngoài trung tâm nghiên cứu sinh hóa thì lông mày nhíu chặt lại, cô thầm nghĩ chẳng lẽ căn cứ Thanh Long đã bị phá hủy rồi sao? Sáo dọc của nhà họ Lưu chỉ có thể khống chế tang thi cấp cao chớ không thể dẫn du tang thi bình thường lại đây được.

Đường Yên đi ra khỏi trung tâm nghiên cứu sinh hóa, cô lấy kiếm sắc từ trong không gian ra, dùng kiếm nhanh chóng tiêu diệt đám đang thi ở xung quanh trung tâm nghiên cứu sinh hóa. Máy truyền tin trên người cô đã bị rơi mất khi đang chiến đấu với Lưu Thấm Nhã nên bây giờ có muốn liên lạc với ông cũng không được. Đường Yên nhanh nhẹn đi xuyên qua hành lang thẳng đến chỗ ánh lửa dễ thấy nhất. Suốt dọc đường Đường Yên đều nghe thấy được tiếng kêu thảm thiết khiến ánh mắt cô lạnh như băng, nhìn tình hình này thì nhất định là đã có người mở cổng căn cứ rồi.

“Rầm!” Đường Yên nhảy từ trên cao xuống, đứng ở bên cạnh Hạ Dĩnh, trầm giọng nói: “Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra? Tại sao trong căn cứ lại xuất hiện nhiều tang thi như vậy?”

“Khốn kiếp, rốt cuộc là ai đã đặt thuốc nổ ở cửa bắc? Không phải đã dặn là không thể ra tay ở gần cổng ra vào sao? Nơi này là hậu phương phòng thủ cuối cùng của loài người, tuyệt đối không thể để thất thủ được. Đúng là một đám ngu xuẩn, chỉ vì một chút lợi nhỏ mà làm tổn hại đến sự tồn vong của cả loài người.” Giọng mắng mỏ thô lỗ xen lẫn lo lắng truyền khắp toàn bộ căn cứ, chỉ cần là người đã nghe qua giọng nói thì sẽ biết chắc chắn là Hạ Chu Tuất. Không ai có thể ngờ được Hạ Chu Tuất từ trước tới nay luôn bình tĩnh trầm ổn cũng có lúc nói tục, quát mắng to tiếng được.

“Thượng tướng, không phải là chúng ta cho nổ mà là đám người ngu xuẩn của nhà họ Chân. Không biết tại sao người nhà họ Chân lại đột nhiên chạy tới cửa Bắc, lôi địa lôi ra rồi cho nổ lung tung lên cả.” Anh lính ở bên cạnh nhanh chóng báo cáo.

Đường Yên cũng nghe được chuyện này, cô siết chặc nắm tay lại. Chắc hẳn nhà họ Chân là người của hình Liệt Phong, bọn họ cho nổ cửa phía Bắc sau đó dẫn đàn tang thi bên ngoài vào không phải là muốn tranh thủ cho đám người Hình Liệt Phong thêm chút thời gian sao? Những người này xem mạng sống con người là cái gì đây? Là quân cờ sao? Hay là vật hi sinh cho việc tranh quyền đoạt lợi?

“Thượng tướng, hiện tại chúng ta nên làm sao bây giờ?” Rõ ràng Hình Liệt Phong đang bức bách nhà họ Hạ phải lui bước, căn cứ có hơn vài chục vạn người, mặc dù đa số đều đã tiêm huyết thanh nhưng huyết thanh lại chẳng phải là thuốc tiên vạn năng, huyết thanh chỉ có thể kéo dài thời gian bộc phát của bệnh độc tang thi mà thôi. Sau khi tỉnh lại là người hay là tang thi thì rất khó nói. Giống như Chu Nhã vậy, đến bây giờ cô ta vẫn còn đang nằm bên trong lầu mười ba của trung tâm nghiên cứu sinh hóa.

Hai mắt Đường Yên lạnh như băng, sát khí tràn ra nơi đáy mắt. Ở lúc Hạ Dĩnh còn chưa phản ứng kịp thì cô đột nhiên xoay người, trong lòng bàn tay hiện lên dị năng, lao thẳng lên lên tầng thượng. Vì có dị năng níu giữ nên Đường Yên hoàn toàn lơ lửng ở giữa không trung, cô trầm giọng nói: “Giết, đây là quê hương của loài người. Bất cứ kẻ nào dám xâm phạm thì đều phải giết hết!” Sau đó có rất nhiều tia sét thì trên trời bổ thẳng xuống giống như quyết định của thiên thần. Dị năng điên cuồng bổ thẳng xuống dưới đất nên chỉ trong khoảnh khắc đã đốt cháy hết vô số tang thi.

“Đứng lên đi! Hãy cầm lấy vũ khí trong tay mọi người để đuổi hết tang thi biến dị ra ngoài.” Trong tiếng nổ Ầm... rầm thì khuôn mặt của Đường Yên vẫn cực kì lạnh lẽo, cô đá thật mạnh vào một con Ba Hành Giả đang có ý đồ đánh lén mình làm nó văng ra xa hơn mười mét, xương sườn bị đá gãy nát, trong bóng đêm chỉ còn lại Đường Yên cao ngạo, đứng thẳng người.

Hạ Dĩnh nhíu mày nhìn Ba Hành Giả bị đá văng ra xa, trong mắt hiện lên đắng chát. Mạnh hơn rồi! Chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi mà thực lực của Đường Yên lại tăng thêm một bậc khiến cô làm bất cứ cách nào cũng không đuổi theo kịp, vì vậy cô cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Đường Yên vẫn lạnh lùng không nói gì cả, cô xuyên qua đàn tang thi đang chen chúc nhau chạy thẳng về cửa Bắc. Bóng dáng cô xuất hiện ở chỗ nào thì tang thi ở chỗ đó ngã xuống đất ào ào khiến mọi người chung quanh đều cảm thấy cực kì kính nể, dõi theo bóng lưng Đường Yên.

Rầm....

Lại là một tiếng nổ cực mạnh khiến mặt đất bị rung lên. Đường Yên nhất thời nhíu mày, không ít tòa nhà đã sụp xuống, tiếng gào thét của đàn tang thi càng ngày càng nhiều, tiếng kêu thảm thiết càng lúc càng vang vọng khiến lông mày của Đường Yên càng nhíu lại chặt hơn, những người này thật là đáng chết!

Trong phút chốc tinh thần lực của cô giống như một lưới điện, nhanh chóng trải ra khắp xung quanh. Sau khi thăng cấp trở thành dị năng giả cấp sáu thì tinh thần lực Đường Yên của đã có thể dễ dàng bao phủ trên phạm vi cây số. Cô nhanh chóng tìm thấy bóng dáng người nhà họ Chân, khóe miệng hơi cong lên, chỉ trong nháy mắt bóng dáng của Đường Yên đã biến mất còn những người khác thì chỉ nhìn thấy một bóng người màu đen nhanh chóng băng qua ngã tư đường xa xa.

Đường Yên giơ kiếm lên, lưu loát thu thu hoạch đầu người. Sau khi thăng cấp thì chút chần chờ do dự cuối cùng của Đường Yên cũng biến mất, ngoại trừ vẫn còn một chút tình cảm đối với mấy người bác sĩ Đường thì tim của Đường Yên đã gần như băng giá, tàn nhẫn. Căn cứ Thanh Long là nền móng cho kế hoạch của cô nên cô tuyệt đối không cho phép bất cứ người nào làm càn ở đây cả.

Màn đêm tối đen, tối tới mức bầu trời không có một ngôi sao, không có ánh đèn không có chiếu sáng, mọi chuyện diễn ra trong bóng tối, chỉ có ánh lửa đầy trời và mùi máu tươi thoang thoảng trong không khí ở phía xa xa. Màu máu đỏ tươi giống như đang nở rộ trong đêm tối

Sau khi tiêu diệt mười mấy người thì Đường Yên đứng ở lối vào cửa Bắc nhìn đàn tang thi đông đúc như kiến ở bên ngoài, sự lạnh lùng trong mắt càng thêm dày đặc, đột nhiên cô nhìn thấy một gương mặt quen thuộc ở trong đám người.... là An Lộ.

“Đáng chết, lúc nào thì quân tiếp viện đến?” An Lộ thở hổn hển quát lớn. Có làm thế nào thì anh cũng không nghĩ tới bọn họ lại điên như vậy, biến cả căn cứ Thanh Long trở thành chiến trường. Trận này mặc kệ thắng hay thua đều là loài người thua, thua hoàn toàn. An Lộ nhìn đàn tang thi đông đúc ở bốn phía, biểu tình âm trầm, u ám.

“Đã phát tín hiệu cầu cứu rồi, quân tiếp viện sẽ tới rất nhanh, mọi người hãy cố gắng chịu đựng!” Giang Ly hét rất to nhưng cả người lại chút run run, giọng nói của lạnh như băng, bên trong là tín nhiệm và kiên định tuyệt đối.

Miêu Trạch nắm thật quả đấm, đầu ngón tay đâm lòng bàn tay đến rỉ máu. Tay đứt ruột xót nhưng lúc này ngay cả kêu cậu cũng không thể làm được. Bọn họ không hề nghĩ tới đám người Hình Liệt Phong lại điên cuồng như vậy, bọn họ lại dám phá hủy cửa Bắc, chẳng lẽ bọn họ không biết làm như vậy sẽ dẫn toàn bộ đàn tang thi ở xung quanh căn cứ tới đây sao? Chẳng lẽ bọn họ thật sự vì tư lợi của bản thân mà bất chấp tất cả mọi chuyện?

“Chị Yên nhất định sẽ tới đây, cố gắng chịu đựng đi!” Giọng nói của Mạnh Lộ khàn khàn nhưng lại có lực và mang theo kiên định tuyệt đối không khỏi khiến cho mọi người chung quanh bình tĩnh lại, bọn họ ngẩng đầu nhìn đàn tang thi không ngừng tràn vào từ cửa bắc. Đường Yên đứng ở gần đó cũng nghe thấy lời của Mạnh Lô nên sắc mặt lạnh lùng của cô không khỏi hiện lên ấm áp, trái tim lạnh như băng cũng dần dần trở nên kiên định. Vì ở chỗ này có người tin cậy cô nên cô không thể không quan tâm, không phải vậy sao?

Bản tính con người là thiện hay là ác không tới phiên cô bình luận, cô chỉ cần không thẹn với lương tâm là được!

Đường Yên ngưng tụ dị năng trong lòng bàn tay, lập tức có hơn mười tia sét từ trên trời bổ xuống ngăn cản đàn tang thi đang tràn vào cửa Bắc.”Ầm... rầm.... “ Lôi điện bá đạo đốt cháy tang thi không chút nể nang: “Dị năng giả phong hỏa hợp lực ra tay, hệ thổ làm tấm chắn chặn cửa Bắc lại... còn những người khác toàn thì dốc lực chiến đấu.” Giọng nói lạnh nhạt theo gió truyền ra ngoài.

“Chị Yên, đúng là Chị Yên... Chị Yên đến rồi!” Miêu Trạch vui vẻ nói.

Lần này số lượng tang thi tụ tập lại làm cho mọi người cảm thấy da đầu mình đang run lên nhưng có một điều vĩnh viễn không thể thay đổi đó là sau khi tiến hóa thì bọn nó vẫn chỉ có một mình, mặc kệ là tang thi biến dị mạnh đến cỡ nào đi nữa, thông minh đến cỡ nào đi nữa thì chúng nó cũng sẽ không hợp tác với nhau hơn nữa số lượng tang thi bình thường là nhiều nhất mà những tên tang thi bình thường này chỉ biết đánh đá lung tung vì vậy nếu như chiến đấu chân chính thì loài người vẫn giữ được thượng phong, tuyệt đối không thể coi thường trí tuệ của nhân loại được. Đường Yên không am hiểu về mặt chỉ đạo nhưng vẫn còn có An Lộ. Sau khi nghe được lời nói của Đường Yên thì An Lộ lập tức phản ứng kịp, anh gật đầu với Đường Yên sau đó nhanh chóng chỉ đạo bên dưới.

Có Đường Yên thực lực cực mạnh trấn áp nên mọi người lập tức nhận lệnh và làm theo lời An Lộ nói.

Hệ thổ tạo nên tấm chắn che ở tuyến đầu bao vây tang thi lại sau đó những dị năng giả thuộc các hệ khác sẽ ra tay. An Lộ tập trung những dị năng giả hệ phong lại với nhau, có lẽ trong tất cả các loại dị năng thì lực sát thương của dị năng giả hệ phong không cao nhưng khi có những luồng gió của bọn họ trợ giúp thì ngọn lửa sẽ càng bùng cháy hơn và lan rộng ra xung quanh. Khi sức gió đạt tới mạnh nhất thì ngọn lửa càng thiêu đốt dữ dội.

Đàn tang thi không biết gì về sự thay đổi thế cục nên cứ như tre già măng mọc xông vào tai họa. Dị năng giả hệ thổ liên tục tạo tường đất vây tang thi vào bên trong. Chỉ trong chốc lát cuộc chiến đã đến hồi ngã ngũ, mấy trăm con tang thi hóa thành tro tàn, chỉ còn sót lại tinh hạch trên mặt đất. Trong nháy mắt đó toàn bộ đội ngũ đều bình tĩnh lại, kinh ngạc nhìn thắng lợi bất thình lình mà có chút không biết làm sao.

Sau khi im lặng một lúc lâu thì cả đám người phát ra tiếng hoan hô vang dội. Đường Yên không ngăn cản bọn họ hoan hô nhưng cũng không quên nhắc nhở bọn họ nhanh chóng dọn dẹp chiến trường. Căn cứ cũng không thiếu tang thi cần phải thanh lí. Trong đó lại có không ít tang thi cấp cao. Nhờ sự giúp đỡ của tinh thần lực nên Đường Yên đã nhanh chóng tìm thấy những con tang thi còn sót lại đang loanh quanh trong căn cứ sau đó bảo An Lộ sắp xếp người đi tiêu diệt chúng còn những tang thi cấp cao, ví dụ như Ba Hành Giả thì phần lớn đều do Đường Yên tự mình ra tay.

Những người đi theo Đường Yên sau khi nhìn thấy được sự mạnh mẽ, tàn nhẫn của Đường Yên thì đều kích động khó có thể khống chế được, ai cũng khát vọng trở thành kẻ mạnh và cũng đều kính sợ kẻ mạnh cả. Có lẽ thực lực ngang hàng thì sẽ ghen tị oán hận nhưng khi thực lực chênh lệch quá xa thì ghen tị, oán hận sẽ hóa thành kính sợ.

“Chị Yên?” Miêu Trạch quay đầu lại thì thấy Đường Yên không đi cùng bọn họ.

“Mọi người đi trước đi.” Đường Yên vừa nói ánh mắt vừa nhìn chằm chằm nghiệp đoàn dị năng giả phía trước.

Miêu Trạch và An Lộ nhìn nhau, trên mặt hiện lên sự khó lường sau đó bọn họ nhanh chóng ra hiệu cho đám người phía sau, lập tức đám dị năng giả ở phía sau đứng lại, tản ra bao vây nghiệp đoàn dị năng giả.

“Viu.... “ Một cơn gió sắc bén đến mức có thể cắt qua không khí chặt đứt cột điện phía sau Đường Yên. Không bao lâu sau có một con tang thi hai đầu đi ra từ nghiệp đoàn dị năng giả, tang thi hai đầu là một con Ba Hành Giả đã thức tỉnh dị năng hệ phong. Nó tức giận gào thét với Đường Yên, ánh mắt trắng dã mang theo tơ máu tham lam nhìn chằm chằm Đường Yên. Tang thi cấp cao thích săn bắt dị năng giả, chúng nó biết sau khi hấp thu dị năng giả thì có thể khiến thực lực của bản thân tăng lên.

“Ba Hành Giả? Tại sao lại có hai cái đầu?” Miêu Trạch chậc chậc, tỏ vẻ kì quái, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào tang thi hai đầu biến dị ở trước cửa nghiệp đoàn dị năng giả. Vẻ mặt đề phòng cao độ, hiển nhiên là trí tuệ của con Ba Hành Giả này không thấp, hiểu được phải ra tay với những quả hồng mềm, vừa rồi nếu không phải Đường Yên sử dụng kiếm ngăn lưỡi dao gió của nó thì nói không chừng sẽ có dị năng giả ở phía sau phải nộp mạng.

“Hẳn là nó đã hấp thu tang thi đồng cấp bậc nên mới tiến hóa dị dạng như vậy.” Đường Yên lạnh lùng nói sau đó bảo đám người An Lộ tản ra. Cô tuốt kiếm sắc ra khỏi vỏ, dị năng lôi điện dần dần tản ra, bao phủ cả một góc trời.

Ba tia sét trên tay Đường Yên trực tiếp đánh úp về phía tang thi hai đầu, theo sát sau phía sau những tia sét đó là bóng dáng của Đường Yên. Tang thi hai đầu phản ứng không kịp nên chỉ có thể gào lên chói tai né tránh lôi điện nhưng nó không ngờ lại bị Đường Yên theo ngay phía sau dùng kiếm chặt trúng chân mình, chỉ trong khoảnh khắc phần thịt thối rửa ở một bên chân đã bị cháy đen.

Đột nhiên tang thi hai đầu đó ngẩng đầu gào thét làm cho mọi người không hiểu ra sao nên cứ nhìn chằm chằm hành động quái dị của nó. Đường Yên quay đầu lại, cảnh giác nhìn tang thi hai đầu, bỗng nhiên sắc mặt của cô trở nên nghiêm túc, cô quay sang nhìn về phía An Lộ: “Không hay rồi, con tang thi hai đầu này đang triệu hồi các tang thi khác, mọi người cẩn thận một chút! Rất có thể chỉ chốc lát sau sẽ xuất hiện Thiểm Thực Giả hoặc là Ba Hành Giả, đừng khinh suất!”

Đường Yên vừa dứt lời thì mọi người lập tức nhìn thấy một đàn tang thi tràn ra từ Ngõ Hộ Bộ. Bọn họ đều không thể ngờ tới chỉ trong thời gian ngắn như thế mà nó lại có thể triệu đồi nhiều tang thi đến như vậy, rốt cuộc trong căn cứ còn có bao nhiêu tang thi đây?

Đường Yên không phí thời gian để suy nghĩ nữa mà nhanh chóng triển khai lôi điện để tấn công.

“Lưỡi dao nước?” Sau khi Đường Yên lộn ngược ra sau để tránh lưỡi dao nước đột ngột xuất hiện thì cô mới nhận ra con tang thi hai đầu này thức tỉnh dị năng song hệ. Phong thuỷ song hệ, sự kinh ngạc này thật đúng là làm cho người ta giật mình. Có sự chỉ dẫn của tinh thần lực nên Đường Yên hữu kinh vô hiểm (có hoảng sợ nhưng không nguy hiểm) né tránh được lưỡi dao gió và lưỡi dao nước đang đánh úp lại từ cả bốn phía. So với lưỡi dao nước thì lưỡi dao gió càng giống như đang ẩn nấp ở khắp mọi nơi, không chỗ nào là không có gió cả, nếu Đường Yên không có tinh thần lực thì chỉ sợ là đã sớm bị lưỡi dao gió cắt cho thương tích đầy mình rồi. (Gió là không khí chuyển động đó không khí ở khắp mọi nơi nên chỉ cần nơi nào có không khí là có lưỡi dao gió, vậy mà bà tác giả kêu hệ phong yếu)

Trái tim của đám người An Lộ nhảy lên đến cổ họng, bọn họ đều nhìn chằm chằm vào trận chiến đấu này, phần lớn tang thi bị tang thi hai đầu triệu hồi đến đều là tang thi bình thường nên rất nhanh đã bị bọn họ tiêu diệt sạch sẽ. Mọi người nhìn Đường Yên và tang thi hai đầu chiến đấu với nhau, trong lúc nhất thời cảm thấy nhiệt huyết trong người đang sôi trào, mạnh, rất mạnh! Đây là suy nghĩ duy nhất của bọn họ vào lúc này!

Khi nhìn tang thi hai đầu thì trong đầu Đường Yên chỉ có một suy nghĩ duy nhất là giết chết nó! Trên khuôn mặt lạnh lùng của Đường Yên lộ ra sắc bén sát khí, sau khi chiến đấu thì cô nhận thấy tang thi hai đầu này nhìn thì rất mạnh tuy nhiên lại không ổn định. Nó đang dao động ở giữa Ba Hành Giả và Liệp Sát Giả tuy nhiên sức mạnh có chút dao động, hẳn là nó vừa mới hấp thu Ba Hành Giả đồng loại nên vẫn chưa có cách nào vận dùng thành thục năng lượng mới thức tỉnh được. Bởi vì đến bây giờ Liệp Sát Giả vẫn chưa xuất hiện nên mọi người cứ theo bản năng nhận định nó là Ba Hành Giả.

Cũng may là cô đã đột phá dị năng giả cấp sáu nếu không thì có chút quá sức khi phải chống lại tang thi hai đầu này. Hiện tại chính là lúc sử dụng dị năng không gian, phải biết rằng mọi người đều nghĩ cô chính là dị năng giả song hệ lôi điện, không gian. Khóe miệng Đường Yên hơi hé mở, phun ra hai chữ: “Thuấn di!” Đường Yên cũng chỉ vừa nhận ra được điều này không lâu. (Lúc trước không gian của Đường Yên chỉ chứa đồ đơn thuần nhưng bả thăng cấp không gian thẳng lên theo, lúc trước tui nói chỉ không gian thôi không phải dị năng không gian nhưng tui sai rồi mấy chế. Bà tác giả cho bả lên cấp nhanh quá rồi, à thuấn di là di chuyển trong tích tắc nhé)

Chỉ trong nháy mắt Đường Yên đã biến mất không thấy bóng dáng và chỉ trong chớp mắt sau cô đã xuất hiện ở trước mặt tang thi hai đầu, cô phủ trên dị năng lôi điện lên trên thân kiếm sắc ngay sau đó chém vào cái đầu bên trái. “Phụt.... “ Máu tươi màu đen phun tung toé, thấm ướt cả quân trang trên người Đường Yên: “Xèo…xèo...” Đường Yên không hề nghĩ tới máu của tang thi hai đầu này lại có tính chất ăn mòn, lúc này những chỗ dính máu trên quân trang đều phát ra tiếng xèo xèo.

“Gào gào.... “ Bị đau nên tang thi hai đầu phát ra tiếng gào thét lộn xộn giống như tiếng khóc nỉ non của trẻ sơ sinh nhưng không hiểu sao khi nghe tiếng khóc này mọi người đều cảm thấy rất chói tai.

“Chị Yên, chị không sao chứ!” Miêu Trạch la lên. Cậu không hề nghĩ tới tang thi hai đầu này lại lợi hại như vậy, bị chém đứt một cái đầu mà vẫn còn rất hung hăng.

“Không có việc gì, mọi người đừng tới đây.” Dựa vào thân thủ của đám người Miêu Trạch thì cho dù có tới cũng chỉ là đi chịu chết. Hãy đến diễn đàn để đọc và ủng hộ editor. Liệp Sát Giả và Ba Hành Giả không phải là một. Cô lợi dụng thuấn di nhanh chóng lui về phía sau, tiếp theo đó cô dùng lôi điện bá đạo tạo một cái lồng phong tỏa tất cả đường lui của tang thi hai đầu, lôi điện trong lòng bàn tay chậm rãi tụ lại thành một quả cầu xét to bằng trái bóng. Tiếng lôi điện vang lên xẹt..xẹt làm cho mọi người đứng ở phía xa nuốt nước miếng, An Lộ lập tức vung tay lên ra hiệu cho mọi người nhanh chóng lui về phía sau.

Đường Yên mím môi, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm tang thi hai đầu trước mặt, Liệp Sát Giả... vậy thì mày cứ trở thành vật tế đầu tiên của chiêu thức mới đi: “Tài quyết!” (tài = cắt, quyết = nổ tung, tử hình. Chẳng biết từ nào cho hợp nên để nguyên hán việt) Bầu trời đêm tĩnh lặng giống như cảm nhận áp lực này nên tất cả gió đều lặng đi, không khí như ngưng đọng lại một chỗ.

Đường Yên vẫy tay, phóng quả cầu sét trong tay ra ngoài. Tang thi hai đầu bị lôi điện trói chặt không ngừng phát ra tiếng gào thét thê thảm, không bao lâu sau: “Ầm... rầm.... “ một giây hoặc có lẽ là một giờ... Đợi đến khi mọi người lấy lại tinh thần thì mặt đất trước kia đã biến thành một cái hố sâu cả trăm mét, nghiệp đoàn dị năng giả cũng biến mất giống như đã bị bốc hơi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương